Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 30 - Chương 5: Công lược kiếm tiên tàn tật

Quyển 30 - Chương 5: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 5: Công lược kiếm tiên tàn tật
Phong Quang đang chuẩn bị thi pháp lại đột nhiên bị một đám nữ nhân đẩy tới đẩy lui, vừa lúc thiên lôi đánh xuống, không khéo liền rơi trúng người cô.
"Tỷ!" Cả đám đều cùng hoảng hốt kêu lên một tiếng.
Phong Quang không mang tội trên người, nên thiên lôi đánh vào người cô cũng không có cảm giác thống khổ, chỉ là khi thiên lôi xuyên qua thân thể cô mà đánh xuống đất, Phong Quang liền cảm thấy dưới chân bị hãng, thân thể mất cân bằng, chỉ nghe được cha mẹ hoảng sợ gọi tên cô, tiếp đó, bên tai cô đã chỉ còn tiếng gió.
Hóa ra đạo thiên lôi kia đã đục một lỗ hổng, thân thể cô cũng rơi thẳng từ trên Thiên giới xuống luôn.
Phong Quang mất một chút thời gian mới phản ứng lại, nhưng đến khi cô nhớ được mình có thể bay, cô lại phát hiện ra mình không bay nổi.
Lúc này ở đế đô nhân gian, một ác bá muốn cưỡng ép dân nữ bị người ta đánh ngã xuống đất, hơn nửa ngày đều không bò dậy nổi.
Mọi người xung quanh nhìn nam nhân áo trắng có dáng người cao ráo kia, đều đoán người tốt thích làm việc nghĩa này rốt cuộc có địa vị ra sao mà lại có thể đánh bại cận vệ của tiểu bá vương đế đô. Cận vệ của tiểu bá vương chính là Hắc Tâm Hồ có danh xưng "Đao bá".
Nam nhân mặc bạch y đã xoay người chuẩn bị đi, nhưng cô nương ăn mặc giản dị kia lại quỳ trước mặt hắn nói:
"Ơn cứu mạng của công tử, tiểu nữ tử không có gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân..."
Nữ tử còn chưa dứt lời, liền thấy một điểm đen càng lúc càng lớn rớt xuống từ trên không trung."Rầm" một tiếng, cô nương kia đã bị người rơi xuống đè trúng, lập tức ngất đi.
"Cái eo già cỗi của ta..."
Phong Quang che eo mình đứng vọt lên, cô chợt cảm thấy mặt đất thế mà lại không cứng như mình tưởng, liền không nhịn được tò mò nhảy vài cái,"Kỳ quái... chẳng lẽ hiện tại mặt đất đều mềm?"
Bỗng nhiên có hai tiếng truyền đến,"Tiểu tiên bái kiến công chúa điện hạt"
"Đầu Trâu Mặt Ngựa..."
Phong Quang dùng động tác nhảy tới nhảy lui, nghỉ hoặc nhìn bọn Đầu trâu nói:
"Chúng tôi tới... Thu hồn nữ nhân này..."
Phong Quang nhìn theo ngón tay của Đầu Trâu chỉ xuống, này mới thấy rõ phía dưới là nữ nhân đã đi đời nhà ma. Cô sợ tới mức vội xuống khỏi người nữ nhân kia, kinh hãi nói:
"Ta không cố ý!"
Phong Quang chưa từng nghĩ tới, mình sẽ dùng phương thức kỳ lạ như vậy đè chết một người... Càng khiến cô cảm thấy bi thương chính là, hồn phách nữ tử kia đã bị Đầu Trâu Mặt Ngựa câu ra, đang nhìn Phong Quang bằng ánh mắt ai oán.
Phong Quang... cô chột dạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận