Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 25 - Chương 32: Công lược hoàng đế bệnh tật

Quyển 25 - Chương 32: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 32: Công lược hoàng đế bệnh tật
Thần lực mà thần linh giao cho các tín đồ đều giống nhau, mà các tín đồ này có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực lại hoàn toàn dựa vào chính bọn họ.
Tỉnh Tích chưa bao giờ biểu lộ rõ thực lực của mình ra ngoài, nhưng nếu đã có thể ngồi vào vị trí Đại Thần quan, vậy liền chứng minh thực lực của hắn tuyệt đối không thấp hơn Nhật Quỹ.
Đúng như lời Hoa Chúc Chúc đã nói, Tỉnh Tích có năng lực nhìn thấy hình ảnh ở nơi khác thông qua gương, dĩ nhiên chuyện ba người Phong Quang bàn bạc bí mật, hắn cũng đều có thể nhìn và nghe thấy rõ.
Vì thế hắn cũng hiểu vì sao Mộ Quy lại muốn giữ Phong Quang và Nhật Quỹ ở lại.
Mộ Quy thân là đế vương, đương nhiên không thể thật sự không chút cố ky mà giữ hai người xa lạ bên mình, lời nói của Phong Quang và Nhật Quỹ có trăm ngàn chỗ hở, chính bọn họ là người nói cũng không tin, thì càng đừng mong Mộ Quy tin tưởng. Hắn muốn giữ hai người họ lại, đơn giản là vì khi nước Đông Dương tung ra tin tức triệu hồi được Thần Nữ mới, hắn đã thấy được dáng vẻ Thần Nữ mới qua gương hai mặt của Tỉnh Tích.
Lúc đầu hắn chỉ thấy đó là một mỹ nhân, về sau... hắn lại thấy đây là một mỹ nhân đầy sức sống. Nếu nàng đã có thể khiến hai vị Đại Thần quan đồng thời có hứng thú với mình, vậy chứng minh trên người nàng thật sự có sức hút nào đó mà hắn còn chưa biết, nhưng Mộ Quy không quan tâm đến điều này, hắn chỉ cần hiểu rõ ràng một chuyện là được.
Phong Quang là Thần Nữ, mà khi Thần Nữ này xuất hiện ngay lúc kỳ động dục của hắn phát tác, thân thể hắn lại không thể bình ổn, mà ngược lại, không hiểu sao... còn có thêm khát vọng muốn đụng chạm da thịt với nàng.
Mộ Quy rất ít khi gặp được vấn đề mình không hiểu, dù về công hay về tư, hắn đều sẽ không để Phong Quang trở lại nước Đông Dương.
Vì thế, hiện giờ Phong Quang đang ngủ trong lòng hắn. Nếu Phong Quang còn tỉnh, cô nhất định phải nói một câu mình đúng là gặp tai bay vạ gió, nhưng thật đáng tiếc, hiện tại cô còn đang hôn mê. Vẻ mặt Nhật Quỹ rốt cuộc trở nên hoảng loạn, hắn buông tay đang giữ Hoa Chúc Chúc ra, bắt đầu đi ngược hướng dòng người đang kích động, nhưng người quá nhiều, hắn bước đi cực kỳ khó khăn.
Trên khuôn mặt lạnh lùng nhiều năm của Tinh Tích hiện ra vẻ tươi cười hiếm thấy, hắn nói: "Đại Thần quan Nhật Quỹ của nước Đông Dương, đã sớm nghe nói thần lực của người lớn mạnh, hiện giờ rốt cuộc đã thấy, xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi."
"Thả Phong Quang ra!"
Không biết từ khi nào, đám đông đã không còn nữa, lúc này Nhật Quỹ đã lọt vào tầm ngắm của các cung tiễn thủ mặc áo đen, xuất hiện trên khắp các mái hiên, góc tường xung quanh nơi hắn đứng.
Hoa Chúc Chúc sợ hãi khi thấy cảnh này, cô ta bước đến che trước người Nhật Quỹ,"Bệ hạ, Nhật Quỹ là bằng hữu của ta, xin ngài đừng gây thương tổn cho hắn!"
Mộ Quy cười,"Xin thứ cho ta cự tuyệt thỉnh cầu này."
Hoa Chúc Chúc khựng lại.
Nhật Quỹ không phải kiểu nam nhân trốn tránh sau lưng nữ nhân, hắn đứng ra, ánh mắt lạnh băng nói:
"Hãy thả Phong Quang. Ta là Đại Thần quan nước Đông Dương, các ngươi bắt lấy ta sẽ có giá trị lớn hơn."
"Đối với ta, ngươi không có nửa phần giá trị đáng nói."
Mộ Quy cong môi, ý cười xuất hiện như tắm mình trong gió xuân,"Ngươi nghĩ rằng ta không biết thật sao? Phong Quang chính là Thần Nữ thứ hai nước Đông Dương triệu hồi, mà trong sách cổ đã ghi lại, mỗi một trăm năm chỉ có thể xuất hiện một vị Thần Nữ, nếu Phong
Quang là Thần Nữ thật..."
Nhật Quỹ hỏi:
"Nếu Phong Quang không phải là Thần Nữ thật thì sao?"
"Nếu Phong Quang không phải..."
Mộ Quy dường như đang tự hỏi một chút, sau đó liền cười,"Vậy thì đã sao đâu? Ta cần nàng... giúp ta giảm bớt thống khổ kỳ động dục."
Tay Nhật Quỹ đặt cạnh người nắm chặt thành đấm,"Phong Quang không muốn gả cho người!"
"Nàng muốn gả cho ngươi... nhưng vậy thì thế nào?"
Mộ Quy chậm rãi nói:
"Ngươi không thắng được ta, đây là sự thật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận