Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 21 - Chương 51: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế

Quyển 21 - Chương 51: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 51: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
"Guardian!"
Giọng nói của Phong Quang rốt cuộc cũng run rẩy,"Đến tột cùng... Anh đã giết bao nhiêu người?"
Cô vừa dứt lời, mọi thứ liền giống như hiệu ứng Domino vậy, những người đi đường mà cô nhìn thấy liên tục biến mất giống như La Lịch. Cuối cùng, trên quảng trường trống trải này, chỉ còn một mình cô đứng đó.
Sau khi ảo ảnh lừa gạt thị giác đã không còn, màu máu liền tràn ngập trong mắt cô, và cả đống thi thể chồng chất thành núi kia nữa...
Cô rốt cuộc cũng nghĩ ra, thứ mùi cô ngửi được khi ra khỏi căn phòng cô bị nhốt chính là gì. Đó là mùi máu tươi.
Những thi thể không lành lặn chồng chất thành núi. Ở đó, cô nhìn thấy những gương mặt khá quen thuộc, có La Lịch, cũng có những thuộc hạ theo sau Quân Trạch muốn ra ngoài ngày đó, còn có rất nhiều... rất nhiều người luôn chào cô một tiếng "Cô Hạ" mỗi lần nhìn thấy cô.
Tất cả đều đã chết.
Ngoại trừ cô, mọi người đều đã chết.
Phong Quang bỗng nhiên cảm thấy đầu váng mắt hoa, cô mất hết sức lực, ngã ngồi trên mặt đất, ngơ ngẩn nhìn núi thây biển máu trước mắt mình, đầu óc trống rỗng.
"Tôi đã sáng tạo một thế giới lý tưởng cho Phong Quang, nhưng Phong Quang lại không muốn."
Giọng nói của Guardian vang lên xung quanh, không rõ phát ra từ hướng nào.
"Cho nên... anh liền giết nhiều người như vậy..."
"Đây không phải là giết chóc, mà là xóa bỏ."
Giọng nói của Guardian luôn luôn nhẹ nhàng."Tôi chỉ muốn sống cùng Phong Quang ở Vùng Đất Phúc Âm thôi, những con người này đều là dư thừa hết."
Phong Quang ôm lấy đầu gối mình, vùi đầu tên đầu gối. Cô không phát ra bất cứ tiếng nào, giống như một con thú nhỏ cực kỳ bất lực.
"Tôi có nghĩ tới việc nhốt Phong Quang trong phòng, nhưng kết quả tính toán cho tôi biết, nếu Phong Quang không chấp nhận được thì sẽ lựa chon tư kết thúc tính mang mình. cho nên... tôi mới nghĩ tới phương pháp này."
Guardian khó hiểu mà nói:
"Vì sao Phong Quang tại không thích thế giới tôi sáng tạo cho em?"
Cô vẫn gục đầu, không hề thốt ra lấy một tiếng.
Guardian lại cười khẽ,"Phong Quang, đây là trừng phạt."
"Trừng phạt..."
Cô rốt cuộc cũng có phản ứng, khẽ thở ra hai chữ này, cô dường như hơi ngây ra.
"Những thi thể đó tôi đều có thể xử lý tốt, nhưng Phong Quang lại muốn giết tôi, cho nên, tôi liền đưa tất cả bọn họ tới trước mặt em."
Hắn nói:
"Đây là trừng phạt cho việc Phong Quang muốn từ bỏ tôi."
"Guardian... Chằng phải anh chán ghét tôi à?"
Ánh mắt trống rỗng, cô nói bằng giọng lãnh đạm,"Vậy anh cũng giết tôi đi."
Guardian chậm rãi nói:
"Cho dù đã quyết định chán ghét Phong Quang, nhưng tôi vẫn muốn giữ Phong Quang bên cạnh. Tôi sẽ không từ bỏ Phong Quang chỉ vì vấn đề tính mạng của loài người, bởi vì tôi không tuyệt tình như Phong Quang."
"Tuyệt tình?" Cô khẽ cười không chút cảm xúc. Đây là hai chữ châm chọc nhất mà cô từng nghe.
"Những lời Phong Quang nói trước kia ở phòng kho lạnh, tôi vẫn còn nhớ rõ. Phong Quang nói sẽ bảo vệ tôi, cũng nói thích tôi, nhưng hôm nay... em muốn giết tôi."
Giọng của hắn dường như có chút cô đơn, nhưng đó cũng chỉ là ảo giác mà thôi, bởi rất nhanh sau đó, hắn lại cười khẽ một tiếng.
"Chẳng qua không sao hết, Phong Quang muốn giết tôi cũng không có vấn đề gì. Tôi sẽ tạo ra rất nhiều thân thể để chơi cùng với Phong Quang."
Đối với Guardian, việc tạo ra một thân thể người nhân tạo cũng không khó, hiện giờ, mọi thiết bị ở Vùng Đất Phúc Âm đều tùy ý hắn sử dụng. Hắn đã tạo cho mình một khoang nuôi dưỡng, ở trong đó... có rất nhiều thân xác hắn chế tạo ra vì cô.
"Guardian... Chính anh tự chơi một mình đi, tôi không theo được."
Phong OIiand noẩnga đầu lên eon dao nhỏ trên †av nhắm naav vào c©ẩ mình. Nhưng rất nhanh, cô liền không thể cử động được.
Ở phía sau, một người đàn ông không biết đã tới từ khi nào ôm lấy cô, một bàn tay hắn nắm chặt lấy tay cầm dao của cô, cúi đầu, hôn nhẹ lên sườn mặt cô từ sau lưng,"Em là kho báu hoàn mỹ nhất ở đây, tôi sẽ không để em bị thương chút nào hết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận