Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 19 - Chương 51: Công lược trang chủ đại nhân có độc

Quyển 19 - Chương 51: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 51: Công lược trang chủ đại nhân có độc
"Trước đó, bất luận là ở giang hồ hay triều đình, đều không hề có cái tên Thắng Tuyết sơn trang này."
Vương Từ lạnh giọng nói:
"Ngươi muốn tìm, vậy tìm ở đâu?"
Nam nhân kia mới vừa rồi nói hoan nghênh bọn họ đi Thắng Tuyết sơn trang làm khách, chẳng qua cũng chỉ là lời khách sáo dễ nghe thôi.
Thừa dịp Hạ Triều không còn lời gì để nói, Vương Từ đi về phía Lãnh Khuynh Tuyệt đang đứng một bên, không hề có dấu hiệu báo trước, bà giơ tay lên, giáng một cái tát thật mạnh lên mặt cô ta.
Con cáo mà Lãnh Khuynh Tuyệt ôm đã kinh sợ nhảy xuống đất, còn Lãnh Khuynh Tuyệt, bởi vì cái tát này mà ngẩn ra trong chốc lát, cuối cùng, cô ta ngẩng đầu nhìn thẳng Vương Từ, cả giận nói:
"Ngươi làm cái gì vậy!?"
"Đây là ngươi nợ Phong Quang"
Vương Từ cười lạnh một tiếng,"Hạ Vô Oán, ta không nợ mẹ con các ngươi cái gì. Phong Quang lại càng không nợ các ngươi. Bắt đầu từ khi mẫu thân ngươi tự nguyện tới Vương phủ làm thiếp, thân phận của ngươi cùng mẫu thân ngươi đã định sẵn rồi. Ngươi nhớ kỹ cho ta, thiếp chính là thiếp, đích thứ(1) khác biệt, Phong Quang là quận chúa, là đích trưởng nữ(2) của Vương phủ, con bé chính là chủ của ngươi!"
Lãnh Khuynh Tuyệt nghe xong, một ngọn lửa tức giận liền bốc lên trong ngực, cô ta nói:
"Ngươi là chính thê thì giỏi lắm sao? Hạ Phong Quang là đích nữ thì lại thế nào? Nói đến cùng, thân phận của nàng ta cũng chỉ bởi nàng ta đầu thai được vào chỗ tốt thôi, căn bản không phải là kết quả mà nàng ta nỗ lực đoạt được, các ngươi có gì mà tự hào chứ?"
"Cho dù Phong Quang chỉ là đầu thai được vào chỗ tốt, thì thân phận của ngươi vẫn thấp hơn con bé một bậc."
Vương Từ cong khóe miệng, là độ cong đầy vẻ châm chọc,"Nếu ngươi cảm thấy thân phận Phong Quang tốt hơn ngươi chỉ là do may mắn tự nhiên có được, ngươi bất mãn với điều này, vậy ngươi có thể tự sát rồi đi đầu thai lại một lần xem, để coi liệu có thể đầu thai vào trong phòng vợ cả hay không. Nếu không thể, vậy ngươi đừng có đứng ở chỗ này oán trời trách đất rồi cảm thấy ai cũng đều nơ hai me con các ngươi. Vương Từ ta đây đường đường là tiểu thư phủ Định Quốc công, vẫn chưa cần tự hạ thấp bản thân đi gây khó dễ cho một thiếp thất."
Kể cả khi hiện tại Hạ Triểu có dính lấy Hoàng Oanh ngày ngày đi chăng nữa, bà cũng sẽ tuyệt không dùng bất cứ thủ đoạn thấp kém sau lưng nào. Sự kiêu ngạo của một tiểu thư quý tộc khiến bà thấy rõ, không cần thiết phải làm thế vì một người nam nhân.
Sắc mặt của Lãnh Khuynh Tuyệt lúc đỏ lúc trắng, mãi vẫn không nói nổi một câu.
"Ồ, đây chẳng phải là Kính Vương cùng Kính Vương phi sao? Sao các ngươi lại ở chỗ này?"
Hiên Viên Phi phe phẩy cây quạt trong tay, tỏ vẻ ngẫu nhiên xuất hiện.
Vương Từ trào phúng cười một tiếng.
Bà nhìn Lãnh Khuynh Tuyệt, lại nhìn Hiên Viên Phi, nói:
"Cá mè một lứa."
Còn chưa đợi Hiên Viên Phi nói gì thêm, bà đã đi ra cửa.
"Ai... Kính Vương, Kính Vương phi như vậy là sao?"
Hạ Triều cũng cười với vẻ ẩn ý,"Tứ hoàng tử, thứ nữ trong phủ thần, phiền ngài chiếu cố thêm."
Vẻ mặt Hiên Viên Phi khựng lại.
Hạ Triều cũng liền theo sát Vương Từ mà rời đi.
Hoa nở hai đóa, nhưng lại khác cành.
Nói đến bên kia, tại Thắng Tuyết sơn trang có trồng đủ loại cây liễu, chẳng qua cũng chỉ có tổng cộng hai người hầu mà thôi, họ là một đôi phu thê lớn tuổi, đã ở Thắng Tuyết sơn trang năm mươi năm, nhưng đây mới là lần đầu nhìn thấy trang chủ mang theo một nữ nhân... không, nói đúng ra là một thiếu nữ trở lại.
Liễu Niệm Phong ôm cô bé, nói với hai vị lão nhân:
"Không lâu sau sẽ có người đưa liễu Trường Sinh tới đây, phải chăm sóc cho tốt."
"Tuân lệnh, công tử."
Lão nhân khom người, nhìn công tử ôm một tiểu cô nương về phòng hắn.
Công tử hắn... Hắn là không phải loại người có thú vui đặc biệt đúng không?
Về măt ý naHĩa nàn đó mà nói. công † c©ủa hon ho quả thât đúng là loại người này.
Đặt Phong Quang lên trên giường xong, trước hết, Liễu Niệm Phong xem mạch cho cô. Sau đó nghĩ tới chứng bệnh của cô, phản ứng đầu tiên của hắn chính là cởi quần áo trước ngực cô ra, nhẹ nhàng xốc một góc yếm lên. Quả nhiên, hắn thấy được một vết sẹo trên da thịt trắng nõn kia của cô.
Phong Quang từ từ tỉnh lại chỉ cảm thấy trước ngực lạnh toát. Cô mơ màng mở mắt ra, vừa nhìn thấy một người nam nhân đang đặt tay lên ngực mình, cô liền bật dậy, phản ứng theo bản năng tát một cái tên mặt hắn,"Cái tên khốn này, ngươi muốn làm gì ta!?"
*x+x*xx*xx*x*x**+*
(1) Đích thứ: Ý chỉ con vợ cả và con vợ lẽ (tỳ thiếp)
(2) Đích trưởng nữ: Con gái đầu lòng của vợ cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận