Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 39: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 39: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 39: Công lược phù thủy hắc ám
Eve đương nhiên là đồng ý với Phong Quang. Trong thế giới của cô ấy, chỉ có ăn và kiếm là quan trọng nhất, đương nhiên, sự quan trọng này vẫn nằm dưới chức trách của Eve.
Thật ra nhà thờ cách vương cung cũng không xa lắm, chỉ là trên đường, bọn họ đã rất không khéo gặp phải Richard, điều này khiến Phong Quang cảm thấy đoạn đường vốn không xa lại trở nhên cực kỳ xa. Richard hiện giờ đang nhận định Phong Quang chính là ân nhân cứu mạng của hắn. Hắn còn nhớ rõ, khi mình bất lực nhất, chính Phong Quang đã xuất hiện cứu vớt mình, cô giống như thiên sứ dẫn hắn thoát ly khổ ải. Thử nói xem, sao hắn có thể từ bỏ theo đuổi một thiên sứ đây?
Phong Quang ôm eo Eve ngồi trên lưng ngựa, cô lại lần nữa tận tình khuyên bảo:
"Hoàng tử Richard, tôi đã nói tôi không phải là người cứu anh..."
"Công chúa Wendy, tôi biết em là một người làm việc tốt không cần đền ơn. Hiện tại tôi ở đây không phải vì em đã cứu tôi nên tôi mới muốn làm gì đó, mà là bởi, Wendy, tôi thật sự yêu em."
Ánh mắt Richard lộ vẻ thâm tình, khi hắn nói lời này thật dễ khiến bất cứ người con gái nào rung động.
Nhưng đáng tiếc, Phong Quang không nằm trong số những người này. Cô hết sức đau đầu mà nói:
"Người cứu anh thật ra là một vị công chúa khác."
"Vậy à?"
Richard trả lời rất qua loa có lệ, xem dáng vẻ cũng thấy hắn không hề tin, ngược lại còn dùng ánh mắt hứng thú nhìn Phong Quang như tỏ ý "Tiểu yêu tỉnh, em cứ tiếp tục nói dối nữa xem!"
Cả người Phong Quang nổi gai ốc. Có lẽ Richard đã từng rất thuận lợi chiếm được niềm vui của các cô gái khác, cho nên hắn lầm tưởng Phong Quang cũng chỉ rụt rè hơn bọn họ một chút mà thôi, nhưng ở trong mắt Phong Quang, một gã đàn ông cô không thích làm ra động tác đó sẽ khiến cô đặc biệt phản cảm.
Phong Quang trực tiếp mất kiên nhẫn nói:
"Hoàng tử Richard, người cứu anh chính là một cô gái có tên Ariel. Không bao lâu nữa cô ấy sẽ xuất hiện, đến lúc đó anh sẽ biết tôi không lừa anh."
"14a ra W/endv đã nhĩ ra cả tên rầi cd à2" Bichard trầm ngâm trona chốc lát, tựa như để phối hợp với trò chơi ấu trĩ của tiểu nha đầu, hắn lại gật gù nói,"Vậy được, tôi tin tưởng người tên là Ariel này có tồn tại."
Rất rõ ràng, hắn căn bản là không tin tưởng.
Phong Quang trầm mặc trong chốc lát,"Hoàng tử Richard, tôi nói một lần cuối cùng. Tôi thật sự không thích anh."
"Mọi loại cảm tình đều có thể từ từ bồi đắp."
Richard nhướng mày,"Hãy tin tôi, tình yêu là thứ dễ bồi đắp hơn cả."
Con ngựa Richard đang cưỡi bỗng nhiên hí một tiếng dài, hơn nữa nó còn bắt đầu mất khống chế. Richard kinh hoảng,"Arnold!"
Ky sĩ trung thành vội vàng tiến lại, hỗ trợ khống chế con ngựa đang phát cuồng, nhưng Richard trên lưng ngựa vẫn có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Con ngựa này giở chứng quá đột ngột, Phong Quang nhìn về phía trước, lại đúng lúc thấy một người đàn ông mặc đồ đen hết sức chỉnh tề. Hóa ra không biết từ lúc nào bọn họ đã đến sát nhà thờ, người đứng trước cửa đó chính là Hermann.
"Arnold!"
Richard la lên một tiếng, con ngựa của hắn mất khống chế mà lao tới phía xa.
"Hoàng tử điện hạ!"
Arnold vội vàng cưỡi ngựa đuổi theo.
Phong Quang xuống ngựa, nói với Eve:
"Richard dù sao cũng là khách của Hạ quốc chúng ta, hắn không thể xảy ra chuyện được. Eve, ngươi mau đi hỗ trợ."
"Vâng, điện hạ."
Eve lĩnh mệnh, thúc ngựa đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận