Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 16: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 16: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 16: Công lược phù thủy hắc ám
Đáng nhắc tới chính là, Phong Quang vẫn có cận vệ. Cô không muốn chọn cận vệ, vì thế người đang đi theo bảo vệ cô là do quốc vương và hoàng hậu bàn bạc rồi tự mình chọn.
Có một số quy định rất khó thay đổi, Phong Quang biết đạo lý này, cô không muốn làm ầm lên phản đối quyết định của cha mẹ, chỉ dự định kéo dài được bao lâu thì kéo mà thôi, nếu không kéo được, cô cũng liền từ bỏ.
Quốc vương và hoàng hậu từ trước đến nay đều coi con gái duy nhất của mình như bảo bối, bất luận làm gì cũng đều phải chọn thứ tốt nhất, huống chỉ còn là cận vệ bên cạnh Phong Quang.
Phong Quang thấu hiểu suy nghĩ muốn bảo vệ cô của cha mẹ, chẳng qua cô có chút đau đầu, vì mình đi đến đâu cũng có người đi theo.
"Eve,"
Phong Quang nhìn cô gái có dáng người cao gầy,"Ta cảm thấy khi ta tắm rửa và ở trong WC, ngươi không cần thiết phải đi theo đâu."
"Bảo vệ điện hạ là chức trách của ta."
Eve hơi cúi đầu,"Công chúa điện hạ không cần lo lắng, quốc vương và hoàng hậu chọn ta làm cận vệ của công chúa cũng vì chúng ta cùng là nữ giới, có thể bảo vệ điện hạ tốt hơn."
Không sai, cận vệ của Phong Quang là nữ. Có lẽ thấy Phong Quang không thích việc chọn lựa nên quốc vương và hoàng hậu cho rằng Phong Quang không thích có đàn ông đi theo, lúc này mới bỏ rất nhiều công sức tuyển một nữ cận vệ.
Nghe nói Eve cũng xuất thân từ gia đình quý tộc, nhưng cô ấy không ham thích trang sức hay áo váy đẹp đẽ như các cô gái khác, mà chỉ thích cầm kiếm ra trận giết địch. Lúc này cô ấy trở thành cận vệ của công chúa, cũng không ai biết là cô ấy vui hay không vui.
Sau sự việc của Aietto, Phong Quang tự nhận là đây là một chuyện không tốt, cô suy nghĩ rất nhiều biện pháp để Eve có thể rời đi, nhưng thật đáng tiếc, Eve cũng là một người cố chấp, nếu đã trở thành cận vệ của công chúa điện hạ, sao cô ấy lại có thể rời đi đây?
Cho nên Phong Quang cảm thấy đau đầu.
"Eve, chúng ta thương lượng chút nhé?"
Tại nhà thờ, những người khác đều đang nghiêm túc cầu nguyện, chỉ có Phong Quang nhỏ giọng nói chuyện với cận vệ bên cạnh cô. mười lăm tuổi càng lớn càng xinh đẹp, lại bởi thân phận của công chúa mà luôn có không ít đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt nồng nhiệt, điều này ở trong mắt Eve chính là một chuyện rất có tính nguy hiểm, cô ấy cũng nhỏ giọng trả lời công chúa,"Điện hạ muốn thương lượng điều gì?"
"Ngày thường ngươi đi theo ta thì được, nhưng khi ta giải quyết vấn đề riêng tư, ngươi có thể giữ một chút khoảng cách với ta hay không?"
"Điện hạ..."
"Chỉ cần khi tắm rửa và vào WC thì cách xa ta một chút là được rồi."
Phong Quang thở dài,"Eve, ngươi cũng không muốn khi ngươi cởi quần áo tắm rửa lại có người ở sau lưng nhìn ngươi chứ."
Eve: "..."
"Nếu ngươi đồng ý với điều kiện này, Eve, ta có thể nấu cơm cho người ăn."
Nghe thấy điều này, đôi mắt Eve lập tức sáng lên.
Từ mấy năm trước, Phong Quang đã thật sự không chịu đựng nổi đồ ăn ở đây, cô bất đắc dĩ dùng một chút điểm tích lũy đổi lấy thiên phú nấu ăn nên rốt cuộc cũng thoát khỏi cuộc sống bi thảm mỗi bữa đều ăn khoai tây hầm.
Đương nhiên cô cũng không làm thường xuyên, rốt cuộc thì cô vẫn rất lười, chẳng qua vì muốn được tự do hơn một chút mà cô tự bắt mình cần mẫn lên thôi.
Eve hoàn toàn không có sức chống cự đối với đồ ăn Phong Quang làm, nhưng cô ấy là một người rất nghiêm túc với nhiệm vụ "Điện hạ, ta không thể"
Bạn cần đăng nhập để bình luận