Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 18: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 18: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 18: Công lược tình yêu cấm ky
"Thúc nói ta hung hãn?"
Trong mắt cô liền toát ra tức giận.
Hắn cười khế,"Chỉ là ta tin tưởng Phong Quang thôi. Ngươi xem, lần trước chẳng phải ngươi còn đạp ta một cú sao? Ký ức của ta vẫn cực kỳ mới mẻ."
Vừa nghe hắn nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Phong Quang liền xấu đi, cô bất mãn nói:
"Thúc không thể quên chuyện đó đi được à?"
"Đây là lần đầu gặp gỡ của ta với Phong Quang, muốn quên chỉ sợ cũng khó."
Cô cắn răng,"Ta vừa giúp thúc khỏi bị bức hôn!"
Trong mắt hắn hiện ra ý cười sung sướng,"Phong Quang thừa nhận chiêu đánh lạc hướng kia là ngươi cố ý làm hả?"
Cô khựng lại, vẻ mặt lập tức cực kỳ mất tự nhiên, lại cố tỏ vẻ không quan tâm mà nói:
"Thế thì sao nào?"
"Vì sao Phong Quang không thể thẳng thắn một chút?" Hắn hơi rũ mắt, nhìn vào mắt cô, tựa như có ánh sáng xẹt qua vậy.
Cô nhấp môi,"Ta nào có không thẳng thắn?"
"Ví dụ như lúc này."
Cô im lặng không nói.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ!"
Hoan Nhi chạy tới, trong tay cô bé đang cầm một đóa hoa diễm lệ,"Tặng cho tỷ, hoa hoa!"
Tâm tình Phong Quang lập tức trở nên rất tốt, cô nhận đóa hoa đẹp đế từ trong tay Hoan Nhi, nhoẻn miệng cười,"Cảm ơn Hoan Nhi."
Trong mắt Tạ Trạm hiện lên nụ cười của cô, hắn im lặng không lên tiếng.
Lúc này, Hoan Nhi tại nhìn về phía Tạ Trạm, rất lễ phép mà nói:
"Chào tam thúc thúc!"
"Chào Hoan Nhi."
Tạ Trạm nói nhẹ nhàng,"Vì sao Hoan Nhi tại muốn tặng hoa cho tỷ tỷ?" "Bởi vì tỷ tỷ đẹp nha!"
Trên gương mặt đáng yêu của Hoan Nhi nở rộ một nụ cười, ngây thơ nói:
"Trước kia tỷ tỷ ra ngoài chơi, liền có rất nhiều đại ca ca tặng hoa cho tỷ tỷ đó!"
Nụ cười trên mặt Phong Quang cứng đờ lại.
Tạ Trạm dường như rất có hứng thú, hẳn tiếp tục hỏi Hoan Nhi,"Vì sao những đại ca ca đó lại tặng hoa cho tỷ tỷ ngươi?"
"Bọn họ đều thích tỷ tỷ cháu!"
Nói đến điều này, Hoan Nhi liền cực kỳ tự hào,"Nhưng tỷ tỷ không đáp lại bọn họ, nên bọn họ cũng chỉ có thể đưa thật nhiều đồ ăn cho cháu, để cháu gọi tỷ tỷ ra ngoài nói chuyện với bọn họ."
"Hoan Nhi liền làm theo?"
"Không đâu, cháu nhận đồ, nhưng cháu còn lâu mới gọi tỷ tỷ ra ngoài nói chuyện với bọn họ."
Hoan Nhi cười hì hì nói:
"Tỷ tỷ nói những đại ca ca đó đều là bao cỏ chỉ biết khoe khoang mình học rộng, tỷ không thích."
"Vậy Hoan Nhi có biết tỷ tỷ ngươi thích kiểu thế nào không?"
"Biết ạ!"
Hoan Nhi lập tức nói:
"Tỷ tỷ nói thích nam nhân lớn tuổi hơn mình, tính cách ôn nhu, giao bổng lộc cho tỷ ấy quản, còn có thể chịu được tỷ tức giận lung tung nữa!"
"Hoan Nhi!"
Phong Quang cắn răng,"Hôm nay và ngày mai muội sẽ không được ăn kẹo!"
Hoan Nhi mếu máo,"Vì sao? Ta sẽ nói cho cha mẹ, tỷ tỷ lại muốn ăn vụng kẹo của ta!"
"Muội!"
Tạ Trạm cười,"Hoan Nhi đừng lo lắng, tỷ tỷ ngươi không cho ngươi kẹo, tam thúc sẽ cho ngươi."
Bị kẹo cám dỗ, Hoan Nhi đi tới bên cạnh Tạ Trạm, cô bé giận dỗi nói với Phong Quang,"Tỷ tỷ không cho ta kẹo, ta không thích tỷ, hiện giờ ta thích tam thúc thúc!" "Đồ nhóc này, ở trong lòng muội, ta còn không quan trọng bằng kẹo nữa hả."
"Ở trong lòng tỷ tỷ, ta cũng không quan trọng bằng bánh hoa quế nha."
Tuy Hoan Nhi còn nhỏ, nhưng vì từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh Phong Quang, nên bản lĩnh cãi nhau không hề thấp.
Phong Quang chỉ nói Hoan Nhi không lựa lời để Tạ Trạm nhìn thấy lại chê cười, nhưng Hoan Nhi đi theo Tạ Trạm, cô cũng không thể làm gì hơn, liền giậm chân mà nói:
"Tiểu nha đầu này, kể sau muội đừng có ngủ cùng ta nữa!"
Dứt lời, cô liền xoay người bỏ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận