Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 25: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 25: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 25: Công lược phù thủy hắc ám
Không sai, Phong Quang tức giận là vì cô còn đang nghĩ đến chuyện Thánh Nữ.
Bỗng nhiên ý thức được chuyện này, cô chợt mở to hai mắt, không dám tin tưởng mình lại tức giận vì một lý do nhỏ như vậy. Không, điều này không hợp với lẽ thường.
Phong Quang lui về phía sau một bước, cho dù Hermann trước mặt vẫn giống hệt trước kia, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy người đàn ông này như tăng thêm khí thế áp bức, cô không nhịn được mà tim đập mạnh, ngay cả dũng khí mở miệng cũng không còn nữa.
Lúc này, Eve kéo theo người đàn ông trẻ tuổi hôn mê đi tới. Cô ấy không ý thức được không khí hiện giờ đang tương đối quỷ dị mà gọi một tiếng "Điện hạ."
Phong Quang bỗng thoát ra khỏi ánh mắt Hermann, cô nỗ lực kiểm chế vẻ mặt kinh hoảng của mình, nhưng trong giọng nói vẫn có chút hoảng sợ,"Eve, làm sao thế?"
"Đưa người đàn ông này về sao?"
Tay Eve bắt lấy cổ áo thanh niên quý tộc, dù đang nhấc một người đàn ông trưởng thành lên nhưng cô ấy vẫn không có vẻ cố sức chút nào.
Phong Quang dường như cảm giác được ánh mắt chiếu đến sau lưng, liền không khỏi cảm thấy hơi hoảng.
Cô khẽ hắng giọng, ra vẻ nghiêm trang nói:
"Người đàn ông này lai lịch không rõ, tùy tiện mang về chỉ sợ sẽ dẫn sói vào nhà. Không cần quan tâm tới hắn nữa."
"Vâng, điện hạ." Eve buông tay ra, thanh niên kia liền trực tiếp rơi xuống đất.
Nghe âm thanh ngã xuống kia, hình như rất đau thì phải.
Cảm thấy ánh mắt dán chặt vào mình kia dường như còn chưa biến mất, Phong Quang lại không dám quay đầu xác nhận trực giác của bản thân, cô bất an nắm lấy góc váy mình, cố gắng để giọng mình bình thường nhất có thể:
"Eve, chúng ta về thôi."
"Dạ"
Eve huýt sáo một tiếng, con ngựa cách đó không xa nghe được liền chạy đến đây. Eve lên ngựa trước, lại vươn tay với Phong Quang, Phong Quang trước sau vẫn không có dũng khí quay đầu lại nhìn Hermann một cái, cô bước về phía Eve, nhưng lúc đi ngang qua thanh niên nằm trên mặt đất, thình lình, mắt cá chân cô liền bị một bàn tay nắm được.
"Tiểu thư mỹ lệ..."
Người đàn ông trẻ tuổi mơ hồ mở mắt ra, cho dù ý thức còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng hắn ta vẫn không quên cố sức bày ra vẻ tươi cười lịch thiệp, thoạt nhìn rực rỡ lại mê người,"Là em đã cứu tôi phải không?"
"Gì thế???"
Hai mắt Phong Quang mờ mịt, cô chỉ đi lướt qua bên cạnh hắn mà thôi, sao lại biến thành người cứu hắn?
Phong Quang không biết, sau khi bị Eve ném mạnh một cái, thanh niên vốn đang hôn mê kia liền đau đớn mà tỉnh lại. Trong trạng thái đau nhức cả người, thêm ý thức không rõ, nhìn thấy một tiểu thư mỹ lệ, hắn liền bừng tỉnh, có cảm giác như gặp được thiên sứ. Hình tượng của Phong Quang trong khoảnh khắc này liền trở nên sáng rực.
"Tan
Phong Quang mới nói một tiếng "ta", bên cạnh có một cái chân đá vào đầu thanh niên quý tộc, người này vừa mới tỉnh lại liền bất hạnh ngất tiếp đi.
Cô nhìn về phía Hermann.
Hermann đã thu chân về, tao nhã sửa sang lại vạt áo, hắn nói bình thản:
"Người đàn ông này làm ra động tác vô lễ với điện hạ, phải xử theo hình pháp (1)."
Dáng vẻ cao nhã của Hermann lúc này lại khiến người ta hoài nghỉ liệu cú đã thô lỗ vừa rồi có phải là của hắn?
Phong Quang không nói gì.
Eve lại xuống ngựa, quyết đoán rút kiếm ra, nghiêm túc nói "Nếu là người phạm pháp, vì an toàn của điện hạ, vậy phải xử tử."
**x*xx*x****%
(1) Hình pháp: Theo khái niệm hiện đại có nghĩa là luật hình sự, ý trong văn cảnh này là xử theo hình phạt nặng do mắc tội lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận