Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 19: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 19: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 19: Công lược tình yêu cấm ky
Hoan Nhi khẽ chớp mắt, thấy tỷ tỷ thật sự bỏ lại cô bé mà đi, liền sốt ruột,"Tam thúc thúc, làm sao bây giờ? Cháu chọc tỷ tỷ tức giận sao?"
"Không cần vội."
Tạ Trạm xoa đầu Hoan Nhi, ôn nhu nói:
"Chẳng phải Hoan Nhi đã nói tỷ tỷ ngươi thích bánh hoa quế sao? Ngươi đến phòng bếp nhờ đầu bếp nữ làm một phần bánh hoa quế, rồi ngươi cầm đến đưa cho tỷ tỷ ngươi, nàng sẽ vui vẻ."
Hoan Nhi mở to hai mắt,"Thật vậy sao?"
"Đương nhiên là thật."
Hắn lại cười,"Nếu như không có tác vô dụng, Hoan Nhi lại đến tìm ta là được."
"Được ạ!" Hoan Nhi vui vẻ ra mặt giữ chặt lấy một nha hoàn đi ngang qua, bảo nàng ta dẫn mình đi phòng bếp.
Tạ Trạm ngồi trong đình, nhìn đóa hoa hải đường mà Phong Quang để lại kia, rất có hứng thú mà cầm hoa lên, hắn nhìn đóa hoa màu sắc rực rỡ, lại không khỏi nhớ tới dung nhan khi cười vui vẻ của nha đầu kia, dường như còn diễm lệ hơn cả đóa hoa này. Đã sớm nghe nói nữ nhi của đại ca hắn hoa dung nguyệt mạo, lời này đúng là không giả.
"Tam gia." Một nha hoàn dáng vẻ thanh tú bưng một chén canh đi tới, nàng ta hành lễ nói:
"Chén cháo tổ yến này do lão phu nhân sai nô tỳ đưa tới."
Tạ Trạm nhìn thoáng qua, lạnh nhạt nói:
"Để đó đi."
"Dạ."
Khi nha hoàn đến gần đặt bát xuống, mùi son phấn trên người nàng ta khiến Tạ Trạm hơi nhíu mày.
Nhưng nha hoàn đặt chén xuống lại không vội rời đi. Hắn lại hỏi:
"Ngươi còn đứng đây làm gì?"
"Lão phu nhân dặn nô tỳ nhìn tam gia uống xong cháo rồi mới đi."
Tạ Trạm rốt cuộc cũng nhìn về phía nàng ta"Ngươi là nha hoàn bên cạnh lão phu nhân? Ta chưa bao giờ thấy ngươi cả."
"Nô tỳ mới tới, tên là Tiểu Ngọc." Hắn cười, lại cầm chén đặt lên tay nàng ta,"Cháo này ta không uống, ngươi bẩm lại với lão phu nhân di. '
"Tam gia."
Hắn ngước mắt, không giận mà uy,"Lời ta nói còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Tuân lệnh..."
Tiểu Ngọc khẽ cắn môi, xoay mạnh người, dường như là đúng không vững, cháo tổ yến trong tay nàng ta rơi trên mặt đất, mà thân mình nàng ta cũng té ngã về phía sau. Tạ Trạm phản ứng cực nhanh, đứng lên lui ra sau một bước, vì thế Tiểu Ngọc cũng liền ngã trên mặt đất. Không may, đai lưng nàng ta tại mắc vào trên bàn đá, cho nên khi nàng ta té ngã, đại lưng vốn không Chắc đứt , vừa lúc Phong Quang quay lại sửng sốt, thật sự là Tiểu Ngọc quần áo lộn xộn nằm trên mặt đất giống hệt như vừa bị nam nhân nào đó tàn phá một phen, mà nơi này chỉ có một nam nhân là Tạ Trạm.
Ngay khi Tạ Trạm nghĩ xem phải giải thích như thế nào, Phong Quang đã lấy lại tỉnh thần, bước vòng qua Tiểu Ngọc trên mặt đất, kéo tay hắn vội vàng chạy đi.
Tiểu Ngọc đương nhiên là nóng nảy, nhưng nàng ta không đuổi kịp, mà Tạ lão phu nhân đã dẫn theo những người khác đến đây.
Phía sau một tòa núi giả, Phong Quang quan sát tình huống bên ngoài, cô thầm nhủ vẫn may là mình chạy trốn kịp. Vừa quay người lại, cô liền bất chợt va phải ngực nam nhân, cô xoa mũi mình, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Tạ Trạm mỉm cười, hắn hơi khom lưng, thấp giọng nói:
"Vì sao ngươi trở lại?"
"Ta tới lấy bông hoa Hoan Nhi tặng." Phong Quang cũng hạ thấp giọng, cô ghé vào bên tai hắn nhỏ giọng nói:
"Trên đường trở về ta nhìn thấy lão phu nhân dẫn người theo, lại thấy hình ảnh thúc bắt nạt một tiểu cô nương đương nhiên liền hiểu rõ nguyên do rồi."
Cho nên cô mới kéo hắn cùng chạy.
Tạ Trạm hơi bất đắc dĩ, hắn thấp giọng nói:
"Ta đâu có bắt nạt nàng ta."
"Chẳng lẽ là chính nàng ta cởi quần áo té ngã?"
Hắn nhìn cô bằng ánh mắt khen ngợi,"Đúng là như thế."
Phong Quang "Yƒ" mêt tiếna. bực bôi phun ra hai chữ "Nam nhân: Thoạt nhìn cô có vẻ không tin.
Rõ ràng tuổi cô còn nhỏ, lại có vẻ như rất hiểu nam nhân vậy, Tạ Trạm đưa ngón trỏ điểm lên trán cô, cười nói:
"Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta quả thực chưa từng động đến nàng ta dù chỉ một chút. Rất hiển nhiên, đây là nữ nhân lão phu nhân cố ý tìm tới để bức hôn ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận