Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 32 - Chương 62: Công lược trạch nam game thủ

Quyển 32 - Chương 62: Công lược trạch nam game thủQuyển 32 - Chương 62: Công lược trạch nam game thủ
Về việc Yến Quy có thể khiến Lư Chi Viễn chịu thiệt hay không, chuyện này không lâu sau là có thể có đáp án, hiện tại còn chưa cần gấp gáp.
Yến Quy không để Phong Quang mặc bộ váy ướt sũng về nhà, mà trước hết dẫn Phong Quang trở về chung cư của hắn một chuyến, Yến Quy từ rất sớm đã dọn ra khỏi Yến gia, tới ở một mình tại nơi này. hắn thích cuộc sống một mình không bị ai quấy rầy, chẳng qua Phong Quang thì khác, đối với hắn mà nói, Phong Quang không phải một yếu tố quấy rầy, mà là ánh sáng có thể khiến cuộc sống của hắn càng phong phú hơn.
Sau khi vào nhà, hắn liền nắm tay Phong Quang trực tiếp đi vào phòng làm việc. Trong chớp mắt bước vào phòng làm việc kia, Phong Quang liền ngây dại.
Phòng làm việc không nhỏ, có rất nhiều giá áo, mà trang phục treo trên đó lại càng nhiều không đếm xuể, Phong Quang trước nay đều thích mặc váy, mà cô cũng giống nữ giới nói chung, khi thấy quần áo đẹp liền đi không nổi. Phong Quang không phải chưa đạo qua các trung tâm thương mại, cô chỉ chưa từng thấy trang phục rực rỡ muôn màu như vậy thôi, hơn nữa mỗi một bộ đều có thể khiến cô có xúc động muốn đi mặc thử.
Yến Quy nắm tay Phong Quang đứng giữa phòng, hắn rũ mắt nhìn cô,"Trang phục ở đây, Phong Quang thích chứ?"
Phong Quang không đáp nổi thành lời, cô hiện tại có thể tin tưởng người đàn ông này thật sự là Nicholas.
Yến Quy thấy cô không nói lời nào, liền tự mình chọn một chiếc váy lụa trắng thêu hoa baby đỏ,"Phong Quang mặc chiếc này được không?"
"Ừm..."
Phong Quang nhận váy, cô hiện tại còn ước gì có người lựa chọn giúp cô nha.
Yến Quy tạm thời ra khỏi phòng, để lại không gian cho Phong Quang thay quần áo, mà chính hắn cũng đi thay một bộ đồ sạch. Vài phút sau, hắn lại cùng Phong Quang đứng trong gian phòng này.
Hắn nói:
"Phong Quang mặc chiếc váy này rất đẹp."
"Tôi mặc gì chẳng đẹp."
Phong Quang lẩm bẩm một câu, cô lại tò mò hỏi: lại chỉ bán không vượt quá ba bộ thế?"
"Đây đều là đồ không bán ra thị trường."
Yến Quy đi đến phía sau cô, giúp cô thắt dải lụa sau lưng, hắn nhẹ giọng nói:
"Người khác cũng không có tư cách mặc những trang phục này."
Hắn vốn không phải người thiếu tiền, nên làm gì cũng đều theo ý thích bản thân mà thôi.
Phong Quang vốn cho rằng mình không hiểu hắn nhiều lắm, hiện tại cô thế mà có thể hiểu một hai phần về hắn như vậy.
Yến Quy lại lấy từ trên ngăn tủ ra một đôi giày trắng nhỏ, hắn ngồi xổm xuống, nắm lấy mắt cá chân Phong Quang mà nói:
"Đi giày cao gót sẽ rất vất vả. Ở trước mặt tôi, Phong Quang có thể không cần biểu hiện hoàn mỹ như vậy."
Ngoài ý muốn, vào một số thời điểm, EQ của hắn sẽ có vẻ đặc biệt cao.
Phong Quang nghe lời nâng chân lên để cởi giày cao gót xuống, lại xỏ chân vào chiếc giày trắng đế bằng thoải mái.
Cũng không biết tại sao, khi cúi đầu nhìn Yến Quy xỏ giày cho mình, tim cô bỗng nhiên đập mạnh. Giống như trước kia, khi Lư Chi Viễn buộc dây giày cho cô, cô liền không nhịn được mà tim đập thình thịch... Không, động tác hiện tại của người đàn ông này còn khiến tim cô kích động hơn cả Lư Chỉ Viễn lúc trước.
Yến Quy thay xong giày cho Phong Quang, hắn ngẩng đầu nhìn cô, lại thấy một đôi con ngươi đang nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Phong Quang chậm rãi vươn tay ôm mặt hắn, thật sự nhìn chằm chằm hắn rất lâu. Cô chợt nghĩ đến một vấn đề "Yến Quy... Vì sao tôi lại có cảm giác quen thuộc mãnh liệt đối với anh như vậy?"
"Tôi không biết."
Ánh mắt Yến Quy khẽ động, như có sao trời chiếu sáng giữa bầu trời đêm.
Trong lòng bỗng có một loại cảm giác, cô ngây ngốc nói:
"Tôi không cần anh hoàn thành điều kiện gì. Yến Quy, có lẽ tôi hẳn là muốn gả cho anh."
Loại cảm giác này tới thần bí như thế, lại mãnh liệt như vậy.
Yến Quy nâng tay, phủ lên mu bàn tay cô, nhẹ nhàng nói một chữ Hắn nghĩ, có lẽ có đôi khi cảm giác của hai người thật sự tác động lẫn nhau, giống như khi hắn tiếp xúc với Phong Quang, hắn sẽ cảm thấy mình có một loại khao khát khó hiểu đối với cô, mà Phong Quang hiện tại, dường như cũng có cảm giác giống hắn.
Yến Quy không cảm thấy đây là một chuyện xấu. Ít nhất, cô cũng nguyện ý tiếp nhận hắn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận