Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 37: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Quyển 33 - Chương 37: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 37: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ
Phong Quang chỉ từ rất xa liếc mắt nhìn người đàn ông này một cái, liền bất ngờ kêu lên,"Đàn anh Dư Lễ?"
Người đàn ông đang đập đầu vào tường bên kia chợt khựng lại, anh ta như vừa tỉnh mộng mà xoay người, sau khi thấy đó là Phong Quang, anh ta sửng sốt hồi lâu.
Cho đến khi Phong Quang lại hô một tiếng,"Đàn anh Dư Lễ, đúng là anh rồi!"
"Hạ... Hạ Phong Quang..." Dư Lễ lắp bắp nói một câu, lại nhìn sang Lục Sâm đi cùng Phong Quang, sắc mặt anh ta liền không thể nào tốt được.
Phong Quang nắm tay Lục Sâm vui vẻ tiến về phía trước vài bước,"Chẳng phải anh vẫn luôn ở nước ngoài sao? Về nước khi nào thế."
"Sáu năm trước anh đã về nước rồi." Dư Lễ nhìn Phong Quang, vẻ mặt cũng không tốt lắm,"Trước kia lúc em hôn mê, anh cũng từng đến thăm em, lúc này nghe được tin em tỉnh lại, anh vẫn chưa có thời gian đến thăm em lần nữa."
"Không sao mà, có thể gặp anh ở đây chính là niềm vui bất ngờ rồi đó!" Phong Quang nói rất hưng phấn.
Phong Quang từng du học ở nước ngoài một thời gian, mà Dư Lễ chính là đàn anh của cô. Nói thế nào đây? Một là đại tiểu thư ngang ngược bốc đồng, một là đại thiếu gia tiêu tiền như nước, hai người này có thể nói là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, rất nhanh liền trở thành bạn bè, đương nhiên, chỉ là quan hệ bạn bè bình thường mà thôi.
Ở trong mắt Phong Quang, Dư Lễ quả thực giống như bạn gái thân thiết, mà trong lòng Dư Lễ, Phong Quang chính là một người anh em tốt có thể giúp hắn che đậy việc trốn học.
Chỉ là trọng tâm sự nghiệp của gia tộc Dư Lễ đều ở nước ngoài, cho nên sau khi Phong Quang học xong về nước, Dư Lễ vẫn ở lại nước ngoài.
Phong Quang vốn đang muốn hỏi một chút xem vì sao Dư Lễ lại đứng đợi ở đây, kết quả từ trong phòng sinh bỗng truyền đến tiếng kêu thống khổ của một người phụ nữ, Dư Lễ liền vội vã chạy đến gõ cửa,"A Hành, hãy cố chịu đựng! Chờ thằng nhãi ranh kia ra rồi sẽ không đau nữa!"
Dư Lễ mặc âu phục chỉnh tề trên người lại phối hợp với dáng vẻ như vậy của hắn, thật đúng là mất phong độ, còn có chút buồn cười.
Phong Quang ngẩng đầu nhìn Luc Sâm. cô chỉ vào Dư Lễ đang mất hết hình tượng bên kia mà hỏi: "Chẳng lẽ... chồng của em gái anh chính là anh ấy sao?"
"Không sai." Lục Sâm cười gật đầu,"Theo lý mà nói, anh ta vẫn được xem như em rể anh."
"Em gái anh... thế mà lại gả cho Dư Lễ!" Phong Quang khó tin cảm thán "Đây đúng là một việc quá thần kỳ!"
Lục Sâm giải thích một câu,"A Hành và Dư Lễ đã quen nhau ở chính hôn lễ của chúng ta."
Khi Phong Quang và Lục Sâm kết hôn, Dư Lễ và Lục Hành đều tham gia hôn lễ, chẳng qua lúc ấy. Dư Lễ đang đẩy một người phụ nữ dây dưa với mình ra, gây nên một trận xôn xao nhỏ, Lục Hành lại hiểu lầm hắn tới đây quấy rối hôn lễ, hai người liền dùng bảy thứ tiếng cãi nhau một trận.
Bảy thứ tiếng... Đại khái là kiểu người có văn hóa cãi nhau cũng không giống người thường đi.
Tóm lại Lục Hành và Dư Lễ cãi nhau gay gắt, đến cuối cùng ai cũng không thuyết phục được ai, hai người liền dứt khoát động tay. Dư Lễ nhận định Lục Hành là người đàn bà đanh đá, Lục Hành nhận định Dư Lễ muốn tới để cướp cô dâu.
Về sau, Dư Lễ liền trực tiếp khiêng Lục Hành, ném cô ấy vào suối phun, chẳng qua anh ta còn chưa kịp cao ngạo chế giễu một hai câu đã bị Lục Hành kéo xuống nước, nghe nói bọn họ một nam một nữ cứ như vậy ở trong suối phun nước mà đánh nhau, đương nhiên, Dư Lễ vốn có bản tính rất phong độ, nên anh ta sẽ không thật sự đánh phụ nữ, vì thế sự thật chính là anh ta bị Lục Hành đơn phương đánh đập.
Tình huống này vẫn liên tục kéo dài đến khi Phong Quang mặc áo cưới bước ra mới kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận