Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 24 - Chương 29: Công lược ảnh đế hết thời

Quyển 24 - Chương 29: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 29: Công lược ảnh đế hết thời
"Không sai."
Đoạn Mộ thở dài nói:
"Đứa nhỏ này có bệnh tỉnh thần nghiêm trọng, khi cha mẹ hắn dẫn hắn đi trị liệu bằng phương pháp thôi miên, đồng thời thôi miên lại dẫn phát ra một nhân cách khác của hắn, khi hắn đang trong quá trình trị liệu thì cha mẹ hắn cũng chuẩn bị có đứa con thứ hai, vì muốn có được tình yêu thương độc nhất vô nhị của bọn họ, nhân cách thứ hai của hắn đã thoát ra, thừa dịp cha mẹ ngủ say liền cầm dao lên, khiến bọn họ bị chảy cạn máu mà chết."
Phong Quang lạnh cả người,"Vậy kết cục cuối cùng thì sao..."
"Quyển sách này tên là "Người chết thứ ba", người chết thứ nhất là cha, người chết thứ hai là mẹ, mà người chết thứ ba, Phong Quang nghĩ là ai đây?"
Cô đáp lại,"Chính là nhân vật chính..."
"Không sai, Phong Quang thật thông minh."
Hắn xoa gương mặt cô khen ngợi, trong mắt chứa ý cười ôn nhu. Diêu Phong nhìn hành động của bọn họ qua kính chiếu hậu mà run hết cả người. Anh ta có thể xác định, nếu không phải anh ta vẫn ở đây, thì Đoạn Mộ chắc chắn muốn thân mật hơn nữa với cô bé này.
Anh ta thật sự không thể hiểu nổi, Đoạn Mộ là một người đàn ông có tam quan tốt đẹp, sao có thể xuống tay với một cô bé vừa đủ tuổi vị thành niên đây?
Phong Quang lại cảm thấy không thoải mái, cô bắt lấy tay hắn, lo lắng hỏi:
"Nếu anh đóng phim này thì liệu có ảnh hưởng không tốt nào không?"
Có đôi khi diễn viên diễn một vai ác quá đạt cũng sẽ bị người ta mắng thảm.
"Cô Hạ không cần lo lắng đến điều này."
Diêu Phong tùy ý nói: "Trước khi nhân cách thứ hai biểu lộ ra, nhân vật chính vẫn đều là một người đàn ông ôn hòa kín đáo. lại trợ giúp cục cảnh sát phá được không ít án mạng, cho dù khi nhân cách thứ hai của hắn thoát ra thì vẫn là diễn xuất ưu nhã mê người. Đúng rồi, tác giả đánh giá nhân vật này là "kẻ điên ưu nhã" cũng rất chuẩn xác."
Phim điện ảnh không theo lối mòn như thế mới gọi là có đề tài, có sức nóng. Đoạn Mộ đã yên lặng nhiều năm khẳng định có thể dựa vào bộ phim về điều này.
"Phong Quang không cần lo lắng, tôi cũng rất có hứng thú với phim này."
Hắn ôn nhu nhìn chăm chú vào cô, lần này lại mặc kệ có Diêu Phong ở đây mà cúi đầu nhẹ nhàng hôn khóe môi cô một cái,"Tôi chưa từng diễn nhân vật như vậy, điều này đối với tôi là một chuyện rất có tính khiêu chiến."
Phong Quang đỏ bừng mặt, cô trừng mắt liếc hắn một cái, ý bảo còn có những người khác ở đây, phải hạn chế lại một chút, Đoạn Mộ khẽ cười, tựa như không hề cảm thấy cô đang tức giận.
Cô lén nhìn Diêu Phong, thấy Diêu Phong mắt nhìn thẳng, đang cố gắng bỏ qua hai người ngồi phía sau, cô cũng liền không so đo nữa, chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mê người của Đoạn Mộ một lát, không rõ tại sao, cô mở miệng nói:
"Nhân vật chính của "Người chết thứ ba" là một người ôn hòa kín đáo, em bỗng nhiên cảm thấy... anh diễn nhân vật này thì sẽ chẳng có chút khó khăn nào cả."
Đại khái nguyên nhân khiến hắn cảm thấy có tính khiêu chiến chính là phải diễn xuất sự "điên" dưới vẻ bề ngoài ưu nhã kia?
Cô vẫn không hiểu rõ.
Người không hiểu rõ còn có Bạch Tuyết đang có mặt ở chung cư của Vũ Văn, chẳng qua cô ta chỉ tới đưa cơm cho vị đại minh tinh không biết tự chăm sóc mình này, lại chẳng qua chỉ thuận miệng nói ra câu Đoạn Mộ sắp đóng phim "Người chết thứ ba", sau đó khi Vũ Văn hỏi chuyện thì kể lại cốt truyện của tiểu thuyết này, vẻ mặt Vũ Văn liền đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Giọng hắn phát lạnh,"Cô nói đi, cha mẹ của nhân vật chính trong tiểu thuyết đã chết như thế nào?"
"Bọn họ uống phải nước có thuốc ngủ, rồi trong khi ngủ liền bị người khác dùng ròng rọc đổi chiều treo lên trên thang chữ A, bị chảy cạn máu mà chết."
Bạch Tuyết khó hiểu hỏi:
"Vũ Văn... Anh làm sao vậy?"
Vũ Văn không nói gì, ký ức của hắn tựa như trở về năm bốn tuổi. Rất nhiều người sẽ quên đi ký ức năm mình 4 tuổi, hắn cũng không ngoại lệ, nhưng có một việc, hắn lại nhớ đặc biệt rõ ràng.
Vào một buổi sáng sau khi tỉnh lại, hắn một mình đi tới phòng khách, thấv cha me mình... đã bi treo chết trên thand ch#A.
Bạn cần đăng nhập để bình luận