Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 15 - Chương 7: Công lược hội trưởng hội học sinh

Quyển 15 - Chương 7: Công lược hội trưởng hội học sinhQuyển 15 - Chương 7: Công lược hội trưởng hội học sinh
Phong Quang đơ ra một lúc:
"Vậy... không phải cậu cũng chạy ra ngoài à?"
"Bạn học Hạ, tôi là hội trưởng hội học sinh."
Hàn Trần lại tốt bụng nhắc nhở một lần nữa.
Nói cách khác, làm gì có thành viên ban kỷ luật nào dám trừ điểm của lớp cậu ta chứ?
Phong Quang im lặng, cho dù là thời gian, không gian nào thì mọi người cũng đều xem trọng thân phận địa vị. Người ta có đặc quyền, cho dù muốn tìm cô gây chuyện cũng không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao. Cô thầm nghĩ, mình tuyệt đối không thể bị thiệt như vậy được, ngộ nhỡ tin tức thật sự truyền ra là vì cô ra khỏi lớp trong giờ tự học khiến cho lớp cô bị trừ điểm, vậy nói không chừng Cổ Lam sẽ còn lấy chuyện này ra làm khó cô nữa.
Vậy nên... tuyệt đối không thể bị trừ điểm được.
Tia sáng chợt lóe lên trong đầu, Phong Quang chớp chớp mắt, nhìn Hàn Trần cười toét miệng:
"Hay là như vậy, chúng ta làm một giao dịch đi."
"Giao dịch gì?"
"Không phải cậu thích nhìn bộ dạng Cổ Lam tức giận đến nỗi giậm chân à? Vậy tôi sẽ giúp cậu cùng chỉnh Cổ Lam, cậu coi như hôm nay chưa từng nhìn thấy tôi ra khỏi lớp trong giờ tự học, có được không?"
Lời của cô khiến cậu ta ngạc nhiên nhướng mày, vì cậu ta vốn tưởng là giao dịch mà cô nói tới là chỉ cần cậu ta không trừ điểm lớp cô, vậy thì cô sẽ không nói ra chuyện cậu ta được một nam sinh tỏ tình. Cậu ta không ngờ được rằng giao dịch mà cô nói tới lại là chuyện cùng nhau chỉnh Cổ Lam.
Nhưng đây cũng không phải là chuyện xấu, không phải sao?
Tuy nhiên, cậu ta vẫn nghi ngờ:
"Bạn học Hạ... hình như là vợ chưa cưới của bạn học Cổ Lam."
"Kết hôn rồi còn có thể ly hôn mà, tôi là vợ chưa cưới của cậu ta thì tính là gì chứ?"
"Nói không sai."
Hàn Trần gật đầu tán đồng, lại mỉm cười: "Nhưng mà... tôi không muốn đi chỉnh bạn học Cổ Lam giống như bạn học Hạ đã nói. Tôi khá thích con thú bị săn tự tưởng mình là người đi săn chủ động tìm tới cửa, nhưng cuối cùng lại rơi vào tình cảnh liếm vết thương cà nhắc tập tễnh tháo chạy."
Phong Quang nghe thấy câu này, do dự một lúc. Cô đang định thần xem những lời độc ác như vậy có phải là do nam sinh nhìn dịu dàng như ánh mặt trời này nói ra hay không. Sự thật nói cho cô biết, đáp án là chính xác.
Hàn Trần dùng ngữ khí bình thản nói:
"Vậy nên, trừ lớp E hai điểm."
"Đợi đã... không phải vừa rồi cậu nói là chỉ trừ một điểm thôi sao!?"
Cậu ta mỉm cười:
"Vì bạn học Hạ đã mưu toan dùng thủ đoạn bất chính để cứu vớt tình thế, điều này bị cấm trong kỷ luật nhà trường, vậy nên trên cơ sở trừ một điểm trừ tiếp một điểm nữa."
"Cậu!"
"Bạn học Hạ, tạm biệt."
Cậu ta quay người, không nhanh không chậm rời di.
Phong Quang tức giận giậm chân, nhưng lại không biết làm gì. Cái gì mà hội trưởng hội học sinh học giỏi đa tài, hay giúp đỡ người khác, căn bản là một tên độc ác cực độ!
Vì giờ tự học buổi sáng xảy ra chuyện này nên cả ngày Phong Quang bày ra bộ mặt người lạ đừng có tới gần.
Sau khi tin lớp E lại bị trừ hai điểm được truyền tới, bây giờ là - 38 điểm, các học sinh khác cảm thấy chẳng có gì to tát cả. Dù sao điểm lớp họ cũng đã âm rồi, bọn họ cũng không cần tập thể ưu tú gì, vậy nên chẳng ai quan tâm, nhưng Cổ Lam thì không như vậy.
Cuối cùng cậu ta cũng ngủ đủ rồi, không tiếp tục nằm bò ra bàn nữa, mà ngồi dậy, ung dung nói:
"Ôi chao, có một số người, mới ngày đầu tiên đến đã hại lớp E chúng ta bị trừ hai điểm, quả nhiên là sao chổi."
Lớp học trong giờ giải lao vẫn còn ổn ào vì câu nói của thiếu gia mà lặng ngắt như tờ.
Mộc Cẩn nhìn Phong Quang yên lặng ngồi bên cửa sổ, cô ta quay đầu nhìn Cổ Lam hét lên:
"Trừ điểm thì đã làm eao2 Dù eao thì lớn chúng †a c©ñna đã âm điểm rồi, cho dù có trừ tiếp một trăm điểm nữa cũng là đội sổ mà thôi. Có một số người cũng không xem xem vì bản thân đánh nhau, trốn tiết mà lớp bị trừ mất bao nhiêu điểm đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận