Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 11 - Chương 49: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS

Quyển 11 - Chương 49: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSSQuyển 11 - Chương 49: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
"Vậy... Tớ cũng chẳng biết phải làm sao bây giờ."
Nam Tiểu Tiểu nức nở khóc lên thành tiếng:
"Phong Quang, tớ thật sự rất lo cho Nghiêm Úc, hay là... hay là cứ để tớ trở về thôi..."
"Cậu đừng vội, chắc chắn Trần Vũ biết tầm quan trọng của Nghiêm Úc với cậu thế nào, thế nên chắc chắn hắn sẽ dùng Nghiêm Úc để ép cậu quay về, tạm thời sẽ không đụng tới anh ta đâu. Tớ thấy cậu cũng mệt rồi, hay là cậu sang phòng bên nghỉ ngơi một chút đi, sau đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn?"
Lời của Phong Quang cũng rất có lý, Nam Tiểu Tiểu khóc lóc gật đầu, đi sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Không còn người ngoài nữa, Hứa Vọng ôm Phong Quang vào lòng ngồi ở trên giường, nhẹ giọng hỏi:
"Phong Quang muốn giúp cô ta à?"
"Thấy cô ấy khóc thảm thiết như thế nên em cũng định vậy."
"Nhưng mà Phong Quang cũng chưa nhận lời là sẽ giúp cô ta mà."
Hứa Vọng hiểu Phong Quang, nhìn thì có vẻ như trong suốt thời gian nói chuyện, cô luôn an ủi Nam Tiểu Tiểu, nhưng đối với chuyện ra tay giúp đỡ, cô chưa từng trả lời trực diện vấn đề.
Phong Quang dựa vào ngực hắn, chậm rãi nói:
"Em không thể đảm bảo chuyện này liệu có làm anh bị thương hay không, còn lâu em mới tùy tiện đồng ý ấy."
"Anh sẽ không bị thương."
"Thế cũng chưa chắc."
Cô không chịu thua:
"Cho dù thực lực của anh rất mạnh, nhưng mà cũng sẽ có lúc lơi lỏng lỡ như... em nói lỡ như anh gặp phải bất trắc gì, em sẽ đau lòng chết mất."
So với hắn, trong mắt cô, Nghiêm Úc cũng chỉ là một người xa lạ không thân mà thôi, vì vậy đương nhiên, Hứa Vọng càng quan trọng hơn. Thực ra, suy nghĩ này khiến cho trong lòng cô vẫn cảm thấy hơi có lỗi với Nam Tiểu Tiểu, dù sao lúc còn ở ngục giam, Nam Tiểu Tiểu hiểu lầm Phong Quang gặp phải nguy hiểm nên đã không tiếc công sức muốn mang cô đi Nam Tiểu Tiểu coi Phong Quang là bạn tốt chân chính, nhưng Phong Quang đã biết được cốt truyện lại luôn ôm thái độ lạnh nhạt đối với tình bạn này.
Thế nên, tại sao ở thế giới này, nữ chính và nữ phụ lại là bạn thân của nhau chứ? Mà quan trọng là nữ chính không phải nữ phụ, bọn họ không hề ngoài nhìn thuần khiết vô hại nhưng sau lưng đầy rẫy tính toán, thế nên Phong Quang mới không tìm được một chút âm mưu nhỏ nhặt nào của Nam Tiểu Tiểu như thế.
Hứa Vọng xoa cái trán đang nhăn lại của cô, buồn cười hỏi một câu:
"Thấy rối rắm à?"
"Ừm..."
Cô gật đầu thừa nhận thất bại.
Hắn hiểu cô cũng không phải là loại người nhẫn tâm gì, thế nên liền vỗ nhẹ lưng cô:
"Có lẽ chúng ta cứ quan sát thêm một hồi, lặng lẽ chờ xem sự tình phát triển thế nào đã."
"Cũng chỉ có thể như thế..."
Cô không đành lòng từ chối Nam Tiểu Tiểu, nhưng cô càng không muốn Hứa Vọng phải chịu bất kỳ vết thương nào. Có lẽ... cô chính là loại người trọng sắc khinh bạn.
Được rồi, chính cô cũng phải thừa nhận chuyện này.
Nhưng sự tình thường phát triển ra ngoài dự đoán của mọi người. Hôm sau, Phong Quang không thấy Nam Tiểu Tiểu đâu cả, ra ngoài tìm một vòng thì nghe được tin tức mọi người truyền tai nhau trên đường rằng ngày mai đại thần Nội vụ sẽ kết hôn với Omega nữ tính do đế quốc ban tặng, đến lúc đó ai cũng có thể tới tham dự.
Sau khi trở lại khách sạn, Phong Quang liền nghiến răng nghiến lợi:
"Chắc chắn là cô ấy không yên tâm về Nghiêm Úc nên lại chạy về rồi."
"Phong Quang tức giận sao?"
Khóe mắt Hứa Vọng hơi nhướng lên.
Cô nghĩ một đằng nói một nẻo:
"Tự cô ấy quyết định đưa tới cửa cho người ta đánh dấu, em có gì phải tức chứ?"
"Ừ, Phong Quang không tức giận gì hết."
Hứa Vọng nói theo cô, lấy ra một cái hộp gỗ được điêu khắc rất tinh "Đây là lễ vật mà anh nói muốn tặng cho Phong Quang."
Phong Quang sửng sốt một chút:
"Chẳng phải anh nói giấu nó ở một chỗ sao? Anh lấy nó về từ lúc nào thế, sao em không biết vậy?"
Mấy ngày nay, bọn họ chưa từng tách ra cơ mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận