Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 29 - Chương 46: Công lược phù thủy hắc ám

Quyển 29 - Chương 46: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 46: Công lược phù thủy hắc ám
"Ta đã bố trí trận pháp, tuyệt đối sẽ không có ai tới quấy rầy chúng ta."
Hermann rốt cuộc cũng kéo miếng vải nhỏ trên người cô xuống, tiến vào nơi "suối nguồn" khiến mình vui sướng kia.
Ở trước mặt Hermann, Phong Quang luôn không có quyền phản kháng, tuy rằng lần nào thoạt nhìn Hermann cũng có vẻ rất nhân nhượng cô, nhưng chỉ có mình cô biết, một khi Hermann muốn làm gì, cô cũng chỉ có thể đưa ra một hai câu ý kiến, sau đó vẫn phải tước vũ khí đầu hàng.
Nói vậy không phải là cô không thích, mà ngược lại, cô rất thích nhìn dáng vẻ hắn "điên cuồng" vì mình. Bất luận là thân thể hay linh hồn, cô đều có được cảm giác cực kỳ thỏa mãn. Phong Quang vốn là một người lười chết đi được, lại thích nước chảy bèo trôi, trong tình huống bình thường, cô là một người không có chủ kiến, bởi cô hết sức lười.
Cho nên, cô chỉ cần quản được chính mình, đồng thời bản thân cũng nguyện ý bị hắn quản. Không thể không nói có Hermann ở đây, cô cảm giác mình bớt phải nghĩ ngợi không biết bao nhiêu lần.
Chỉ là... phải tốn rất nhiều "sức lực" thôi.
Khi sao trời xuất hiện cũng là lúc Hermann đưa Phong Quang về cung. Lý do của hắn rất đơn giản, Eve đi cứu Richard, mà vì hắn lo cho công chúa điện hạ, nên chỉ có thể tự mình đưa công chúa điện hạ hồi cung.
Đây là một lý do hết sức bình thường, chỉ là trên xe ngựa hồi cung, Phong Quang lại lần nữa bị "ăn" sạch sẽ. Phu xe chính là con rối tùy tùng mà Hermann triệu hồi ra, nên hắn hoàn toàn không cần lo lắng người bên ngoài sẽ nghe được âm thanh gì kỳ quái.
Hermann đỡ Phong Quang áo xống chỉnh tể xuống xe ngựa. Chỉ có Phong Quang biết, chân mình là đã nhữn ra bao nhiêu.
Hermann có quyền đi lại trong cung, hắn có thể đến bất cứ nơi nào, nên hắn đã đưa cô đến tận cửa tẩm điện.
Phong Quang cho thị nữ lui ra, cô ôm eo Hermann,"Mấy ngày nữa chính là vũ hội cung đình, đến lúc đó chàng có đến tham gia không?"
Trong ánh mắt cô lóe lên ánh sáng động lòng người, vũ hội này là để chúc mừng sinh nhật mười sáu tuổi của cô.
Hermann hôn môi cô, nhẹ nhàng nói:
"Ta sẽ thay Giáo hoàng cầu phúc trước mặt nữ thần cho Wendy." "Đương nhiên không phải."
Hermann phủ tay tên gò má cô, thấy vẻ mặt cô bất mãn, ánh mắt hắn lại dịu dàng,"Điệu nhảy đầu tiên của Wendy, ta sẽ không để người đàn ông khác đoạt mất."
Huống chỉ, cô còn có nhiều người theo đuổi như vậy, có lẽ chỉ cần không chú ý, bên cạnh cô liền có rất nhiều ong bướm vây quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận