Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 22 - Chương 34: Công lược người cản thi

Quyển 22 - Chương 34: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 34: Công lược người cản thi
Ninh Dịch không nhanh không chậm bước về phía Phong Quang, thuận tiện còn nhặt chiếc giày cô ném xuống đất, chờ đến lúc hắn tới trước mặt cô, đám vệ sĩ của Lãnh Dạ đã bày xong vẻ người sống chớ tới gần.
Ninh Dịch chỉ khẽ cười, hắn bắt lấy tay một vệ sĩ, nhẹ nhàng bẻ ngoặt ra sau, mọi người chỉ nghe được tiếng xương "răng rắc", vệ sĩ kia liền ngã về phía sau. Ninh Dịch mỉm cười với Phong Quang đang trợn mắt há hốc miệng, lại tùy ý giơ tay, nhẹ nhàng tiếp được nắm đấm của một vệ sĩ khác đánh tới, nhẹ nhàng gập lại, mặt vệ sĩ kia lập tức hiện vẻ thống khổ, khi Ninh Dịch buông tay, hắn ta cũng té ngã trên đất, ôm lấy cánh tay mình, đau đón không thôi.
Ninh Dịch hành động như nước chảy mây trôi, vốn chỉ là động tác cực kỳ đơn giản, hắn lại có thể nắm chắc nhược điểm trên thân thể người. Động tác của hắn cũng như con người hắn vậy, thoạt nhìn ôn hòa trầm tĩnh, nhưng ai biết ẩn sau những điều này lại là sự nguy hiểm biết bao.
Khi mọi người còn đang sửng sốt, Ninh Dịch ngồi xuống, nắm lấy mắt cá chân Phong Quang, xỏ giày vào chân cô,"Thân thể em yếu đuối, không đi giày mà đứng trên đất sẽ rất dễ bị cảm lạnh."
"Tôi cảm lạnh cũng đâu cần anh quan tâm."
Phong Quang bướng bỉnh đáp lại một câu, nhưng hoa anh đào bay xung quanh đã bán đứng tâm trạng của cô lúc này. Không thể phủ nhận, khi một người đàn ông nguyện ý ngồi xuống xỏ giày cho bạn trước mặt bao người, chỉ cần là nữ thì đều sẽ không nhịn được mà tim đập thình thịch.
Ninh Dịch xỏ giày xong cho cô rồi đứng lên xoa đầu cô, mỉm cười nói:
"Em cảm lạnh, tôi sẽ đau lòng."
Trong nháy mắt, mặt Phong Quang liền đỏ ửng. Có không ít người thì thầm bàn luận người đàn ông này là ai. Thượng Quan Nhiên là người đầu tiên không nhịn được mà hỏi:
"Anh là ai vậy?"
"Tôi là giáo viên lịch sử mới tới, Ninh Dịch."
Hắn lịch sự mỉm cười "Ngày tháng tiếp theo, hy vọng tôi và các bạn có thể chung sống hòa bình."
Nếu là giáo viên, vậy biểu hiện thân mật vừa rồi của hắn với học sinh như Phong Quang là cái quỷ gì vậy!?
"Ninh Dịch?" người là Ninh Diệc. Ninh Dịch không hề nhìn cô ta, mà chỉ vươn tay sửa lại tóc mai hơi rối của Phong Quang. Có lẽ vì cảm thấy cô quá đáng yêu nên hắn lại không nhịn được mà thuận tay sờ mặt cô một chút, ảnh mắt kia của hắn biểu hiện rất rõ ý '"sao vợ của tôi lại có thể đáng yêu như vậy"".
Phong Quang xấu hổ giơ tay che mặt, yên Tô Tường Vi bị ngó lơ, tâm tình liền tệ đi thấy rỡ.
"Vương tử."
Vệ sĩ trưởng tỏ thái độ đề phòng, hắn đang nhắc nhở Lãnh Dạ, người đàn ông này rất nguy hiểm.
Lãnh Dạ đứng lên, hắn trầm mặc nhìn Ninh Dịch, bỗng nhiên hỏi:
"Anh và Hạ Phong Quang có quan hệ gì?"
Ninh Dịch mỉm cười nói:
"Chính là quan hệ đến chết cũng muốn nằm chung một huyệt mộ."
Không rõ tại sao, mọi người đều cảm thấy khí lạnh dâng lên trong lòng.
Hiện giờ, năng lực thừa nhận của trái tỉm Phong Quang đã tương đối mạnh, cô ôm lấy eo hắn, không hề cảm thấy lời hắn nói có gì kỳ lạ mà thản nhiên đối đáp:
"Ai muốn nằm cùng một mộ với anh?"
Điều cô chú ý chỉ là nằm cùng một huyệt mộ với hắn, chứ không ở việc lời của hắn khiến người ta hốt hoảng ra sao.
Tô Tường Vi chợt nói: "Trường cấp 3 Đế quốc không cho phép thầy trò yêu nhau."
"Ai cần cô quan tâm chứ?"
Có Ninh Dịch ở đây, tự tin của Phong Quang đã quá đủ.
Cô khoanh tay lại hất mặt, nói với vẻ khắc nghiệt,"Nhà đầu tư lớn nhất của trường cấp 3 Đế quốc chính là nhà họ Hạ chúng tôi, cho dù là quy định đi chăng nữa, chỉ cần tôi muốn, không có gì là không phá được cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận