Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 26 - Chương 72: Công lược tình yêu cấm ky

Quyển 26 - Chương 72: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 72: Công lược tình yêu cấm ky
Tạ Trạm cười với Hạ Triều, như tắm mình trong gió xuân, vô hại và hết sức đơn thuần,"Nhạc phụ, ta và Phong Quang đã là lưỡng tình tương duyệt, người cần gì phải chia tách uyên ương?
"Ngươi nói cái gì?"
Lưỡng tình tương duyệt? Phong Quang và Tạ Trạm, sao có thể? Có đánh chết Hạ Triều cũng không tin!
Tạ Trạm khẽ cười một tiếng,"Nhạc phụ không tin? Cứ thử nói với Phong Quang rằng "người không muốn nàng và ta ở bên nhau đi" Điều này không phải vô nghĩa sao!? So với người sau, xem Phong Quang sẽ nguyện ý đi theo ta hay muốn đi cùng cha nửa đường xuất hiện như ngươi."
Linh cảm của Hạ Triều là Phong Quang chắc chắn sẽ đi cùng Tạ Trạm quen thuộc!
Hạ Triều giận không chịu nổi,"Nhất định là người dùng thủ đoạn gì đó mê hoặc Phong Quang!"
Phong Quang còn nhỏ tuổi, mà Tạ Trạm đã là cáo già đa mưu túc trí, hơn nữa gương mặt này của Tạ Trạm thật sự có tính mê hoặc rất mạnh, đừng nói là tiểu cô nương, cho dù có là nữ nhân dày dạn kinh nghiệm tình trường cũng không thể trụ vững.
"Nói ta mê hoặc Phong Quang..."
Tạ Trạm gật đầu bật cười,"Cách nói này cũng không sai, nhưng Phong Quang hiện tại quả thực là thích ta. Nhạc phụ, người đã đã trải qua mười mấy năm không thể ở bên người mình yêu, người sẽ không lựa chọn chia tách uyên ương, khiến Phong Quang giẫm vào vết xe đổ của người chứ?"
Bàn tay Hạ Triều đặt cạnh người nắm chặt thành đấm, không thể không nói, Tạ Trạm quả thực đã nói trúng nỗi đau của ông.
Hai người bọn họ còn đang tranh cãi vấn đề giữa cha vợ và con rể, hoàng đế bỗng nhiên cảm thấy mình như một sự tồn tại dư thừa, ông ta có chút hoảng, còn có chút tức giận, tẩm cung của ông ta không phải nơi để bọn họ tới thảo luận chuyện nhà!
Nhưng mũi kiếm của Tạ Trạm lại đang chỉ thằng vào ông ta. Ông ta không dám manh động. Tiêu quý phi thật ra lại có vẻ anh dũng hơn nhiều, bà ta đúng ra, cố nén sợ hãi mà nói:
"Nơi này là tầm cung của bệ hạ, Tín vương và Tạ tướng quân nghe nhầm tin tức có thích khách. lúc này mới tiến cung bảo vệ bệ hạ, nhưng nếu đã là hiểu lầm, vậy hiện giờ trời cũng đã muộn, sao Tín vương và Tạ tướng quân không về trước nghỉ ngơi?"
Hoàng đế cũng không hổ là người làm hoàng đế nhiều năm, trong chớp mắt ông ta liền hiểu rõ ý của Tiêu quý phi, đây là muốn tìm một cái cớ để trận cung biến còn chưa có kết cục này kết thúc trước thời gian, nếu Tạ Trạm và Hạ Triều còn có điều cố ky, thì nhất định sẽ dựa theo bậc thang này mà đi xuống, hoàn toàn coi trận bức vua thoái vị này trở thành một hiểu lầm."Tạ tướng quân và Tín vương nóng lòng hộ giá, trẫm hết sức vui mừng, hiện tại nếu đã không có việc gì, vẫn nên mời hai vị trở về đi."
"Đúng là hiểu lầm." Tạ Trạm cười nhẹ một tiếng, thoạt nhìn dường như là có ý định làm theo ý của hoàng đế.
Tuy nhiên, ngay lúc Hạ Triều nhíu mày, hoàng đế và Tiêu quý phi thở dài nhẹ nhõm một hơi, trường kiếm trong tay hắn thoáng động, mọi người chỉ có thể nhìn thấy một đạo kiếm quang hiện lên, hắn thở dài nói:
"Đáng tiếc Tiêu quý phi nóng vội bảo vệ bệ hạ, trong hỗn loạn lại ngộ thương bệ hạ, bệ hạ bị thương nặng không trị khỏi, Tiêu quý phi cũng bởi vậy mà khó có thể chấp nhận, lựa chọn tự sát."
Theo tời Tạ Trạm bâng quơ nói xong, một cái đầu người rơi trên mặt đất, cùng lúc đó máu tươi phun trào, thân thể hoàng đế đổ ập xuống đất.
Qua một hồi lâu, dù là Tiêu quý phi từ trước đến nay vẫn tự xưng là không giống với các nữ nhân khác, sau khi phục hồi tỉnh thần tại cũng không khỏi hét lên một tiếng, mặt mày trắng bệch.
Tạ Trạm ôn nhu cười nói:
"Quý phi nương nương, bệ hạ từ trước đến nay đều cho rằng ngươi không phải là loại dung chỉ tục phấn tầm thường, còn có tình cảm sâu sắc dành cho bệ hạ. Hiện giờ bệ hạ đã vì sai lầm của ngươi mà chết, ngươi cũng hãy đi cùng ông ta đi."
Kiếm quang tại lóe lên, trên cổ Tiêu quý phi hiện ra một vết máu, bà ta thống khổ ngã xuống đất, chỉ chốc lát sau liền không còn động đậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận