Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 21 - Chương 43: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế

Quyển 21 - Chương 43: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 43: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Một năm trước, Thư Bạch dùng việc nghiên cứu thuốc chống lại virus xác sống làm điều kiện với Hạ Triều để được tới Vùng Đất Phúc Âm. Cũng từ một năm trước, hắn và Du Ký đã lên kế hoạch hoàn hảo cho tất cả mọi chuyện.
Thư Bạch cố hết sức nghiên cứu ra thuốc chống lại virus xác sống, vì chỉ khi có được thứ này, hắn mới có thể có được lợi thế khiến Hạ Triều dẫn mình vào phòng điều khiển Guardian. Hắn biết, nếu hắn xảy ra chuyện, Hạ Triều nhất định sẽ đi tìm ông Trịnh, nên hắn phải tiêm vào người chính mình một loại thuốc khiến ý thức đại não tạm ngừng, nhằm giấu giếm được ông Trịnh.
Một khi ông Trịnh đã bó tay không còn biện pháp thì ông ta nhất định sẽ yêu cầu đến phòng điều khiển Guardian.
Vì sao?
Vì Thư Bạch và Du Ký đều giống với Guardian, bọn họ đều do ông Trịnh sáng tạo ra. Không... Hẳn là còn phải thêm một Hạ Phong Ảnh nữa.
Hạ Triều lạnh lùng nói:
"Lý do các người muốn có Guardian là gì?"
Thư Bạch cười một tiếng,"Có lẽ ông Hạ không biết, ngoại trừ Hạ Phong Ảnh là người nhân tạo ra, tôi và Du Ký - một văn một võ, cũng là người nhân tạo do ông Trịnh sáng chế. Chẳng qua, chúng tôi còn ra đời sớm hơn Hạ Phong Ảnh."
Lúc ấy, Hạ Triều đã từng nói với ông Trịnh, rằng ông muốn tìm một người làm bạn với Phong Quang, hơn nữa còn phải là người có thể trung thành bảo vệ Phong Quang hết mực. Lúc đó ông Trịnh liền vỗ vai ông, nói một câu điều này không khó. Sau đó không bao lâu, Hạ Triều liền nhận được Hạ Phong Ảnh từ chỗ ông Trịnh.
Sự thật cũng chứng minh, dù biểu hiện của Hạ Phong Ảnh có như thế nào, thì ý muốn bảo vệ Phong Quang trong xương cốt hắn cũng đều cực mạnh.
"Ông biết vì sao Hạ Phong Ảnh lại đối tốt với Phong Quang như vậy không?"
Du Ký chậm rãi nói:
"Bởi vì chip ý thức trong não hắn bị cài đặt chương trình phải bảo vệ Phong Quand. Giống như tôi và Thư Bach vây. não chúng tôi cũng bị cấy chip vào, chỉ là khác với Hạ Phong Ảnh, thứ chúng tôi bị cài đặt chính là mệnh lệnh tử vong."
Rốt cuộc thì ông Trịnh cũng muốn đề phòng tai họa ngay từ lúc chưa xảy ra. Nếu Thư Bạch và Du Ký phản nhân loại thì làm sao bây giờ? Vậy thì đến lúc đó, chỉ cần mệnh lệnh tử vong được kích hoạt, Du Ký và Thư Bạch cũng chỉ có thể chết.
Nhưng điều này đối với Thư Bạch và Du Ký lại chỉ là một quả bom hẹn giờ trói buộc tự do cá nhân.
Thư Bạch cười nói:
"Ông Hạ, mau ra lệnh cho Guardian đi, đổi người có quyền hạn cao nhất thành chúng tôi, như vậy, mệnh lệnh tử vong trong não chúng tôi mới có thể được Guardian viết lại... Phong Quang cũng mới có thể trở lại bên cạnh ông"
"Sao tôi có thể chắc chắn rằng các anh sẽ không lừa tôi?"
Du Ký nói:
"Ông không có lựa chọn nào khác."
Hạ Triều nắm chặt tay thành đấm. Một lúc lâu sau, ông nói với giọng lạnh lùng:
"Guardian, ta nhường thân phận người có quyền hạn cao nhất... cho Thư Bạch và Du Ký."
"Tuân lệnh." Guardian nói:
"Người có quyền hạn cao nhất thay đổi thành Thư Bạch và Du Ký, Guardian nghe theo mệnh lệnh của hai vị."
Thư Bạch lại cười nói: "Ông Hạ, thật sự rất cảm ơn ông."
"Bùm" một tiếng, súng trong tay Thư Bạch bốc khói.
Hạ Triều đè tay lên miệng vết thương trên ngực mình, máu tươi nhiễm đỏ tay ông, ông quỳ rạp xuống đất, nói đứt quãng:
"Buông tha... Phong Quang."
Thư Bạch cười, Lại bắn thêm một phát, Hạ Triều Liền ngã xuống. Du Ký nói:
"Anh làm như vậy, Phong Quang sẽ rất đau lòng."
"Nhưng anh cũng đâu có ngăn tôi lại. Chằng phải thế sao?" Thư Bạch nói:
"Ai da, cứ bảo Hạ Triều bị ông Trịnh đánh lén là được, rốt cuộc thì không có ông ta, Phong Quang mới không còn từ chối đi cùng chúng ta "Không phải chúng ta."
Du Ký chữa súng vào huyệt Thái Dương của Thư Bạch. Hắn hờ hững phun ra ba chữ,"Mà là tôi."
Lại một tiếng súng vang lên, trong ánh mắt Thư Bạch chợt ngập tràn màu máu.
"So với việc nói tiến sĩ giết Hạ Triều..." Du Ký lạnh nhạt nói:
"Thì nói là do anh giết vẫn đáng tin hơn."
Hắn tính toán thời gian một chút, cô nhóc kia cũng sắp tỉnh rồi...
Du Ký nhanh chóng nhấc súng lên,"Hạ Phong Ảnh?"
Không... Sao có thể? Cho dù đã chết mà sống lại, thân thể Hạ Phong Ảnh cũng sẽ không cách nào bình thường như vậy được!
Tia laser trong phòng bỗng nhiên tự động xuất hiện. Ở trung tâm nơi các tia sáng đan xen, thân thể Du Ký ngay lập tức bị chia thành nhiều mảnh nhỏ.
Hạ Phong Ảnh... Tạm thời có thể gọi hắn là Hạ Phong Ảnh, hắn bước qua đó ngồi xuống, tìm ra một con chip giữa đống mảnh vụn thi thể.
Ngón tay hắn vừa chạm lên chip, liền tự động tiếp nhận tất cả thông tin trên đó. Giọng nói lạnh nhạt của hắn vang lên trong phòng đầy mùi máu tươi,"Tôi là Guardian."
Mà câu trả lời này, Du Ký đã không thể nào nghe thấy nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận