Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 25 - Chương 29: Công lược hoàng đế bệnh tật

Quyển 25 - Chương 29: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 29: Công lược hoàng đế bệnh tật
Thân mình Tỉnh Tích cứng đờ, bàn tay hắn nắm chặt tay Phong Quang, cuối cùng lại chậm rãi buông ra, cúi đầu nói:
"Bệ hạ."
Hắn vừa buông tay, Phong Quang liền lập tức chạy ra phía sau Nhật Quỹ, lại thấy Tinh Tích liếc mắt nhìn mình, cô không vui mà "Hừ" một tiếng.
Nhật Quỹ nắm tay cô kéo lại, hoàn toàn chắn cô phía sau mình.
Mộ Quy cười nói:
"Tinh Tích, dường như ngươi đã dọa sợ Phong Quang cô nương đáng yêu của chúng ta rồi."
Phong Quang sửng sốt, đối với tính từ mà Mộ Quy thêm vào đó... cô cảm thấy không thể hiểu được.
Phong Tuyền không nhịn được mà bênh vực Tỉnh Tích,"Bệ hạ, Đại Thần quan làm thế nhất định là có nguyên nhân gì đó."
"Ồ2"
Mộ Quy cười nhìn về phía Tinh Tích,"Không biết nguyên nhân gì mới có thể khiến Đại Thần quan luôn theo khuôn phép cũ làm ra hành vi vi phạm lễ nghĩa như vậy đây?"
Tinh Tích nhấp môi trầm mặc trong chốc lát, một lát sau, hắn nói:
"Do thần nhất thời bị ma quỷ ám ảnh nên mới vi phạm lễ nghĩa, thần cam nguyện chịu phạt."
"Đại Thần quan!"
Phong Tuyền không nhịn được mà nói một câu, hắn khó hiểu vì sao Tinh Tích luôn luôn quy củ lại làm ra loại chuyện này, càng khó hiểu vì sao hắn không giải thích chút nào đã tự muốn nhận phạt, vì thế, Phong Tuyển chuyển mắt nhìn Phong Quang, hắn tin chắc là cô đã làm chuyện gì đó không tốt nên mới khiến Tinh Tích trở nên không bình thường như vậy.
Vô cớ gánh tội oan, Phong Quang giật giật khóe miệng, có đất trời làm chứng, rõ ràng cô không làm gì cả, không hiểu sao lại bị Tinh Tích túm lấy tay, hắn luôn miệng nói cô hẳn đã làm gì thì mới khiến kỳ động dục của hắn xảy ra sớm như vậy, nhưng khi cô bước qua bên cạnh hắn thì đâu có làm gì, chẳng lẽ cô thở cũng là sai sao?
Tinh Tích cúi đầu không nói, chỉ có bàn tay buông bên người hắn nắm chặt thành quyền. Không thể phủ nhận, hiện giờ thân thể hắn đang trong một trạng thái khó chịu cùng cực, tin chắc mỗi nam nhân từng trải qua kỳ động dục đều sẽ hiểu. Mộ Quy không vội vàng xử phạt Tinh Tích, hắn mỉm cười nhìn về phía Phong Quang,"Đối với chuyện như vậy, không biết Phong Quang cô nương thấy thế nào?"
"Đương nhiên là không thích. ."
Phong Quang nói ra cảm giác của mình theo bản năng, mà Mộ Quy hỏi cô thấy thế nào, ngoại trừ trả lời một câu rất ghét hay không thích ra, cô cũng không biết nên trả lời thế nào nữa cả.
Mộ Quy nghe xong, hơi mỉm cười,"Tinh Tích là Đại Thần quan nước Nam Thải chúng ta, chính là đại diện cho hình tượng của toàn bộ nước Nam Thải. Hắn đã làm sai, vậy đương nhiên không thể xử lý nhẹ, nhưng người bị hại là Phong Quang cô nương nên ta muốn hỏi một chút, cô nương muốn xử trí Tỉnh Tích như thế nào?"
Giết hắn?
Không không không, còn chưa tới mức này.
Phong Quang nhìn Nhật Quỹ, Nhật Quỹ đưa mắt nhìn lại cô, ý bảo chuyện nghiêm trọng thế nào thì xử lý thế đó, cô suy nghĩ trong chốc lát rồi nói:
"Vậy để hắn đến phòng bếp làm việc ba tháng là được rồi."
Chẳng phải Tinh Tích vẫn luôn tỏ vẻ cao ngạo sao? Để hắn đi làm việc của hạ nhân, vậy hắn sẽ coi việc đó như nỗi nhục cả đời.
"Như thế là được rồi sao?"
Mộ Quy cười hỏi.
Hoa Chúc Chúc đã xem diễn nửa ngày, giờ lại nói:
"Đương nhiên là không được!"
Mộ Quy lại hỏi:
"Thần Nữ lại có ý kiến gì?"
"Rất rõ ràng nha, Tỉnh Tích thích Phong Quang còn gì."
Hoa Chúc Chúc vừa nói xong, xung quanh nháy mắt liền yên tĩnh.
Người đầu tiên phục hồi tinh thần chính là Tỉnh Tích, hắn vội vàng phủ nhận,"Thần Nữ đừng vội nói lung tung!"
Hắn thừa nhận Phong Quang có thể khiến thân thể hắn có cảm giác khác thường, nhưng hắn không cho rằng đây là thích, hắn không thể nào thích ai cả, bởi hắn là Thần quan cung phụng thần linh, toàn bộ tâm trí sẽ chỉ hướng tới Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận