Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 30 - Chương 52: Công lược kiếm tiên tàn tật

Quyển 30 - Chương 52: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 52: Công lược kiếm tiên tàn tật
Khi Phong Quang nở nụ cười ngọt ngào, luôn rất dễ dàng khiến người tâm trí không vững bị dao động, huống chỉ... là những người luôn sống qua ngày trong bóng tối?
Sát thủ nhất thời trầm mặc.
Phong Quang còn nói thêm:
"Ngươi không cần lo lắng ta không trả nổi tiền. Ta có thể nói cho ngươi, chỉ một món trang sức bất kỳ trên người ta cũng có thể mua nổi một con phố trên thế gian... Ừm, là trên trấn này của các ngươi. Huống chỉ, ngươi không hề phá vỡ quy củ, lại có thể kiếm một đống tiền lớn, còn có thể có mạng để tiêu. Người nói xem, chuyện tốt như vậy, ngươi còn cần suy xét à?"
Đúng vậy, hoàn toàn không cần suy xét.
Cho dù là người một lòng muốn chết, thì khi thực sự trải qua khoảnh khắc sinh tử, trong lòng bọn họ kỳ thực cũng đều ít nhiều chờ mong có thể sống sót. Có đôi khi, thứ bọn họ thiếu chỉ là một cái cớ thôi.
Sát thủ chịu đựng vết thương đứng lên từ trên mặt đất, dù hắn chưa nói chuyện, nhưng ánh mắt hắn đã lộ ra đáp án của hắn rồi. .... Tại gian phòng trang nhã trên tầng hai của tửu lầu, có một nữ nhân đang uống rượu. Nha hoàn Thủy Nhi của nàng ta do dự tiến lên khuyên nhủ:
"Tiểu thư... Uống rượu nhiều hại thân, người đừng uống nữa."
"Uống rượu nhiều, cũng có thể quên đi chuyện mình muốn quên."
Nữ nhân mặc bạch y cười nói, đáy mắt lại tràn đầy chua xót,"Thủy Nhi à, rượu là thứ đồ uống tốt nhất trên thế giới này, sao ta có thể không uống đây?"
"Tiểu thư... Danh Đao Môn vẫn cần đến người, nếu người bị tổn thương thân thể, vậy Danh Đao Môn người vất vả lắm mới đoạt được thì nên làm thế nào đây?"
Nếu nói ký ức chấn động nhất cả đời Thúy Nhi là gì, đó đại khái chính là chuyện tiểu thư nhà nàng ta ngồi trên vị trí môn chủ Danh Đạo Môn.
Tiểu thư nhà nàng ta vốn là Ngũ tiểu thư con vợ lẽ của Danh Đao Môn, bởi vì ngốc nghếch từ nhỏ nên ở Danh Đạo Môn vẫn luôn bị ức hiếp, nhưng bỗng có một ngày, sau một trận sốt cao, tiểu thư nhà nàng ta dường như bỗng nhiên thay đổi thành một người khác, không chỉ vượt mặt mấy vị thiếu gia tiểu thư con vợ cả, mà còn lấy được vị trí môn chủ dưới sự trợ giúp của quý nhân. Nhưng chính một vị nữ nhân truyền kỳ như vậy, lại bại dưới một chữ "tình".
Thủy Nhi là người lớn lên cùng với tiểu thư, cũng là người thương tiểu thư nhất, nhưng từ sau khi sự kiện kia xảy ra, tiểu thư nhà nàng ta liền trở nên yêu rượu, trong lòng nàng ta sốt ruột, nhưng cũng chẳng thể làm gì.
"Sống chết có nhau... Cùng người thề ước..."
Bạch y nữ nhân nhìn ra ngoài cửa sổ, lại uống cạn một chén rượu,"Đây thật đúng là trò cười..."
Bỗng nhiên, nàng ta mở đôi mắt say lờ đờ, chén rượu ném tới một hướng, hắc y nhân nấp ở chỗ tối kia liền không thể không xuất hiện.
Hắc y nam nhân hô một câu, "Tần tiểu thư."
"Ba mươi chín sát thủ nổi danh trước đó đều thất bại... Không biết người được xưng là "Diêm Vương Bất Lưu Danh" như Ám Ảnh ngươi có thành công hay không?" Vị Tần tiểu thư này chính là chưởng môn hiện giờ của Danh Đao Môn - Tần Lạc Hoàng.
Người tên là Ám Ảnh kia nói:
"Ta thất bại."
"Nhưng ngươi còn sống."
Tần Lạc hoàng buông chén rượu.
Lúc này, giọng nói hết sức lưu loát lại truyền đến,"Đó đương nhiên là vì ta để cho hắn sống."
Từ chỗ tối có hai người bước ra, một người cao ráo thanh nhã, một người xinh xắn lanh lợi, đúng là Nam Kha cùng Phong Quang.
Nam Kha nắm tay Phong Quang, trên môi nở nụ cười. Phong Quang cũng cười hì hì nói:
"Hóa ra người vẫn luôn thuê sát thủ giết Nam Kha chính là ngươi."
Khi nhìn thấy Nam Kha xuất hiện, đồng tử trong mắt Tần Lạc Hoàng liền co chặt, mà khi nhìn thấy hắn và Phong Quang nắm tay nhau, nàng ta liền trực tiếp rút kiếm ra phi thân đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận