Mau Xuyên Công Lược Nữ Phụ Có Độc

Quyển 33 - Chương 26: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Quyển 33 - Chương 26: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 26: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ
Lục Sâm nhận được một cuộc điện thoại, là Hạ Triều gọi tới. Phong Quang biết cuộc gọi này là của cha cô, vì cô nghe được Lục Sâm nói một tiếng "Hạ tiên sinh".
Tiếng nói từ đầu bên kia điện thoại thì cô không nghe thấy, nhưng cô có thể nghe được giọng Lục Sâm rất tôn kính và lịch sự,"Hạ tiên sinh có thể yên tâm, Phong Quang là vợ tôi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy cẩn thận, ông và Hạ phu nhân không cần lo lắng."
Cuộc điện thoại này không kéo dài bao lâu, Lục Sâm đã ngắt điện thoại.
Phong Quang ngẩng đầu hỏi hắn,"Ba tôi nói gì vậy?"
"Không có gì."
Hắn dắt tay cô, vui vẻ nói:
"Ông ấy lo Phong Quang sẽ không quen sống cùng anh và Tiếu Tiếu cũng rất lo thân thể Phong Quang sẽ có di chứng sau khi hôn mê 6 năm. Anh đã nói với ông ấy, có anh ở đây, bất luận Hạ tiên sinh hay Hạ phu nhân đều có thể yên tâm được rồi."
Bản thân Lục Sâm chính là một bác sĩ chuyên nghiệp, bất luận nói thế nào thì ở bên hắn, Phong Quang cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Phong Quang cho rằng cha mẹ mình có thể vì thế mà yên tâm, đáng tiếc cô không biết, chính vì Lục Sâm là bác sĩ nên mới càng thêm đáng sợ, hắn vĩnh viễn đều có thể dùng biện pháp tàn nhẫn với chính mình để giữ Phong Quang lại, bất luận hắn muốn tạo ra miệng vết thương lớn đến đâu trên cơ thể mình, hắn cũng luôn biết tránh nơi yếu hại.
Điều hắn muốn trước nay đều không phải dùng cái chết của mình để thả Phong Quang rời đi, mà là dùng tính mạng bản thân, bảo đảm Phong Quang vĩnh viễn không rời đi được.
Phong Quang sẽ không biết những điều này... Không, trước đây cô đã biết, chỉ là hiện tại Lục Sâm sẽ không để cô biết những điều này.
"Ngày nào anh cũng đưa Tiếu Tiếu đi nhà trẻ, rồi lại đón con bé về nhà sao?"
Phong Quang ngồi trên ghế sau xe hỏi. Lục Sâm không chịu để cô ngồi trên ghế phụ, vì theo lời hắn nói, vị trí đó sẽ là nơi nguy hiểm nhất khi xảy ra tai nạn xe. "Buổi sáng nào anh cũng đưa Tiếu Tiếu đến nhà trẻ, có đôi khi nếu bận việc, anh sẽ nhờ Lục Hành tới nhà trẻ đón Tiếu Tiếu hộ."
"Lục Hành?"
Phong Quang thắc mắc,"Cô ấy là ai2"
Lục Sâm cong môi,"Là em gái anh. Trước kia quan hệ của Phong Quang và con bé cũng không tệ lắm."
"Hóa ra anh còn có em gái..."
Phong Quang cảm thấy kỳ quái mà nói một câu như vậy, rốt cuộc thì Lục Sâm này vẫn tạo cho cô cảm giác... dường như hắn lạnh nhạt từ trong xương, hơn nữa cô đã sớm nghe nói, cha mẹ hắn đã qua đời nhiều năm, thật khó có thể tưởng tượng được, cảnh tượng lúc hắn ở bên người thân sẽ thế nào.
"Thời gian tiếp theo Phong Quang muốn làm gì?"
Phong Quang nghe xong, không khỏi hỏi:
"Anh không cần đến bệnh viện làm việc sao?"
"Mấy ngày nay anh xin nghỉ, chỉ để ở cạnh em thôi."
Trong tiếng cười khẽ của Lục Sâm có sung sướng, lại có chút thỏa mãn, hắn thở dài một tiếng, đầy vẻ hài lòng,"Phong Quang đã trở lại, anh còn vui hơn cả Tiếu Tiếu."
Hắn nói như vậy sẽ chỉ khiến cô có cảm giác như mình là người phụ nữ hư hỏng trốn nhà nhiều năm, Phong Quang tự nhận là có lý tưởng trở thành một người có trách nhiệm với gia đình, nhưng hiện thực dường như đã khiến cô thất vọng, cô khụ một tiếng, chột dạ nói:
"Hay là... hay là chúng ta đến rạp chiếu phim nhé."
Lục Sâm đương nhiên sẽ không có ý kiến, hắn cười nói:
"Được, chúng ta đến rạp chiếu phim."
Hôm nay không phải ngày nghỉ, rạp chiếu phim sẽ không có quá nhiều người, cũng bởi vậy nên khi chạm mặt người quen, chỉ cần liếc mắt là có thể chú ý tới.
"Chịt"
Yến Niệm Niệm cầm vé xem phim chạy tới, nhưng sau khi thấy bên cạnh Phong Quang còn có Lục Sâm, sắc mặt cô ta biến đổi,"Vì sao chị lại muốn đi cùng hắn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận