Thái Cổ Thần Vương

Cơ duyên khắp nơi

- Nếu như ta là ngươi, cũng sẽ không vội vã đi đối phó người khác như vậy, dù sao chỉ bằng chút lực lượng này của ngươi, tùy tiện gặp phải một hai người là phải cút ngay rồi, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ bằng Thiên Tượng tinh hồn lục trọng, ngươi có thể hoành hành trong Đông Thánh nhai sao.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, cước bộ đi về phía trước, trong mắt mang theo vài phần châm chọc, đang khi nói chuyện, đồng thời phóng ra hai Tinh hồn, phân biệt là Đế Yêu Tinh hồn cùng với Kiếm Tinh hồn, trong phút chốc thân hình hắn trở nên cuồng bạo, yêu dị, hơn nữa còn mang theo một cố khí thế sắc bén đáng sợ.
- Hừ, cũng chỉ thế mà thôi.
Đối phương lại lần nữa phóng ra một Tinh hồn, một ma thân ba đầu sáu tay, khiến cho thân hình hắn cũng trở nên to lớn vài phần, vô cùng cuồng bạo, hai Tinh hồn này theo thứ tự là Tinh hồn thứ tư cùng với thứ năm của hắn, đến từ ngũ trọng cùng với lục trọng.
Những thiên kiêu này có được Tinh hồn, quả thật không phải thiên tài trong tiểu thế giới có thể so sánh được.
Một huyết mang từ trong đồng tử Tần Vấn Thiên bắn ra, phía sau hắn là Đế Yêu Tinh hồn tựa như cũng trở nên càng thêm cuồng bạo, chỉ thấy cả người hắn lưu động phù quang huyết sắc đáng sợ, cái này thuộc về lực lượng huyết mạch, nên không có bị giam cầm.
Bất quá đối phương cũng phóng ra huyết mạch, khiến cho cả người hắn có lực lượng càng mạnh hơn, rất nhiều nhân vật thiên kiêu ở Tiên vực có lực lượng huyết mạch, chỉ là có chút thì bình thường, có chút lại đặc biệt mạnh mẽ.
Hai người rốt cục nhích tới gần, cánh tay Tần Vấn Thiên đuổi giết ra, không có thần thông, chẳng qua là lực lượng thuần túy, đối phương ba đầu sáu tay, chỉ thấy sáu cánh tay đồng thời hung mãnh đánh ra, trong mắt sát ý lóng lánh, đồng thời Tinh hồn của bọn họ cũng rối rít chụp một chưởng về phía đối phương.
Thình thịch!
Một cỗ lực lượng cuồng bạo như Yêu vương phóng xuất, xé rách cánh tay của đối phương, huyết mạch Yêu vương của Tần Vấn Thien phun ra, cả người phảng phất như bị một Cổ yêu bao phủ, cuối cùng xuất hiện một hư ảnh Yêu vương, mắt nhìn xuống chúng sinh, lực lượng có tính chất bạo tạc kia đánh bay đối phương ra ngoài, mạnh mẽ phun ra mấy ngụm máu tươi.
Thần sắc đối phương hơi chậm lại, nhưng ngay sau đó thân hình lóe lên, nhanh chóng lùi về phía sau, nhìn thấy Tần Vấn Thiên như một Yêu vương, trong mắt hiện lên kiêng kỵ.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương rời đi cũng không có truy kịch, khí tức thu liễm, kiếm khí gào thét, chỉ thấy hắn trực tiếp đạp trên kiếm khí đi về phương xa, Đông Thánh nhai, thánh địa tu hành của đệ tử Đông Thánh Tiên môn, tất nhiên chứa nhiều nơi thần kỳ, nếu trận đầu khảo hạch ở chỗ này, không thể nào chỉ so đấu huyết mạch Tinh hồn.
Chỉ chốc lát sau, Tần Vấn Thiên đi tới một vách đá, vách đá kia bóng loáng, phía dưới có nhiều thạch đài, mỗi một tòa thạch đài tựa như đều có dấu chân, xốc xếch vô cùng, tựa như có thật nhiều người tại trên thạch đài hiểu được thần thông trên vách núi.
Ở trên vách đá bóng loáng, có khắc rất nhiều đồ án, một pho tượng Phong Bằng lấy cái loại hình thái hiện ra, trông rất sống động, lại có đường cong long lánh, phảng phất như những Phong Bằng này là vật sống, từ dưới đến cao, từng bước muốn phá không, thuận gió mà đi, hóa thân Phong Bằng đại thánh, bay lượn khắp mây xanh.
- Đây là một bộ thân pháp.
Tần Vấn Thiên lập tức hiểu, thân pháp này là các đời trước của Đông Thánh Tiên môn khắc, ánh mắt của hắn chợt lóe, nhất nhất nhớ những đồ án kia vào trong đầu, nhưng ngay sau đó đang diễn sinh trong đầu, hắn tự thân hóa thành Phong Bằng, mỗi một hình thái, mỗi lần chớp động cũng hiện rõ ràng trong đầu.
Một nén nhang sau, thân thể Tần Vấn Thiên phóng lên cao, không đạp kiếm uy, cánh giống nhưu đúc pho tượng Phong Bằng, gió lốc mà lên, quanh người ẩn ẩn có hư ảnh Phong Bằng, phảng phất như hắn đã hóa thân thành môt pho tượng Phong Bằng.
Tiền nhân lưu lại phương pháp này, là tiên pháp thích hợp với người tu hành phong thuộc tính cùng với không gian chi lực, tu hành đến mạnh nhất, hóa thân thành Phong Bằng đại thánh, chợt lóe lên đã đi ngàn dặm, nhưng Tần Vấn Thiên cũng không có lưu lại tu hành, hiểu được tiên pháp chân lý, tuy thân pháp này mạnh nhưng không thích hợp hắn, hơn nữa nghĩ đến khả năng lĩnh ngộ, tất hao phí rất nhiều thời gian, vì vậy hắn chỉ tìm hiểu đến thân pháp Thiên Tượng cảnh liền trực tiếp rời đi.
Tần Vấn Thiên ở trong gió chạy, dọc đường gặp phải mấy người, tất cả bọn họ đều đang tìm kiếm nơi tu hành, Tần Vấn Thiên chưa từng dừng lại bước chân, bọn họ thấy thân pháp của Tần Vấn Thiên cũng muốn đuổi theo, thân pháp của người này quá nhanh, người này có thể hiểu được thân pháp này trong khoảng thời gian ngắn, năng lực lĩnh ngộ thật kinh người.
- Kiếm thuật.
Trong hư không Tần Vấn Thiên lóe lên đột nhiên thấy trên thạch bích phía dưới có kiếm khí kinh người tràn ngập ra, thân hình hắn chợt lóe, rất nhanh xuất hiện trước thạch bích khổng lồ kia, nơi này giống như trước có rất nhiều dấu chân, trên thạch bích có một hư ảnh pho tượng đang lóe lên, trông như vật sống, kiếm khí của hắn kinh người, khoái kiếm như tia chớp, mạn kiếm thì như kinh đào hải lãng, lúc động cũng là uy lực cuồng bạo dữ dội vô cùng.
Tại bên cạnh Tần Vấn Thiên, còn có một người đứng ở đó an tĩnh tu hành, người này là thiên kiêu Đông Châu, mặc dù Tần Vấn Thiên xuất hiện, hắn biết rõ thế nhưng chưa từng nhìn Tần Vấn Thiên một cái, an tĩnh đắm chìm trong cảm ngộ của mình, hắn biết rõ, Đông Thánh nhai chính là thánh địa tu hành, tới bên trong Đông Thánh nhai, trừ việc đối chọi ra, còn muốn tận lực tu hành làm mạnh mẽ, tăng cường lực lượng bản thân, một khi tụ thân mạnh mẽ, sao có thể không kiên trì đến cuối cùng.
Cường hóa bản thân đó là thượng sách, tìm người chiến đâu đó là ngu xuẩn, thiên phú kém sẽ như thế.
Tần Vấn Thiên đứng ở trên một thạch đài khác, ngắm tiên pháp kiếm thuật phía trước thạch bích, chỉ một sát na đã đắm chìm vào trong đó không có cách nào tự kiềm chế được, kiếm thuật này bác đại tinh thâm, uy lực vô cùng, rất nhanh hắn phảng phất như đi tới trong một bức trong tấm hình, ở trong bức tấm hình này có một người tu kiếm, khoái kiếm như gió như ảnh, kiếm đều không thể thấy, chỉ có bóng kiếm, mạn kiếm chặt đứt vách núi chặn ngang đường, tu hành đến cuối cùng, tiên kiếm oai phóng xuất, một kiếm ra, núi song gãy.
Kiếm này cùng với Tần Vấn Thiên dã từng tu hành qua kiếm pháp Diệt tiên kiếm pháp thiêu đốt bản thân để tăng cường lực lượng tiên pháp, thích hợp sử dụng lúc liều mạng, mà kiếm này chân chính là kiếm pháp chiến đấu,hôm nay Yêu kiếm trên tay Tần Vấn Thiên quả thật cần một bộ kiếm pháp xứng đôi.
Tần Vấn Thiên rất nhanh đã đắm chìm vào trong đó không có cách nào tự kiềm chế được, qua một thời gian ngắn, mặc dù an tĩnh đứng đó, nhưng trên người hắn phảng phất như mang theo một ít kiếm khí đáng sợ, cuồng mãnh phóng xuất, hư khong xung quanh, thậm chí mơ hồ xuất hiện một pho tượng thân ảnh Tần Vấn Thiên, kiếm ảnh chi thân, những hình ảnh này từ kiếm mà sinh.
Hai người, tựu cách nhau 300m mà đứng, không ai quấy nhiễu lẫn nhau, an tĩnh ngộ kiếm.
Một lần ngộ này, chính là một tháng, trong lúc này có thiên kiêu đi ngang qua nơi đây, nhưng không quấy rầy, cả Đông Thánh nhai, phát sinh chiến đấu không phải rất nhiều, những thiên kiêu Đông Thánh mười ba châu này tâm tính phi phàm, rất nhanh bọn họ đã hiểu vì sao đây là thánh địa tu hành của Đông Thánh Tiên môn rồi, trong đó có chứa các loại thân pháp tu hành còn có rất nhiều bí mật, nếu không hảo hảo tu hành thật sự là phí của trời.
Đến một ngày, trước thạch bích kiếm khí, vô luận là Tần Vấn Thiên hay người nọ, trên người đều toát ra kiếm khí kinh khủng, kiếm khí của hai người mơ hồ có xu thế giao phong.
Đột nhiên, chỉ thấy tròng mắt người nọ mở ra, trong mắt hiện lên kiếm quang chói mắt, ngay sau đó thân hình của hắn chợt lóe, giống như một lưỡi kiếm sắc bén đáng sợ, bay thẳng đến chỗ của Tần Vấn Thiên, đó là một đạo quang mang đáng sợ, chỉ cần chạm một chút cũng đã đủ để chặt đứt Tần Vấn Thiên, thời gian một hơi cũng không tới, cực kỳ nguy hiểm.
Đột nhiên trong sát na thân ảnh hắn phủ xuống, trên người Tần Vấn Thiên bắn ra kiếm uy kinh đào hải lãng, thân ảnh của hắn nhìn như di chuyển vô cùng chậm, một kiếm chém xuống, lại có uy thế kinh người như trảm thiên liệt địa, một đạo kiếm khí như cầu vồng trực tiếp xẹt qua phía chân trời, cả vùng đất cũng bị chém ra một vết kiếm đáng sợ.
Thân thể hai người vừa chạm vào đã phân, trong mắt người nọ cũng như lợi kiếm tuyệt thế, xuyên thấu lòng người, kiếm khí ong ong gào thét, hai người đi về phía đối phương, chỉ một sát na, mảnh không gian này hiện lên kiếm uy cuồn cuộn, phảng phất như trong thiên địa đều là bóng kiếm, tại một sát na ngắn ngủi, cách hai người xuất hiện tám mươi mốt pho tượng bóng kiếm, toát ra kiếm khí cực kỳ dáng sợ.
Nếu như lúc này mà gặp phải Tần Vấn Thiên lsuc vừa bước vào Đông Thánh nhai, là có thể dễ dàng đánh bại, vào Đông Thánh nhai nhất định phải cố gắng tu luyện tăng lên thực lực của mình, nếu không vô luận bản thân ngươi tinh hồn huyết mạch rất mạnh đi chăng nữa, cũng sẽ sớm bị trục xuất.
Trong nháy mắt, hai người đều tự mình huy động hơn ba trăm kiếm, rốt cuộc lại tách ra, chỉ thấy đối phương trôi nổi hư không, lúc này mới chân chính đánh giá Tần Vấn Thiên.
- Vân Châu, Tần Vấn Thiên, hai mươi bảy.
Đối phương ngó chừng Tần Vấn Thiên nói.
- Đông Châu, Kinh Vân Hạc, thứ năm.
Tần Vấn Thiên nhìn cổ lệnh trước ngực đối phương, mở miệng nói, người này là Đông Châu tuyệt đại thiên kiêu, trên việc lĩnh ngộ kiếm thuật, so với Tần Vấn Thiên cũng không kém bao nhiêu.
- Ngươi có tư cách lên cách không bị loại bỏ.
Chỉ thấy thanh âm của Kinh Vân Hạc vừa dứt, thân thể hóa thành kiếm quang phóng lên cao, đi về phương xa, không tiếp tục chiến đấu, Tần Vấn Thiên như trước hóa thân Phong Bằng, thuận gió lướt đi, tiếp tục đi về phía Đông Thánh nhai.
Tần Vấn Thiên theo hư không dong ruổi, đột nhiên ánh mắt của hắn chợt lóe, chỉ thấy trước động phủ một ngọn núi phía dưới, lại có vài thân ảnh hiện ra, bọn họ tựa như do dự không tiến, đứng ở trước cửa động phủ không dám đi vào, trước người bọn hắn có vài cỗ thân thể an tĩnh nằm ở kia, có thân thể cũng là không trọn vẹn, hiển nhiên đều đã bị tru diệt rơi xuống hoặc bị thiêu cháy, vô cùng thảm thiết.
- Trong động phủ có cái gì mà dẫn động chiến đấu thảm liệt như vậy?
Thân thể Tần Vấn Thiên ngừng lại trong hư không, ánh mắt nhìn về những người đó, mấy người này đến từ các châu bất đồng, có một người thậm chí tại Lôi Châu xếp hạng bốn mươi sáu, cũng đứng bên ngoài trù trừ không tiến, trong mắt lóe lên thần sắc dãy dụa.
Tần Vấn thân hình của Tần Vấn Thiên chợt lóe, ngay lập tức đáp xuống phía dưới, nhất thời ánh mắt vào người rối rít nhìn về phía hắn, mắt lộ ra từng đạo phong mang.
- Bên trong có cái gì?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
- Cút.
Một người trong đó ánh mắt bắn về phía Tần Vấn Thiên, lạnh như băng nói.
- Xuy...
Thân thể Tần Vấn Thiên di chuyển tựa như Phong Bằng, giống như tia chớp, một đạo kiếm quang đáng sợ chém tới, thân thể người nọ thối lui, dưới chân phát ra tiếng ầm nổ, lại thấy kiếm khí liệt thiên, trong nháy mắt hư không xuất hiện vô vàn bóng kiếm, sau một khắc, một thanh kiếm vắt ngang trên cổ người nọ, khiến cho người nọ toát ra mồ hôi lạnh, chỉ cần Tần Vấn Thiên vung tay lên, có thể đơn giản giết hắn.
- Nói.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về động phủ, thậm chí không có nhìn người nọ một cái.
- Một vị cường giả Tiên cảnh tu hành, có rất nhiều hình chiếu chân thật.
Người nọ cuống quit nói:
- Hơn nữa, bên trong đã có một người chiếm được tiên cơ, vô cùng lợi hại, các hạ cẩn thận.
Người nọ cố ý nói rõ ràng như thế, không có nói láo, tự nhiên hi vọng Tần Vấn Thiên tha hắn một lần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận