Thái Cổ Thần Vương

Cường đại

Hằng hà sa số các cường giả của Thái Cổ Tiên Vực tiến về phía trước, bọn họ cũng bị bao trùm bởi các khí tức âm u nặng nề đó, nhưng trong lòng họ tràn ngập sự cuồng nhiệt, họ mang theo niềm kỳ vọng cực mãnh liệt.
Đây thật sự chính là chiến trường đó, chiến trường được ghi chép trong sách cổ của tộc, đặc biệt là đối với những hậu nhân của Thiên Thần tộc, sách cổ của bọn họ ghi chép lại một cách rõ ràng nhất cuộc chiến diệt thế ở Thanh Huyền cổ năm xưa, những gì bọn họ biết cũng nhiều hơn rất nhiều so với người khác, trận chiến diệt thế năm đó, có biết bao nhân vật nghịch thiên đã chôn thân tại đây, bao gồm cả Thiên Thần của Thái Cổ Tiên Vực.
Những thần binh pháp khí nghịch thiên của các Thiên Thần này, cũng theo bọn họ mà bị chôn vùi ở vùng đất này, Thiên Thần cổ xưa, những thứ bọn họ mang theo trên người chính là kho tàng thần thánh, đây là những bảo vật nghịch thiên, huống hồ chi, trong trận chiến diệt thế ở Thanh Huyền cổ, đã có biết bao thế lực có sức mạnh xuất chúng vượt ra khỏi thế giới ở Thanh Huyền cổ cũng đã bị hủy diệt, có những thế lực cường đại giống như Thiên Thần tộc, những thế lực bị chôn vùi ở nơi đây này, sẽ còn chôn vùi theo những kho tàng thần thánh thế nào nữa đây.
Tất cả những điều này, rõ là không thể tưởng tượng nổi, nếu như có thể có được một phần kho tàng thần thánh mà Thanh Huyền cổ lưu lại đó, sẽ là cơ duyên cực lớn, có tác dụng vô cùng quan trọng đối với sự cường đại của gia tộc họ, cường giả ở Thái Cổ Tiên Vực quá nhiều, ai cũng hy vọng mình có thể đứng trên đỉnh cao, nhưng mà, thiên hạ to lớn, Thái Cổ Thần tộc thực sự đứng ở trên cao nhìn xuống mọi thứ trên thế gian liệu có được bao nhiêu?
Một tiếng xé gió vang lên, hằng hà sa số các cường giả hướng về chiến trường diệt thế Thanh Huyền, thế giới hoang vu, cô quạnh không một chút sức sống, u ám nặng nề khiến con người tuyệt vọng, có hoạt tử nhân xuất hiện trong tiên niệm, những hoạt tử nhân này đều đặc biệt tĩnh tại, mỗi người bận rộn việc của mình, dường như hàng vạn hàng triệu năm nay đều lặp lại như thế, không có tư tưởng, duy chỉ có chấp niệm còn lại lúc trước khi chết là không chịu biến mất.
Có hoạt tử nhân cường đại nhìn thấy rất nhiều cường giả đang tới, ánh mắt trống rỗng của bọn họ ngẩng lên bắn thẳng lên vòm trời, trong nháy mắt toát ra sát ý hủy diệt kinh người, thân hình trực tiếp phóng lên cao.
- Giết, giết, giết…
Giống hệt những gì mà những người dò đường hồi đầu gặp, rất nhiều hoạt tử nhân lao thẳng lên hư không, không sợ chết.
- Hừ.
Cường giả có một vạch phù văn ở ấn đường mở ra con mắt thứ ba của mình, phù văn giữa hai lông mày mở ra, hóa thành con ngươi thẳng đứng, bắn ra một đạo ánh sáng, rạch đôi trời đất, một tiếng phụt vang lên, một hoạt tử nhân đang phóng lên hư không bị bổ đôi, nhưng động tác của hắn vẫn không dừng lại, cơ thể bị chẻ ra đó không biết đau, hóa thành hai nửa tiếp tục lao lên bầu trời giết chóc, khiến cho nhiều người sợ tới độ cảm thấy sởn tóc gáy, hoạt tử nhân ở đây, đều đáng sợ như vậy sao? Thế này còn đáng sợ hơn người bình thường, bọn họ đều đã chết rồi, đương nhiên khó mà giết chết.
Cường giả đó hừ lạnh một tiếng, ánh sáng nơi ấn đường càng đậm hơn, một đạo ánh sáng hủy diệt bắn ra, chụp thẳng lên hai nửa cơ thể hóa thân đó, một tiếng phụt khẽ vang lên, cơ thể hoạt tử nhân đó nát vụn thành bụi, hóa thành vô số mảnh vụn nhỏ tiêu tán vào trời đất, không có người nào giết không chết, cho dù là hoạt tử nhân cũng như vậy, chỉ cần ngươi đủ mạnh.
Những người khác đều lần lượt ra tay, người có đôi cánh kia cực kỳ mạnh, đôi cánh sau lưng hắn chỉ khẽ rung lên, vào khoảnh khắc đó, cơ thể hắn hóa thành hàng ngàn hàng vạn ảo ảnh, ánh sáng của hàng ngàn hàn vạn đôi cánh chói lòa không gì sánh được phóng ra ngoài, dường như khắp trời đất đều là thân hình của hắn, đều là những đôi cánh đại đạo của hắn, chém những hoạt tử nhân đang lao tới thành những mảnh nhỏ, hắn lẳng lặng lơ lửng trên khoảng không, cơ thể vẫn đứng nguyên ở chỗ cũ, đôi cánh tung lên, dường như còn chưa ra tay.
- Chém Siêu Phàm, dễ như trở bàn tay.
Tần Vấn Thiên tận mắt nhìn thấy cuộc chiến đấu của cường giả Thiên Thần tộc, đương nhiên hắn nhìn ra những hoạt tử nhân này đều có sức mạnh Siêu Phàm, hơn nữa còn có thể nói là bất tử, nhưng vẫn bị chém rớt một cách dễ dàng như trở bàn tay như thế, thì những Siêu Phàm ở trước mặt bọn họ, căn bản không chịu nổi một đòn, cường giả tới từ Thiên Thần tộc, dường như cao siêu hơn thảy.
Nhanh chóng, những tiếng chém giết rung trời lụi tắt, những hoạt tử nhân Siêu Phàm đó toàn bộ đã bị giết hết, thịt nát xương tan, không còn tồn tại nữa.
- Đi.
Vô vàn trùng điệp các cường giả, tiếp tục tiến về phía trước, trên đường đi, không ngừng có hoạt tử nhân xông lên trời, lao đến giết chóc về phía bọn họ, đều bị đại quân tới từ Thái Cổ Tiên Vực hủy diệt, chính là nhưng Siêu Phàm của Thiên Thần tộc của Thái Cổ Tiên Vực, không một hoạt tử nhân nào có thể ngăn trở bước chân của bọn họ, ít nhất thì hoạt tử nhân ở cảnh giới Siêu Phàm là không thể làm được, còn xa mới đủ sức, căn bản không hề tạo được nhiều cản trở trên con đường của bọn họ.
Lúc này, mọi người tới một dải núi hoang vu, trong rặng núi này tràn ngập khí tức hủy diệt tới từ thời cổ xưa, mênh mông cuồn cuộn vô biên, không biết sâu tới cỡ nào, các cường giả Thái Cổ không hề bị lay động, trực tiếp xông thẳng vào trong, làm gì có chuyện sợ hãi, bọn họ dự định tiến thẳng trên con đường, thám hiểm bí mật của chiến trường diệt thế, tìm kiếm cơ duyên.
Trong một đống đổ nát ở dãy núi hoang vu, đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, đứng chắn trước mặt bọn họ, không ai nhìn rõ hắn đến như thế nào, dường như hắn đã xuất hiện ở đây từ sớm, nhưng mà vừa rồi, tiên niệm của mọi người lại không hề phát hiện ra sự hiện hữu của hắn.
Tiếp đó, từng bóng từng bóng người lục tục hiện lên, quần áo trên người bọn họ đã rách nát hết, cũng có người trên cơ thể bị thiếu hụt chỗ này chỗ kia, hoặc là cánh tay đã bị mất, hoặc là mất đi nửa mặt, cực kỳ dữ tợn đáng sợ, điều làm bọn họ run sợ nhất chính là một vị nữ tử, có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, thế nhưng từ đầu đến chân lại bị chém một vệt dài đáng sợ, khiến người ta nhìn phải giật mình kinh hãi, khiến không ai dám nhìn lâu vào nàng.
- Xem ra là một thực lực cổ xưa của Thanh Huyền cổ năm đó, bị diệt vong tại đây, những hoạt tử nhân này vẫn còn giữ chấp niệm khi sống, quyến luyến tông môn, không chịu rời đi, tình cảm thật sâu đậm.
Có người khẽ nói, những nhân vật cao siêu xuất chúng Thái Cổ Tiên Vực đó cơ bản là sẽ không cho phép ai cản bước tiến của họ, bất kỳ người nào cũng không được.
Vương Nghị lấy ra đại chuông đáng sợ đó, chỉ thấy bàn tay hắn khẽ rung lên, đại chuông liền bay về phía trước, cực kỳ to lớn khổng lồ, bao phủ trời đất mênh mông vô tận, bắn ra những tia chớp hủy diệt, chôn vui cả mảnh trời đất hư không này, giống như tiếng chuông lớn từ thời xa xưa ngân vang khắp trời đất, giống như tiếng chuông tang tóc chết chóc, cơ thể của không ít hoạt tử nhân bị chấn động tới thịt nát xương tan, xương cốt không còn nữa, hoàn toàn tiêu tán theo mây khói.
- Nếu đã chết rồi, hà cớ gì còn giữ chấp niệm ở nhân gian, nên đi đi thôi.
Lại có dị tượng xuất hiện phía sau lưng nhân vật Siêu Phàm Thiên Thần tộc, phóng ra ánh sáng đại đạo, những nơi ánh sáng này đi qua đều hóa thành hư vô, các Siêu Phàm của Thái Cổ Tiên Vực tiến thẳng về phía trước, tiêu diệt toàn bộ những hoạt tử nhân đó.
“Phụt…”, vào lúc này, trong hư không đột nhiên phóng ra một đạo ánh sáng sát phạt vô cùng chói mắt, vào khoảnh khắc đó, một vài nhân vật Siêu Phàm Thái Cổ bị giết tại chỗ, cơ thể nát vụn, cường giả đứng ở phía đó chứng kiến cảnh vừa rồi mấy cường giả đột nhiên bị chém thì sắc mặt biến đổi, ánh mắt lộ ra cái nhìn cảnh giác.
Xẹt xẹt…, lại có ánh sáng sát phạt từ hư vô giáng xuống, cường giả với ánh mắt cảnh giác đó kêu lên thảm thiết, cơ thể bị chặt đứt ngang, những người còn lại nhanh chóng rút lui, nhưng lại nghe thấy những âm thanh xẹt xẹt vang lên không dứt, không ngừng, các cường giả lần lượt ngã xuống chết tại chỗ, vô số cường giả tấn công về phía đó, nhưng thấy đạo ánh sáng sát phạt đó vô ảnh vô hình, xuyên qua trong hư không, không ngừng có người bị giết.
“Tùng.”
Tiếng chuông đại đạo đột nhiên vang lên khắp đất trời, Vương Nghị khống chế thần binh chuông cổ hạ xuống, bao trùm cả thiên địa, tận diệt mọi thứ, cùng với âm thanh va chạm cực lớn, chuông cổ dường như bị một sức mạnh vô cùng cường đại tấn công, rất lâu không ngừng lại, sau dó, trong vùng đất hoang vu phía trước mặt, xuất hiện một thân ảnh, người này chỉ có nửa khuôn mặt, đáng sợ cực kỳ, hắn đứng quay lưng lại với mọi người, cho người ta cảm giác cô độc quạnh quẽ.
Mọi người trong lòng cảm thấy hoảng hốt, đây là sức mạnh ở cấp bậc Giới Chủ, hoạt tử nhân này lúc sống là một nhân vật cấp bậc Giới Chủ.
- Nếu đã nằm xuống, thì nên ra đi, tiền bối hà tất chấp nhất mãi.
Chỉ nghe Vương Nghị mở miệng nói, sau đó khi lời của hắn vừa dứt, thì thân ảnh của đối phương cũng biến mất không còn thấy nữa, đôi mắt Vương Nghị bắn ra ánh sáng vàng kim rực rỡ đáng sợ, trời đất xung quanh sinh ra một sát phạt lĩnh vực màu vàng kim, chuông cổ phát ra uy thế chấn áp vô thượng, quét sạch tất cả.
Thời khắc này, mọi người cuối cùng nhìn rõ ánh sáng sát phạt hư không đó, bên trong lĩnh vực màu vàng kim, động tác của hoạt tử nhân ấy dường như bị làm chậm lại, trở nên rõ nét vô cùng, ánh sáng sát phạt chính là bản thân hắn, hắn có thể thực hiện hư vô sát phạt, vô ảnh vô hình, ẩn nấp vào trong hư vô.
- Hiện hình.
Vương Nghị hô lớn, chuông cổ phát ra ánh sáng đại đạo chói lòa, điên cuồng mở rộng, ôm cả trời đất, ôm gọn cả một phương trời đất vào trong, cho dù có trốn vào hư vô ở trong không gian mà chuông cổ bao phủ, thì cũng không thể nào thoát được lực sát phạt của chuông cổ, hàng ngàn hàng vạn những ánh sáng đại đạo hủy diệt phóng ra từ trong chuông cổ, chỉ nghe nhưng tiếng tùng tùng không ngớt, chuông cổ liên tục rung bắn lên, âm thanh vang dội chấn động đất trời, phụt một tiếng, Vương Nghị hắng giọng, mơ hồ như thể hắn không trụ nổi nữa, nếu tiếp tục như vậy, thần binh pháp bảo tuy rằng đủ lợi hại, nhưng bản thân hắn lại không cách nào điều khiển được, sẽ bị chấn thương.
- Còn không ra tay.
Vương Nghị mở miệng nói, cuối cùng chuông cổ bị đẩy lui, Vương Nghị phụt ra máu tươi, một bóng người xuất hiện trước mặt hắn, muốn chém chết hắn tại chỗ, sắc mặt Vương Nghị lạnh lùng tới cực diểm, đôi đồng tử vàng kim phóng ra ánh sáng chói lòa che phủ trời đất, trong đôi mắt hắn dường như phóng ra hai Trảm Thiên Lợi Kiếm, bổ đôi đối phương, nhưng vẫn bị dính đòn tấn công cực nặng, trong đôi mắt màu vàng tuôn chảy vệt máu đỏ thẫm.
Một cường giả Thiên Thần tộc mặc áo trắng như tuyết rút ra một cây quạt lông màu trắng, thình lình chớp động, trong trời đất xuất hiện sức mạnh hàn minh đại đạo đáng sợ, đóng băng mọi thứ, thân ảnh của hoạt tử nhân hiện lên, trên người phủ tầng tầng lớp lớp sương lạnh.
Đôi cánh của cường giả Thiên Thần tộc có đôi cánh ấy lóe lên một cái rồi biến mất không còn bóng dáng, xuất hiện ngay ở nơi đối phương đứng, thân ảnh của hắn hóa thành hàng ngàn hàng vạn tia sáng kỳ ảo, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương màu bạc, liên tục đâm tới hàng ngàn hàng vạn thương pháp, không gian dường như bị xé nát vụn, cơ thể hoạt tử nhân liên tiếp bị xuyên thủng nhiều lỗ, nhưng hắn dường như không có cảm giác, sau đó hắn lại biến mất không thấy đâu nữa, trực tiếp xuất hiện bên cạnh cường giả vừa rồi, ra một đòn tấn công, cường giả Thiên Thần tộc có đôi cánh cảm thấy kinh ngạc, đôi cánh tựa đại đạo bao trùm trời đất, phóng ra ánh sáng vô cùng vô tận, liền đó mọi người thấy thân ảnh của hắn chấn động điên cuồng, không ngừng lóe sáng trong hư không, cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể cường giả Thiên Thần tộc ấy bị thương lùi về sau, đôi cánh như đại đạo xuất hiện dấu vết thương tổn.
Ánh sáng chói lòa lấp lánh sáng, chưa trị cho đôi cánh đại đạo, dần dần khôi phục lại như ban đầu, còn vị hoạt tử nhân cấp bậc Giới Chủ đó không ngờ lại biến mất không còn thấy hình bóng.
- Những cường giả Thiên Thần tộc này dựa vào bản lĩnh cao cường và cả thần binh tuyệt thế, không ngờ có cả sức mạnh tiêu diệt Giới Chủ!
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe sáng, có điều Giới Chủ hoạt tử nhân này cho hắn ta cảm giác y hơi yếu đi rồi, chẳng qua chỉ là không sợ chết nên trong siêu nhiên thì giống như rất mạnh mà thôi, nhưng Giới Chủ mất đi linh khí, không phát huy được sức mạnh của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận