Thái Cổ Thần Vương

Thiên Thần mượn thể

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Nhìn thấy bóng người treo lơ lửng trên trời, rất nhiều người bất giác quay ra nhìn vị cường giả có đôi cánh trời sinh của Thiên Thần tộc kia, tuy rằng đôi cánh của hai người bọn họ căn bản không thể nào so sánh được với nhau, nhưng vẫn có những điểm tương tự, đều là những đôi cánh đại đạo, có vô số ánh sáng phù văn bất tận, giống như pháp lực đại đạo.
Chẳng lẽ, là người cùng tộc?
Cường giả có đôi cánh đó là cường giả của Thiên Thần tộc ở Thái Cổ Tiên Vực, Thiên Thần tộc này tên là tộc Dực Thần, đôi cánh của bọn họ là trời sinh, chảy trong người huyết mạch Thiên Thần, kế thừa sức mạnh Dực Thần từ cổ xưa, huyết mạch Thiên Thần, đôi cánh kế thừa đại đạo.
Giờ phút này, cơ thể cường giả tộc Dực Thần đó run lên, từ trên người lộ ra thần sắc vô cùng kích động, khiến cho ánh mắt mọi người lóe sáng, chẳng lẽ, thật sự là người của tộc hắn ta?
Thân ảnh treo lơ lửng trên trời cao, không ngờ là Thiên Thần đã từng chiến đấu ở Thanh Huyền.
“Oong”, cuồng phong lập lòe, thân hình cường giả tộc Dực Thần là Vũ Phi Phàm lóe lên, lao vào hư không, ánh mắt hắn nhìn chăm chăm vào nhân vật đang treo mình lơ lửng trong không trung kia, hét lên:
- Tử tôn con cháu tộc Dực Thần, bái kiến tổ tiên.
Dứt lời, đôi cánh trên người hắn mở ra, giống như cánh chim đại đạo, không ngừng mở rộng, che lấp bầu trời, thể hiện thân phận hắn là người của tộc Dực Thần.
Đã nhiều năm rồi, cuối cùng cũng đợi được đến ngày người của Thái Cổ Tiên Vực tới đây sao?
Thân ảnh trong hư không đó mở miệng nói, không ngờ hắn vẫn có ý thức, không phải hoạt tử nhân, khiến cho mọi người kinh hãi vô cùng, nhưng sắc mặt Vũ Phi Phàm lộ vẻ kích động, đây là tổ tiên, là Thiên Thần, không ngờ vẫn còn sống sao?
- Qua đây.
Thân ảnh đó lên tiếng nói với Vũ Phi Phàm, trong giọng nói lộ ra khí khái coi thường thiên hạ, Vũ Phi Phàm tuy là nhân vật Siêu Phàm, nhưng thời khắc này căn bản không hề có ý ngỗ ngược nào, đây mới thật sự là Thiên Thần.
Chỉ thấy thân hình Vũ Phi Phàm lóe lên, đã tới trước thân ảnh trong hư không, lộ ra vẻ kích động trên khuôn mặt, Thiên Thần, hắn không ngờ thật sự đã gặp được Thiên Thần tổ tiên của mình, trước khi tới đây hắn cũng từng ôm một tia hy vọng xa xỉ, nhưng hắn không ngờ không ngờ lại trở thành hiện thực.
- Nhìn thấy chưa, người của Thái Cổ đã tới, chiến trường Thanh Huyền cổ phủ đầy bụi này lại một lần nữa mở ra, tất cả mọi thứ ở đây, đều sẽ xuất hiện lại dưới ánh mặt trời, hắn không thể niêm phong được mảnh trời này, tất cả của Thanh Huyền cổ này, đều sẽ xuất hiện lại, sẽ bị đưa tới Thái Cổ, không còn thuộc về Thanh Huyền của các ngươi nữa, hắn bảo vệ Thanh Huyền, chôn vùi thiên địa thì có làm được gì chứ, đến cuối cùng cũng chỉ là con số không, chấp niệm của các ngươi bao nhiêu năm nay, cuối cùng rồi cũng hóa hư không thôi.
Vị Thiên Thần đó mở miệng nói, âm thanh cổ xưa tang thương, dường như là những âm thanh tới từ thời viễn cổ.
Tuy rằng trong các sách cổ của những thế lực siêu cấp cường đại ở Thái Cổ Tiên Vực đã có những ghi chép rất tỉ mỉ chi tiết về cuộc chiến diệt thế này, nhưng không thể nào biết được chi tiết của cuộc chiến đấu đó, tất cả mọi thứ đều đã bị đóng băng phủ bụi theo chiến trường diệt thế, đều chôn vùi cả ở đây, tới nay, cuối cùng thì đã xuất hiện lại trên thế gian.
- Năm đó Thiên Thần tộc Thái Cổ Tiên Vực các ngươi tới đây, những việc năm đó các ngươi không thực hiện được, thì đến nay cũng vẫn sẽ không thực hiện được.
Chỉ thấy Vương giả còn một nửa thân thể đó mở miệng nói, dường như đã rất lâu rồi hắn chưa mở miệng, tiếng nói lộ ra sự tang thương tới vô tận, nhưng vẫn mang khí khái cường đại nhìn đời bằng nửa con mắt.
- Ha ha ha…
Chỉ thấy Thiên Thần đó cười lớn:
- Lẽ nào ngươi không thấy người của Thái Cổ Tiên Vực đã giáng xuống đây sao, ta sẽ mượn thân của người tộc ta, hủy diệt tất cả, siêu độ vong linh.
Dứt lời, chỉ thấy ánh sáng rực rỡ chói lòa tỏa xuống trên người của Vũ Phi Phàm của tộc Dực Thần, chỉ thấy Tinh Thần Ý Chí khủng khiếp lao vào nơi ấn đường của hắn, ánh sáng vô cùng thân thánh lóe sáng khắp trời đất, chỉ thấy khí chất trên người Vũ Phi Phàm bắt đầu biến đổi, vùng thế giới đại đạo đó, dường như đều dung nhập vào trong cơ thể hắn.
- Không phải hoạt nhân.
Cảnh tượng này khiến mọi người đột nhiên hiểu ra, cường giả Thiên Thần tộc này không phải hoạt nhân, hắn đang mượn sức mạnh của tử tôn hậu thế của mình để chinh chiến cho hắn, thân ảnh tuyệt thế đó của hắn, có thể tiêu tan hóa hư không, nhập vào trong người Vũ Phi Phàm.
- Những hoạt tử nhân đó, cho dù có được một lần nữa ban cho sinh mệnh, nhưng ai có thể cản được ta?
Một thanh âm bá đạo thốt ra từ miệng của Vũ Phi Phàm, dường như cơ thể Vũ Phi Phàm đã không còn do chính hắn khống chế nữa rồi, mà là tổ tiên của hắn, một vị Thiên Thần.
- Trong số các ngươi, có người của Thanh Huyền không?
Chỉ thấy lúc này, nhân vật cường đại chỉ còn nửa cơ thể đó mở miệng nói, giọng của hắn dường như được phát ra từ hư vô, không phải qua miệng của hắn, hắn rõ ràng khác với các hoạt tử nhân khác, hắn có ý thức của bản thân mình.
Các cường giả nhìn về bên đó, không ai mở miệng, bọn họ, đều tới từ Thái Cổ Tiên Vực, người của Thanh Huyền, duy nhất chỉ có Tần Vấn Thiên.
Lúc này Tần Vấn Thiên đang do dự, ý thức của những người này dường như có thể khống chế kẻ khác, hắn không hề muốn bị người khác khống chế, nếu như vậy, hắn có còn là hắn không?
- Hắn giống như ta, sớm đã bỏ mạng, tới nay thứ còn tồn tại chẳng qua chỉ là ý chí bất diệt mà thôi, xác thịt hủy diệt, cơ thể thối rữa, cho dù muốn đoạt xác cũng không thể nào, chỉ có tự nguyện phối hợp, mới có thể mượn cơ thể người khác mà chiến đấu.
Lúc này, Vương giả còn nửa người đó tiếp tục lên tiếng.
- Kẻ si nói mộng, Thanh Huyền cổ đã bị diệt, ngươi vẫn còn ôm mộng tưởng, Thái Cổ Tiên Vực tới đây, có nghĩa là mọi thứ đều đã kết thúc, ta sẽ khiến cho Thanh Huyền tan thành mây khói, hóa thành cát bụi lịch sử.
Thiên Thần của tộc Dực Thần lạnh lùng nói, khí phách vô song, hắn đang làm quen với cơ thể của Vũ Phi Phàm, khí chất trên cả người Vũ Phi Phàm đang xảy ra những biến đổi, điều này khiến cho những cường giả của Thiên Thần tộc kia có chút ngưỡng mộ, đây là tổ tiên Thiên Thần, bọn họ cũng muốn gặp lại tộc nhân của mình, hiến cơ thể mình cho cuộc chiến, nhất định có thể có được thể ngộ cường đại, vừa rồi vị cường giả đó cũng đã nói, một luồng ý chí, không cách nào cướp đoạt được thân xác.
- Xem ra, thời gian chưa tới, cho dù ta chết, nhưng hy vọng của Thanh Huyền, cũng sẽ không mất.
Lúc này người Vương giả đó thờ dài, xúc động vô hạn.
- Tiền bối, ta là người của Thanh Huyền.
Chỉ thấy lúc này, thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, đi ra từ trong đám đông, đi tới trước Vương giả có nửa thân người đó, mở miệng nói, vốn dĩ hắn đang do dự, nhưng cường giả của tộc Dực Thần nói những lời vừa rồi đã thúc đẩy hắn, những cường giả Thiên Thần tộc này bị táng diệt ở nơi đây, vô cùng căm hận đối với Thanh Huyền, nếu như đối phương ra ngoài được, vậy thì thật sự sẽ hủy diệt Thanh Huyền, hắn phải ngăn cản, cho nên hắn không còn do dự nữa.
- Ồ?
Ánh mắt Vũ Phi Phàm nhìn về phía Tần Vấn Thiên, thần sắc cực kỳ bén nhọn, hiện tại hắn đã do nhân vật Thiên Thần khống chế.
Hoạt tử nhân đó cũng nhìn Tần Vấn Thiên, lên tiếng hỏi:
- Ở đây, chỉ có mình ngươi là người của Thanh Huyền.
- Đúng.
Tần Vấn Thiên gật đầu:
- Đã vô số năm tháng trôi qua, Thanh Huyền bị niêm phong, nhưng mà hiện tại, niêm phong bị nới lỏng, có rất nhiều người của Thái Cổ Tiên Vực đã tới đây tìm kiếm di tích, bọn họ đã tìm tới đây rồi, bọn họ, đều tới từ Thái Cổ Tiên Vực.
- Vậy còn ngươi, tại sao ngươi ở đây?
Người kia lại hỏi.
- Ta là người của Thanh Huyền, sau đó có vào Thái Cổ Tiên Vực tu hành, bởi vì trời đất thay đổi, sau khi ta trở về đã thống nhất Thanh Huyền, tạm thời là người đứng đầu của Thanh Huyền bên ngoài, thời gian trước mới biết về cuộc chiến mạt thế ở Thanh Huyền, nên tới đây để thăm dò bí mật Thanh Huyền cổ.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Vương giả có nửa người kia nhìn hắn, người đứng đầu Thanh Huyền sao?
- Tốt, ta mượn cơ thể ngươi một lát, đừng chống cự lại ý chí của ta.
Người kia nói, Tần Vấn Thiên gật đầu, bước đi tới trước.
Sau đó, một đạo ý chí cường đại tràn vào đầu Tần Vấn Thiên, rất nhân, Tần Vấn Thiên cảm thấy một sức mạnh thần kỳ, ý thức của bản thân hắn vẫn còn ở đó, quả thực đúng như đối phương đã nói, không hề có hiện tượng đoạt xác.
- Ý chí của ta sẽ thâm nhập vào trong ý thức của ngươi, tạm thời hợp làm một thể, ta cần phải cảm nhận sức mạnh của ngươi, ngươi phải phối hợp với ta, đối phương khống chế trong tay hậu bối cùng tộc nên đương nhiên sẽ vô cùng phù hợp, muốn sao được thế, nếu như chiến bại, thì ngươi sẽ bị nguy hiểm.
Cường giả đó trao đổi với ý thức của Tần Vấn Thiên, chỉ nhất niệm là biết được những điều muốn nói.
- Ừm.
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng, xem ra, bí mật sức mạnh trong cơ thể hắn phải phát ra cho đối phương biết, có điều, một cổ nhân đã chết có lẽ sẽ không tiết lộ điều gì, đây là nhân vật cấp bậc Thiên Thần mà.
Ý thức của hắn và luồng ý chí đó của đối phương hòa vào nhau, dẫn dắt cho đối phương làm quen với sức mạnh của mình, rất nhanh, khí chất trên người Tần Vấn Thiên cũng phát sinh sự biến hóa, đôi đồng tử của hắn phóng ra ánh sáng vô cùng đáng sợ.
- Ngươi thật sự là người của Thanh Huyền? Không phải là tới từ Thái Cổ Tiên Vực?
Cường giả đó sau khi cảm nhận được sức mạnh của Tần Vấn Thiên thì có chút không tin những gì hắn nói.
Tần Vấn Thiên không nói gì, hắn chỉ truyền một đoạn ký ức cho đối phương, bao gồm cả ký ức khi hắn trở thành người đứng đầu Thanh Huyền, đối đầu với Siêu Phàm của Thái Cổ Tiên Vực.
- Cuộc chiến tiếp sau đây, rất có thể sẽ vượt khỏi gánh nặng thân thể ngươi, ngươi đừng chống cự, nếu không, ta sẽ rất khó khống chế.
Đối phương tiếp tục nói, Tần Vấn Thiên vẫn gật đầu, hắn cũng muốn xem thử, một vị Thiên Thần chiếm hữu thân thể xác thịt hắn, sẽ có thể bạo phát uy lực như thế nào để chiến đấu, có thể trực tiếp khiến hắn vượt qua cảnh giới không? Có thể sẽ như vậy đấy.
Vào lúc này, ánh sáng huy hoàng chói lòa tỏa chiếu khắp đất trời, đôi cánh của Vũ Phi Phàm mở ra, giống như đôi cánh Thiên Thần thật sự, phóng ra uy vũ đại đạo, đôi đồng tử của Vũ Phi Phàm, bá đạo mà sắc bén, thân hình hắn lóe lên, biến mất khỏi vị trí ban đầu, khoảnh khắc tiếp theo, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy cơ thể hắn bị bọc trong những phù văn đại đạo vô cùng vô tận, đều là những sức mạnh hủy diệt, khiến hắn sinh ra một cảm giác bất lực, nhân vật Siêu Phàm, có thể phát huy được uy năng tới như thế sao?
Nhưng mà ngay vào lúc này, sức mạnh trong người hắn đột nhiên vận động, hoàn toàn không phải do hắn khống chế, thân ảnh của hắn dường như biến mất khỏi trời đất, hoàn toàn biến mất không còn thấy dấu vết, cảm giác đó cực kỳ kỳ diệu, sức mạnh sát phạt đại đạo vô tận tấn công tới, nhưng không chạm được vào hắn, tự mình hắn đã mở ra một không gian hư vô.
“Đây là sức mạnh mà chỉ có Giới Chủ mới có thể khống chế sao?”, trong thâm tâm Tần Vấn Thiên nảy sinh một ý niệm, hắn đang cảm thụ, mặc dù không phải hắn khống chế lĩnh ngộ, nhưng là đang cậy nhờ vào. thân thể hắn, điều này có lẽ sẽ có tác dụng lớn đối với việc tu hành của hắn sau này, chỉ rõ phương hướng cho hắn.
Trong thời gian ngắn, có thể mượn thân thể hắn, lợi dụng sức mạnh pháp nguyên hắn lĩnh hội, trong nháy mắt đúc thành Thiên Tâm Ý Thức, mặc dù không phải là thật sự thuộc về Tần Vấn Thiên, nhưng năng lực như vậy có thể nói là kinh thiên.
Chỉ bởi vì, người khống chế thân thể hắn, là Thiên Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận