Thái Cổ Thần Vương

Nguyệt Trường Không Vô Sỉ

Truyền nhân của Thần Vương cũng sẽ đánh thua, bị Thanh Thành Giới Chủ đánh bại.
Lúc trước Nguyệt Trường Không mời chiến nhưng Tần Vấn Thiên từ chối, nhiều người cho rằng hắn không dám đánh, giờ nhìn lại rất nực cười. Tần Vấn Thiên có thực lực mạnh như vậy mà không dám đánh sao?
Nhưng họ không hiểu, đã có phong thái như thế tại sao hắn điệu thấp không chịu bày mũi nhọn?
Trước kia Tần Vấn Thiên cũng vậy. Lúc Thiên Tâm Kính giáng lâm nhiều nhân vật thiên kiêu đi khoe khoang nhưng Tần Vấn Thiên thì không, vì ân oán với Long Uyên Phủ, quyết chiến cùng Long Uyên Hạo Vũ mới chịu đứng ra, nở rộ mười ba loại Thiên Tâm Ý Thức làm Đại Hội Vạn Giới biết đến Thanh Thành Giới Chủ.
Bây giờ vẫn giống vậy, Tần Vấn Thiên không ham đánh nhau, Nguyệt Trường Không hai lần khiêu khích, hắn rốt cuộc đi ra ngoài đánh bại truyền nhân Thần Vương.
Nhiều người sinh ra ý nghĩ quái dị, Tần Vấn Thiên chói lọi như vậy, khi Tử Vi Thần Đình chọn người thì sẽ lựa chọn thế nào giữa Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không?
Tào Thiên cao giọng nói:
- Sảng khoái! Trận chiến này rốt cuộc làm mấy người mới rồi la tao câm mồm. Ai nấy ỷ có chút thân phận trong Huyền Vực thì múa mép khua môi, tự cho là đúng. Giờ sao rồi? Mặt đau không?
Nhiều người lúc trước giúp Nguyệt Trường Không vũ nhục Tần Vấn Thiên đều ngậm miệng, trận chiến này đúng là bẽ mặt.
Thập Lý Xuân Phong mỉa mai:
- Ta thì muốn biết ai đó lúc trước vỗ ngực tự xưng bằng hữu lúc này đang nghĩ gì.
Nhiều người cùng nhìn Đông Hoàng Anh.
Đông Hoàng Anh biểu tình cực kỳ khó xem, đúng là bẽ mặt, nàng luôn bảo Tần Vấn Thiên ghen tỵ Nguyệt Trường Không nhưng bây giờ thì sao?
Tần Vấn Thiên cần ghen tỵ Nguyệt Trường Không thực lực không bằng mình sao?
Nếu Tần Vấn Thiên ghen tỵ thì hắn sớm lên sân đánh bại đối phương. Nếu không phải Nguyệt Trường Không hai lần khiêu khích thì Tần Vấn Thiên không thèm ra sân, hoàn toàn phớt lờ gã.
Sắc mặt Đông Hoàng Anh liên tục thay đổi. Cường giả Đông Hoàng thị nhìn chằm chằm bóng áo trắng rực rỡ giữa hư không. Hắn phong hoa tuyệt đại, đánh bại Nguyệt Trường Không truyền nhân Thần Vương, là một trong thanh niên Giới Chủ chói sáng nhất Đại Hội Vạn Giới lần này. Nhưng vì Nguyệt Trường Không mà Đông Hoàng Anh chọn từ bỏ tình bạn với hắn, kiên quyết ủng hộ Nguyệt Trường Không, làm vậy có đáng không?
Nỗi lòng Đông Hoàng Anh cực kỳ phức tạp, cuối cùng tìm lý do tự an ủi:
- Dù thắng một chốc thì sao? Hắn là Nguyệt Trường Không, được Thần Vương thừa nhận, Thần Vương nói chờ hắn ở tương lai. Tuy thua trận chiến này nhưng tương lai vẫn thể ngóc đầu trở lại, tẩy rửa sỉ nhục.
Quan hệ giữa Đông Hoàng Anh và Tần Vấn Thiên đã tan vỡ, nàng không hy vọng mình hối hận sự lựa chọn nên vững tin thua một trận chiến không đại biểu cái gì, Nguyệt Trường Không là truyền nhân Thần Vương, tương lai sẽ chói lọi hơn Tần Vấn Thiên.
Trận chiến đấu này chỉ là thắng thua một chốc, không hơn.
Tần Vấn Thiên không nhìn Đông Hoàng Anh, đối phương đã có sự lựa chọn, cái gọi là đường khác nhau không chung lối, từ nay đi về hai phía, không cần chế nhạo trào phúng làm chi. Tần Vấn Thiên từng lấy thân phận bằng hữu khuyên nhủ Đông Hoàng Anh nhìn rõ Nguyệt Trường Không, nếu nàng có lòng thì nên suy nghĩ kỹ những lời hắn đã nói, sau này hối hận là chính bản thân nàng.
Đông Hoàng Anh chờ một nhân vật như Kiếm Chi Quân Chủ xuất hiện trước mặt mình, thành đạo lữ của nàng, đây là ảo tưởng không thực tế. Nguyệt Trường Không vĩnh viễn sẽ không làm được, gã chưa từng được truyền thừa của thì Quang Thần Vương, đây là cuộc lừa gạt.
Nguyệt Trường Không tiến lên trước, làm như người mới rồi ngông cuồng đấu với Tần Vấn Thiên không phải là mình:
- Tần huynh thực lực Siêu Phàm, thiên phú siêu đẳng, Huyền Vực hiếm thấy. Nguyệt Trường Không ta thua trong tay Tần huynh không oan, lúc trước nói nhiều lời cuồng vọng nhưng trong lúc đánh nhau khó tránh khỏi xúc động. Với thiên tư của Tần huynh đương nhiên chiếm cứ một vị trí chủ tinh tú.
Nguyệt Trường Không thay đổi làm Tần Vấn Thiên kinh ngạc ngây người. Mới rồi Nguyệt Trường Không còn kiếm quang sát khí với hắn giờ đột nhiên thay đổi, nói dễ nghe là co được giãn được, nói khó nghe là vô sỉ biết bao.
Tần Vấn Thiên mỉa mai:
- Tiểu nhân như ngươi không xứng xưng hô hai chữ Tần huynh.
Nguyệt Trường Không lạnh nhạt nói:
- Ha ha, tốt, nếu vậy ta kêu Thanh Thành Giới Chủ. Hôm nay thua trận ta sẽ nhớ kỹ, nhắc nhở bản thân tương lai tái chiến với ngươi tẩy rửa trận hôm nay.
Có cường giả đại năng trợ uy cho Nguyệt Trường Không:
- Khí độ quá, đường võ đạo có ai mãi mãi không thua, thua mà không nản, đến lúc sẽ ngóc đầu xuất thân!
Đại năng Đông Hoàng thị lên tiếng:
- Đáng quý!
Đông Hoàng Anh nói:
- Đúng vậy! Không như ai đó thắng một trận đã đắc ý quên hình, người ta tôn trọng kêu Tần huynh lại bị nhục nhã là tiểu nhân, chênh lệch rõ ràng.
Đông Hoàng Anh đứng ở lập trường của Nguyệt Trường Không, cho rằng gã làm gì đều đúng, nàng cảm thấy Tần Vấn Thiên là tiểu nhân đắc chí.
Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua Đông Hoàng Anh, lòng thầm lắc đầu. Xem ra Đông Hoàng Anh đã rơi vào, lúc trước còn tưởng nàng có chút trí tuệ biết lợi dụng ưu thế của bản thân lôi kéo lòng người, giờ đã rơi vào tay Nguyệt Trường Không. Không thể nói Đông Hoàng Anh ngốc, nàng vẫn đang lôi kéo lòng người nhưng đối tượng nàng dốc lòng là Nguyệt Trường Không, nàng sẽ không thừa nhận mình đã sai.
Tào Thiên rủa thầm, vẻ mặt chán ghét:
- Thật là mặt dày.
Đều là người nổi tiếng lâu năm vẫn khó tránh khỏi vô sỉ, mới rồi còn cuồng vọng không ai bì nổi nhục nhã Tần Vấn Thiên, giờ gọi Tần huynh, không lẽ kêu hắn lấy lễ đáp lại? Không ai thấy ngụy trang của Nguyệt Trường Không sao?
Nếu người thắng là Nguyệt Trường Không thì gã có gọi là Tần huynh không? Chẳng biết sẽ nhục nhã Tần Vấn Thiên thế nào.
Nguyệt Trường Không từ tốn nói:
- Thanh Thành Giới Chủ chiếm cứ một vị trí chủ tinh tú nhưng còn ba vị trí chủ tinh tú, tuy ta đánh thua một trận nhưng không cam lòng bỏ cuộc, vẫn phải tranh một phen.
Đám người Tào Thiên lại sửng sốt, kiểu này là không giành được mục đích thề không bỏ qua.
Nguyệt Trường Không dồn hết thủ đoạn, mặc kệ cái nhìn của người ta thế nào gã quyết vào Tử Vi Thần Đình, dù đánh thua nhưng gã không thấy xấu hổ.
Chỉ có thể nói tâm cơ của người này quá thâm sâu.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mỉa mai:
- Không biết xấu hổ.
Tần Vấn Thiên nói với mọi người:
- Lúc trước ta không xuất chiến là vì không muốn tranh giành vị trí chủ tinh tú. Thiên kiêu Huyền Vực vô tận, Tần mỗ không dám tự nhận vô song, hy vọng để lại vị trí chủ tinh tú cho thiên tài tỏa sáng thật sự, ta tự nguyện lui ra.
Mọi người nghe vậy ngạc nhiên.
Tần Vấn Thiên chiến thắng Nguyệt Trường Không nhưng không muốn ở lại vị trí chủ tinh tú hưởng thụ vinh quang mọi ánh mắt nhìn mà muốn rút ra, làm người ta không biết nên nói cái gì. Thực lực thiên phú như Tần Vấn Thiên rất có thể trở thành đệ tử Tử Vi Thần Đình, hay Tử Vi Thần Đình không có sức hấp dẫn với hắn?
Một giọng trào phúng châm biếm vang lên:
- Xem ra đúng là đã có chốn về.
Là người của Long Uyên Phủ.
Đám người nhìn hướng Lạc Thần Lệ, câu trên rõ là ám chỉ suy đoán của mọi người, Tần Vấn Thiên sắp rời khỏi Huyền Vực đi Lạc Thần thị.
Mắt Tần Vấn Thiên lạnh băng liếc bên kia, Long Uyên Phủ nói câu này bụng dạ khó lường, nếu bị Tử Vi Thần Đình biết sẽ nghĩ sao?
Đông Hoàng Anh cười lạnh:
- Ha ha.
Tần Vấn Thiên nhạo báng:
- Thật nực cười.
Bên Thiên Đạo Thánh Viện.
Cường giả lạnh nhạt nói:
- Các vị dù gì là nhân vật nổi tiếng lâu năm trong Huyền Vực, nói chuyện chú ý chừng mực.
Đám người biến sắc mặt, cường giả đại năng của Thiên Đạo Thánh Viện lên tiếng bênh vực Tần Vấn Thiên?
Cường giả đại năng nói:
- Tần Vấn Thiên và Thiên Đạo Thánh Viện có duyên, lúc trong Hạ Giới Thiên từng tu hành ở Thiên Đạo Thánh Viện, đến Đại Hội Vạn Giới cũng sẽ đi Thiên Đạo Thánh Viện tu hành. Các vị có ý kiến gì không?
Không gian im phăng phắc, mọi người nín lặng. Cường giả Long Uyên Phủ sắc mặt lúc trắng lúc xanh, lại bị tát mặt trước bao người.
Tần Vấn Thiên vào Thiên Đạo Thánh Viện tu hành, cường giả Long Uyên Phủ dám nói có ý kiến gì sao?
Thiên Đạo Thánh Viện là thế lực siêu nhiên Huyền Vực, môn sinh khắp thiên hạ, Long Uyên Phủ không trêu vào được. Nếu Tần Vấn Thiên đi Thiên Đạo Thánh Viện tu hành thì hắn không chịu vào Tử Vi Thần Đình cũng bình thường, hoàn cảnh tu luyện trong đó không thua kém Tử Vi Thần Đình.
Hèn gì Tần Vấn Thiên không tham gia tranh giành vị trí chủ tinh tú, hóa ra được Thiên Đạo Thánh Viện xem trọng, sẽ đi Thiên Đạo Thánh Viện tu hành.
Nhiều người ồ à hiểu ra.
Người Đông Hoàng không nói gì, Đông Hoàng Anh ngậm miệng, không còn ai chất vấn Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên chậm rãi nói:
- Vị trí chủ tinh tú này nên do thiên kiêu Giới Chủ Huyền Vực khác ngồi.
Tần Vấn Thiên đáp xuống đất.
Nhiều người thầm cảm thán, Đại Hội Vạn Giới có vô số Giới Chủ, đối với cường giả đẳng cấp Giới Chủ thì vị trí chủ tinh tú xa xôi không thể với tới, Tần Vấn Thiên lại dễ dàng từ bỏ.
Sóng gió cuộc chiến giữa hai thiên kiêu Giới Chủ Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không tạm kết thúc. Rất nhanh có người đi vị trí chủ tinh tú lúc trước Nguyệt Trường Không chiếm cứ, tiếp tục nhận khiêu chiến. Nguyệt Trường Không làm như lời gã đã nói, ngóc đầu trở lại đánh bại Giới Chủ ở vị trí chủ tinh tú khác. Tào Thiên và Thập Lý Xuân Phong chửi thầm Nguyệt Trường Không vô sỉ, thua còn có mặt mũi đi. Nếu hai người là Tần Vấn Thiên thì đã đi lên đá gã xuống nữa.
Tần Vấn Thiên không rảnh làm chuyện đó, hắn cũng sẽ không vạch mặt Nguyệt Trường Không. Có kẻ giả mạo Nguyệt Trường Không thì bên Tử Vi Thần Đình không chú ý đến hắn nhiều. Nếu không phải Nguyệt Trường Không đánh Lạc Thần Lệ bị thương Tần Vấn Thiên đã không đứng ra, bây giờ yên lặng tu hành là tốt nhất.
Năm tháng trôi qua trong Thì Quang Giới, giờ đã qua nhiều năm, nhưng theo tốc độ chảy ở Thì Quang Giới có lẽ bên ngoài chưa qua bao lâu, đối với tu hành giả thì điều này rất tốt, thêm nhiều thời gian tu hành, tiếc rằng không thể ra vào Thì Quang Giới tự do.
Hôm nay biển tinh tú, Đại Ma Thần Đài Chiến Đấu rốt cuộc không còn người đánh nhau tranh phong, Thiên Thần Sơn cũng bình tĩnh lại. Tất cả dần đến cuối, Tần Vấn Thiên đã mang đồng bạn quay về cung điện tu hành chờ Đại Hội Vạn Giới kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận