Thái Cổ Thần Vương

Năm Thống Lĩnh

Trong phủ thống lĩnh Ly Hỏa thành, ba phó thống lĩnh đều bị tru sát. Đại thống lĩnh Ly Hỏa thành phái người đến điều tra, sau khi biết kết quả bọn họ không nói gì thêm, trực tiếp rời đi.
Lục Đồng tấn công Tần Vấn Thiên, đánh bị thương hắn, Triệu Nhất Xuyên và Chung Tử Hoa liên hợp âm mưu giết cấp trên trực tiếp của mình, Tần Vấn Thiên giết họ hoàn toàn hợp quy định, không ai nói gì được. Cấp dưới lòng người hoảng sợ, người trong phủ thống lĩnh đặc biệt cẩn thận, không ai dám khiêu khích uy nghiêm của Tần Vấn Thiên nữa.
Mấy hôm sau Tần Vấn Thiên nhâm mệnh ba phó thống lĩnh, tất cả là cường đạo của Thiên Vũ cung. Trừ Tà Đế ra Tần Vấn Thiên hái hết người Thiên Vũ cung xuống quản lý phủ thống lĩnh. Tạm thời Tần Vấn Thiên không định khếch trương nhưng ít nhất hắn phải khống chế phủ thống lĩnh trong tay, đừng để như trước kia hắn ra lệnh một tiếng cấp dưới không trả lời, ba phó thống lĩnh không ló mặt ra, vậy thì làm việc kiểu gì?
Đương nhiên Tần Vấn Thiên tạm thời không định làm gì. Chuyện hôm đó tuy có kinh không hiểm, Tần Vấn Thiên dựa vào thân bất tử dù cơ thể bị đâm xuyên vẫn liền lại ngay, nhưng xem như cho hắn một bài học. Tà Đế khống chế Chung Tử Hoa tuy không thể moi tin người sau màn là Hạ Lan thị, nhưng gã nói có người bí ẩn đến tìm đưa cho gã Tru Hồn Châm, kêu gã liên hợp với Triệu Nhất Xuyên. Đừng nói là Tần Vấn Thiên, bản thân Chung Tử Hoa cũng đoán đó là người Hạ Lan thị.
Không chỉ thế, nghe Chung Tử Hoa nói ba phó thống lĩnh, nhiều chấp sự dưới tay từng nhận hối lộ của nhiều thế lực, mọi người ngầm hiểu không nói ra, biết đằng sau có cái gì nhưng không ai vạch ra. Dù sao tài nguyên tu hành của họ trừ bên Ly Hỏa Cung mười năm phát cho một lần chỉ có rút phần trăm từ thống lĩnh phủ thống lĩnh thu thuế thưởng cho. Nhưng phủ thống lĩnh khu thống lĩnh sao có thể thu được nhiều tiền thuế, đừng mơ được thưởng gì, người trong phủ thống lĩnh nghèo rớt mồng tơi.
Tần Vấn Thiên kêu Tà Đế đi kiếm quản gia đến, cũng ra ngoài điều tra đối chiếu hồ sơ, đánh dấu ra sản nghiệp có khả năng dính dáng đến Hạ Lan thị nằm trong khu Bắc thành. Tần Vấn Thiên giật mình phát hiện Hạ Lan thị hầu như khống chế tất cả sản nghiệp lớn nhất khu Bắc thành, những phách mại hành, thần binh điện, đan dược các đều có bóng dáng của họ. Thậm chí một số thế lực cỡ trung rất có thể bị người Hạ Lan thị âm thầm khống chế.
Trước khi Ly Hỏa cung chủ lên làm cung chủ thì Hạ Lan thị đã cắm rễ trong Ly Hỏa thành. Khu Bắc thành có nhiều thị tộc lớn, Hạ Lan thị được công nhận là thị tộc số một, các thị tộc lớn đều có dây mơ rễ má với Hạ Lan thị, ví dụ phu nhân gia tộc nhiều thế gia tộc lớn xuất thân từ Hạ Lan thị.
Hạ Lan thị không chỉ cắm rễ sâu còn khuếch trương ra ngoài vươn tới chỗ Giới Chủ, có thể tưởng tượng Hạ Lan thị mạnh đến mức nào, nên mới đối kháng Ly Hỏa cung chủ.
Tần Vấn Thiên thầm cảm khái, trong Thái Cổ Tiên Vực khi ngươi nắm giữ tài nguyên đủ mạnh thì có thể chuyển hoán thành thế lực đáng sợ. Ví dụ Hạ Lan thị ra lệnh một tiếng sẽ có nhiều Tiên Đế đi làm khách khanh cung phụng, có sức hấp dẫn hơn phủ thống lĩnh. Vì Hạ Lan thị đủ sâu, họ có thể cung cấp nhiều tài nguyên tu hành cho Tiên Đế tán tu để họ tu luyện, đưa cho đế binh cường đại, đế đan quý giá.
Ngày tiến cống mười năm một lần lại đến, nguyên Ly Hỏa thành bận rộn. Chủ yếu là phủ thống lĩnh của các khu vực bận nhất, đối với người Ly Hỏa thành chẳng qua là một số người tiến công nhiều một món, rất nhiều thế lực chủ động tiến cống.
Phủ thống lĩnh khu Bắc thành thì ít có thế lực chủ động tiến cống, hầu như trước cửa có thể giăng lưới bắt chim. Qua chuyện này là biết uy tín của phủ thống lĩnh khu Bắc thành kém cỡ nào, không có thế lực thèm để ý tới, đương nhiên cũng là vì mười năm nay phủ thống lĩnh khu Bắc thành không bảo hộ các thế lực bao nhiêu, nhiều sự kiện tranh đấu toàn để họ tự giải quyết.
Hôm nay ba phó thống lĩnh phủ thống lĩnh chủ động dẫn người đi thu thuế, nhưng không được thuận lợi. Một số thế lực nhỏ không tình nguyện tiến cống, thế lực lớn thì không phối hợp.
Phó thống lĩnh Từ Lạp là Tiên Đế trung giai, người hôm đó chặn giết Tần Vấn Thiên lại cho đi. Khi Từ Lạp đến Cổ Hà Phách Mại Hành thu thuế đã gặp việc lớn. Một cường giả đấu giá được món báu vật bị người giết, trữ vật giới chỉ và báu vật bị người cướp đi. Ly Hỏa thành tuyệt đối cấm tự ý giết chóc, có mâu thuẫn không thể hòa giải thì đi quyết chiến, đến chỗ chuyên cho đánh nhau.
Từ Lạp biểu tình cực kỳ khó xem nhìn xác chết dưới đất, phía đối diện đứng người Cổ Hà Phách Mại Hành, dẫn đầu là một lão nhân.
Lão nhân mở miệng nói:
- Từ thống lĩnh, không phải phách mại hành của ta không phối hợp nhưng mấy năm nay phách mại hành xảy ra nhiều việc lớn nhỏ, càng xảy ra sự kiện nghiêm trọng giết người ngay bên ngoài phách mại hành. Có việc nào phủ thống lĩnh giải quyết giúp ta được không? Giờ đến ngày tiến cống phủ thống lĩnh liền tích cực, nhìn sao cũng không được.
Có người chắp tay hướng hư không tỏ vẻ tôn kính Ly Hỏa cung chủ, lại nói:
- Đúng vậy! Cái gọi là không công không nhận lộc, dù cung chủ ở đây chắc cũng sẽ thông cảm cho chúng ta.
Mặt Từ Lạp lạnh lùng nói:
- Cổ Hà Phách Mại Hành là phách mại hành lớn trong Ly Hỏa thành, thực lực mạnh mẽ, cường giả như mây vậy mà để người đấu giá mất mạng ở bên ngoài, còn trùng hợp ngay khi chúng ta đến thu cống phú, chuyện này . . .
Từ Lạp làm cường đạo có chuyện nào chưa từng gặp qua? Diễn trò rõ như vậy, tỏ rõ cố ý nhằm vào phủ thống lĩnh.
Lão nhân nét mặt sa sầm lạnh băng nói:
- Từ thống lĩnh nói vậy là có ý gì? Cổ Hà Phách Mại Hành ta tồn tại đã nhiều năm chẳng lẽ tự đập biển? Từ thống lĩnh, xảy ra chuyện lớn như vậy không đi điều tra lại vội vàng thu cống phú, nghi ngờ phách mại hành của ta, thật buồn cười.
- Đối với khu Bắc thành thì phủ thống lĩnh tồn tại hay không chẳng quan trọng, không có ích gì. Cần họ làm gì? Lại đòi mười năm tiến cống một lần, buồn cười.
- Đúng, tóm lại bên ta sẽ không tiến cống, trừ phi có ngày phủ thống lĩnh lấy ra năng lực thật sự.
Lão nhân Cổ Hà Phách Mại Hành lạnh lùng nói:
- Từ thống lĩnh, những lời này không phải lão phu nói, các vị ở đây đều có ý kiến.
Từ Lạp quét mắt đám người, nhiều thế lực đứng chung một chỗ lớn mạnh không thua gì phe phủ thống lĩnh. Chuyện này nếu không giải quyết ổn thỏa phải bẩm lên cung chủ, dù cung chủ nhúng tay cũng tính là bên họ làm việc dở. Những người này không nói sai, phủ thống lĩnh đúng là không làm gì cả.
Từ Lạp lạnh lùng nói:
- Được, hôm nay ta tạm thời không thu cống phú, nhưng phủ thống lĩnh sẽ điều tra rõ cái chết của những người này.
Lão nhân chắp tay nói:
- Nếu vậy thì đa tạ Từ thống lĩnh thông cảm.
Từ Lạp phất tay áo bỏ đi.
Dường như Tần Vấn Thiên đã đoán trước sẽ gặp được tình huống này, nên có dặn trước Từ Lạp nếu không thu được thuế thì bỏ, phải tránh cho xảy ra xung đột. Hạ Lan thị luôn rình rập trong bóng tối đang lo không tìm được cơ hội đối phó bọn họ.
Không chỉ bên Từ Lạp, hai phó thống lĩnh khác cũng gặp tình hình tương tự, đều không thu được bao nhiêu tiền thuế.
Ba tháng qua trong chớp mắt, phủ thống lĩnh khu Bắc thành nhận thuế thiếu đến tội. Tần Vấn Thiên mang theo số thuế này đến Ly Hỏa Cung, dù thu được bao nhiêu đều phải nộp cho cung chủ.
Trong một tòa sân ở Ly Hỏa Cung có mấy người đang ngồi, bốn nam một nữ. Năm người này là năm thống lĩnh của Ly Hỏa thành hiện nay.
Trung Ương thống lĩnh Hạ Hầu, khí thế không giận mà uy.
Đông thành thống lĩnh Lâm Bá, vóc dáng khôi ngô, khuôn mặt uy nghiêm, mặt chữ điền, râu quai nón, toát ra khí khái uy nghiêm.
Nam thành thống lĩnh Tiêu Mỹ Nhân, người rất đẹp, đầy phong tình, tự hào là mỹ nhân, rất tự kỷ, nên mọi người gọi nàng là Tiêu Mỹ Nhân.
Tây thành thống lĩnh Doãn Thu, mặt trắng trẻo như thư sinh mặt trắng, nhưng vì da mặt quá trắng cho cảm giác miệt mài quá độ, toát ra vài phần yêu dị.
Bắc thành thống lĩnh, Tần Vấn Thiên.
Giờ phút này Lâm Bá và Tiêu Mỹ Nhân đang đánh giá Tần Vấn Thiên. Lâm Bá có vẻ thấy thú vị. Tiêu Mỹ Nhân cười tủm tỉm, mắt quyến rũ hút hồn người.
Tiêu Mỹ Nhân nhìn Tần Vấn Thiên không dời mắt, cười khúc khích nói:
- Không ngờ Tần thống lĩnh tuấn tú như vậy, hèn gì nữ nhi của Dạ Đế không tiếc mạo hiểm vì Tần thống lĩnh rơi vào tuyệt cảnh.
Doãn Thu không phục nói:
- Tiêu Mỹ Nhân, hắn tuấn tú bằng ta không?
Doãn Thu luôn nhìn Tiêu Mỹ Nhân, nàng mặc váy dài gợi cảm tôn lên đường cong thân thể rất hấp dẫn. Chỗ căng tròn làm Doãn Thu muốn vươn tay chạm vào. Các thống lĩnh đều biết Doãn Thu thèm muốn Tiêu Mỹ Nhân đã lâu.
Tiêu Mỹ Nhân không khách sáo mỉa mai:
- Mặt trắng nhỏ nhà ngươi sao sánh bằng Tần thống lĩnh?
Tiêu Mỹ Nhân đến trước mặt Tần Vấn Thiên, người tỏa mùi thơm hấp dẫn, thân thể sắp dán sát hắn.
Tần Vấn Thiên lùi ra sau một bước, không nói nên lời. Hạ Hầu, Lâm Bá xem như bình thường, Tiêu Mỹ Nhân và Doãn Thu thì không giống người bình thường, vậy mà lên làm thống lĩnh?
Tiêu Mỹ Nhân đá lông nheo với Tần Vấn Thiên:
- Tần thống lĩnh nói xem ta đẹp hay Dạ Thiên Vũ đẹp?
Đứng ở góc độ của Tần Vấn Thiên thậm chí thấy chỗ không nên xem, Tiêu Mỹ Nhân ăn mặc hở hang hơn Dạ Thiên Vũ nhiều, quá là dâm đãng.
Tần Vấn Thiên cười khổ lắc đầu nói:
- Tiêu thống lĩnh xin đừng trêu đùa ta.
Doãn Thu âm trầm nói:
- Tiêu Mỹ Nhân bỏ lại mỹ nam tuyệt sắc như ta đi quan tâm phế vật trốn dưới váy nữ nhân, ánh mắt của nàng mờ quá rồi.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sáng lạnh nhìn lại Doãn Thu.
Doãn Thu không quan tâm ánh mắt của Tần Vấn Thiên, gã nhìn Tiêu Mỹ Nhân chằm chằm không chút che giấu dục vọng, người toát ra tà khí.
Trung Ương thống lĩnh Hạ Hầu lạnh lùng nói, nhìn về phía Tần Vấn Thiên:
- Đủ rồi. Tần thống lĩnh, nghe nói ngươi vào phủ thống lĩnh ba tháng đã tru sát ba phó thống lĩnh?
Tần Vấn Thiên gật đầu nói:
- Ba phó thống lĩnh âm mưu giết ta đương nhiên ta phải xóa sổ.
Hạ Hầu lạnh lùng nói:
- Hừ, vừa vào phủ thống lĩnh đã gạt bỏ người khác, ngươi không biết lợi dụng sao? Ba Tiên Đế không dễ chiêu vào, lần này thu cống phú không dễ dàng đúng không?
Hạ Hầu nói với ngữ điệu răn dạy, trong năm thống lĩnh thì gã kinh nghiệm già dặn nhất, thực lực mạnh nhất.
Tần Vấn Thiên hơi bực, cùng là thống lĩnh, năm người cùng cấp nhưng bọn họ chẳng thèm để thống lĩnh mới nhậm chức vào mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận