Thái Cổ Thần Vương

Đều tới rồi

Rất nhiều cường giả cũng lộ ra ý tò mò, vị Đại Ma Vương này cũng không thể đánh đồng với cường giả Ma Vương cảnh bình thường, mặc dù đều là tồn tại tầng thứ Ma Vương cảnh, nhưng chênh lệch vẫn rất lớn.
Huống chi, hắn là hảo hữu của Ma Đế, lúc còn trẻ từng cùng Ma Đế xông phá khắp thiên hạ, chỉ dựa vào tầng quan hệ này đã đưa đến địa vị siêu nhiên cho Đại Ma Vương.
Lúc này, người khiến hắn sùng bái có thể là người như thế nào chứ?
Ma Vương của các thế lực trên Đọa Lạc ma đảo cũng rất hiếu kỳ.
- Lão tổ tông.
Từ xa có một người hô lớn, ngay sau đó nhìn thấy một vị thanh niên thân mặc hắc bào từng bước đi tới, trực tiếp đi tới vị trí trọng yếu nhất, ngồi phía sau Tần Vấn Thiên, so với Phách Kiêu còn xuất chúng hơn.
- Hạ Viên, biểu hiện cho tốt.
Hạ lão Ma Vương bình thản gật đầu nói, người này chính là Hạ Viên mà mọi người đề cập tới, là nhân vật cực kỳ đáng sợ trên ma bảng.
Hạ Viên chân chính là nhân vật đáng sợ dừng lại trên Ma Thai đỉnh phong mấy trăm năm, mấy trăm năm trước, hắn cũng đã bước ra một bước kia, chạm ngõ đến ngưỡng cửa Ma Vương cảnh, đắm chìm mấy trăm năm, sự cường đại của hắn cũng không phải thứ rất nhiều người mới chạm ngõ ngưỡng cửa kia có thể so sánh được, vì vậy, hắn mới có thể đi tới vị trí trọng yếu nhất.
Hạ Viên, Lão Sài còn có Phách Kiêu, được ca tụng là ba người đáng sợ nhất trên ma bảng.
Phách Kiêu được xem là người kém nhất trong ba người, Hạ Viên và Lão Sài đều đáng sợ hơn Phách Kiêu.
Nhưng người mà Hạ lão Ma Vương nhắc đến cũng không phải Hạ Viên.
Hạ Viên, không bằng hắn, vậy rút cuộc người mà lão Ma Vương nhắc đến là ai?
Cường giả lục tục kéo đến, ngay cả mấy nhân vật Đại Ma Vương dưới trướng Ma Đế cũng đến, bọn họ cũng đều gật đầu nói với Hạ lão Ma Vương:
- Hạ lão vẫn khỏe, Ma Đế đại nhân chắc rất nhớ Hạ lão.
- Đến cảnh giới của ta, có thể không khỏe được sao, thứ duy nhất khiến ta không khỏe chính là không phá được bình cảnh, không cách nào sóng vai với Ma Đế đại nhân của các ngươi.
Hạ lão Ma Vương cười nói, mọi người cũng không cảm thấy bất ngờ, trên Đọa Lạc ma đảo, cũng chỉ có hắn có thể nói chuyện như vậy, lấy Ma Đế đại nhân ra so sánh, ai kêu người ta lúc còn trẻ đã cùng nhau xông phá, cái này không cách nào so sánh được.
Cho dù là thuộc hạ trung thành của Đọa Lạc Ma Đế, cũng không thể so sánh, nghe nói Ma Đế đại nhân và Hạ lão có giao tình cực kỳ thân thiết, nếu không hiện tại quan hệ của hai người cũng sẽ không tốt như vậy.
- Hạ lão nói rất đúng, với tâm cảnh khí độ của Hạ lão, sớm muộn gì cũng có thể phá vỡ tầng trói buộc kia.
Chư vị Ma Vương cười nói.
- Vậy thì cám ơn những lời tốt đẹp của các ngươi rồi.
Hạ lão Ma Vương vuốt râu cười nói.
- Hạ Viên, tới sớm vậy.
Lúc này lại có thanh âm truyền đến, mọi người quay đầu lại nhìn, thấy một lão nhân đi tới, chẳng qua người này nhìn như rất già, nhưng long hành hổ bộ, tinh khí thần sung mãn.
- Lão Sài tới rồi.
Một vị Ma Vương cường giả cười nói, Lão Sài này chính là nhân vật vô cùng nổi danh trên ma bảng, được cho là một trong hai người mạnh nhất.
Hơn nữa, năm tháng hắn ở trên ma bảng quá dài, dài đến mức ma bảng đổi vị trí bao nhiêu lần, hắn vẫn ở phía trên.
Hiển nhiên, Lão Sài rất lớn tuổi, hắn dừng lại ở cảnh giới này đã rất lâu, hắn chân chính đã coi như tu hành đến cảnh giới cực hạn của Ma Thai rồi, nhưng vẫn chậm chạp không phá được một tầng cuối cùng.
Có người nói thiên phú của hắn vẫn còn kém một bậc, có thể đi tới trình độ bây giờ là nhờ chăm chỉ cộng thêm may mắn, cũng có người nói, Lão Sài chẳng qua là cơ duyên chưa tới, nếu không có thiên phú..., hắn sẽ không đi tới một bước bây giờ.
- Tiểu tử này đúng là tinh lực tràn đầy, lớn tuổi giống như ta, đúng là không được.
Lão Sài đi tới bên cạnh Hạ Viên ngồi xuống, vỗ vỗ bả vai Hạ Viên nói, giống như lão bằng hữu, nhưng Hạ Viên chỉ hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ vô cùng cẩn thận với ngươi, tránh cho đến lúc đó chết như thế nào trên tay ngươi cũng không biết.
- Người trẻ tuổi nói chuyện đúng là thẳng thắn, ta lớn tuổi rồi, đánh đánh giết giết đã không còn sức lực, hôm nay đến đây chẳng qua là chúc thọ cho lão nhân gia Ma Đế, nói ra lão đầu tử ta cũng đã chúc thọ Ma Đế đại nhân bao nhiêu lần rồi, đáng tiếc, ta vẫn chưa phá được cảnh giới này.
Lão Sài vừa nói vừa lắc đầu, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Tần Vấn Thiên ngồi phía trước.
- Tiểu tử, ngươi là người phương nào, vì sao trước kia ta chưa từng thấy?
Lão Sài hỏi.
- Tại hạ Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên quay đầu lại mỉm cười nói.
- Giang sơn thay mặt có thiên kiêu, vẫn là thiên hạ của các ngươi.
Lão Sài thở dài nói, tựa hồ đang thừa nhận mình già, nhưng Tần Vấn Thiên chỉ cười cười, ma tu ở cảnh giới này có người nào đơn giản sao?
Ma Vương chung quanh vẫn tán gẫu, Tần Vấn Thiên yên lặng lắng nghe, phát hiện không ít Ma Vương từ hàng nghìn hàng vạn ma đảo đến đây đều tựa hồ rất tự tin với ma tướng dưới trướng mình, theo thời gian, Tần Vấn Thiên nhận ra người quen đã có hơn mười vị, nhưng nhiều nhất vẫn là người của Thiên Lam Đại Đế Nhất Phương, đây là do cơ số quyết định, người của đối phương tiến vào ma đảo nhiều hơn.
Tần Vấn Thiên cũng không trao đổi với những người này, trường hợp như vậy vẫn nên khiêm tốn thì tốt hơn, nhưng song phương đều biết rõ lòng nhau, một ánh mắt liền hiểu ý tứ của nhau, về phần người của Thiên Lam Đại Đế Nhất Phương dĩ nhiên là mắt lạnh va chạm.
Lại có một người đến khu vực của Tần Vấn Thiên, ngồi xuống bên cạnh hắn, Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, khẽ vuốt cằm, người kia đồng thời khẽ gật đầu, khiến cho không ít người lộ ra ý nghi ngờ, hai người này rút cuộc có ý gì?
Bọn họ có quen biết hay không?
Lúc này, ở khu vực của Tề Đại bỗng nhiên có mấy thân ảnh đồng thời đứng dậy, ánh mắt bọn họ nhìn về phía trước, cách đó không xa, một đạo thân ảnh đang đi tới.
Hắn phảng phất lập tức trỏ thành tiêu điểm của tất cả mọi người.
Không ít Ma Vương nhìn về phía người này, tất cả đều bị khí chất của đối phương hấp dẫn, người này tuy chỉ là tầng thứ Ma Thai đỉnh phong, nhưng tinh thần khí chất của hắn giống như tự nhiên, mỗi một bước bước ra đều có vận luật kỳ diệu.
Người này, không đơn giản.
- Ha ha, tới rồi.
Hạ lão Ma Vương cười nói, nhất thời ánh mắt của tất cả Ma Vương đều chợt lóe.
Người này, chính là người Hạ lão Ma Vương nhắc tới sao, hắn nói, Hạ Viên cũng không bằng người này.
Với ánh mắt của Hạ lão Ma Vương quả quyết sẽ không phát ngôn tùy tiện , người như vậy nhất định cực kỳ xuất chúng.
- Hắn là người phương nào, tại sao Hạ lão sùng bái như thế?
Một vị Ma Vương cường đại dưới trướng Ma Đế hỏi.
- Thời gian ta biết hắn cũng không dài, nhưng các ngươi rất nhanh sẽ biết vì sao ta lại sùng bái hắn như thế, hắn nhất định có thể trở thành nhân vật chói mắt nhất, đến lúc đó, ta hi vọng Ma Đế đại nhân của các ngươi có thể thu hắn làm đệ tử, thành tựu tương lai của hắn chắc chắn sẽ phi phàm.
Hạ lão Ma Vương cười, nhìn thanh niên kia, cực kỳ hài lòng.
- Hạ lão.
Thanh niên kia từng bước đi tới, khẽ gật đầu với Hạ lão.
- Ngồi đi, chờ ngươi biểu diễn.
Hạ lão Ma Vương cười nói.
Thanh niên nhìn thoáng qua những người chung quanh, ngay sau đó hắn đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên ngồi xuống, không nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ lẳng lặng ngồi ở đó.
Ánh mắt Hạ Viên nhìn người phía trước, trong con ngươi thoáng hiện ra ý phức tạp, lão tổ tông coi trọng người này hơn cả hắn, vẫn làm hắn canh cánh trong lòng, nhưng người này và hắn từng giao thủ, Hạ Viên hiểu vì sao lão tổ tông lại coi trọng người này như vậy.
Người này, đúng là một quái vật đáng sợ.
Thanh niên này ngồi xuống, mấy vị cường giả đứng dậy lúc trước cũng ngồi xuống, rất nhiều ánh mắt lập tức chú ý về phía thanh niên này, bao gồm đám người trên chiến trường mênh mông này, bọn họ đều chú ý tới những người ở khu vực trọng yếu nhất.
- Ta biết ngươi nhất định sẽ tới.
Đúng lúc này, người thanh niên vẫn luôn tỏ ra lạnh lùng này mở miệng, khiến cho mọi người bên cạnh và các cường giả Ma Vương đều đưa mắt nhìn về phía hắn.
Hắn đang nói chuyện với ai?
- Cho nên làm sao?
Tần Vấn Thiên đáp lại.
Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến trong mắt các Ma Vương lộ ra phong mang, hai nhân vật chói mắt này lại quen biết nhau.
- Cho nên ta đã tới Đọa Lạc ma đảo sớm hơn ngươi, ở đây chờ ngươi.
Thanh niên tiếp tục nói, Tần Vấn Thiên cười cười:
- Hiện tại, ngươi chờ được rồi.
- Hi vọng ngươi không để ta thất vọng.
Thanh niên kia bình tĩnh nói.
- Bên trong Tích Nhật ta đã từng để ngươi vui mừng, lần này dĩ nhiên cũng sẽ không khiến ngươi thất vọng.
Tần Vấn Thiên bình thản mở miệng, người ngồi bên cạnh hắn là Hoàng Sát Thiên.
Hắn đến rồi, hơn nữa nghe Hoàng Sát Thiên nói..., hắn tới Đọa Lạc ma đảo còn sớm hơn Tần Vấn Thiên, hắn thậm chí biết quái vật Hạ lão, khiến quái vật Hạ lão cực kỳ coi trọng hắn.
Trên Đọa Lạc ma đảo này, quái vật Hạ lão là người gần gũi Ma Đế nhất, có thể nói, bước đầu tiên của Hoàng Sát Thiên đã đi xa hơn hắn.
Hoàng Sát Thiên đúng là một đối thủ đáng sợ.
- Thú vị.
Quái vật Hạ lão cười cười, không ngờ ở chỗ này, có người Hoàng Sát Thiên phải chờ đợi, hơn nữa trước khi Hoàng Sát Thiên đến đã ngồi ở đây, xem ra, trận thọ yến này càng ngày càng thú vị.
Ở phía xa Hắc Thạch Ma Vương khẽ nhíu mày, có chút bận tâm, người Hạ lão quái vật coi trọng tựa hồ có cừu oán với Tần Vấn Thiên.
Hắn biết Tần Vấn Thiên đến từ Tiên Vực, hơn nữa đang tìm người, người này, tất nhiên là cừu địch của Tiên Vực Tần Vấn Thiên, hơn nữa có thể được Hạ lão quái vật sùng bái như vậy, sự cường đại của hắn dĩ nhiên không cần hoài nghi.
Trên chiến trường mênh mông bát ngát đã bày đặt tiệc rượu, mọi người ồn ào kéo tới, ở một vị trí tương đối xa có một bóng hình xinh đẹp xuất hiện, dĩ nhiên là Hinh Vũ của Ma Tiên Cư.
Chỉ thấy đôi mắt đẹp của Hinh Vũ không ngừng tìm kiếm trong đám người, nhưng tựa hồ không tìm được người nàng muốn tìm, trong lúc lơ đãng, nàng nhìn thoáng qua một số vị trí tôn quý ở chính giữa, sau một khắc, đôi mắt của nàng dừng lại ở đó, chỉ cảm thấy trái tim khẽ nhảy lên một nhịp.
Nàng đã nhìn thấy người nàng muốn tìm, hắn ngồi ở một khu vực trọng yếu nhất, chung một chỗ với các cường giả Ma Vương, vị trí chói mắt như vậy, cho dù là Phách Kiêu, cũng không có tư cách xuất hiện.
- Ha ha ha, năm nay sao lại náo nhiệt như vậy, lão bằng hữu, ngươi cũng tới nữa.
Lúc này chỉ thấy một giọng nói truyền ra, ngay sau đó mọi người chỉ thấy ở nơi xa một đạo tàn ảnh trực tiếp hóa thành thân ảnh thực chất, đi tới phía trước chiếc ghế tôn quý nhất.
Trong một giây này, trên chiến trường rộng lớn mênh mông, vô số đạo thân ảnh đồng thời đứng dậy, khom người hô:
- Bái kiến Ma Đế
- Tới cũng tới rồi, nhưng làm sao uy phong như ngươi.
Hạ lão quái vật cũng đứng lên, mặc dù là lão bằng hữu, nhưng lão bằng hữu này có thân phận Ma Đế, hắn vẫn phải có mấy phần tôn trọng.
- Lão bằng hữu ngươi cũng ngồi đi.
Ma Đế sảng lãng cười nói, ấn Hạ lão quái ngồi xuống, ngay sau đó hắn cũng ngồi xuống ghế, ánh mắt uy nghiêm nhìn chung quanh, ánh mắt Tiên Đế dò xét thiên hạ.
- Đều ngồi xuống đi.
Đọa Lạc Ma Đế phất tay nói.
- Tạ ơn Ma Đế.
Mọi người khom người, ngay sau đó ngồi xuống, vô số ánh mắt rơi xuống người Ma Đế, đều muốn nhìn rõ, chủ nhân của Đọa Lạc Ma vực bát ngát vô tận là tồn tại như thế nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận