Thái Cổ Thần Vương

Thiện ác

Sóng biển rẽ mở thành một con đường, hiện tại Tần Thiên Thần tông gần như đã giáp giới với Vô Nhai hải vực, đám người Tần Vấn Thiên đứng ở trong Tần Thiên Thần tông cũng có thể thấy những cường giả đang đến một cách rõ ràng.
Phật môn phương tây, do Nguyệt Trường Không lãnh đạo các thế lực đỉnh cấp Thái Cổ, còn có Xa Hầu.
Một cỗ khí thế uy áp thiên địa tràn ngập, dường như Vô Nhai Hải Vực không có cách nào chịu đựng nổi, đội hình như vậy quá mạnh mẽ, có thể phá vỡ tất cả.
Chỉ thấy từ trong thế giới tây phương, một tu hành giả Phật môn người bước ra, chính là một vị Phật Chủ. Hắn đứng bên cạnh cự Phật, nhìn về phương hướng của Tần Thiên Thần tông, chắp hai tay lại trước ngực, nói:
- Tần tông chủ đã lâu không gặp.
- Cũng không phải hảo bằng hữu hay gì, không cần khách khí.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt đáp lại, thậm chí lười giả vờ giả vịt với đối phương.
- Đã như vậy thì ta liền đi thẳng vào vấn đề.
Vị Phật Chủ gật đầu nói:
- Tần tông chủ độc chiếm Thiên Quật, dùng Thiên Quật uy hiếp các thế lực tại Thái Cổ, diệt thế lực hào cường của Thái Cổ, muốn làm gì thì làm, ác hành thiên hạ. Ngã Phật từ bi, nay chúng ta từ phương tây một đường độ hóa về đông, muốn giải quyết nguy hiểm và tai hoạ cho Thái Cổ, Tần tông chủ nếu như lòng có thiện niệm thì hãy buông bỏ đồ đao, quy theo Phật ta.
Phật âm của vị Phật Chủ này vang khắp thiên địa, ánh sáng màu vàng lan tràn, có vẻ thần thánh vô cùng, thế nhưng người Thiên Quật nghe xong chỉ hận không thể chửi ầm lên.
- Hôm nay mới biết, kẻ vô sỉ nhất thế gian lại ở thế giới tây phương, tới “cảnh giới” nào thì có thể nói ra những lời vô sỉ như vậy cơ chứ.
Lạc Thần Xuyên lạnh lùng nói:
- Thế giới tây phương độ hóa về đông, một đường chúng sinh gặp nạn, trở thành con rối của thế giới tây phương. Hành vi như thế có gì khác biệt với Nguyệt Trường Không, đại ác chẳng qua cũng chỉ đến mức đó mà thôi.
- Bọn họ vốn đã liên thủ với Nguyệt Trường Không, hơn nữa cũng không phải chỉ có lần này, chỉ là thứ tà giáo khoác áo Phật môn mà thôi, lại cứ luôn mồm “làm việc thiện”. Buồn nôn.
Thôn thiên Yêu Chủ đều không nhìn thuận mắt hành vi của Phật môn, hành vi dọc một đường của thế giới tây phương đã sớm truyền vào Thiên Quật, vậy mà lại lôi kéo thế nhân. Hiện tại, đứng nhìn từ nơi này, cả tòa thành trì đều là đại quân Phật giới, không biết đã lôi kéo bao nhiêu người tấn công tới Thiên Quật.
- Người đời si ngốc đã đành, không nghĩ tới các vị tu hành đến cảnh giới như vậy mà cũng thế. Phật môn ta độ hóa về đông chưa từng sát phạt một người một vật nào cả, là người đời được Phật âm cảm hóa rồi muốn quy theo Phật ta, vậy thì mới có thể buông tất cả, trốn vào Phật đạo. Đây chính là cái tâm hồi chuyển của thiên hạ, là đại thế.
Vị cường giả Phật đạo kia bình tĩnh đáp lại, da mặt dầy khiến cho người ta giận sôi.
- Gào.
Tiểu Hỗn Đản hóa thân thành thú lớn, nhe răng nanh, hận không thể lập tức xông qua nuốt trọn những Phật tu vô sỉ ấy.
- Lôi kéo người đời, lấy đạo pháp Phật môn khống chế tâm trí người ta, đó là cái thiện của Phật môn?
Tần Vấn Thiên châm chọc cười nói. Cái thiện của thế giới tây phương này hoàn toàn đi ngược lại với cái thiện chân chính của Phật đạo.
- Đạo pháp Phật môn không khống chế lòng người, chỉ là dạy người ta học cách buông bỏ, có ác niệm thì buông bỏ ác tâm, tham mộ quyền thế thì buông bỏ quyền thế, thế gian hướng Phật chính là đại đạo của thiên địa.
Vị Phật Chủ kia nói tới cực kỳ thản nhiên, là những lời phát ra từ trong lòng, dường như bọn họ vốn đã cho là như vậy. Đây đại khái chính là giả nhân giả nghĩa tới một cảnh giới cực cao.
Mấy người Tần Vấn Thiên đang suy nghĩ, những người này thật sự không biết việc mình đang làm là việc thiện hay là ác sao?
- Thế nhưng ta lại nghe nói các ngươi một đường đã khiến cho vô số người vợ con ly tán cửa nát nhà tan, bọn họ đều buông bỏ luân lí làm người mà gia nhập với các ngươi, quên bản thân, quên cả người thân. Đây chính là đại đạo của thế giới tây phương các ngươi?
- Đã có thể buông tức trong lòng đã có Phật, đây là tìm về chân ngã, tại sao lại là phá hủy? Bọn họ hiện tại đều rất an tường, càng vui sướng an lòng hơn so với trước kia.
Phật Chủ bình tĩnh nói:
- Tần tông chủ, hôm nay Phật ta độ hóa về đông không phải là đến cùng ngươi luận đạo. Thiên Quật chính là lợi khí của Thái Cổ, nắm giữ nhưng toàn bộ số phận của Thái Cổ, thế giới tây phương nguyện dẫn người trong thiên hạ quản lý thế gian lợi khí như vậy. Nếu trong lòng Tần tông chủ có thiên hạ thì mong rằng đừng chống cự mà tạo sát nghiệt.
- Toàn những lời chó má.
Có đệ tử bảo vệ Tần Thiên Thần tông bị sự vô sỉ của người Phật môn làm cho tức giận đến mức tâm tính dao động, không nhịn được chửi ầm lên. Quả thực khó có thể tưởng tượng được, thế gian lại có thể có thứ vô sỉ như vậy hay sao? Nguyệt Trường Không mặc dù tà nhưng hắn tà chính là tà, người đời đều biết, cũng không nói mình thiện. Thế nhưng những con lừa trọc này lại vô sỉ tới cùng cực, khống chế người trong thiên hạ mà ở trong mắt bọn họ lại là độ hóa, muốn cướp đoạt Thiên Quật lại là thay mặt người trong thiên hạ quản lý.
- Trên mặt đám lừa trọc này có đúc vàng rồi, đại đạo thần thông cũng không phá nổi da mặt của bọn hắn đâu.
Rất nhiều người cũng không thể nhẫn nhịn nữa.
Tần Vấn Thiên cũng bị nói tới á khẩu không trả lời được, Thiên Thần bên cạnh hắn ai ai cũng đều tức giận đến mức khí tức dao động. Bọn họ chính là người nắm giữ Thiên Quật trong tay, thế nhưng những con lừa trọc kia lại có mặt mũi nói nếu trong lòng bọn họ có thiên hạ thì không nên chống cự? Cứ như là Thiên Quật vốn chính là của Phật môn bọn hắn, ngươi phản kháng chính là ngươi không đúng, chính là kẻ tà ác làm ác, là tạo sát nghiệp.
Ngược lại, thế giới tây phương đến để cướp đoạt Thiên Quật lại là thay mặt người trong thiên hạ tới nắm giữ Thiên Quật, là đại thiện thế gian, là thiên đạo chí lý.
Thử hỏi, ngoại trừ thế giới tây phương ra, còn có ai có thể nói chuyện cướp đoạt thành nhẹ như lông hồng như vậy? Ta cướp của ngươi là làm việc thiện, ngươi phản kháng chính là làm việc ác, phải giơ tay chịu trói. Nếu như thế giới tây phương là tà tu như Nguyệt Trường Không thì cũng được, bọn họ có thể nhẫn, thế nhưng lời bọn hắn nói lại có vẻ thần thánh vô cùng, cứ như là khoác áo thánh nhân vậy. Đây mới chính thức là chuyện khiến cho người ta không nhịn được.
Ngươi làm ác thì chính là làm ác, còn muốn khoác lên cái mác thần thánh muốn thay trời hành đạo, đây nào chỉ là không biết xấu hổ.
Ngay cả Nguyệt Trường Không bên cạnh cũng không nhịn được mà cười cười. Những con lừa trọc này trước sau vẫn vô sỉ như vậy, chỉ nghe hắn mở miệng cười nói:
- Trong lòng thế giới tây phương có thiên hạ, đây chính là đại thiện, là xu hướng phát triển của thế giới. Tần Vấn Thiên, ngươi nếu biết mình biết người thì quy thuận đi thôi, đại sư Phật môn từ bi có thể tha cho ngươi tội chết.
Trong lúc nói những lời này, bản thân Nguyệt Trường Không cũng đang cười, cũng không biết là có ý gì.
Ngược lại Xa Hầu vẫn là một nét mặt không đổi sắc, lạnh như băng. Mặc dù hắn đã sinh ra linh trí, trí tuệ không kém gì con người, thế nhưng dù gì thì bản thể vẫn là do thần binh biến thành, là do đoạt thiên địa tạo hóa mà sinh, không có nhiều tâm tình phức tạp như vậy.
- Thế giới tây phương đại thiện như vậy, tại sao lại liên thủ với tà túy như Nguyệt Trường Không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Người đời nào có ai không thể độ hóa, Nguyệt thí chủ lầm đường lạc lối nhưng vẫn có tâm hướng thiện, nguyện theo Phật ta cùng nhau đoạt về lợi khí Thái Cổ là Thiên Quật đây, vậy thì cũng là thiện. Sau này, Phật môn ta sẽ dẫn dắt Nguyệt thí chủ làm việc thiện.
Vị Phật Chủ kia bình tĩnh nói, Tần Vấn Thiên sửng sốt một hồi, sau đó liền gật đầu, cuối cùng cũng cạn lời. Hóa ra, Nguyệt Trường Không liên thủ với bọn họ đánh Thiên Quật là tới làm việc thiện, tà tu tội ác tày trời có cơ hội hướng thiện, còn những người nắm giữ Thiên Quật như bọn hắn mới là kẻ ác lớn nhất.
Tần Vấn Thiên hiểu rõ, hắn nói không lại. Ngươi vĩnh viễn không biết cực hạn của đối phương là như nào, mức độ vô sỉ tời vậy cũng coi như là chưa từng có ai có.
Nguyệt Trường Không cũng toát ra một vẻ cổ quái, khóe miệng vẽ lên một nụ cười nhạt, có vẻ có chút tà, thế nhưng trong miệng hắn lại nói:
- Đại sư nói rất phải, không hổ danh là cao tăng đắc đạo.
- Phật môn ta vẫn nguyện ý cho Tần tông chủ một cơ hội hành thiện, nếu như Tần tông chủ không đồng ý, vì thiên hạ, Phật ta không thể làm gì khác hơn là động thủ.
Vị Phật Chủ lại nói.
- Đại sư không sợ tạo sát nghiệt sao?
Có người hỏi.
- Ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục.
Vị cổ Phật chắp hai tay lại trước ngực, nghiêm túc và trang trọng nói. Tần Vấn Thiên gật đầu, nói:
- Lòng ta cũng có thiên hạ, muốn hành đại thiện, muốn tạo cho thiên hạ một trật tự bình thường. Cái thiện của ta là muốn cho Tiểu Tây Thiên không còn tồn tại, vĩnh viễn biến mất khỏi Thái Cổ.
Nói xong lời cuối cùng, giọng điệu của Tần Vấn Thiên lạnh như băng, lạnh đến cực điểm.
Cái sự ác của Tiểu Tây Thiên hắn đã thấy, hoàn toàn không kém gì Nguyệt Trường Không. Bọn họ lấy cái cớ hành thiện mà nói dối, khống chế tín ngưỡng của chúng sinh, khiến cho người đời vứt bỏ tất cả tu hành Phật đạo, khiến trời đất oán giận, chân chính là đại ác.
Nghe xong lời nói của Tần Vấn Thiên, tất cả các Phật tu đều chắp hai tay lại trước ngực, này Phật quang trên tôn thân cổ Phật màu vàng lớn vô biên rẩy khắp thiên địa, bao phủ hoàn vũ. Trong một tích tắc, một thành vô tận Phật tu, tất cả đều chắp hai tay lại trước ngực mà tụng niệm Phật âm, trong thiên địa nhất thời có vô tận Phật quang lập lòe, hóa thành từng chữ Phạn âm, vô cùng vô tận. Rất nhiều Thiên Thần bên cạnh Nguyệt Trường Không đều khẽ nhíu mày, đóng kín thính giác, ổn định tâm thần, không để cho Phật âm gây tổn hại đến bọn họ.
Trong nháy mắt ý niệm của rất nhiều người trong Tần Thiên Thần tông đã bị Phật âm khống chế, rất nhanh đã có người cũng chắp hai tay lại trước ngực. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mấy người Tần Vấn Thiên khẽ nhíu mày, thế giới tây phương dẫn người đời gia nhập tín ngưỡng, người có cảnh giới dưới Thiên Thần căn bản là không có lực chống lại Phật âm này.
- Hây!
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, giống như sự cảnh tỉnh gõ trong lòng người ta, đánh thức bọn họ, sau đó mở miệng nói:
- Lui vào Thiên Quật.
Các đệ tử Thiên Thần dưới trướng Thần tông tham gia vào trận chiến chắc hẳn sẽ phải chết, chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn, không thể làm gì khác hơn là bảo bọn họ rút lui.
Sắc mặt mọi người khó coi, tuy rằng hận không thể hộ tống tông chủ cùng nhau chiến đấu đẫm máu, hăng hái tiêu diệt những con lừa trọc vô sỉ kia, thế nhưng Phật âm này còn đáng sợ hơn ma âm, bọn họ quả thật là không có cách nào chống lại được, thân hình đành lóe lên mà rút lui về phía Thiên Quật.
- Oong.
Một tia chớp màu vàng cắt phá không gian, lướt về phía Thiên Quật. Đó chẳng xa lạ gì, chính là thần binh hình người Xa Hầu.
Tần Viễn Phong hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy hắn đưa tay đánh về phía hư không, trong phút chốc trên trời cao đã xuất hiện sáu đạo lực lượng hóa thành sáu vòng xoáy khủng khiếp kinh người. Quyền quang màu vàng của Xa Hầu đánh ra, giống như đạo pháp Hỗn Độn, diễn hóa ra hàng vạn hàng nghìn thần binh. Các loại đạo pháp và sáu đạo lực va chạm với nhau, trong phút chốc từng vết nứt hắc ám đáng sợ xé nát hư không, Vô Nhai hải bị xé mở, mặt đất xuất hiện vết nứt đáng sợ lan tràn về tám phía.
Hơn nữa, lực lượng của hai người sau kích va chạm kia vẫn chưa ngừng, sáu đạo lực lượng hóa thành sáu chùm sáng vô cùng lớn, đạo pháp Hỗn Độn cũng vẫn đang điên cuồng gầm thét giận dữ, thế nhưng Xa Hầu chung quy vẫn không có cách nào đi về phía trước. Chỉ là một đòn tùy ý mà đã có uy thế kinh tâm động phách.
Nếu như hai người đại chiến tại mảnh không gian này, dễ dàng là đã có thể phá hủy cả Vô Nhai Hải Vực, biến nó thành bình địa.
- Tần Viễn Phong.
Xa Hầu ngưng mắt nhìn bóng người uy nghiêm ở phía xa, không nghĩ tới hắn đoạt thiên địa tạo hóa mà sinh, lại lĩnh ngộ được đại đạo Hỗn Độn, thế mà bên trong Tần Thiên Thần tông lại có hai người có thể chống lại hắn, lại còn là thuộc thời đại này.
Năm đó, vào thời tập trung bát đại Thần Vương thượng cổ đại khái cũng là như vậy đi.
Nhưng mà hiện tại, thời đại huy hoàng này sẽ kết thúc trong một trận chiến, có một người sẽ nhất thống thời đại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận