Thái Cổ Thần Vương

Bị vứt bỏ

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đao phong của ma đao ẩn chứa lực lượng ăn mòn đáng sợ, mũi nhọn đen sẫm mơ hồ phát ra ánh sáng sắc đỏ khát máu, dần xâm chiếm lấy tất cả lực lượng ngăn cản. Thân là hộ pháp của Ma Tướng, thực lực của ma kỵ sĩ này cường đại không thể nghi ngờ.
Trên thân thể thần của Tần Vấn Thiên hiện lên rất nhiều phù văn chữ cổ đáng sợ. Khi ma đao chém tới người hắn, phù văn chữ cổ bạo phát ra tiên quang loá mắt, ma đao như đứng khựng lại trước một vị thần thể kiên cố không thể phá vỡ, ngay cả ma đao cũng đều chém không vỡ.
- Ồ?
Đồng tử của ma tu này co lại, thân thể hắn lại mạnh đến như vậy.
Thực lực thất trọng cảnh, thân thể loại này còn đáng sợ hơn tu thể của ma tu nhiều lắm.
- Ầm.
Một đạo ma uy càng mạnh hơn bạo phát, trên Ma Thai hiện lên rất nhiều ma đao đáng sợ cực lớn, cùng lúc bổ xuống. Trong phút chốc một bóng đen hủy diệt bao trùm lấy mảnh không gian này, tuyệt đối bao vây lấy thân thể của Tần Vấn Thiên.
Toàn thân Tần Vấn Thiên phóng ra thần hoa, vung lên chưởng ấn. Thần thủ đánh giết vung ra, trên đại chưởng ấn có khắc rất nhiều chữ cổ, đánh vào mảnh không gian đang bị ma đao bao phủ, bay thẳng đến nghiền ép thân thể đối phương.
- Oong.
Hai tay đối phương giơ lên, hàng vạn hàng nghìn quang ảnh ma đao trùng điệp hóa thành một đạo duy nhất. Giờ phút này, một đạo ma quang hắc ám từ trên vòm trời chém xuống, vô tận sát phạt oai lực tập trung lại mà bạo phát, bổ về phía đầu của Tần Vấn Thiên.
Thần thủ của Tần Vấn Thiên và ma đao đáng sợ va chạm với nhau, lực lượng hủy diệt điên cuồng tàn sát bừa bãi. Chỉ thấy trên người Lục Tuyết Giai hiện lên một kiếm quang hắc ám cường đại vây lấy thân thể của nàng, tránh khỏi việc bị ăn mòn.
Nàng lúc này đã xoay người lại, cứ như vậy đứng ở đó nhìn trận chiến trước mắt, hình như có vài phần hăng hái.
Tên Tần Vấn Thiên này đến từ Tiên Vực, là võ tu Tiên Thai thất trọng, lực chiến đấu dường như có chút ngoài dự đoán của mọi người.
Hai người công kích nhau trên hư không phát ra từng tiếng xé rách. Chỉ thấy tay trái Tần Vấn Thiên giơ lên, trong ánh mắt nhìn chăm chú của ma tu, hắn chỉ một ngón tay về phía hư không, trong phút chốc có vô số lợi kiếm chém giết qua. Ma tu thu hồi một tay đánh ra một chưởng, hét lớn một tiếng, đã thấy kiếm uy phát ra từ ngón tay Tần Vấn Thiên hóa thành từng thiên bằng đại yêu khủng khiếp, chém nát tất cả.
- Phụt...
Một tiếng động nhỏ vang lên, trên mi tâm của ma tu xuất hiện một dấu kiếm, đồng tử của hắn trong giây lát ngưng lại, lập tức có hàng vạn hàng nghìn kiếm ý điên cuồng trút ra. Trong phút chốc, toàn thân hắn đều bị đục lỗ, ma đao tiêu tan, vẻ mặt lộ ra thần sắc kinh hãi.
Trận chiến này, hắn đã bị đánh bại, bị giết chết ngay lập tức.
Thần sắc của Lục Tuyết Giai vẫn không có dao động gì lớn, nhìn hộ pháp này ngã xuống, nàng bình tĩnh nói:
- Dọn dẹp đi.
Vừa dứt lời, có ma kỵ sĩ tiến lên, mang thi thể của vị hộ pháp này rời đi, một gã hộ pháp khác đánh ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên, đáy mắt lộ ra vài phần cảnh giác.
- Kể từ lúc này, ngươi sẽ thay thế vị trí của hắn, trở thành hộ pháp kỵ sĩ của ta.
Ánh mắt của Lục Tuyết Giai rơi vào trên người Tần Vấn Thiên.
- Đa tạ Ma Tướng.
Tần Vấn Thiên gật đầu, ánh mắt lại liếc nhìn Lục Tuyết Giai.
- Chỉ có điều, việc này cũng không đại biểu rằng ta thích ánh mắt của ngươi. Tốt nhất là ngươi thành thật một chút đi, bằng không ta cũng không bảo đảm mình không tự tay móc mắt ngươi ra đâu.
Trong giọng nói bình tĩnh của Lục Tuyết Giai lại lộ ra một tia hàn khí, lập tức tiến về phía trước, tiếp tục nói:
- Theo ta tới Ma Vương cung.
Nói rồi, nàng bước ra một bước, bay thẳng về phía trước. Thân thể của các ma kỵ sĩ ngoài điện đều nhịp động, đi theo hướng nàng đi.
Tần Vấn Thiên không để ý mà mỉm cười, đồng dạng cất bước đuổi kịp Lục Tuyết Giai, đứng ở hậu phương cánh trái của nàng, cùng đi tới Ma cung của Hắc Thạch Ma Vương tại khu vực trung ương.
Bên ngoài Ma Vương cung trung ương mênh mông uy nghiêm có một tòa ma điện quảng trường rất lớn. Lúc này đây, ở đó đang tụ tập rất nhiều ma tu, ai ai cũng mang khí thế đáng sợ, phân biệt đứng ở các trận doanh khác nhau.
Lúc Lục Tuyết Giai dẫn đầu Tần Vấn Thiên cùng các ma kỵ sĩ đáp xuống, ánh mắt của không ít người đều rơi vào trên người Lục Tuyết Giai. Thân là một vị mỹ nữ Ma Tướng, Lục Tuyết Giai đương nhiên vẫn có chút khiến cho người khác chú ý.
Có ánh mắt của vài người nhìn nàng là mang theo cảnh giác, nhưng cũng có ánh mắt của vài người là không kiêng nể gì cả.
- Lục Tuyết Giai, ngươi thực sự là càng ngày càng đẹp.
Chỉ thấy một đạo ánh mắt yêu dị vô cùng rơi tới trên người Lục Tuyết Giai, ánh mắt ấy hoàn toàn không hề che giấu sự tham lam, thoả thích thưởng thức mỗi một vị trí trên người Lục Tuyết Giai. Đôi đồng tử tham lam này như thể muốn một ngụm nuốt trọn Lục Tuyết Giai vậy.
Lục Tuyết Giai lộ ra thần sắc chán ghét, lạnh như băng liếc mắt nhìn người kia. Chỉ có điều người này là Ma Tướng thứ tám, hắn gọi là Tư Đồ, háo sắc thành tính, thực lực lại xác thực cực kỳ lợi hại, là một yêu nhân.
Lục Tuyết Giai chắc chắn rằng, nếu nàng để cho hắn nắm bắt được cơ hội, Tư Đồ sẽ hung hăng vấy bẩn nàng. Bởi vậy, nàng nhất định phải cường đại, trở nên mạnh hơn Tư Đồ.
Ma Môn không nói quy tắc, lực lượng chính là quy tắc.
- Ánh mắt càng lúc càng có tư vị.
Tư Đồ liếm môi một cái, con ngươi càng thêm yêu dị. Đã từ rất lâu rồi hắn đã thèm nhỏ dãi nữ nhân cường đại như Lục Tuyết Giai, nàng nhất định có tư vị hơn cái loại nữ nhân chỉ biết lấy lòng nam nhân.
- Một ngày nào đó ta sẽ giết ngươi.
Lục Tuyết Giai nhìn chằm chằm vào Tư Đồ nói.
- Chết trong vòng tay của mỹ nhân cũng là một cái chết có ý nghĩa. Khi nào Lục Tuyết Giai cho ta một đêm phong lưu, ta liền để cho ngươi giết ta, có được không?
Tư Đồ tếu táo, hoàn toàn không hạ thấp giọng nói của mình. Các vị Ma Tướng bên này thần sắc đều là lạnh lùng thản nhiên, căn bản không lưu ý đến cuộc đối thoại của hai người, dường như đều là tập mãi thành quen.
Còn có các Ma Tướng khác đang nói chuyện với nhau, mơ hồ đều có ý chí chiến đấu phóng ra.
Chỉ có điều đúng lúc này, mọi người đột ngột trở nên yên tĩnh. Phía xa có một nhóm cường giả chậm rãi bước đến, nhân vật cầm đầu vô cùng uy nghiêm, chính là Ma Tướng thứ ba Tông Diễm, thực lực kinh người.
Ba vị Ma Tướng phía trước chính là ba người mạnh nhất dưới trướng Ma Quân, cũng là ba người có thực lực đáng sợ nhất.
Con mắt uy nghiêm của hắn lạnh vô cùng, quét mắt nhìn qua đoàn người một cái, trong phút chốc cả đám liền lặng ngắt như tờ. Khi Tần Vấn Thiên nhìn thấy hắn, đồng tử liền co lại. Đây không phải là vì Tông Diễm mà là vì một vị cường giả đứng phía sau Tông Diễm.
Vị cường giả kia chính là một trong những cường giả tham gia trận chiến tài quyết các lần này, là người của phe đối phương.
Mỗi bên chọn ra trăm người tham dự trận chiến tài quyết, đối với một trăm người của phe đối phương, Tần Vấn Thiên đương nhiên là nhớ rõ ràng. Người này chính là một vị trong đó, quả nhiên không chỉ có mình hắn đến tòa ma đảo này.
Bên phe đối phương cũng đồng dạng có người đi tới ma đảo, hơn nữa lại cũng có suy nghĩ giống như hắn, muốn mượn thế lực mạnh nhất trên ma đảo. Nói như vậy, không thể nghi ngờ gì nữa, Hắc Thạch Ma Tông chính là kẻ khống chế tiên cơ, làm chuyện gì cũng đều phải thuận tiện rất nhiều.
Vị cường giả này cũng đã thấy Tần Vấn Thiên, ánh mắt của hai người va chạm trong hư không, sát niệm vô cùng mãnh liệt.
Người này là cường giả được Cửu Hoàng Tiên Quốc tuyển chọn ra, cường giả Tiên Thai đỉnh phong có thể khống chế một luồng Tiên Vương uy năng. Hắn ở Tiên Thai đỉnh phong đã thấm nhuần được nghìn năm, vậy mà vẫn chậm chạp không có cách nào vượt qua cánh cửa kia. Thế nhưng ở cảnh giới Tiên Thai, thực lực của hắn hiển nhiên là đặc biệt đáng sợ.
Lần này, chẳng có ai được bên Thiên Lam Đại Đế chọn lựa là không cường đại.
Tên của người này là Hoàng Hàn Linh, cũng là gia tộc hoàng thất, chỉ có điều không được tính là gia tộc trung tâm.
- Thật đúng là khéo quá.
Trong ánh mắt của Hoàng Hàn Linh lộ ra một tia đáng sợ sắc bén. Không ngờ lại gặp Tần Vấn Thiên. Mặc dù hắn không tiến nhập thánh viện nhưng lại nhận diện được Tần Vấn Thiên, người này bị xếp ở vị trí thứ nhất trong danh sách phải giết.
Nếu bị hắn gặp phải, như vậy, để hắn tới thu thập tính mạng của Tần Vấn Thiên.
Vừa hay, lần tranh tài xếp hạng này chính là một cơ hội.
- Ngươi quen biết hắn?
Tông Diễm cảm nhận được ánh mắt của Hoàng Hàn Linh, mở miệng hỏi.
Chuyện Hoàng Hàn Linh đến từ Tiên Vực hắn đương nhiên cũng biết, hắn đã từng thử qua thực lực của Hoàng Hàn Linh, rất mạnh, thậm chí tuyệt đối có thể thay thế một trong số các Ma Tướng. Lần này, hắn đáp ứng Hoàng Hàn Linh, nếu Hoàng Hàn Linh giúp đỡ hắn trong trận chiến này, ngày sau hắn sẽ để Hoàng Hàn Linh trở thành một trong hai mươi tám vị Ma Tướng, thống lĩnh một bên ma điện.
- Có quen. Sau này nếu như trên chiến trận có gặp phải người này, làm phiền Ma Tướng cho ta tiêu diệt hắn.
Hoàng Hàn Linh nhỏ giọng nói.
- Được.
Tông diễm gật đầu, liếc mắt thoáng nhìn về phía Tần Vấn Thiên. Ánh mắt ấy thản nhiên vô cùng, giống như chưa từng nói gì về Tần Vấn Thiên cả.
- Chuyện gì xảy ra vậy, người bên cạnh Tông Diễm Ma Tướng muốn giết ngươi sao?
Sắc mặt của Lục Tuyết Giai lại trầm xuống, quay sang hỏi Tần Vấn Thiên.
- Đúng vậy, ta cũng muốn giết hắn.
Tần Vấn Thiên đáp.
Lục Tuyết Giai nhíu mày. Nàng đã biết ngoại trừ Tần Vấn Thiên còn có một vị võ tu Tiên Vực tiến nhập Ma Tông, không nghĩ tới hắn lại có tử thù với Tần Vấn Thiên.
Nếu chỉ vậy thì cũng không quan trọng, vấn đề là ở chỗ, đối phương lại là hộ pháp của Tông Diễm Ma Tướng.
Nếu đối đầu với Ma Tướng thứ ba Tông Diễm, như vậy thì vị trí Ma Tướng thứ chín của nàng cũng e là khó mà bảo vệ được, càng chưa nói tới chuyện tiến về phía trước.
- Nếu là như vậy thì kể từ lúc này, ta chính thức tước đoạt vị trí hộ pháp Ma Tướng của ngươi. Trận chiến này không cần ngươi tới giúp đỡ, ta sẽ tìm tới những người khác.
Tính cách của Lục Tuyết Giai cực kỳ quyết đoán, trực tiếp bỏ qua Tần Vấn Thiên.
Trong ma môn không có bất kỳ tình cảm gì đáng nói, nếu Tần Vấn Thiên làm ảnh hưởng đến nàng, như vậy chỉ có thể từ bỏ Tần Vấn Thiên.
Giọng nói của Lục Tuyết Giai cũng chẳng che giấu, hiển nhiên là muốn nói cho Tông Diễm nghe, không muốn Ma Tướng thứ ba nhắm vào nàng. Ngay khi lâm chiến lại vứt bỏ hộ pháp kỵ sĩ, Lục Tuyết Giai ngược lại rất là quyết đoán, trước sau như một, là một nhân vật đặc biệt lợi hại.
Rất nhiều Ma Tướng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt lộ ra một tia đồng tình. Thật là một nhân vật đáng thương, lại xui xẻo bị Lục Tuyết Giai từ bỏ, hơn nữa còn không có người nào dám thu nhận hắn. Cho dù Tông Diễm Ma Tướng có hạ lệnh giết hắn, Lục Tuyết Giai cũng sẽ tuyệt đối không có nửa phần che chở.
Hoàng Hàn Linh nghe lời của Lục Tuyết Giai vừa nói liền lộ ra một nụ cười lạnh, ánh mắt trào phúng rơi tới trên người Tần Vấn Thiên, dường như lộ ra ý tứ khiêu khích. Người này chính là kẻ đã khuấy động phong vân ở Thánh viện sao?
- Thánh viện?
Hoàng Hàn Linh thầm cười lạnh trong lòng. Hắn nhất định sẽ giết chết kẻ đã từng khuấy động phong vân ở Thánh viện.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên đột nhiên lạnh xuống. Nếu như lúc trước hắn không trở thành hộ pháp kỵ sĩ, hắn thậm chí sẽ không biết trận chiến tranh vị Ma Tướng bên này. Nếu vậy thì cũng không có gì. Nhưng khi hắn đã chuẩn bị tham chiến, Lục Tuyết Giai lại bởi vì hộ pháp của Tông Diễm hộ sinh ra sát niệm với hắn mà trực tiếp đem hắn vứt bỏ thì thật khiến cho Tần Vấn Thiên không thoải mái, không hề nghi ngờ gì cả.
- Bị ngươi vứt bỏ thì ta còn có thể tham gia trận chiến tranh vị Ma Tướng lần này hay không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Ngươi vừa không phải Ma Tướng lại cũng không phải hộ pháp, đương nhiên không thể.
Lục Tuyết Giai nói.
- Còn chưa khai chiến, chỉ vì sự thù địch của đối phương mà ngươi đã lấy làm sợ hãi? Ngươi đã thua vị Ma Tướng trong trận chiến lần này rồi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói một tiếng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận