Thái Cổ Thần Vương

Bách Tiên lâm

Tần Vấn Thiên bình tĩnh tu hành, đến một ngày nọ, rốt cục hắn đã ra khỏi động phủ này, rời khỏi nơi có tiên nhân lưu ảnh.
Vô Bi vẫn ngồi ở trong động phủ tu hành như cũ, giống như đã như quên hết tất cả, một lòng chỉ muốn lĩnh ngộ ra chân lý từ trong tiên nhân lưu ảnh.
Tần Vấn Thiên âm thầm bội phục Vô Bi, sau khi nhập định vẫn không hề nhúc nhích, tựa như bàn thạch, khổ tu nhiều ngày, không tham luyến những bí cảnh khác, chỉ đắm chìm tu hành ở nơi đây, tâm tính bực này, há lại là thứ mà người bình thường có thể so sánh được chứ, cũng là do nguyên nhân hắn sinh ra ở Tây Mạc Châu, có liên quan tới kinh nghiệm trưởng thành của hắn.
Ở ngoài động phủ lại có mấy người nấn ná, trù trừ không tiến vào, chỉ vì ở bên ngoài động phủ có mấy cỗ thi thể, dường như trong động phủ này đã bị hai vị thiên kiêu cường đại chiếm cứ, không có chỗ cho bọn họ đặt chân nữa.
Đông Thánh nhai thí luyện đã qua nhiều ngày, tình huống như vậy nhìn mãi đã thành quen mắt, thiên kiêu nào lợi hại chiếm cứ một phương bí cảnh thì cũng sẽ không cho phép người khác đặt chân vào. Vì tăng cường thực lực của mình, bọn họ rất bá đạo, đây chính là do thực lực mạnh mẽ cho phép.
Lúc này, thấy Tần Vấn Thiên đi ra ngoài, ánh mắt của thiên kiêu nấn ná bên ngoài lóe lên, nhìn về Tần Vấn Thiên, chỉ thấy trong đồng tử Tần Vấn Thiên bắn ra từng đạo tinh mang, giống như lợi kiếm, khiến cho mấy thiên kiêu kia cực kỳ cảnh giác, nhưng ngay sau đó bọn họ chỉ thấy Tần Vấn Thiên hóa thân thành Phong bằng, thuận gió mà lên, trực tiếp ngự không rời đi.
Giữa không trung, Tần Vấn Thiên dùng cặp mắt như chim ưng quét mắt nhìn khắp mặt đất nguy nga, Đông Thánh nhai bát ngát khôn cùng, cũng có vô số cảnh kỳ lạ, Tần Vấn Thiên không có bất kỳ hứng thú gì đối với thiên kiêu ở nơi này, trong đầu của hắn chỉ có một suy nghĩ, mượn cơ hội này, lấy cơ duyên ở trong Đông Thánh nhai, cường hóa bản thân, đây là ý niệm duy nhất trong đầu của hắn.
Dường như Tần Vấn Thiên cũng hiểu ý nghĩa của nhiệm vụ Thiên Phù giới hạ lần này, Đông Thánh Tiên môn cử hành thịnh yến, trăm năm một lần, muốn dùng hết toàn lực tuyển chọn ra đệ tử kiệt xuất, tất nhiên sẽ phải bỏ ra các loại tài nguyên, lần hành trình lịch lãm này chính là một lần cơ hội trưởng thành, nếu thành công thì bọn họ có thể nhận được chỗ tốt từ Thiên Phù giới cùng với Đông Thánh Tiên môn.
Một lần khảo hạch thí luyện, hơn một lần bế quan khổ tu quá nhiều.
Người bình thường, không dám phi hành ở trên cao, bởi vì sẽ rất dễ bị người khác nhìn thấy, gặp công kích, dù sao đây là chỗ cạnh tranh, sẽ đảo thải đến khi chỉ còn lại một ngàn người, những người còn lại sẽ có thể trở thành đệ tử tiên môn.
Tần Vấn Thiên đã thật sự nhìn thấy được rất nhiều người ở phía dưới, rất nhiều người chiếm cứ một phương, hoặc một mình tu hành, hoặc mấy người tranh đoạt một chỗ bảo địa tu hành, hoặc chiến đấu không ngớt. Hắn cũng không để ý đến, thân ảnh của hắn giống như Phong bằng chạy đi, có lẽ bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, cho nên không có ai chặn đường của hắn.
Rốt cục, vào lúc này Tần Vấn Thiên đã nhìn thấy phía dưới có một tòa cổ sơn, ở ngoài cổ sơn có một cái đài đá tu hành rộng rãi, hoa mỹ, bên trên có khắc đồ án, tự thành quy tắc.
Thân thể của Tần Vấn Thiên chợt lóe, đáp xuống bệ đá nhìn vách núi cổ sơn phía trước, chỉ thấy nơi đó có quang mang màu vàng chói mắt, hẳn là do từng đạo đồ án phù văn lóng lánh, hóa thành một cái phong ấn hình tròn, che đi cửa động ở bên trong cổ sơn, tựa như nơi này cũng là bí địa tu hành của một vị cường giả, chỉ là nếu như không thể giải được đồ án này thì sẽ không có cách nào bước vào trong đó được, vì vậy ở đây cũng không có người nào dừng chân lại.
Đứng ở trên bệ đá, Tần Vấn Thiên nhìn trong chốc lát, nhưng ngay sau đó hắn lại đi theo lối đi kia đi về phía trước, chỉ thấy Tần Vấn Thiên vươn tay đặt ở trên bàn, từng đạo ánh sáng lóe lên, trong một sát na ngắn ngủi, cả đồ án phóng ra một đạo ánh sáng chói mắt, trong phút chốc đồ án khổng lồ chợt hóa thành cánh cửa, mở ra hai bên, Tần Vấn Thiên trực tiếp đi vào trong đó.
Sau khi bước vào đồ án, cánh cổng ánh sáng lần nữa đóng lại, bên trong rộng mở trong sáng, cảm giác mát mẻ truyền đến, phía trước có thạch đài tu hành, hai bên lại có thác nước chảy, từng đạo sương mù lượn lờ trong hư không, làm cho người ta có cảm giác như đặt mình vào trong tiên cảnh.
Phía trước có một pho tượng chất phác tự nhiên, tiên phong đạo cốt, hắn khoanh chân ngồi ở phía trước, ở phía trước pho tượng có rất nhiều tiên giản.
- Vẫn bối mạo phạm.
Tần Vấn Thiên khẽ khom người về phía pho tượng, là tôn trọng với tiền nhân, không liên quan đến những thứ khác, hắn đi lên phía trước, cầm lấy những tiên giản kia rồi xem xét, ý thức trực tiếp xâm nhập vào trong đó, tức thì có vô số chữ trôi nổi ở trước mắt, vô cùng rõ ràng, chỉ một lát sau, Tần Vấn Thiên đã chìm đắm vào trong đó.
Thứ trong tiên giản kia ghi lại không phải là thần thông, cũng không phải là công pháp, đây là kinh nghiệm tu hành của tiên nhân, cùng với cách nhìn của hắn đối với tu hành, vô cùng cặn kẽ.
Một lúc lâu sau, Tần Vấn Thiên đặt khối tiên giản thứ nhất xuống, ánh mắt nhìn về pho tượng phía trước, có chút kính nể, có rất ít tiền bối ghi lại kinh nghiệm tu hành của mình cho hậu nhân nhìn vào, bọn họ tình nguyện truyền công pháp thần thông để tìm được truyền nhân, thế nhưng kinh nghiệm tu hành thì lại không có cách nào dựng sào thấy bóng được, cũng không có tác dụng rõ ràng, nhưng lại rất phí tinh lực để sửa sang lại.
Nhưng trên thực tế, kinh nghiệm tu hành còn trân quý hơn, là hiểu biết của tiền nhân đối với tu hành, vô cùng hữu dụng đối với các vãn bối.
Tần Vấn Thiên vừa cầm khối tiên giản thứ hai lên, càng xem càng nhập thần, đắm chìm vào trong đó, vừa nhìn đã có cảm giác như quên mất thời gian, cho đến khi hiểu được toàn bộ kinh nghiệm tu hành của tiền nhân thì mới dừng.
Chỉ thấy trong mắt của Tần Vấn Thiên để lộ ra tinh mang, trong đầu hiện lên rất nhiều ý niệm, hắn nhìn về pho tượng phía trước, đứng dậy lần nữa khom người, sau đó khoanh chân ngồi vào trên bệ đá.
Quang mang màu tím vàng hiện ra, Tần Vấn Thiên trực tiếp phóng Tinh hồn thứ năm ra, trong phút chốc ở trong động phủ tràn ngập kim quang lóng lánh, thắp sáng không gian, cực kỳ chói mắt.
Phía sau Tần Vấn Thiên xuất hiện một pho tượng được quang mang màu vàng bao phủ, có cảm giác như thực chất, trên người pho tượng lưu chuyển một đạo quang văn ánh sáng, đường vân lưu động tựa như một cỗ lực lượng vô cùng kỳ diệu, kèm theo sự trấn áp, cực kỳ đáng sợ.
Từ ghi chép của tiên nhân ở nơi này là có thể thấy được, hắn cho là các thế lực trong tiên vực và cường giả đều cho rằng từ Tiên Thai trở xuống mà ngưng tụ được tử kim tinh hồn thì sẽ là tuyệt đại thiên kiêu, trong ức vạn mới chọn ra được một, cực kỳ hiếm thấy, là thiên kiêu đáng giá để bồi dưỡng, vô luận đi tới phương nào thì cũng sẽ có cường giả nhìn trúng, đây đương nhiên là do tác dụng cường đại của tu kim tinh hồn mà ra.
Tử kim tinh hồn đã được công nhận rất là cường đại, tất cả mọi người đều biết, nhưng rốt cuộc là cường đại ở chỗ nào, trừ việc bản thân có tinh thần lực cường đại ra, cường giả Tiên Thai này còn cho là, người có Tử kim tinh hồn trời sinh có ưu thế tu hành, bọn họ có thể dễ dàng đặt chân vào tiên chi cảnh giới hơn so với người bình thường, dường như trước đó chuyện này cũng không phải bí mật gì, rất nhiều người đều biết, nhưng tại sao lại như thế chứ?
Cường giả Tiên Thai này cho rằng, Tử kim tinh hồn kèm theo lực lượng quy tắc, trên người có đường văn lưu chuyển, bản thân nó đã là một loại quy tắc, chẳng qua là ở cảnh giới Thiên tượng không có cách nào đào móc ra được uy lực của nó mà thôi.
Hắn còn tưởng rằng, người có huyết mạch mạnh mẽ, trong huyết mạch của bọn hắn cũng có uy năng quy tắc đáng sợ, uy năng quy tắc này lúc yếu kém sẽ không hiện ra, mà là theo thực lực của kẻ có được huyết mạch càng ngày càng mạnh thì sẽ được biểu hiện ra, đây chính là nguyên nhân mà những người có huyết mạch mạnh mẽ mới không ngừng tiến hóa lột xác mà trở nên mạnh mẽ.
Hai điểm này cũng là điểm mà Tần Vấn Thiên muốn tìm hiểu rõ, trừ chuyện này ra, hiểu biết của cường giả Tiên Thai này đối với tu hành cũng rất hữu dụng đối với hắn.
Tần Vấn Thiên bắt đầu quan sát Tinh hồn của bản thân hắn, hiểu rõ huyết mạch, mới lĩnh ngộ được ở trong một tòa động phủ, lại tới lần này nữa, hắn không quan tâm tới chuyện bên ngoài, không tranh giành không đấu đá, tựa như là người không tranh quyền thế vậy.
Bên ngoài đã nổi lên chiến hỏa, chung quanh bắt đầu có thiên kiêu siêu cường va chạm, bọn họ đều lĩnh ngộ được rất nhiều thứ, thực lực cường đại không ngừng lột xác, nhưng đối với tất cả chuyện này, Tần Vấn Thiên vẫn một mình tu hành, giống như hoàn toàn không biết vậy.
Đến một ngày nọ, Tần Vấn Thiên đi ra khỏi động phủ, bên ngoài động phủ, chỉ thấy hắn đang diễn luyện kiếm pháp, chung pháp, thỉnh thoảng ngộ đạo, tựa như đang quan sát lực lượng quy tắc bên trong Đông Thánh nhai vậy.
Tần Vấn Thiên không ngừng hiểu ra cách tu hành, giống như hắn tùy ý công kích cũng sẽ trở nên cường đại hơn, nhưng hắn vẫn chìm đắm vào trong đó, mãi cho đến một lúc lâu sau, người ở lại bên trong Đông Thánh nhai đã càng ngày càng ít.
Bên ngoài Đông Thánh nhai, có rất nhiều cường giả Đông Thánh Tiên môn tụ tập, thậm chí còn có không ít cường giả Tiên vương, những thiên kiêu của Đông Thánh thập tam châu được các Tiên vương này dẫn dắt tụ tập ở đây.
- Trong Đông Thánh nhai hiện tại còn lại bao nhiêu thiên kiêu?
Có người mở miệng hỏi, lập tức ở bên cạnh có một lão giả trấn thủ Đông Thánh nhai mở miệng nói:
- Trước mắt còn có hơn ba ngàn người, đại khái qua một hai tháng nữa, vòng chiến đấu này mới có thể kết thúc được.
- Được, cũng không xê xích gì nhiều, không biết trình độ của thiên kiêu lần này như thế nào?
Có người thấp giọng nói.
- Những người khác ta không rõ ràng lắm, nhưng Đông Châu quả thật có mấy người vô cùng lợi hại.
- Tây Mạc Châu ta cũng rất mạnh, so với trăm năm trước còn mạnh hơn rất nhiều.
Có cường giả Tiên vương Tây Mạc Châu nói.
- Ha ha, Minh Ngục Châu chúng ta cũng như vậy.
Mọi người rối rít mở miệng, Nhàn Vân tiên vương của Vân Châu đại địa cũng cười nói:
-Vân Châu chúng ta lần này cũng có mấy hạt giống tốt.
Hình như Vân Châu chưa từng có người nào vượt qua được tam giáp a.
Tiên vương Xích Dương Châu không chút khách khí nói, lập tức khiến cho Nhàn Vân tiên vương hừ lạnh một tiếng, nhưng không có biện pháp phản bác, bởi vì đây là sự thật.
Các Tiên vương của các đại châu cũng sẽ âm thầm phân cao thấp.
- Đúng thế, ta xem tam giáp lần này có thể có người của Đông Châu, cũng sẽ có người của Tây Mạc Châu ta.
- Ha ha, xem đi, lâu như vậy rồi, bọn họ cũng lục tục phát hiện ra Bách Tiên lâm, có thể cuộc chiến này sẽ kết thúc nhanh hơn, tăng tốc đào thải, thậm chí còn có một chút người lợi hại sẽ có thể bởi vì tỷ thí mạnh mẽ mà thất bại bị đảo thải.
Đông Thánh nhai, Bách Tiên lâm ở vị trí trung tâm.
Nơi này có 360 pho tượng tiên nhân, chứa tiên ý kinh khủng, trước mỗi một pho tượng đều có đài đá, cảm ngộ lực lượng tiên nhân.
Giờ phút này, trong Bách Tiên lâm bát ngát, trước mỗi một pho tượng tiên nhân đều có một nhân vật thiên kiêu, nếu cẩn thận nhìn thì sẽ phát hiện ra, càng là tuyệt đại thiên kiêu bài danh ở phía trước thì vị trí của bọn họ sẽ càng gần phía trước hơn nữa.
Điều càng làm cho người ta khiếp sợ chính là, giờ phút này trong lãnh thổ Bách Tiên lâm đã có vô số thi thể, Đông Thánh nhai vô cùng bát ngát, chỉ thấy trên đất có vô số thiên kiêu vẫn lạc, có thể thấy được tranh đấu kịch liệt tới cỡ nào, hơn nữa đúng lúc này, trong Bách Tiên lâm cũng có đại chiến rất cuồng bạo, tiếng nổ vang không ngừng vang lên bên tai.
- Cút ngay.
Lúc này có một tiếng quát kinh khủng truyền ra, chỉ thấy phía trước một pho tượng tiên nhân đang xảy ra đại chiến ngập trời, Quân Mộng Trần hóa thân thành chiến thần, cả người khoác khôi giáp tràn ngập quang mang màu vàng chói mắt, bao trùm toàn thân, lực công phạt của hắn ngập trời, lực chiến tam đại cường giả, trong mắt để lộ ra vẻ vô cùng cuồng ngạo.
Sau khi Quân Mộng Trần tu luyện được không ít năng lực thì cnxg đã đi tới Bách Tiên lâm, trực tiếp đi tới những pho tượng này. Hắn đã thật sự hiểu được sự mạnh mẽ của tiên nhân, thậm chí còn được truyền thừa tiên pháp, nơi này so với bất kỳ nơi nào còn thích hợp để tu hành hơn, nhưng theo thiên kiêu các nơi lục tục phát hiện ra nơi này, cuộc chiến tranh giành vị trí đã bắt đầu bộc phát, vô cùng thảm thiết, người chiến không thắng, mấy vị thiên kiêu đại chiến, mưu cầu tru diệt đối phương, cướp lấy vị trí!
Bạn cần đăng nhập để bình luận