Thái Cổ Thần Vương

Tranh đoạt

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
--------------
Tần Vấn Thiên biết rõ sự tình Tinh Thần quả không cách nào thiện rồi, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Thiên Mộng Ngữ, hắn và Thanh Vân các ngược lại không quen thuộc, chỉ nhận thức Thiên Mộng Ngữ mà thôi.
- Ngươi thấy thế nào?
Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Mộng Ngữ hỏi.
- Mộng Ngữ tỷ, người này được chúng ta chiếu cố, nên do chúng ta tới phân phối Tinh Thần quả, huống hồ...
Nói xong nàng nhìn thoáng qua bọn người Mộ Bạch Phi, những người này cũng nhìn chằm chằm, mà có được Tinh Thần quả, không thể nghi ngờ sẽ đền bù hoàn cảnh xấu trên nhân số, bọn hắn có tu vi Nguyên Phủ cảnh, nếu có đầy đủ Tinh Thần quả mà nói, có thể sử dụng một ít thần thông uy lực mạnh công kích.
Thiên Mộng Ngữ cau mày, nhìn Tần Vấn Thiên thấp giọng nói:
- Được rồi, quen biết một hồi, chia đều a.
Thiên Mộng Ngữ không muốn so đo quá nhiều, huống hồ các nàng có bốn người, mà Tần Vấn Thiên chỉ có hai người, mặc dù chia đều, cũng là các nàng được lợi.
Có lẽ, ở trong nội tâm Thiên Mộng Ngữ, kỳ thật cũng cho rằng nên do các nàng đến phân phối, dù sao so sánh với các nàng, Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành là một phương yếu thế, nếu như đổi lại những người khác, chỉ sợ căn bản sẽ không nghĩ tới chia, mà là trực tiếp đối phó hai người Tần Vấn Thiên rồi.
Hôm nay Tần Vấn Thiên đã không thuần phác giống như lúc trước, hắn nghe được Thiên Mộng Ngữ nói đã biết rõ đối phương nghĩ cái gì, lại nghe nữ tử ở bên cạnh Thiên Mộng Ngữ nói:
- Không đi, tiểu tỷ, hôm nay có kẻ thù bên ngoài, chia đều với hắn, chẳng phải là đưa cho người khác, chẳng lẽ trông cậy vào bọn hắn đi chống cự đối thủ.
Nữ nhân này tướng mạo thanh tú, coi như có chút xinh đẹp, nhưng loại thần sắc kia, lại làm cho Tần Vấn Thiên cảm thấy chán ghét.
Chỉ thấy hắn nắm lên mấy trái Tinh Thần quả, đưa cho Thiên Mộng Ngữ nói:
- Yên tâm, ta sẽ không liên lụy Thanh Vân các các ngươi, mấy viên Tinh Thần quả này, coi như ta tặng cho ngươi.
Nói xong, ánh mắt của hắn lại nhìn ba người khác, lạnh nhạt nói:
- Các ngươi đã thích phân rõ ràng như vậy, những Tinh Thần quả này là ta lấy được, dựa vào cái gì cho các ngươi, muốn đoạt mà nói, ta phụng bồi.
Tần Vấn Thiên nắm tay Mạc Khuynh Thành bỏ đi, hiển nhiên hắn cũng tức giận rồi.
- Ngươi… gia hỏa thấy lợi quên nghĩa, nếu không phải là chúng ta, ngươi có thể sống sót sao.
Trong mắt nàng kia hiện lên sát cơ, ngón tay chỉ Tần Vấn Thiên, nộ không thể tả, Tần Vấn Thiên quá làm càn.
- Câm miệng.
Tần Vấn Thiên quát lớn một tiếng, lạnh lùng nói:
- Thời điểm bị bao vây, hai người chúng ta hấp dẫn năm cường giả đuổi giết, chẳng lẽ không phải tự mình giải quyết, khi nào cần các ngươi bảo hộ chiếu cố?
- Ha ha, Tần huynh, chuyện của các ngươi trước để xuống, ta giới thiệu ngươi tiến vào đồng minh của chúng ta, có phải nên giao Tinh Thần quả cho chúng ta hay không.
Y Tướng lãnh đạm nói, vừa gặp phải bảo vật, những người này đều không chịu nổi, dù sao ai cũng không biết kế tiếp Tiên Trì thí luyện sẽ phát sinh cái gì.
Tần Vấn Thiên chứng kiến Âu Dương Cuồng Sinh đứng ở đó, không có người tìm hắn phiền toái, hơn nữa Âu Dương Cuồng Sinh một người có rất nhiều Tinh Thần quả, nhưng những người này đều coi mình là quả hồng mềm, dễ khi dễ sao.
- Ngươi suy nghĩ nhiều.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn Y Tướng, sau đó mang theo Mạc Khuynh Thành rời đi.
- Ha ha, Tinh Thần quả trên người các ngươi, đều giao ra đây.
Chỉ thấy một gã Yến Châu kiếm khách ở bên cạnh Mộ Bạch Phi bước ra, nhìn về phía người Thanh Vân các cùng với hai người Tần Vấn Thiên, bình tĩnh nói, đôi mắt của hắn lộ ra cao ngạo, không coi ai ra gì.
- Đi.
Tần Vấn Thiên nắm tay Mạc Khuynh Thành chạy về phía trước, không muốn tiếp tục dây dưa với những người này.
- Chúng ta cũng đi.
Thiên Mộng Ngữ cũng mở miệng nói, sau đó các nàng vội chạy về phía trước, chỉ thấy Yến Châu kiếm khách cười lạnh, sau đó mọi người nhao nhao truy kích.
Âu Dương Cuồng Sinh đứng ở đó, thần sắc lộ ra vẻ thú vị, nghe người ta nói mỗi lần Tiên Trì thí luyện xuất hiện Tinh Thần quả đều sẽ khiến phân tranh, ở trong mắt mọi người Tinh Thần quả là bảo vật, nhưng sự hiện hữu của nó cũng là tai nạn, có lẽ bản thân là một loại khảo nghiệm.
Quay đầu lại, Âu Dương Cuồng Sinh thấy có rất nhiều thân ảnh lục tục chạy tới, hắn thấy được người của Thú Vương điện, Thiên Yêu Tông, còn có người của Vương gia Binh Châu thành, xem ra phân tranh này sẽ rất náo nhiệt.
- Âu Dương Cuồng Sinh.
Mấy người Vương gia ngừng lại, chỉ thấy Vương Tiêu liếc nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, sau đó thấy được một thân cây lớn, trong mắt hiện lên một tia khí tức lợi hại:
- Ngươi lấy được Tinh Thần quả?
Âu Dương Cuồng Sinh liếc nhìn Vương Tiêu, hắn biết rõ, thằng này điên lên mà nói, ai cũng sẽ kiêng kị ba phần, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh, Âu Dương Cuồng Sinh cũng chạy đi.
Trên đường lớn, từng vị cường giả chạy như điên, Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành ở phía trước nhất, bất quá rất nhanh thần sắc của bọn hắn liền khó coi, bởi vì ở trước mặt bọn hắn, là một vách núi cực lớn, vách núi này xuyên thẳng mây xanh, không biết cao bao nhiêu, chỉ có một con đường ở chính giữa duy nhất.
Nhưng lúc này con đường kia phảng phất như có hấp lực kinh khủng, vòi rồng xé rách không gian đang gào thét, không biết đáng sợ đến cỡ nào.
Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành ngừng lại, nhìn về phía trước, thần sắc khó coi.
- Ngươi cầm, cẩn thận một chút.
Tần Vấn Thiên lấy ra mấy viên Tinh Thần quả kín đáo đưa cho Mạc Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành khẽ gật đầu, hai người quay người, lập tức chứng kiến xa xa bụi đất tung bay, trước đến nhất chính là mấy người Thanh Vân các, thời điểm các nàng chứng kiến hình ảnh xa xa, thần sắc cũng rất khó coi.
Tại đây thậm chí có một Thông Thiên Sơn, bởi như vậy, cường giả đến đây chỉ sợ không thể tránh khỏi phải tiến hành một lần va chạm, mà các nàng có được Tinh Thần quả, sẽ bị xung kích đầu tiên.
Bọn người Mộ Bạch Phi đến rồi, nhưng bọn hắn không vội động thủ, bọn hắn cũng phát hiện phía sau không ngừng có người chạy đến, không bao lâu, chư cường giả nhao nhao đi tới trước Thông Thiên Sơn, phân tán đứng đấy, trong nội tâm mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được.
Âu Dương Cuồng Sinh nhìn thoáng qua đám người, sau đó nhìn về phía Tần Vấn Thiên, đây đều là họa Tần Vấn Thiên gây ra ah, nếu như không phải hắn lấy đi Hoàng Tuyền bia, những người này chỉ sợ không có mấy cái có thể đến được nơi đây.
- Thanh Vân các Thiên Mộng Ngữ, giao vật kia ra đây.
Mộ Bạch Phi đi lên trước một bước, nhìn về phía Thiên Mộng Ngữ, thanh âm lộ ra kiêu ngạo, hai gã Yến Châu kiếm khách ở bên cạnh hắn cũng bước ra, kiếm ý gào thét, đánh về phía bốn người Thanh Vân các.
- Vậy phải thử qua mới biết được.
Sắc mặt của Thiên Mộng Ngữ khó coi.
Ba người Mộ Bạch Phi tiếp tục đi tới, kiếm khí càng mạnh hơn nữa, sau đó Tinh Hồn của bọn hắn tách ra, kiếm ý sáng chói tràn ngập không gian.
Yến Châu kiếm khách, Tinh Hồn đều là kiếm Tinh Hồn, chỉ là những kiếm Tinh Hồn này lại có sai biệt, bởi vì bọn hắn câu thông Võ Mệnh Tinh Thần bất đồng.
Chỉ thấy ba người sóng vai mà đi, ngón tay điểm ra, trong khoảnh khắc, ngàn vạn lợi kiếm cuồn cuộn giận dữ, sát phạt hết thảy, lôi cuốn lấy kiếm phong đáng sợ, tru sát bất cứ người nào muốn ngăn cản bọn hắn.
- Kiếm khí thật cường đại.
Mọi người cực kỳ rung động, trong tay Thiên Mộng Ngữ cũng xuất hiện một thanh kiếm, nàng am hiểu kiếm thuật là Sinh Tức Cửu Kiếm.
Chỉ thấy kiếm của nàng vũ động, sinh sôi không ngừng, xoắn giết về phía trước, đồng thời, mấy nữ tử bên cạnh nàng cũng phát động công kích, cùng kiếm phong va chạm.
- XÍU...UU!, XÍU...UU!, XÍU...UU!...
Kiếm khí gào thét cực kỳ chói tai, không gian chiến đấu bao phủ một cỗ phong bạo, ba tên Yến Châu kiếm khách tiếp tục bước ra, mỗi bước ra một bước, trên người liền có vô số kiếm khí tách ra, ngón tay của bọn hắn không ngừng điểm động, kiếm ý đáng sợ phảng phất như điệp gia, càng ngày càng mạnh.
Tần Vấn Thiên nhìn bọn hắn giao phong, trong nội tâm thầm nghĩ không hổ là kiếm khách của thế lực cấp bá chủ, ba tên Yến Châu kiếm khách này, mặc kệ ai cũng đủ để xưng bá Sở quốc Quân Lâm yến, thậm chí so với hắn lúc tham gia Quân Lâm yến còn cường đại hơn, bất quá hiện tại, Tần Vấn Thiên không để vào mắt.
Hôm nay Tần Vấn Thiên so với thời điểm Quân Lâm yến cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
- Tần huynh, thực lực của Yến Châu kiếm khách ngươi cũng thấy đấy, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hiện tại giao ra đây còn kịp.
Y Tướng đi đến trước người Tần Vấn Thiên, thấp giọng nói, sắc mặt tiểu nhân.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn Y Tướng, lập tức nhổ ra một chữ:
- Lăn.
Sắc mặt của Y Tướng trầm xuống, trở nên âm lãnh lên, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, sau đó lại nhìn về phía Mạc Khuynh Thành:
- Tần huynh, ngươi chết ngược lại không có gì, nhưng không nên làm phiền hà giai nhân.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào Y Tướng, chứng kiến sắc mặt kia, trong mắt của hắn hiện lên hàn mang, để cho Y Tướng sinh ra kiêng kị, thiếu niên bình thản kia, thời điểm nhíu mày tức giận, đồng tử yêu tuấn lại cho người một cổ áp lực vô hình.
- Chúng ta giao ra.
Đúng lúc này, bên kia chiến trường, bốn người Thiên Mộng Ngữ bị ba tên Yến Châu kiếm khách áp bách đến vách núi, không đường thối lui, kiếm khí càng cường đại, chỉ có thể đáp ứng giao ra Tinh Thần quả.
- Phốc phốc.
Máu tươi tách ra, chỉ thấy một người ở sau lưng Thiên Mộng Ngữ bị kiếm quang xuyên thấu, tử vong tại chỗ, khiến cho sắc mặt của Thiên Mộng Ngữ cứng ngắc, vô cùng khó coi.
Nhưng ngay lúc đó, kiếm ý tiêu tán, Mộ Bạch Phi bình tĩnh nói:
- Sớm biết như thế, cần gì phải phản kháng.
Thanh âm của hắn kiêu ngạo như trước, nhìn Thiên Mộng Ngữ vươn tay ra.
Thiên Mộng Ngữ lấy ra Tinh Thần quả, ném cho Mộ Bạch Phi, cái này để cho những người đến sau biết được, nguyên lai là tranh đoạt Tinh Thần quả.
- Không lẽ chỉ có mấy trái này.
Mộ Bạch Phi bình tĩnh nói, nữ tử bên cạnh ở Thiên Mộng Ngữ chỉ vào Tần Vấn Thiên nói:
- Tất cả ở trong tay hắn, Tinh Thần quả ở một cây khác thì nằm trong tay Âu Dương Cuồng Sinh, có bản lĩnh các ngươi đi lấy.
Tần Vấn Thiên nhướng mày, lập tức chứng kiến Mộ Bạch Phi nhìn về phía hắn, bình tĩnh nói:
- Tinh Thần quả đâu.
Ánh mắt của hắn, như trước mang theo kiêu ngạo, những Tinh Thần quả này, hắn đều muốn, nếu không còn chưa đủ bọn hắn chia.
- Ha ha, Tần huynh, nếu thật sự chọc giận Mộ huynh, chỉ sợ mạng của ngươi cũng khó giữ được.
Y Tướng có vài phần cáo mượn oai hùm, tiếp tục nói.
- Tin ta lấy mạng của ngươi trước hay không?
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên càng yêu dị lên, thanh âm bình tĩnh khiến cho thần sắc của Y Tướng ngưng lại.
- Trên người hắn chắc hẳn có không ít Tinh Thần quả, các ngươi chia đi.
Mộ Bạch Phi nhìn đám tùy tùng nói, khiến cho trong mắt những người kia đều hiện lên tinh mang.
Hiển nhiên, Mộ Bạch Phi biết rõ loại thế cục trước mắt này, không chỉ hắn muốn Tinh Thần quả, còn có người thế lực khác, nếu chỉ dựa vào ba người hắn muốn độc chiếm, còn làm không được, những người kia còn đang nhìn chằm chằm đây này.
Hơn nữa, dùng bọn hắn kiêu ngạo, khinh thường động thủ đánh chết một người vô danh, Tần Vấn Thiên tựa hồ là tùy tùng của Thanh Vân các a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận