Thái Cổ Thần Vương

Thanh âm cuồng vọng

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Tể Thu vốn nghĩ ba người trực tiếp cho Tần Vấn Thiên một kích trí mạng, khiến hắn chết ngay tại chỗ, nhưng quả quyết chưa đoán trước được tình hình trước mắt, Tần Vấn Thiên chỉ là một đòn, đã giết đồng bạn của bọn họ.
Một kích này làm bọn họ đều ngây dại, trái tim mạnh mẽ nhảy lên, chỉ cảm thấy hít thở dồn dập.
Nhưng đối với Tể Thu mà nói, hắn cũng chưa có thời gian sững sờ, bởi vì trường kích của Tần Vấn Thiên nháy mắt chuyển về phía hắn, điểm sáng lóe lên đó, giống như mang hắn vào thế giới hư ảo, một thế giới này, tựa như chỉ có một kích đó, căn bản tránh cũng không thể tránh.
Cảm thụ được trong một kích này chất chứa hủy diệt lực khủng bố, thân thể Tể Thu khẽ rung động, hắn cảm giác mặc dù là công kích mạnh nhất của mình, đều không thể chống lại lực công kích một kích này chất chứa.
Một kích này, có thể xuyên thấu thân thể hắn, hủy diệt hắn.
- Ong!
Ánh sáng chói lòa lóng lánh, một lực lượng ăn mòn kinh khủng nở rộ ra, nắm tay Tể Thu đánh ra, trong bàn tay thế mà lại xuất hiện một thần binh, khoảnh khắc thần binh này nở rộ, cả mảng không trung giống như sắp bị tằm ăn rỗi mục nát hết, trường kích trong tay Tần Vấn Thiên bùng nổ đánh ra, tiếng vang ‘Phốc’ không ngừng, ánh sao bùng nổ, thân thể hắn lui về phía sau, nháy mắt kéo giãn khoảng cách.
- Ngũ giai thần binh.
Tần Vấn Thiên nhìn Tể Thu, chỉ thấy trên tay phải đối phương cầm một thần binh pháp bảo màu đen, lộ ra lực lượng mục nát khủng bố, từng luồng sợi tơ giống như bạch tuộc khuếch tán bốn phương, không gian bên cạnh Tể Thu cũng mơ hồ hóa thành màu đen.
- Đây là sự kiêu ngạo dòng họ Tể của ngươi? Thần binh?
Khóe miệng Tần Vấn Thiên lộ ra một mảng ý trào phúng, khiến trên mặt Tể Thu nóng rát, hắn thế mà lợi dụng ngũ giai thần binh, cái này không thể nghi ngờ là đang thừa nhận bản thân vô năng, cần mượn dùng thần binh mới có thể chống lại Tần Vấn Thiên công kích.
- Tể Thu, dòng họ Tể, thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Tông, thực uy phong.
Ý tứ châm chọc ở khóe miệng Tần Vấn Thiên càng lúc càng đậm, ánh mắt nhìn lướt qua một đám cường giả Hoàng Cực Thánh Tông phía trước, sắc mặt các cường giả Hoàng Cực Thánh Tông này tất cả đều xanh mét.
Hôm nay bọn họ muốn ở đây mang Tần Vấn Thiên hành pháp ngay tại chỗ, giết chết ngay tại chỗ, nhưng lại bởi vì người Tiên Vũ giới cùng Dược Hoàng buông xuống dẫn tới Thánh Hoàng đích thân tới xem chiến, bọn họ vốn tưởng đám người Tể Thu sẽ dựa vào chiến lực tuyệt đối gạt bỏ Tần Vấn Thiên, nhưng không như mong muốn, Tần Vấn Thiên lấy lực lượng tuyệt đối đánh chết thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Tông, uy hiếp Tể Thu, một kích khiến Tể Thu lấy ra ngũ giai thần binh.
Thánh Hoàng xem chiến, các thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Tông lại không cách nào làm gì được một người ngoài, đây là việc sỉ nhục cỡ nào, hơn nữa, còn bị Tần Vấn Thiên chỉ vào mũi sỉ nhục.
- Ong!
Một luồng mộng lực lượng kinh khủng tràn ngập ra, chỉ thấy trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện một thanh phương thiên họa kích màu máu, rõ ràng chính là Xích Ma Kích, từng luồng lực lượng ngủ mơ chân ý rót vào trong đó, thân thể Tần Vấn Thiên lại một lần nữa đã động, phóng về phía Tể Thu, bàn tay run lên, chém ra Xích Ma Kích, ánh mắt Tể Thu nhìn chằm chằm Xích Ma Kích, chỉ trong nháy mắt, hắn lâm vào một mảng không gian luyện ngục màu máu.
Khi Tần Vấn Thiên lấy lực lượng chân ý phát động Xích Ma Kích, mặc dù ý chí Tể Thu cứng cỏi nữa, cũng phải lâm vào trong mộng cảnh màu máu của Xích Ma Kích.
Thần binh trong tay Tể Thu bùng nổ tấn công, che cả bầu trời, từng luồng xúc tu ăn mòn màu đen khuếch tán ra xung quanh, nhưng mảng không gian màu máu này không ngừng có phương thiên họa kích khủng bố đâm đến, vô cùng vô tận, khắp nơi đều là bóng dáng Tần Vấn Thiên.
- Mộng cảnh chết tiệt.
Sắc mặt Tể Thu tái nhợt, thần binh của hắn lực công phạt cường đại, nhưng ở trong mảng mộng cảnh này, căn bản không có đất dụng võ, không phát huy được bất cứ tác dụng nào.
- Phập!
Phương thiên họa kích màu máu giống như cắm vào trong thân thể hắn, khiến cả người Tể Thu run rẩy, mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng chảy xuống, hắn phát ra tiếng gào rống trầm thấp:
- Không...
Ở trong mộng cảnh vô tận này, hắn sớm hay muộn sẽ luân hãm.
Một cảm giác nguy cơ khủng bố xâm nhập đến, bên tai Tể Thu nghe được tiếng công phạt khủng bố ầm ầm vang lên, sau đó mộng ma ảo cảnh biến mất, hắn chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, không ngừng thở hổn hển, ở trước người hắn, một thanh phương thiên họa kích màu máu đâm thủng đầu một vị cường giả, chỉ thẳng vào hắn.
- Sư huynh.
Tể Thu sau khi thấy rõ bóng thân thể người nọ thì run lên, chỉ cảm thấy toàn thân run run một phen, một mảng lạnh lẽo.
Cảm giác nguy cơ kinh khủng kia là chân thật, Tần Vấn Thiên lấy Xích Ma Kích phát động công kích tất sát, nhưng ở thời khắc mấu chốt Hạ Thánh thừa nhận cho Tể Thu công kích của Tần Vấn Thiên, trở thành vật thay thế Tể Thu, bị Xích Ma Kích giết chết.
- Ong!
Một trận gió thổi qua, thân thể Hạ Thánh tựa như phân giải, tan thành mây khói, giống vị đồng bạn kia của hắn vừa rồi, hồn phi phách tán, bị một đòn chấn vỡ.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh như băng, sát ý sắc bén, Tể Thu ánh mắt đỏ rực, ngay tại lúc Tần Vấn Thiên tiếp tục chuẩn bị công kích, từng đạo khí tức khủng bố buông xuống, một trận gió cuốn thân thể Tể Thu đi, chỉ thấy có vài người xuất hiện ở trước mặt Tần Vấn Thiên.
Tể Thu, dòng họ Tể, hậu duệ Thánh Hoàng, tuy Thánh Hoàng có thể nói không để ý, nhưng người của Hoàng Cực Thánh Tông không thể không để ý.
Tần Vấn Thiên đã đánh chết Hạ Thánh, bọn họ biết nếu như tiếp tục chiến đấu, Tể Thu tất nhiên sẽ chết ở trên tay Tần Vấn Thiên.
Đã đủ rồi, Tần Vấn Thiên thật sự đủ rồi, tuyệt không thể cho phép hắn tiếp tục càn rỡ, trước mặt Thánh Hoàng, giết chết Tể Thu.
- Không phải chúng ta tự mình giải quyết sao?
Tần Vấn Thiên giơ lên Xích Ma Kích, chỉ về bóng người chắn ở phía trước.
- Hôm nay ngươi ở Hoàng Cực Thánh Tông ta làm càn, Thánh Hoàng không so đo với ngươi, nhưng việc này, dừng ở đây, bây giờ, cút.
Người phía trước Tần Vấn Thiên ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi đao, một luồng uy áp kinh khủng buông xuống ở trên người Tần Vấn Thiên, áp bách thân thể hắn, khiến trên cánh tay Tần Vấn Thiên cũng cảm giác thừa nhận vô tận lực lượng khổng lồ, khó có thể nâng lên.
- Lời Thánh Hoàng tiền bối nói, các ngươi coi là đánh rắm sao?
Tần Vấn Thiên châm chọc nói, khiến cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đối diện ánh mắt hơi cứng lại. Thánh Hoàng, tuy cách Tể Thu mấy đời, nhưng dù sao cũng là có quan hệ huyết mạch, nghĩ hẳn Thánh Hoàng cũng không hy vọng Tể Thu ngã xuống nhỉ.
- Thực lực của ngươi rất khá, vì sao không gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông?
Lúc này một thanh âm bay tới, chính là thanh âm Thánh Hoàng, lời này, tự nhiên là nói với Tần Vấn Thiên.
- Thánh Hoàng tiền bối nghĩ hẳn đã thấy được Hoàng Cực Thánh Tông ỷ thế hiếp người như thế nào, ta vì sao phải gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên ngắm nhìn phương xa, đáp lại.
- Ngươi càn rỡ.
Vài tên cường giả Hoàng Cực Thánh Tông sắc mặt xanh mét, trước mặt Thánh Hoàng, Tần Vấn Thiên thế mà lại dám nói chuyện vô lễ như thế.
- Hoàng Cực Thánh Tông, là chủ Hoàng Cực Thánh Vực.
Thánh Hoàng bình tĩnh nói, từ trong thanh âm của hắn vẫn nghe không ra vui giận.
- Vậy lại có quan hệ gì với ta đâu, gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông, thành phụ thuộc bọn họ sao.
Tần Vấn Thiên vẻ mặt bình tĩnh, nhìn phương hướng hư vô kia, nói:
- Không vào Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn có thể quét ngang Thiên Cương cảnh Hoàng Cực Thánh Tông, ngày khác ta đặt chân Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, vẫn có thể càn quét nhân vật Thiên Tượng của Hoàng Cực Thánh Tông, vào Hoàng Cực Thánh Tông tác dụng gì?
Trong thanh âm bình tĩnh ẩn chứa ý cuồng ngạo khiến mọi người run sợ, không vào Hoàng Cực Thánh Tông, cũng vẫn quét ngang Thiên Cương cảnh của Hoàng Cực Thánh Tông, Thiên Cương vô địch, vào Hoàng Cực Thánh Tông, tác dụng gì?
Lời hắn nói, không thể nghi ngờ là miệt thị đối với Hoàng Cực Thánh Tông, nhưng, người Hoàng Cực Thánh Tông, lại không biết phản bác như thế nào.
- Tiểu gia hỏa, ngươi cuồng vọng rồi.
Thánh Hoàng thản nhiên nói, xa xa như có một luồng uy áp vô thượng bao phủ Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên như thấy được xa xa có một đôi mắt, ánh mắt đó bắn ra hào quang, khiến Tần Vấn Thiên sinh ra cảm giác hít thở không thông, trong nháy mắt này, hắn chỉ cảm thấy toàn thân không chịu mình khống chế, đôi mắt đến từ hư vô đó, giống như có thể xuyên thấu thân thể hắn.
- Đường ngươi phải đi còn rất dài, các ngươi đi đi.
Thánh Hoàng thản nhiên nói, sau đó uy áp kia biến mất không bóng dáng, ánh mắt đó biến mất, lời nói lạnh nhạt này giống như một mệnh lệnh.
Đó là Thánh Hoàng, là tiên, thiên phú mạnh nữa, ở trước mặt tiên, vẫn như cũ là tồn tại như con kiến, từ xưa đến nay thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Vực một thế hệ lại một thế hệ, nhiều cỡ nào, lại có mấy người thành tiên?
- Cẩn tuân tiền bối dạy bảo.
Tần Vấn Thiên nhìn phương xa, vẫn khách khí như cũ nói, vô luận Thánh Hoàng nghi ngờ như thế nào, hắn cũng là Thánh Hoàng, là tiên.
Tần Vấn Thiên lòng có mãnh hổ, tâm chí cực kiên định, võ lộ dài đằng đẵng, hắn không cần chứng minh cái gì với người khác, nhưng, Hoàng Cực Thánh Vực, tuyệt đối sẽ không là điểm cuối của hắn, mảnh trời này, chỉ là một bộ phận của cuộc đời hắn.
Nói xong, Tần Vấn Thiên liền xoay người đạp bước, dắt tay Mạc Khuynh Thành, hai người nhìn nhau cười, đi đến bên người Dược Hoàng.
Thánh Hoàng không muốn Tể Thu chết, hắn lại không thể giết chết Tể Thu.
Cục diện hôm nay đã tính là bình hòa, các cường giả Hoàng Cực Thánh Tông chưa ra tay, là vì Tiên Vũ giới cùng Dược Hoàng đến, nếu không Thánh Hoàng căn bản sẽ không hiện thân.
Nhưng Tần Vấn Thiên sẽ không cho rằng việc này đã là trọng điểm, hắn muốn giết Tể Thu, Tể Thu thấy Hạ Thánh chết, lại há sẽ bỏ qua cho hắn.
Tóm lại, thù của hắn cùng Hoàng Cực Thánh Tông bá chủ tuyệt đại Hoàng Cực Thánh Vực, xem như đã kết.
- Dược Hoàng tiền bối, chúng ta đi thôi.
Tần Vấn Thiên mở miệng, Dược Hoàng tay vuốt râu dài, mỉm cười gật gật đầu, Tần Vấn Thiên có thể nâng lên đặt xuống, rất không dễ dàng.
- Thánh Hoàng, cáo từ.
Dược Hoàng nhìn về phương xa, thản nhiên mở miệng, sau đó đoàn người Dược Hoàng cốc ngự không mà đi.
- Vãn bối Vũ Mục, cáo từ.
Các cường giả Tiên Vũ giới cũng lần lượt thối lui, giống như chưa bao giờ tới, mà người của Hoàng Cực Thánh Tông tất cả đều cảm giác mất mặt.
Tần Vấn Thiên hôm nay dùng hành động của hắn chứng minh với Hoàng Cực Thánh Vực, ta không bằng Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn có thể Thiên Cương vô địch, phải vào Hoàng Cực Thánh Tông tác dụng gì?
- Ngươi còn không ra sao?
Lại có một thanh âm lạnh nhạt truyền ra, là thanh âm Thánh Hoàng, rất nhiều cường giả Hoàng Cực Thánh Tông trong lòng căng thẳng, thế mà còn có người ở đây? Bọn họ, thế mà lại chưa phát hiện.
Trong hư không, như có lực lượng không gian dao động mãnh liệt, sau đó quầng sáng màu vàng rơi xuống, một bóng người yểu điệu từ trên trời giáng xuống, đứng ở trên không, chói mắt giống như tiên nữ.
- Nữ tử này, người nào?
Rất nhiều người chau mày, thế mà lại là một vị nữ tử trẻ tuổi, bọn họ lại chưa phát giác đối phương tồn tại, nhất định là có không gian chí bảo.
Nữ tử này ánh mắt lạnh như băng, ánh mắt nhìn đám người Hoàng Cực Thánh Tông lộ ra từng luồng hàn ý, toàn thân nàng hoàn mỹ không tỳ vết, mặc dù đứng ở trước mặt các cường giả Hoàng Cực Thánh Tông, vẫn là tuyệt đại phong hoa như vậy, làm người ta nhớ tới vị hôn thê Mạc Khuynh Thành của Tần Vấn Thiên, nữ tử khí chất khác nhau, nhưng khí tràng đều rất mạnh.
- Hắn nếu có chút chuyện gì, ta sẽ mang Hoàng Cực Thánh Tông san thành bình địa.
Thanh âm thanh thúy lạnh nhạt từ trong miệng nữ tử bật ra, sau đó liền thấy nàng xoay người mà đi, trong nháy mắt này, Hoàng Cực Thánh Tông thế mà lại đứng ngây ra ở đó, quên ngăn trở.
Hoàng Cực Thánh Tông xưng bá Hoàng Cực Thánh Vực, hôm nay, nghe được thanh âm cuồng vọng nhất từ trước tới nay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận