Thái Cổ Thần Vương

Một kiếm

Chủ nhân Thanh Vân đế quốc chính là vị tự xưng chí tôn Thanh Vân các, khống chế địa bàn thập quốc, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Người kiên quyết ủng hộ Thanh Vân chí tôn chính là một vị trưởng lão của Thanh Vân các, địa vị không hề thấp.
Hắn hôm nay trấn thủ một phương, chưởng quản thập quốc, quyền lợi cực đại, thu thập tài phú của thập quốc, lại chiếm lấy không ít mỹ nữ của thập quốc về làm thê thiếp, cuộc sống tiêu diêu khoái hoạt như thần tiên. Hắn là người dứt khoát, chuẩn bị thôn tính thập quốc, mang thập quốc sát nhập vào thành một thể, bỏ đi tên nước và dung nhập vào trong Thanh vân đế quốc. Lúc đó, hắn sẽ có thể ra lệnh cho đế quốc, trở thành bá chủ một phương.
Như vậy khoái hoạt hơn nhiều so với những ngày trước kia tại Thanh Vân các. Bởi tuổi tác đã không còn nhỏ, lại đã nhiều năm dừng bước tại cảnh giới Thiên Cương thất trọng đỉnh phong, hắn luôn bị người trong Thanh Vân các đàn áp.
Tới nay, trời cao mặc chim bay, cuối cùng hắn cũng có thể tự do tự tại. Ấy vậy mà hắn nào có ngờ, tại Sở quốc lại có kẻ dám không kiêng nể gì như vậy, lại dám bảo hắn bảy ngày phải đến nơi đây, nếu không thì không cần đến nữa.
Thân là chủ nhân một đế quốc, sau lưng lại có Thanh Vân làm chỗ dựa, hắn ngược lại muốn nhìn xem là người phương nào lại dám càn rỡ như thế.
- Sở thần Sở Vô Vi, tiến đến tiếp giá!
Hét lớn một tiếng, cả hoàng cung Sở quóc chấn động. Một cỗ sóng to gió lớn như muốn đè sập hoàng thành.
Trong hoàng cung, từng đạo thân ảnh đạp không bay lên, chỉ một lát sau đã có không ít người xuất hiện. Sở Mãng một đường mang theo Sở Vô Vi tới đây, bảo hộ bản thân Sở Vô Vi. Chỉ thấy ánh mắt Sở Vô Vi nhìn thẳng vào chủ nhân Thanh Vân đế quốc, hắn nói:
- Sở Vô Vi cung nghênh bệ hạ Thanh Vân đế quốc tới đây.
Chủ nhân Thanh Vân đế quốc vẫn ngồi trên long ỷ như trước, ánh mắt hắn sắc bén, hắn ngưng thần nhìn Sở Vô Vi. Bên cạnh hắn, một vị cường giả mặc áo giáp màu bạc cầm chiếu lệnh trong tay, hắn tuyên đọc:
- Phụng lệnh bệ hạ, Sở quốc thần tử kiêu ngao cuồng vọng, ngày nay ta triệt hồi quốc danh Sở quốc, chia làm Sở quận, lệ thuộc trực tiếp Thanh Vân đế quốc quản hạt. Sở Vô Vi sẽ theo chúng ta về Thanh Vân đế quốc, Sở quận tất có người khác tiếp nhận.
Lời vừa nói ra, cả hoàng cung xôn xao, rất nhiều người đều lâm vào hoảng hốt, sắc mặt thay đổi.
Thanh Vân đế quốc chính thức thu hồi Sở quốc, làm một cách cường thế như vậy, khí thế vô cùng hung hãn.
- Bệ hạ, tuy Sở quốc ta là nước phụ thuộc của Thanh Vân đế quốc, từ trước tới nay đều là một quốc gia độc lập. Mệnh lệnh này, thứ cho ta khó tòng mệnh.
Sở Vô Vi bình tĩnh đáp lời
- Làm càn.
Tên cường giả kia hét lớn một tiếng, khí thế hung hãn. Sở Mãng bước lên phía trước, hắn đứng chắn trước người Sở Vô Vi, thần sắc lạnh như băng, khí thế bạo phát, ý chí bá đạo bao phủ bốn phương.
- Thực lực không tệ, Sở quốc lại có người tu vi cỡ này, khó trách lại dám cuồng vọng như thế.
Chủ nhân Thanh Vân đế quốc bước ra khỏi long ỷ, thân mang hoàng bào, đầu đội vương miện, uy nghiêm vô cùng. Ánh mắt hắn nhìn sang hoàng cung Sở quốc, giọng hàm ý cười, nói:
- Từ nay trở đi, tất cả nam tử trong hoàng cung Sở quận sẽ do Thanh Vân đế quốc quản lý, tất cả nữ tử trẻ tuổi đều đưa vào Thanh Vân đế quốc chờ phân phố sau.
Tất cả mọi người trong hoàng cung Sở quốc đều kinh hãi, sắc mặt nữ tử càng thảm hơn, trắng bệch như giấy. Chủ nhân Thanh Vân đế quốc rất tàn nhẫn, hắn muốn phân phối người Sở quốc như vật phẩm, quả thực không coi bọn họ là người mà. Phân phối nam tử, lại đưa nữ tử về Thanh Vân đế quốc chờ phân phối. Phân phối như nào? Tặng người hay sao?
Cường thế, bá đạo, chủ nhân Thanh Vân đế quốc dùng thủ đoạn sắc bén và máu tanh chấn nhiếp Sở quốc, làm cho các quốc gia khác không dám có ý nghĩ phản kháng. Thực lực Thanh Vân đế quốc trấn áp tất cả, người phản kháng, tuyệt không có kết cục tốt.
- Giang sơn tươi đẹp này, thế mà cũng không tồi, nghe đồn nữ tử Sở quận xinh đẹp, không biết thật giả ra sao.
Chủ nhân Thanh Vân đế quốc nhàn nhạt mở miệng, trong thần sắc lộ ra uy nghiêm, làm cho người ta không dám phản kháng.
Cả người Sở Mãng lộ ra khí thế cuồng bạo, đã chuẩn bị đại chiến, lại nghe xa xa có thanh âm theo phong bạo cuồn cuộn mà đến, ẩn ẩn lộ ra uy áp khủng bố.
- Ta cho ngươi trong bảy ngày phải đến Sở quốc, là cho ngươi thời gian sám hối, chứ không phải là để đến đây diễu võ dương oai.
Giọng nói này vừa xuất hiện, một cỗ kiếm khí phong bạo đáng sợ giống như bao trùm khắp đất trời. Tất cả đám người dán chặt ánh mắt nhìn về nơi phương xa, thần sắc hoảng sợ. Tiếp đó, bọn họ nhìn thấy một thanh lợi kiếm vương giả tỏa ra kiếm uy vô cùng cuồng bạo, chấn động thiên địa phong vân. Ngay trên hoàng cung Sở quốc, phong vân biến huyễn, kiếm khí xẹt ngang, giống như đang xé rách bầu trời, hủy diệt hư không.
Kiếm này cực lớn, trấn áp tất cả, hủy diệt tất cả, nó bay thẳng về phía chủ nhân Thanh Vân đế quốc.
- Bệ hạ cẩn thận.
Người bên cảnh chủ nhân Thanh Vân đế quốc khiếp sợ, ngay đến cả chủ nhân Thanh Vân đế quốc cũng biến sắc hốt hoảng. Kiếm uy bực này, hắn không cách nào kháng cự.
- Ta chính là chủ nhân Thanh Vân đế quốc, là người của Thanh Vân chí tôn, ngươi dám làm càn.
Chủ nhân Thanh Vân đế quốc quát lớn một tiếng, cự kiếm đã tới, xé toạc tất cả. Cường giả Thanh Vân đế quốc tiến lên chống cự. Chỉ thấy cự kiếm điên cuồng quét qua, thân thể bọn họ bị xé rách, máu tươi bay đầy trời.
Thần sắc chủ nhân Thanh Vân đế quốc vô cùng khó coi, chợt quát một tiếng. Cự kiếm hàng lâm, dường như muốn đánh sập cả một khoảng trời. Kiếm này chính là võ mệnh Thiên Cương.
Trên thân chủ nhân Thanh Vân đế quốc toát ra khí thế ngập trời. Võ mệnh Thiên Cương bộc phát toàn lực, lợi kiếm vương giả đánh tới, dường như tất cả bị hủy dưới lưỡi kiếm. Thần sắc hắn hoảng hốt, muốn chạy trốn nhưng lại thấy kiếm này trực tiếp trấn áp trên người mình, - phốc phốc- vài tiếng vang truyền ra, uy lực kiếm khí khủng bố xé rách thân thể của hắn, hài cốt cũng không còn.
- Đông!
Một tiếng vang thật lớn chấn động cả hư không. Võ mệnh Thiên Cương trấn áp thiên địa. Những người đến từ Thanh Vân đế quốc cảm thụ kiếm uy sâu sắc, lại thấy chủ nhân Thanh Vân đế quốc bỏ mạng, toàn thân bọn họ run rẩy kịch liệt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Một kiếm, trực tiếp tiêu diệt chủ nhân Thanh Vân đế quốc.
Phía dưới, hoàng cung Sở quốc cũng ngây ngốc, chỉ thấy toàn bộ sự việc diễn ra trước mắt mình nhưng bọn họ có cảm giác như đang giấc mơ.
Chủ nhân Thanh Vân đế quốc lúc đến khí thế ngập trời, kiêu ngạo không kể xiết, như quân lâm thiên hạ muốn biến Sở quốc thành Sở quận, phân phối nam tử trong hoàng cung, lại mang nữ tử trẻ tuổi về đế quốc phân phối, quả thực kiêu ngạo không ai bì nổi.
Chỉ trong chớp mắt đã bị một kiếm tru sát tại chỗ, đến cả cơ hội đối kháng cũng không có. Muốn dùng Thanh Vân chí tôn đè ép người ta? Người ta giết hắn hoàn toàn chẳng để ý đến, trực tiếp giết không tha.
Bên ngoài hoàng cung cũng có không ít người nhìn về phía bên này, thấy một màn như vậy, trong lòng tất cả mọi người sinh ra sóng to gió lớn.
Chủ nhân Thanh Vân đế quốc khống chế thập quốc, là tồn tại chí cao vô thượng, liệu có cường đại thật như vậy hay không?
Càn rỡ? Một kiếm, giết.
Xa xa, một bóng người áo trắng đi tới, mọi người cảm thấy hắn rất tuấn tú, ánh mắt hắn có thể làm người ta say mê. Thanh niên này không quá ba mươi tuổi nhưng lại có thể dùng một kiếm tru sát chủ nhân Thanh Vân đế quốc.
- Hắn chính là Tần Vấn Thiên, người đã kêu chủ nhân Thanh Vân đế quốc trong vòng bảy ngày phải đến đây sao?
- Hơn mười năm trước hắn đoạt dược danh hiệu đệ nhất quân lâm yến, ngày nay dẫn theo Sở quốc đệ nhất mỹ nữ Mạc Khuynh Thành trở về, hắn chuẩn bị cử hành đại hôn tại Sở quốc. Quân vương Sở quốc tuyên cáo thiên hạ, thiết yến toàn thành.
- Nếu ta nhớ không lầm, hắn năm nay chắc đã hai mươi tám tuổi, áo gấm vinh quy, trở lại Sở quốc làm đại hôn. Chủ nhân Thanh Vân đế quốc đến Sở quốc làm càn liền bị hắn một chém giết, phong thái rất đủ.
Mỗi người mang một tâm tư khác nhau, cảm khái ngàn vạn, chỉ thấy cự kiếm kia quay về. Người Thanh Vân đế quốc run rẩy, nội tâm tuyệt vọng, sau đó lại thấy lưỡi kiếm trực tiếp quay về trong cơ thể Tần Vấn Thiên mà không có giết hại bọn họ. Dù vậy bọn họ cũng kinh hãi lạnh mình như trước.
- Trở về bẩm báo Thanh Vân chí tôn, nói cho hắn biết Tần Vấn Thiên ta sẽ cử hành đại hôn tại Sở quốc, bảo hắn lúc đó đến Sơ quốc dự lễ.
Tần Vấn Thiên hướng mắt nhìn về phía đám người lạnh lùng nói ra. Ngày trước hắn hóa thân Đại Bằng, cùng Thanh Mị tiên tử mời Thanh Vân lão nhân tập kích Cửu Huyền cung, diệt tất cả. Khi đó dù bọn họ chưa công khai thân phận, nhưng nhân vật cấp cao nhất Thanh Vân các chắc hẳn đã biết rõ, tin tức chủ nhân Thanh Vân đế quốc gián đoạn, đến Sở quốc tìm chết. Thanh Vân chí tôn hắn hôm nay là người khống chế Thanh Vân các, chỉ cần những người truyền lời trở về, chắc chắc Thanh Vân chí tôn sẽ biết Tần Vấn Thiên là người phương nào.
Mỗi người mang một thần sắc khác nhau nhưng trong thâm tâm dâng lên từng đợt sóng lớn. Người này hoàn toàn không sợ hãi và úy kị Thanh Vân chí tôn? Nếu không, tại sao hắn dám trực tiếp tru sát chủ nhân Thanh Vân đế quốc, lại dám bảo cả Thanh Vân chí tôn đến đây dự lễ.
- Được.
Đám người lên tiếng, quay người rút lui. Bọn họ lúc đến cuồng vọng ngập trời, lúc đi lại như chó nhà có tang. Chủ nhân đế quốc cũng bị một kiếm tru sát. Chuyện này buồn cười biết bao. Thương thay cho bọn họ lúc trước vẫn còn tuyên cáo chiếu lệnh, muốn biến Sở quốc biến thành Sở quận, tời giờ nghĩ lại, thật giống một câu chuyện cười.
Sở Vô Vi bình tĩnh nhìn mọi sự phát sinh nhưng trong lòng cũng sinh ra sóng to gió lớn. Hắn đã nghe Sở Mãng nói cho biết về tình cảnh bên ngoài của Tần Vấn Thiên, tuy nhiên tận mắt chứng kiến thiếu niên bất khuất tại Quấn Lâm yến năm nào nay đã mạnh đến mức này, hắn cảm thấy tất cả như một giấc mơ. Không chỉ có hắn, mọi người trong hoang cung Sở quốc cũng cảm tưởng tất cả phát sinh vừa rồi là một giấc mơ thoáng qua.
Tần Vấn Thiên gật đầu với đám người Sở Mãng, sau đó liền quay người rời đi. Tru sát chủ nhân Thanh Vân đế quốc đối với hắn mà nói chẳng có ý nghĩa gì.
Hắn đã chết, đủ làm Thanh Vân chí tôn cùng với chủ nhân và chủ nhân Phiêu Miểu Phong biết được sự tồn tại của Tần Vấn Thiên, biết rõ ràng Tần Vấn Thiên hắn đã trở lại Sở quốc.
Sự việc diễn ra trong hoàng cung đã làm rung động Sở quốc. Lại một lần nữa, danh tiếng của Tần Vấn Thiên vang vọng khắp Sở quốc, khơi dậy sóng to gió lớn. Vô số người lúc nói đến hắn đều mang vẻ mặt hưng phấn. Người còn chưa xuất hiện đã một kiếm tru sát chủ nhân Thanh Vân đế quốc, đúng là phong độ vô thượng.
Mạc phủ, Tần phủ, Đế Tinh học viện và các thế lực khác biết được tin tức này, trong lòng cũng run rẩy một trận, qua thật lâu không thể bình tĩnh lại được. Tần Vấn Thiên của ngày hôm nay cường hãn đến mức nào? Hắn lại dám bảo Thanh Vân chí tôn đến đây dự lễ.
Lại qua vài ngày sau, Thanh Vân các Công Dương Hoằng và không ít cường giả đều đến Sở quốc bái phỏng Tần Vấn Thiên, làm cho Sở quốc rung chuyển lần nữa. Bất ngờ thay, Tần Vấn Thiên đã sớm rời khỏi hoàng thành Sở quốc.
Giữa hư không mênh mông vô tận của Đại Hạ hoàng triều, một bóng người áo trắng ngự kiếm bay đi. Bóng người áo trắng nhìn xuống mặt đất bao la, đáy mắt hiện ra từng hồi ức. Sở quốc là cố quốc của hắn, là đất đai Đại hạ, là nơi mà hắn đã trưởng thành. Hắn mười tám tuổi đặt chân vào Đại Hạ, ở chính mảnh đất mà hắn trưởng thành này lại có quá nhiều chuyện phát sinh.
Giờ đây, hắn lại đã trở về mảnh đất này. Lần này, hắn muốn kết thúc chuyện Sở quốc và chuyện Đại Hạ.
Đại Hạ hôm nay do các thế lực đại bá chủ thống trị hoàng triều cổ xưa. Ngoài Đại nhật Trần cùng Cửu Huyền cung bị diệt năm đó, các thế lực bá chủ khác vẫn cường đại như trước. Mặc dù ban đầu Đan Vương điện đã gặp phải phong ba cường đại, nhưng từ ngày Quân Ngự mang theo danh tiếng Hoàng Cực Thánh tông đến Đan Vương điện chiêu nạp đệ tử ưu tú khắp thiên hạ, mấy năm qua, Đan Vương điện đã khôi phục nguyên khí, lại trở thành thế lực cường đại ngày xưa.
Những năm gần đây, Linh Thương châu thành Âu Dương thế gia cũng tương đối phát triển, thực lực mạnh mẽ. Chỉ có điều, năm xưa, một hậu bối ưu tú là Âu Dương Cuồng Sinh vẫn bất hòa với gia tộc. Tuy nhiên cũng chẳng có mấy người chú ý đến việc này.
Đồng thời, trong Đại Hạ hoàng triều có một cỗ lực lượng ngầm, tương truyền muốn phục hưng toàn bộ Thương Vương cung mà Đế Thương cai quản ngày trước. Một sáng một tối, dường như có đến hai Thương Vương cung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận