Thái Cổ Thần Vương

Hồng Trần Tiên cung

Hai huynh đệ Hạ Lan Vân Thiên và Hạ Lan Vân Hải đi tới trước mặt một vị lao nhân, cung kính kêu lên một tiếng:
- Phụ thân.
- Ừm, ngồi cả đi.
Lão nhân chính là hùng chủ Hạ Lan thị, Hạ Lan Giang Sơn, siêu phàm nhập thánh, nhân vật bán bộ Giới chủ, từng tranh đoạt ngôi vị Cung chủ với Ly Hỏa cung, mặc dù thất bại, nhưng thực lực của người này là không thể nghi ngờ, hơn nữa sức mạnh cực lớn, thậm chí, có năng lực ảnh hưởng tới cả bên Trường Sinh thành này, ra tay đưa Dạ Thiên Vũ tới Trường Sinh thành, có thể thấy mặc dù lão không đoạt được vị trí Cung chủ, nhưng cũng tuyệt đối không cam lòng, nếu để lão bắt được cơ hội, thì vẫn có thể thay thế được.
- Gia gia
- Thái gia gia.
Rất nhiều người của Hạ Lan thị đều khom lưng kêu lên, Hạ Lan Giang Sơn nhìn tất cả mỉm cười gật đầu, sau đó ánh mắt dừng lại nơi Đế Thiên, nói:
- Ngươi là ai?
Ở đây đáng lẽ đều phải là huyết mạch Hạ Lan thị của lão mới đúng, nhưng Đế Thiên, lão lại không quen, bởi thế mới hỏi câu này.
- Phụ thân, Đế Thiên đại sư là đại sư luyện vũ khí siêu phàm, năng lực luyện binh khí cực mạnh, hiện tại ở Ly Hỏa thành đã mở Đế Các.
Hạ Lan Vân Thiên thay Đế Thiên trả lời.
- Vãn bối Đế Thiên, ra mắt Hạ Lan tiền bối.
Đế Thiên hơi cúi đầu với Hạ Lan Giang Sơn, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt.
- Phụ thân, Đế Thiên đại sư thật sự rất giỏi, hôm đó lấy ra Đế binh giao đấu với đế binh của Hiên Viên thị chế tạo cũng không hề bị yếu thế, nha đầu Thu Nguyệt này, rất ái mộ đấy.
Hạ Lan Vân Hải cũng mở miệng cười nói.
- Ồ.
Mắt Hạ Lan Giang Sơn lóe lên, mấy tâm tư của con trai mình lão biết cả, có điều mấy đứa cũng biết giữ đúng mực, bất luận trong lòng có mâu thuẫn gì, nhưng cũng đều một lòng một dạ vì sự cường đại của Hạ Lan thị, lúc này, hai người đồng thời khen ngợi một người, điều đó có nghĩa là, người thần bí đeo mặt nạ ở trước mặt đây có bản lĩnh thật sự.
- Nha đầu Thu Nguyệt lớn rồi.
Hạ Lan Giang Sơn nhìn Hạ Lan Thu Nguyệt cười, khiến Hạ Lan Thu Nguyệt cảm thấy hơi chút e lệ, không nói gì cả, mặc dù nàng và gia gia Hạ Lan Vân Thiên rất thân thiết, nhưng thái gia gia này, thì nàng thật sự cũng không thân quen lắm, có điều sự uy nghiêm của thái gia gia thì nàng biết.
- Đế Thiên đại sư.
Lúc này, một đạo âm thanh truyền tới, ánh mắt Đế Thiên quay qua, nhìn về phía một tòa cao đài, chỉ thấy ở đó, là nơi mà Ly Hỏa Cung chủ đang ngự trị, còn như người mở miệng nói, vẫn là Thống lĩnh khu trung ương thành, Hạ Hầu.
- Đế Thiên đại sư là người của Ly Hỏa thành ta, Đế Các cũng là thế lực của Ly Hỏa thành ta, tại sao đại sư lại không ở bên Ly Hỏa thành chúng ta bên này, mà lại ở đó.
Hạ Hầu thản nhiên nói, trong âm thanh có mang đôi phần lạnh lẽo, rõ ràng có ý gây chuyện xích mích.
Quả nhiên, ánh mắt Ly Hỏa Cung chủ hướng nhìn về phía Đế Thiên đứng, trong mắt dường như có một đạo hồng quang chói lóa, kể cả Tử Nguyệt tiên tử bên cạnh y cũng lạnh như băng nhìn Đế Thiên.
Năm đó, chuyện xấu trong phủ thống lĩnh khu Trung ương thành huyên náo sôi sục, là nàng đích thân tới, ngăn cản Hạ Hầu, để cho Đế Các có thể tiếp tục tồn tại, không ngờ tới nay, Đế Thiên lại trở thành người của Hạ Lan thị, cũng không biết Cung chủ liệu có trách tội mình làm việc không ra gì không.
- Chuyện này nói ra thì dài, năm đó nhờ Hạ Hầu Thống lĩnh ban tặng, Đế Các của Đế mỗ xuýt chút nữa là không mở được tiếp, để tránh giẫm lên vết xe đổ, chỉ còn cách đi tìm đường khác, đi tới cùng đất Bắc Vực, bởi thế kết giao với Hạ Lan thị, đến nay, ta không phải đại diện cho Đế Các tới đây, chỉ là tới đây với tư cách bằng hữu của Hạ Lan thị.
Đế Thiên bình tĩnh đáp trả, những lời này không nghĩ ngờ gì nữa đã chiếu tướng đối phương, nói với đối phương rằng ta đến với Hạ Lan thị cũng là do Hạ Hầu ngươi ép, xem Ly Hỏa Cung chủ nghĩ sao.
Ly Hỏa Cung chủ nghe câu này quả nhiên liếc nhìn Hạ Hầu một cái, khiến Hạ Hầu cứng đơ mặt lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Đế Thiên càng trở nên lạnh giá.
- Đế Các Đế Thiên, bái kiến Cung chủ.
Đế Thiên gật đầu với Ly Hỏa Cung chủ, Ly Hỏa Cung chủ lạnh lùng quét nhìn y, không đáp trả, quan hệ giữa y và Hạ Lan thị, ai mà không biết, Đế Thiên vậy là đã chọn xong bản doanh cho mình rồi sao?
Thấy nét mặt của Ly Hỏa Cung chủ, ánh mắt Đế Thiên lóe lên, xem ra sau khi về, thì có thể di chuyển Đế Các tới khu Bắc Vực rồi, nếu có biến cố, Hạ Lan thị chắc sẽ gánh cho mình, vật lộn giữa hai thế lực, không thể chu toàn cả hai, tới nay, bản tôn ở ngoài sáng y trong tối, cách tốt nhất chính là, để Ly Hỏa cung và Hạ Lan thị đấu với nhau.
- Đế Thiên đại sư đã lâu không gặp.
Lúc này, từ một hướng khác, Hiên Viên Hạo bên Hiên Viên cung cũng mở miệng nói một tiếng, đôi mắt Đế Thiên lại một lần nữa quay qua, nhìn về hướng kia.
- Hiên Viên tiền bối.
Đế Thiên lại khá giữ ý, không lên mặt nạt người như Tần Vấn Thiên trước đó tại Hạ Lan thị, ngược lại, y duy trì sự khiêm tốn vừa đủ.
- Đại sư khách khí rồi, cứ gọi thẳng ta là Hiên Viên Hạo là được, phong thái của đại sư ngày hôm đó trong ký ức ta còn như mới ngày hôm qua, nếu có cơ hội mời Đế Thiên đại sư tới Hiên Viên thị chúng ta một chuyến, ta sẽ vô cùng vui mừng.
Hiên Viên Hạo nói.
- Nếu ngày nào có thời gian rảnh rỗi, Đế mỗ chắc chắn sẽ tới hỏi thăm.
Đế Thiên mỉm cười nói, Hiên Viên Hạo này thật đúng là cũng nể mặt mũi mình, lúc này mở miệng, không nghi ngờ gì nữa, sẽ là một lời cảnh tỉnh cho Ly Hỏa Cung chủ, mặc dù là một câu đơn giản, cũng là bên cạnh giúp đỡ mình, mấy lão già này quả đều biết đối nhân xử thể.
Quả nhiên, ánh mắt Ly Hỏa Cung chủ hơi lóe lên, tuy dều là Cửu Giới cung, nhưng vị trí Ly Hỏa Cung chủ của y lại rất bấp bênh, chỉ cần hơi không cẩn thận một chút, thì rất có khả năng sẽ mất đi, nếu không lão già Hạ Lan Giang Sơn kia cũng không dám cứ nhăm nhe suốt, nhưng Hiên Viên cung, ai có thể lay động địa vị của bọn họ? Đời đời kế thừa, căn cơ thâm hậu, Đế Thiên này, lại có thể có được sự ưu ái từ phía Hiên Viên thị, có thể thấy y vô cùng có năng lực.
Các đại thế lực đỉnh cấp của Trường Sinh thành đều lục tục kéo đến, cường giả của Cửu phương cung đều hướng mắt về phía bảo tọa trên cầu thang vạn trượng, bỗng chốc, một dạo ánh sáng chói lòa xuất hiện, như thể từ trên trời chiếu xuống, liền dó một đạo hư ảnh đáp xuống trên bảo tọa, rồi thân ảnh dần dần kết tụ lại, hóa thành một nhân vật trẻ tuổi cực kỳ anh tuấn, y xem chừng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, phong hoa tuyệt thế, chắp hai tay sau lưng, mỉm cười nhìn về phía mọi người.
Mọi người sửng sốt, lâp tức lại thấy tướng mạo của Trường Sinh Giới Chủ thay đổi, nhanh chóng khôi phục lại dung nhan vốn có, thoạt nhìn vào khoảng tầm năm mươi tuổi, tiên phong đạo cốt, khí chất trác tuyệt, giống như nhân vật thần tiên thật sự.
Tất cả mọi người lũ lượt đứng dậy, bao gồm Cung Chủ của Cửu Giới cung, nhìn về người trẻ tuổi trên bảo tọa, vô số người đồng loạt đứng dậy cùng khom lưng bái lạy, lớn tiếng kêu lên:
- Bái kiến Giới Chủ.
Trường Sinh Giới Chủ chậm rãi ngồi xuống, ngồi trên bảo tọa, y không mở miệng, không ai dám ngẩng đầu.
- Ngồi.
Trường Sinh Giới chủ cười phất tay, lúc này mọi người mới ngẩng đầu lên, nói:
- Đa tạ Giới Chủ.
Lời vừa dứt, mọi người lần lượt ngồi xuống, trong lòng có chút không biết nói gì, khi Giới Chủ xuất hiện lại là một người trẻ tuổi anh tuấn, cũng không biết ở bên ngoài đang làm gì, xem ra thịnh yến mở ra vào thời khắc quan trọng nên mới vội vàng qua bên này, có điều bọn họ không có ai dám hỏi, Giơi Chủ là cảnh giới mức nào cơ chứ, siêu thoát ra ngoài Trường Sinh giới, đương nhiên y thường xuyên ở ngoài, làm gì có chuyện lúc nào cũng ở trong Trường Sinh điện.
Còn như mọi chuyện ở Trường Sinh giới, đương nhiên có thuộc hạ của Trường Sinh điện và người của Cửu Giới cung giúp y xử lý.
- Chớp mắt đã lại một trăm năm trôi qua, chín vị Cung chủ thay ta trấn thủ các phương, cực khổ rồi.
Trường Sinh Giới Chủ mở miệng nói, Cung chủ Thiên Hành cung thân là đệ tử Giới Chủ, là người đầu tiên đáp lời:
- Đây vốn dĩ là việc bọn ta nên làm, làm sao lại nói cực khổ được.
- Giới Chủ xin đừng giày vò chúng ta.
Các vị Cung chủ lần lượt mở miệng nói.
- Dù ta là Trường Sinh Giới Chủ, nhưng mà mọi việc ở Trường Sinh giới đều do các vị thay bổn tọa gánh vác, nói vậy là những điều nên nói, người đâu, thưởng rượu.
Trường Sinh Giới Chủ mở miệng nói, lập tức từ sau lưng y, có rất nhiều nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp lóe lên hiện ra, dâng tửu yến.
Chỉ thấy trong hư không, đột nhiên có tiên nhạc vang lên, liền đó một nữ tử mặc trang phục màu trắng, che mặt bằng lụa mỏng, đến cùng với tinh quang, chậm rãi bay xuống, hạ xuống đài cao ở vị trí chính giữa.
- Điệu múa của các vị tiên tử Hồng Trần Tiên cung, từ trước đến nay kinh diễm thế gian, hôm nay lại có thể tĩnh tâm thưởng thức.
Trường Sinh Giới Chủ cười nói, Hồng Trần Tiên Cung là một thế lực đỉnh cấp, nơi đó toàn các nữ tử cực kỳ xinh đẹp, không chỉ thực lực siêu phàm, hơn nữa vũ nhạc còn vô song, muốn mời được bọn họ, đều phải bỏ ra cái giá cực lớn.
Những nữ tử này tuy rằng che mặt, nhưng vẻ đẹp mông lung mơ màng vẫn có thể nhìn ra được phong tư tuyệt sắc, còn dáng múa của các nàng và cả âm nhạc vô hình đó, đều tuyệt diệu tới cực điểm.
Đế Thiên nhìn thấy cảnh này không nén được phải tán thưởng một tiếng, một điệu vũ quá đẹp, một thanh âm quá rung động lòng người.
Mọi người đều yên lặng thưởng thức, trong đôi mắt ánh lên vẻ ái mộ, trên đài cao ánh tinh quang sáng chói, tựa như mộng ảo, từ trong đó, Đế Thiên mơ hồ cảm thấy một cảm giác quen thuộc.
Chính vào thời khắc này, mảnh tinh không mộng ảo đó, hình như có ánh trăng chiếu rọi.
Dưới trăng, một thân ảnh gợi cảm xinh đẹp yêu kiều đến cực điểm xuất hiện, ánh trăng chiếu lên người nàng, giống như tiên tử của Cung Nguyệt, mặc dù chỉ đứng lẳng lặng ở đó, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy diễm lệ vô cùng.
Khi nàng cử động, chỉ là một động tác đơn giản, cũng khiến cho lòng người run rẩy theo.
- Đẹp, Hồng Trần Tiên Cung danh bất hư truyền, quá đẹp.
Có người không nhịn được phải thốt lên tán thưởng.
Thân thể Đế Thiên cứng ngắc, ánh mắt kinh ngạc nhìn về thân ảnh trong hư không kia.
Chẳng trách y cảm thấy quen thuộc đến vậy, lúc này, mỹ nhân dưới ánh trăng kia, quen thuộc đến thế, đã từng, ở Hạ Lan Đế thành, nơi ở của Hạ Lan Đế Quân, trên hồ băng, dưới ánh trăng, điệu vũ kinh thế đó, đến nay khó quên.
Hôm nay, hiện lại.
Ánh mắt người của Hạ Lan thị lóe lên, trong đôi mắt đẹp của Hạ Lan Thu Nguyệt sáng lên một tia sáng kỳ lạ, nhìn vào thân ảnh trong hư không nói:
- Gia gia, nàng ấy thật sự là người của Hồng Trần Tiên cung?
- Ừm, nếu không phải năm đó có người in dấu điệu vũ đó ở Hạ Lan Đế thành, e là ta cũng sẽ không biết việc này, cũng chính vì nguyên nhân này, mới có cơ hội đưa nàng từ trong nhà ngục Ly Hỏa cung ra ngoài, để cho nàng được lấy công chuộc tội ngày hôm nay, Hồng Trần Tiên cung có dính líu trong chuyện này, coi như là tạ tội.
Hạ Lan Vân Thiên không dám nói trực tiếp, mà dùng truyền âm nói với Hạ Lan Thu Nguyệt.
Đôi mắt đẹp của Hạ Lan Thu Nguyệt lóe lên, thấy Đế Thiên bất động đứng nhìn thân ảnh tuyệt mỹ trong hư không, môi nàng hơi cong lên, hích vào người Đế Thiên, cười nói:
- Nhìn thấy mỹ nữ là đắm chìm rồi?
Mắt Đế Thiên lóe lên, chỉ nghe Hạ Lan Thu Nguyệt nói:
- Ngươi có biết nàng là ai không?
Đế Thiên lắc đầu, Hạ Lan Thu nguyệt truyền âm nói:
- Dạ Thiên Vũ, năm đó là nàng ta và Tần Vấn Thiên gây chuyện ở Hạ Lan Đế thành, sau đó bị bắt nhốt vào ngục, Ly Hỏa Cung Chủ mượn chuyện này uy hiếp Tần Vấn Thiên, khiến Tần Vấn Thiên phải tới khu Bắc thành, muốn đối phó với Hạ Lan thị ta, có điều, hôm nay vị Tần Thống lĩnh kiêu ngạo đó lại không tới, có lẽ là Ly Hỏa Cung Chủ không muốn y xuất hiện thì phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận