Thái Cổ Thần Vương

Tiếng gầm của Trường Thanh

Thanh Nhi rời đi, lẳng lặng bỏ đi, giống như lời nàng nói, không một ai thông báo cho Tần Vấn Thiên đang tu hành.
Tần Vấn Thiên vẫn đang tu hành, không biết biến hóa xảy ra bên ngoài. Lúc này dưới chân nơi hắn đang tu hành, có một nữ tử yên tĩnh đứng đó, dung nhan xinh đẹp, khí chất cao quý kia lại không phải Thanh Nhi, mà là Nam Hoàng Vân Hi.
Nàng biết Thanh Nhi đi, nàng cũng biết vì sao Thanh Nhi lại đi. Thân là nữ tử, nàng đương nhiên hiểu được tâm tư Thanh Nhi, trong lòng cảm động, ấm áp, khó trách Tần Vấn Thiên lại yêu nàng ấy như thế. Tình yêu của bọn họ đều đã vượt qua cả tính mạng.
Đôi mắt đẹp trong suốt của Nam Hoàng Vân Hi như có sương mù, lại giống như lệ quang, nàng nhìn bóng dáng trong hư không kia, cuối cùng nàng cũng không nói gì, im lặng xoay người, rời đi. Có lẽ tôn trọng lựa chọn của Thanh Nhi, cũng có thể vì nàng không hi vọng người phải ra đi là Tần Vấn Thiên.
Nếu có ngày hắn biết được sự thật sẽ thế nào đây?
Tần Vấn Thiên vẫn chìm trong trạng thái quên mình, hắn cảm nhận được cỗ lực lượng của đạo thống kia, không nhận đạp thống truyền thừa, chỉ tĩnh ngộ, từ trong không gian đạo thống cảm ngộ được, cảm ngộ được trong thế giới đạo thống, tu hành trong mộng cảnh, hoàn thiện lực lượng bản thân.
Trong mộng cảnh, Tần Vấn Thiên đứng ở một khoảng không thế giới hư ảo, phóng thích ra bảy tòa tinh hồn, điên cuồng diễn hóa, hóa thành những tinh tương hoàn mỹ, một bóng dáng tuyệt thế đứng thẳng trong hư không, xung quanh là những dải kiếm hà hẹp, trong đó có vô tận kiếm chi quy tắc lưu động, dù khác lực lượng quy tắc, nhưng cũng giống như đang dung nhập vào trong đó, lấy hình thái kiếm ý tồn tại.
Dựa theo tâm tư xao động của Tần Vấn Thiên, kiếm hà lập tức quay cuồng, những kiếm ý kia xẹt ngang qua hư không, phóng về phía trước, thiên địa rít gào, kiếm khí đảo lộn, còn có sức mạnh kinh thiên, trấn áp mọi thứ, hủy diệt toàn bộ, giống như dung nhập tất cả các loại quy tắc thuộc tính vào trong kiếm ý, mỗi một đạo kiếm ý cũng như một kiếm hà, một đại kiếm trận phá hủy mọi thứ tồn tại, công kích chí cường.
Bàn tay Tần Vấn Thiên vung lên, tinh hồn biến thành tinh tương tiêu tán, không ngừng diễn hóa, lại hóa thành một tinh tương khác, vẫn là hình người giống như Thần Minh giáng từ trên trời xuống, vàng óng, ngay sau đó ma hóa hóa thành thân thể hắc ám, không chỉ phủ xuống quanh người Tần Vấn Thiên, thậm chí còn khuếch tán về phía sau, chỉ trong chớp mắt ngàn vạn ma thân giáng xuống, lấy bóng dáng Ma Vương sau lưng Tần Vấn Thiên làm trung tâm, như một ma đầu tuyệt thế.
- Đi.
Tần Vấn Thiên nói một chữ, ngay lập tức một ma đầu đánh ra công kích hóa thành Ma Thần Chi Thủ, xẹt ngang qua hư không, không ngừng giáng xuống trên vòm trời, bao phủ thiên địa, che khuất bầu trời.
- Đến giờ vẫn không thể sự huyền bí trong đồng huy tinh thần, không biết công kích đã đến mức độ nào rồi.
Tần Vấn Thiên thì thào tự nói, tiếp tục cảm ngộ tu hành, hoàn thiện lực lượng bản thân.
....
Trong hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, Thanh Nhi đã trở lại.
Nàng thông qua truyền tống đại trận trở lại, trước tiên trở về ngọn núi Cơ Đế tu hành, sau đó đi tới hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, bằng không nếu nàng trực tiếp trở về đi từ ngoài hoàng cung vào, e rằng còn chưa vào đã bị bắt. Hiện giờ cả hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc đều đã bị vây khốn rồi.
Thanh Nhi trở lại hoàng cung một lát, Trường Thanh Đại Đế trực tiếp giáng xuống, dẫn nàng vào đế cung, ngăn cách không gian, nổi giận với Thanh Nhi:
- Ai bảo ngươi trở về?
Thanh Nhi chưa bao giờ thấy Trường Thanh Đại Đế đối xử với nàng như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên. Nhìn hai hàng lông mày của Trường Thanh Đại Đế nhíu chặt lại, đều thể hiện sự tức giận, Thanh Nhi không hề oán trách vì sao phụ thân lại đối xử với mình như vậy, mà cúi đầu không nói.
- Lập tức rời đi, trở về đi.
Trường Thanh Đại Đế tức giận nói, Thanh Nhi lại lắc đầu:
- Nếu đã trở lại thì ta sẽ không đi nữa.
Sắc mặt Trường Thanh Đại Đế càng khó coi hơn. Hắn nhìn chằm chằm nữ nhi mình thương yêu nhất, muốn nổi giận lại không biết nói gì, cuối cùng đành nói:
- Hắn đâu? Hắn để một mình ngươi trở về?
- Hắn không biết, con chưa từng nói cho hắn biết. Mấy năm gần đây, hắn luôn bế quan tu hành, không ai tới quấy rầy hắn, con cũng không muốn để người khác quấy rầy hắn.
Thanh Nhi ngẩng đầu, trong đôi mắt đẹp là ý chí quật cường nhìn phụ thân mình.
- Ta thật sự đã sinh ra một nữ nhi tốt rồi.
Trường Thanh Đại Đế tức giận:
- Ngươi muốn dùng mạng của mình đổi mạng của hắn sao? Ngươi đã từng nghĩ cho ta, nghĩ cho Trường Thanh Tiên quốc chưa hả?
Trường Thanh Đại Đế là nhân vật cỡ nào, trong nháy mắt lập tức hiểu được suy nghĩ của Thanh Nhi, không nói cho Tần Vấn Thiên, vậy thì nàng một mình trở về là có ý gì? Điều này còn phải hỏi sao, nhắm mắt cũng có thể đoán được.
- Chính bởi vì suy nghĩ cho phụ thân, lo lắng cho Trường Thanh Tiên quốc cho nên con đã trở về.
Thanh Nhi ngẩng đầu, chăm chú nhìn Trường Thanh Đại Đế, vẫn quật cường nói:
- Trường Thanh Tiên quốc gặp phải nguy nan, bản thân con là nữ nhi của người, là nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế, con có trách nhiệm phải gánh vác, cho dù con chết cũng sẽ không hối tiếc, đây chính là điều mà con phải làm, nhưng hắn không thể chết được, tất cả của hắn hãy để con gánh chịu đi.
Trường Thanh Đại Đế nhìn ái nữ của mình, trong lòng ai thán, muốn hỏi thế gian tình là gì.
- Đúng vậy, ngươi nguyện ý từ bỏ tính mạng của mình, nhưng lại không muốn liên lụy tới hắn, cho dù vì thế mà Trường Thanh Tiên quốc bị diệt thì ngươi cũng muốn hắn sống, đúng không?
Trường Thanh Đại Đế thở dài, hai mắt Thanh Nhi ửng đỏ, biểu lộ vẻ hổ thẹn, nhưng nàng vẫn kiên định gật đầu:
- Nguy hiểm của Tiên quốc con nguyện gánh lấy, dù chết cũng không hối hận. Phụ thân, ta mà chết thì người phải sống thật tốt đấy.
- Hắn rốt cuộc dựa vào cái gì khiến nữ nhi của ta làm như vậy.
Trường Thanh Đại Đế cảm thấy cho dù có là thanh niên ưu tú, nhưng trong lòng hắn cuối cùng vẫn không bù lại được cho nữ nhi, còn là nữ nhi hắn yêu thương nhất, hiện giờ nữ nhi của hắn còn muốn dùng chính tính mạng của mình thay cho kẻ kia.
- Chỉ bằng hắn là người con yêu, chỉ bằng hắn là nữ tế của Trường Thanh Tiên quốc, đích thân phụ thân tứ hôn.
Thanh Nhi khẽ mỉm cười, Trường Thanh Đại Đế xoay người đứng chắp tay, hắn nhắm mắt lại, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
- Phụ thân, người đừng nghĩ tới chuyện đưa con đi, cho dù cưỡng chế đưa con đi cũng đừng hòng. Nếu hoàng cung Tiên quốc gặp nạn, Thanh Nhi sẽ thành tội nhân, con vẫn phải gánh chịu như vậy.
Thanh Nhi như đoán được suy nghĩ của Trường Thanh Đại Đế, dứt khoát nói. Trường Thanh Đại Đế không phản ứng, vẫn nhắm mắt lại như cũ, nhưng hắn hiểu nữ nhi này của hắn đã quyết tâm, căn bản không thể thay đổi được.
- Giao ta ra ngoài đi, phụ thân.
Thanh Nhi khẽ nói.
- Sau đó ngươi tự vẫn, kể từ đó mọi chuyện đều đã giải quyết xong, để cản trở bọn họ dùng ngươi uy hiếp hắn, để hắn trở về đi tìm cái chết sao?
Trường Thanh Đại Đế mở mắt cười nói:
- Thanh Nhi, ngươi thật khờ dại.
- Nữ nhi bất hiếu.
Thanh Nhi cúi đầu.
- Ngươi thật sự bất hiếu.
Trường Thanh Đại Đế quay đầu lại nhìn Thanh Nhi:
- Nhưng dù ngươi bất hiếu, ngươi vẫn là nữ nhi của ta, là nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế ta, dù ngươi bất hiếu thì ta cũng sẽ không giao ngươi ra ngoài, dù chết thì cũng phải chết trận.
- Phụ thân.
Thanh Nhi biểu lộ ý tứ khẩn cầu.
Trường Thanh Đại Đế xoay người phất tay, lập tức một cỗ lực lượng không thể địch nổi nhảy vào trong cơ thể Thanh Nhi, trói buộc lực lượng của nàng. Hắn mở miệng nói:
- Người tới.
Vừa dứt lời lập tức có hai thị nữ đi vào.
- Trông coi nàng cho cẩn thận, một tấc cũng không rời.
Trường Thanh Đại Đế thản nhiên nói, ngay sau đó vung tay áo rời đi. Thanh Nhi nhìn bóng dáng phụ thân, nước mắt lại một lần nữa rơi xuống.
Mặc dù nàng bất hiếu thì vẫn là nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế, dù chết thì cũng phải chết trận.
....
Trong hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc có một cung điện đang có không ít cường giả tụ tập, bọn họ đều là những nhân vật siêu phàm đến từ các thế lực cường hoàng, mỗi người đều mang khí tức đáng sợ.
- Trong hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc có dị động, có thể là nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế là Trường Thanh Thanh Nhi đã trở lại.
Lúc này có một người mở miệng, khiến ánh mắt của những kẻ còn lại lóe lên.
- Xác định chứ?
- Chuẩn bị tiến hành một lần công kích sẽ biết.
Thiên Lam Đại Đế đề nghị, vô cùng cường thế. Các đại thế lực của Đông Tiên vực đều hi vọng khai chiến, diệt Trường Thanh Tiên quốc, bởi vậy thậm chí hắn đã phải đích thân tới đây.
Ngay khi hắn nói chuyện, sắc mặt cũng đồng thời thay đổi trở nên đặc biệt khó coi, thậm chí có thể nói là tái nhợt.
- Thiên Lam Đại Đế, sao vậy?
Có người nhìn hắn hỏi.
- Trường Thanh, hắn điên rồi.
Thiên Lam Đại Đế tức giận nói. Hắn đứng dậy, khí tức trên người cuồng bạo, điên cuồng phóng thích.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Kiếm Đế Chí Tôn nói.
- Bạch Đế đang ở trong hoàng cung Thiên Lam Tiên quốc ta.
Thiên Lam Đại Đế xanh mặt nói, thần sắc vô hạn băng lãnh.
- Bạch Đế thần bí lại rời khỏi hoàng cung Trường Tiên Thanh quốc?
- Đây chính là được ăn cả ngã về không sao. Nhưng Thiên Lam Đại Đế à, Thiên Lam Tiên quốc ngươi tốt xấu gì cũng có lực lượng trấn thủ, như vậy sẽ sợ một Bạch Đế sao?
Kiếm Đế Chí Tôn nói.
- Bạch Đế đã là đẳng cấp Tiên Đế rồi.
Lời của Thiên Lam Đại Đế khiến trái tim mọi người cùng run lên, biến ảo trở nên cổ quái.
Nếu là đẳng cấp Tiên Đế, vậy thì Thiên Lam Tiên quốc rất có thể sẽ không chịu được đả kích này. Trường Thanh Tiên quốc thật sự được ăn cả ngã về không rồi, lại phái một Tiên Đế đẳng cấp ra ngoài, tiến công Thiên Lam Tiên quốc.
Chỉ trong chớp mắt, sắc mặt của Kiếm Đế Chí Tôn và Thái Hoa Tiên Chủ đều cực kỳ khó coi, bọn họ đều ở Đông Tiên Vực, nếu Bạch Đế muốn đánh tới, bọn họ đều phải tiên phong trả thù đối tượng. Bạch Đế đã bước vào đẳng cấp Tiên Đế, đối với bọn họ mà nói chính là một tai họa.
- Làm sao bây giờ?
Thiên Lam Đại Đế nhìn mọi người xung quanh hỏi. Tiên Đế của Cửu Hoàng Tiên quốc và Sâm La Tiên quốc nhìn hắn một cái, xem ra mấy thế lực ở Đông Tiên Vực này lực lượng có hạn, đến trấn thủ trung tâm Tiên quốc cũng không làm được, rơi vào đả kích.
Đúng lúc này, một tiên niệm cường đại giáng xuống, mọi người lập tức ngẩng đầu, bọn họ đều cảm nhận được sự tồn tại của tiên niệm này xâm nhập vào đây không che giấu một chút lực lượng nào.
- Là Trường Thanh.
- Trường Thanh, bảo Bạch Đế dừng tay.
Thiên Lam Đại Đế giận dữ hét lên.
- Hiện giờ đã biết sợ rồi sao? Khi tiến công hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc ta có phải rất sung sướng. Ta cảnh cáo chư vị ở đây, các ngươi nếu còn dám ra tay với Trường Thanh Tiên quốc ta, sẽ sẽ đánh một trận tử chiến với các người, các người tốt nhất nên giết chết ta, nếu không khi ta rời đi rồi sẽ hộ tống Bạch Đế đi cùng, trả thù từng tên một, hi vọng các ngươi có thể chịu được màn trả thù này, có thể luôn ở một chỗ, cũng hi vọng các người có thể bảo vệ được tộc nhân của mình.
Giọng nói của Trường Thanh Đại Đế lạnh lùng truyền tới, không chứa bất cứ tia tình cảm nào, trực tiếp uy hiếp chư Tiên Đế. Nếu việc đã đến nước này thì hắn sẽ phản kháng mà không hề cố kỵ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận