Thái Cổ Thần Vương

Phật môn đông độ

Trong cửu thiên ngân hà tại Thiên Quật, trên một võ mệnh tinh thần hình một vị Phật lớn trong cửu trọng thiên, lúc này có một bóng người đang ngồi xếp bằng.
Bóng dáng ấy tuy rằng nhỏ bé, nhưng phía sau hắn lại xuất hiện một vị hư ảnh cổ Phật vô cùng khổng lồ, giống như là muốn hóa thành một khối với võ mệnh tinh thần ấy vậy. Phật quang hừng hực, Phật âm vô tận bao trùm cả thiên địa, võ mệnh tinh thần Phật đạo chất chứa lực lượng đạo pháp Phật môn mạnh mẽ, thần thánh và trang nghiêm.
Bóng người trên võ mệnh tinh thần đó chính là Tần Vấn Thiên, hắn đang tu hành trên võ mệnh tinh thần, cảm ngộ đạo pháp Phật môn. Hơn nữa, mỗi lần đến một võ mệnh tinh thần, hắn sẽ đúc một bí cảnh thời gian, thay đổi tốc độ của dòng chảy thời gian trên võ mệnh tinh thần đó, khiến cho hắn có nhiều thời gian tu hành hơn.
Bên ngoài là một ngày còn hắn đã tu hành mấy năm.
Bên ngoài là một tháng thì hắn đã tu hành trăm năm.
Mấy tháng sau, hắn xuất hiện trên một võ mệnh tinh thần khác. Tinh thần này toát ra ma ý ngập trời, khống chế chúng sinh, phách tuyệt thiên hạ, giống như là vương đạo của chúng sinh, xưng bá tất cả. Đạo uy của nó cũng là bá đạo tuyệt luân, toát ra khí tức ma đạo thuần phục thiên hạ ngập trời.
Tần Vấn Thiên tu hành tại võ mệnh tinh thần này mấy trăm năm, bên ngoài mới chỉ qua mấy tháng, sau đó hắn lại tiếp tục đi tới võ mệnh tinh thần khác, thí dụ như phong ấn võ mệnh tinh thần, thời gian võ mệnh tinh thần, không gian võ mệnh tinh thần.
Trên rất nhiều võ mệnh tinh thần đều lưu lại bí cảnh thời gian mà Tần Vấn Thiên đã đúc ra, tất cả đều có bóng dáng tu hành của hắn. Hắn có thể thu nạp lực lượng của các thiên tinh thần, có thể tùy ý đúc ra tinh hồn, cho nên hắn thử lĩnh ngộ mọi loại đạo pháp, nỗ lực lĩnh ngộ ra đạo pháp vô song, bằng không trong tương lai khi Thái Cổ đại chiến nổ ra, hắn căn bản sẽ không có bất kỳ ưu thế gì khi đồng thời phải đối mặt với Thần Vương trở về cũng như Xa Hầu khống chế lực lượng đáo pháp Hỗn Độn.
Không chỉ có Tần Vấn Thiên đang cố gắng, tất cả mọi người trong Thiên Quật đều đang điên cuồng cố gắng tu hành mà lột xác từng chút một. Tất cả mọi người đều cảm nhận được một áp lực cường đại, bọn họ cần phải trở nên mạnh mẽ để có thể ứng đối được với của thế cục tại Thái Cổ, đến lúc đó không thể để cho tất cả áp lực đều rơi vào trên người Tần Vấn Thiên.
Thời gian dần trôi qua, bên ngoài đã sắp qua ba năm, ba năm đối với bên ngoài mà nói thật sự quá ngắn ngủi, chỉ như là trong nháy mắt mà thôi, kỳ cảnh tại thế giới tây phương vẫn còn đó, toàn bộ người của Vũ Vực đều một lòng hướng Phật. Trên không trung nơi mảnh đất cực lạc niết bàn ấy, từng vị cổ Phật hiển hóa hiện thân, hơn nữa càng ngày càng ngưng thực, trở thành hóa thân thật sự của Phật, người đời lại càng thêm thành kính, một lòng cầu đạo.
Càng kỳ diệu hơn, toàn bộ vô tận cổ Phật tại Vũ Vực cực lạc niết bàn đều cùng hướng về một phương hướng mà tụng niệm Phật âm, phía đó chính là Tiểu Tây Thiên.
Toàn bộ thế giới tây phương xuất hiện một cảnh sắc kỳ tích, vạn Phật triêu tông.
Tiểu Tây Thiên càng thêm rực rỡ hơn trước, trong thiên địa xuất hiện tôn thân của một vị Phật Chủ chí cao vô thượng, thân thể của vị đứng đầu vạn Phật này cao tới tận trời, giống như thật sự xuyên qua chín tầng mây vậy, đã không còn nhìn thấy rõ là hắn cao tới mức nào. Người đời đều nói rằng Phật tông đang so cao thấp cùng trời, hắn muốn sánh ngang với trời, thậm chí vượt qua cửu thiên.
Hôm đó, ánh sáng màu vàng trên tôn thân của vị Phật này chiếu rọi toàn bộ thế giới tây phương, ngón tay bắt thành pháp ấn đặc biệt giật giật, sau đó bàn tay cũng chậm rãi di chuyển, từng tiếng nổ lớn ầm ầm truyền ra. Giờ phút này, tại thế giới tây phương mênh mông vô tận, vô số người đều ngẩng đầu chăm chú nhìn về phía bên kia, dường như tôn thân Phật đạo tại Tiểu Tây Thiên đã chân chính nắm giữ sinh mạng, hắn bay lên, ngồi xếp bằng trên bảo tọa hoa sen màu vàng lớn vô biên, kim thân hiện lên một nụ cười mỉm, phổ độ chúng sinh, ôn hòa từ thiện.
Bảo tọa hoa sen phiêu động, thân thể cổ Phật cũng lưu chuyển theo, tất cả cường giả Phật Chủ, cường giả Thánh Phật cùng với vô số phật môn tu sĩ tại Tiểu Tây Thiên đều đi theo xung quanh Phật thân, miệng tụng phật âm một đường đi về phía trước, Phật âm bao trùm cả thiên địa, bao phủ cả Tây Thiên. Tất cả mọi người đều thấy chấn động trong lòng, bọn họ đứng cả dậy, vừa tụng phật vừa đi theo cự Phật này mà tiến về phía đông.
Động tác của hắn không nhanh không chậm, toàn bộ Phật tu thế giới tây phương đều đi theo hắn, muốn nhanh cũng không nhanh nổi, thế nhưng cũng không chậm. Nhìn như hắn đang từng chút một di chuyển, thế nhưng đó là bởi vì thân thể hắn quá to lớn, lớn đến mức trời cao cũng sắp không có cách nào ràng buộc hắn, cho nên kì thực mỗi bước hắn đi, người bình thường đều cần vượt qua một khoảng cách rất dài.
Tây Thiên Phật Chủ đi về phía đông, muốn độ hóa chúng sinh.
Tin tức này trong nháy mắt đã lan khắp Thái Cổ, thiên hạ chấn động.
Người đời đều đã sớm biết biến hóa tại thế giới tây phương, sự thành kính của người dân tại thế giới tu Phật này khiến người ta cảm thấy đáng sợ, đó là một loại cuồng nhiệt buông bỏ hết tất cả, chỉ có dáng vóc tín ngưỡng tiều tụy, chỉ có Phật, là nơi sinh ra kỳ cảnh vạn Phật triều tông, vô thượng Phật thân xuất hiện tại Tiểu Tây Thiên giờ xông thẳng tới cửu thiên.
Hiện tại, người đứng đầu vạn Phật Tây Thiên muốn độ hóa phương đông, sao lại không khiến cho thiên hạ chấn động cơ chứ.
Tại cung điện hắc ám của Nguyệt Trường Không, hắn đang đứng mà nhìn về phía tây xa xôi, khóe miệng thoáng lộ vẻ tươi cười. Lão lừa trọc này cuối cùng đã động thủ rồi sao, lần này hắn sẽ không đứng tại một nơi bí mật gần đó giống như trước đây nữa, hắn sẽ tự mình ra tay, đơn giản là mọi người đều biết đối thủ mà hắn muốn đối mặt có khả năng còn mạnh hơn Cổ Thanh Huyền năm đó.
Đương nhiên, lần này dã tâm của hắn còn lớn hơn so với thời đại thượng cổ, hắn muốn trực tiếp độ hóa chúng sinh, khiến Thái Cổ quy về một mối, chúng sinh đều hướng về Phật.
Hạ giới, Cổ Thanh Huyền, phong lão đầu đứng trong hư không mà nhìn về phía Thái Cổ xa xa. Cái gì phải tới rốt cuộc cũng đã tới, hắn chung quy cũng đã trở về, lần này càng cường đại hơn so với trước kia, cũng càng thêm nguy hiểm đáng sợ.
Quay đầu lại, hắn liếc mắt thoáng nhìn về phía Cổ Thanh Huyền, toàn bộ chiến trường diệt thế tại Cổ Thanh Huyền đều đang chấn động, trên trời cao hiển hóa ra một hư ảnh tuyệt thế vô song, nếu như Tần Vấn Thiên có mặt thì tất nhiên hắn có thể nhận ra bóng người đó là ai. Khi tới chiến trường diệt thế, bọn họ đã từng thấy qua một bức tượng tuyệt đại tao nhã, bóng dáng ấy chính là bóng dáng của pho tượng kia, là Bất Diệt Thiên Chủ tuyệt đại.
Mục đích của Bất Tử Kinh là bất tử, Tử Nhân Kinh thì lại có thể khiến cho người chết trở về.
Tất cả những gì mà chiến trường diệt thế niêm phong lại đều có thể phát huy tác dụng của Tử Nhân Kinh đến mức tận cùng.
- Thời gian không còn nhiều lắm, hi vọng ngươi có thể hoàn toàn giải trừ phong ấn lực lượng của nàng.
Ánh mắt của phong lão đầu xuyên qua không gian, rơi vào trên người một bóng hình xinh đẹp, con ngươi vẩn đục của hắn lúc này lại càng sắc bén hơn bất cứ lúc nào, đồng thời cũng toát ra ý vị ôn hòa. Hắn ký thác hi vọng của mình vào trên thân ảnh mỹ lệ kia.
Thiên Quật đương nhiên cũng đã biết chuyện xảy ra ở Tiểu Tây Thiên. Sau khi Tần Vấn Thiên nghe được mọi chuyện, hắn không hề không chuyên tâm, cú thế tiếp tục bế quan tu hành, không hỏi ngoại sự, trừ khi vị cổ Phật đáp xuống Vô Nhai hải, bằng không hắn sẽ không xuất quan. Thái độ của Tần Vấn Thiên cũng khích lệ những người khác trong Thiên Quật, bọn họ không hề bối rối mà cứ yên tĩnh tu hành, nỗ lực trở nên mạnh hơn trước khi Tiểu Tây Thiên đánh giết tới.
Bọn họ đều hiểu, lần độ hóa phương đông này, Cổ Phật Tây Thiên chắc chắn sẽ hướng đến phía Thiên Quật bọn họ.
Trên thực tế, bọn họ chỉ đoán đúng một nửa, Phật Chủ Tây Thiên đi về phía đông thật sự là hướng đến phía Thiên Quật, thế nhưng lại không chỉ là hướng về phía Thiên Quật.
Tới một ngày, khi tôn cổ Phật vô thượng ấy bước ra khỏi lãnh địa Tây Thiên mà đi tới các vực khác, vô số người nhìn cảnh tượng vô cùng đồ sộ ấy mà tâm thần run rẩy dữ dội. Bọn họ thấy được Phật tu của một phương thế giới đáp xuống, thiên hạ liệu có ai có thể ngăn cản đại thế lực như vậy đây?
Trên thực tế, bọn họ căn bản không đi ngăn cản, Phật âm bao trùm khắp thiên địa, bao phủ một khu vực vô tận, tuyên truyền giác ngộ, rất nhiều người cảm thấy linh hồn kịch liệt chấn động, trong nháy mắt bọn họ đều buông bỏ tất cả các loại tạp niệm trong lòng, chỉ cảm thấy tu hành từ trước tời giờ chỉ là công dã tràng.
Có kẻ ham nữ sắc lại thấy mỹ nhân giờ như bộ xương khô, làm gì còn chút ý nghĩa nào.
Có kẻ ham quyền thế lại phát hiện quyền thế chỉ là thứ vui vẻ nhất thời, thuộc hạ mặc dù trên mặt cung kính nhưng sau lưng lại hận không thể trở mặt chém giết đoạt vị mới vừa lòng. Loại khống chế này có ý nghĩa gì cơ chứ, diệt trừ tất cả mọi người hay sao? Sao còn không buông bỏ.
Có kẻ lưu luyến gia đình lại phát hiện cố gắng của mình chẳng qua chỉ là ước vọng vô căn cứ, thê nhi không cảm kích mình, thậm chí còn thỉnh thoảng chửi rủa, con cái cũng bất hiếu, thường xuyên phản nghịch, tất cả cố gắng chỉ là công dã tràng, ý nghĩa nhân sinh ở đâu?
Cũng có thê hiền tử cảm thấy đời này đều đang sống vì người khác, bản thân không thật sự thuận theo tâm ý của mình mà sống, kết cục không phải cũng là một nắm đất vàng hay sao.
Phật âm dường như thật sự là chân lý đại đạo, hoặc là có thể giải thích nghi hoặc cho bọn họ. Bọn họ buông bỏ tất cả, sau đó cũng gia nhập vào đám học giả miệng tụng Phật âm, chỉ cảm thấy tâm cảnh linh hoạt kỳ ảo, không vướng tạp niệm.
Thế giới tây phương đi về phía đông không phải là để chinh chiến mà là muốn độ hóa chúng sinh, người bình thường hoàn toàn không có lực lượng chống cự dưới tác động của Phật âm dưới, trực tiếp bị độ hóa mà gia nhập vào trong. Người của một thế giới niệm Phật, tha ý mạnh tới mức nào, tha niệm lại đáng sợ tới mức nào, quả thực là không dám tưởng tượng.
Cho dù là võ tu tu hành đặc biệt cao thâm thì cũng đều đang chất vấn bản thân, có rất nhiều người cũng dần dần rơi vào tay giặc, trở thành một phần trong đó. Tuy nhiên cũng có người cảm thấy như vậy không đúng, đây là đang lừa gạt mình, bọn họ liền chạy thoát thân, đóng kín giác quan thứ sáu, không dám nghe nữa, điên cuồng rời khỏi nơi đây.
Thế giới tây phương không đánh mà vẫn khiến cho thiên hạ quy về một mối, đi qua nơi nào thì người đời nơi đó tu phật, không ai phản kháng. Qua thêm mấy năm, bọn họ đã đi tới cảnh nội Thiên Vực!
Mấy năm qua, toàn bộ Thái Cổ có thể nói là nghiêng trời lệch đất, người đời đều tránh né đại quân phật môn của thế giới tây phương. Bọn họ đều đã biết rõ sự đáng sợ của nó, một đường phía trước không có một bóng người, không một ai dám lưu lại.
Thế giới tây phương đi qua nơi nào thì nơi đó kim quang sáng ngời, khí tức thánh khiết bao phủ thiên địa, thế nhưng trong thiên địa, ngoại trừ bọn họ thì lại không một ai khác. Tình hình quỷ dị ấy cứ thế mà kéo dài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận