Thái Cổ Thần Vương

Cùng nổi danh

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Ánh mắt Tần Vấn Thiên quét qua đám người, lập tức bước chân đạp một cái, vượt ngang qua không gian, trực tiếp hàng lâm trong một toà cổ động của Thiên Biến tiên môn, kiếm ý lưu động, động phủ vỡ vụn, bên trong xuất hiện một tòa lao tù, nhốt ba người Hạ Lan - Quân Mộng Trần - Bạch Vô Nhai.
Kiếm quang lưu động, tiếng vang bén nhọn truyền ra, lao tù nát vụn, Tần Vấn Thiên đáp xuống đất.
- Tần sư huynh.
Hai tròng mắt Quân Mộng Trần sáng rực. Bọn họ đã biết được Tần Vấn Thiên và Hoa Thái Hư tới cứu bọn họ rồi. Thấy hai người liên thủ tru diệt ba đại siêu phàm, ba người Quân Mộng Trần chấn động ghê gớm, quả thực khó có thể tưởng tượng Tần sư huynh đã mạnh như vậy. Còn có Hoa Thái Hư nữa, cũng lợi hại như vậy. Hắn trước kia còn cảm giác mình có chút lợi hại, nhưng so cùng Tần sư huynh cùng với Hoa Thái Hư, thì có vẻ nhỏ yếu quá nhiều.
Bạch Vô Nhai cười nhìn Tần Vấn Thiên, mấy trăm năm thương hải tang điền, hắn tu hành nhiều năm, tự hỏi trải qua rất nhiều sóng gió, nhưng trên người Tần Vấn Thiên, hắn vẫn nhìn thấy được kỳ tích, khiến cho trong lòng hắn không có cách nào bình tĩnh.
Hắn là nhìn Tần Vấn Thiên lớn lên, năm đó, đúng là hắn chứng kiến Đông Thánh Tiên đế hàng lâm thế giới lạp tử thu đồ đệ, coi trọng Tần Vấn Thiên, do đó dẫn tiến Tần Vấn Thiên vào Thiên Phù giới. Khi đó Tần Vấn Thiên yếu nhỏ cỡ nào, chỉ là một Thiên Tượng nho nhỏ, chỉ là một vãn bối có thiên phú tiềm lực, hắn đối với Tần Vấn Thiên rất là chiếu cố, ai có thể nghĩ đến, Tần Vấn Thiên giờ này hắn cũng chỉ có thể nhìn lên, liên thủ với Hoa Thái Hư tru diệt ba đại siêu phàm, quả thực không dám tưởng tượng.
Hai người này, có thể nói đều là đã tham gia tỷ thí vào năm xưa khi Đông Thánh Tiên đế đến thế giới lạp tử thu đồ đệ đó a.
Nếu như Đông Thánh có thể nhìn thấy cuộc chiến hôm nay, không hề biết sẽ xảy ra cảm khái gì. Hai vị nhân vật như vậy, hắn đều bỏ lỡ, lại thu hậu nhân của một vị nhân vật Tiên vương, chỉ nhìn vào thân phận, cái tầm nhìn này coi như là cổ kim hiếm thấy.
Cổ Chi Đại Đế là nhân vật nào, mấy vạn năm khó có một người, Đông Thánh một lần gặp hai vị, hơn nữa còn có cơ hội thu đồ đệ, chỉ cần một câu nói của hắn, thế mà đều bị hắn bỏ lỡ.
- Mộng Trần, sư huynh.
Tần Vấn Thiên thấy hai người liền lộ ra nụ cười, nói:
- Khiến cho các người đợi lâu như vậy, chịu khổ rồi.
- Cái này gọi là nói cái gì?
Tiếp dẫn sư huynh của Quân Mộng Trần đi lên phía trước, mở miệng nói:
- Lúc trước đi lên con đường này, vốn tưởng rằng không có cơ hội đi ra, tuyệt đối không ngờ rằng, thế giới này là của các ngươi rồi. Bạch Vô Nhai, tiếp dẫn sư đệ của ngươi, so với vị này của ta còn lợi hại hơn, Quân Mộng Trần, ngươi phải cố gắng lên.
Quân Mộng Trần gãi đầu một cái, cười nói:
- Tự nhiên là không thể so cùng sư huynh, nhưng ta cũng không yếu đâu.
- Phải không đó, vậy hắn thì sao?
Bạch Vô Nhai nhìn về phía Hoa Thái Hư, mặt Quân Mộng Trần đều đen xuống rồi, nói:
- Ta nào biết sẽ gặp phải hai vị biến thái như vậy.
Quân Mộng Trần buồn bực, hắn thiên phú trác tuyệt, chưa bao giờ bị đả kích qua như vậy.
Thấy sắc mặt của Quân Mộng Trần, mọi người đều phì cười, có vẻ thoải mái phá lệ. Giờ này, cứu được Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai, sự tình của Thiên Phù giới đã xong, về phần Thiên Biến tiên môn, Tần Vấn Thiên không có ý định động đến. Chung quy, đã từng là nhà của hắn, đế quân đối với hắn cũng có ân, hắn không thể vô tình vô nghĩa.
Chuyển ánh mắt qua, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Thiên Biến tiên môn, giờ này Thiên Biến tiên môn so với lúc trước đã có đại biến, cảnh còn người mất, Thiên Biến Đế quân cất bước đi tới, đi tới trước mặt Tần Vấn Thiên, mở miệng nói:
- Vấn Thiên, ta xin lỗi về vụ Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai bọn họ.
Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Biến Đế quân, chỉ nghe Bạch Vô Nhai mở miệng nói:
- Đế quân, chuyện này không có quan hệ gì với ngài, ngài căn bản không có lựa chọn quyền lực, nếu không, trong lao ngục có nhiều thêm một người đó là ngài, ngoài ra, không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Bạch Vô Nhai hắn ân oán rõ ràng, thượng giới của Thiên Phù giới có cường giả hàng lâm, trên Đế Cảnh, cấp bậc Cổ Chi Đại Đế, Thiên Biến Đế quân tuy là người chủ trên danh nghĩa của tiên môn, nhưng kì thực căn bản không có quyền phát biểu, hết thảy tất nhiên là do người của Thiên Phù giới định đoạt. Năm đó Thiên Phù giới tiếp xúc Thiên Biến Đế quân, nâng đở ông ta thành lập Thiên Biến tiên môn, đánh bại Đông Thánh Tiên đế, kì thực chính là chuẩn bị rời núi rồi, vì để chuẩn bị nhất thống Thanh Huyền, chỉ có điều không nghĩ là phát sinh biến cố, quy tắc của Thanh Huyền biến hóa.
- Không sai, đế quân, chuyện này, không có quan hệ gì với Thiên Biến tiên môn. Ta và hai vị sư huynh mình đưa ra quyết định, bản thân mình sẽ gánh chịu, sao có thể làm liên lụy người khác. Tần sư huynh, chuyện này dừng ở đây đi.
Quân Mộng Trần khuyên một tiếng đối với Tần Vấn Thiên, hắn lo lắng Tần Vấn Thiên bởi vì hắn mà tức giận trút lên trên người của Thiên Biến tiên môn.
- Ừ, ta có thể hiểu.
Tần Vấn Thiên gật đầu, nhìn Thiên Biến Đế quân nói:
- Đế quân sau này có tính toán gì không?
- Ta?
Thiên Biến Đế quân nhìn về phía tiên môn do một tay bản thân mình sáng lập nên, tâm tình có chút phức tạp, tuy rằng mấy vị nhân vật siêu phàm bị Tần Vấn Thiên tru diệt, nhưng kì thực còn có rất nhiều người là đi theo nhân vật siêu phàm Thiên Phù giới, cái tâm danh lợi ai mà không có, rất nhiều người đều muốn nhất thống Thanh Huyền, đánh lấy giang sơn, trong đó rất nhiều đều là nhân vật trọng yếu của Thiên Phù giới, thực lực mạnh hơn so với ông ta, địa vị cũng cao, mặc dù trừ đi nhiều nhân vật siêu phàm, ông ta vẫn không nắm được Thiên Biến tiên môn trong tay.
Giờ này Thiên Biến tiên môn sớm đã cảnh còn người mất, bị Thiên Phù giới nắm chặt trong tay.
- Ta chuẩn bị ra ngoài dạo chơi, tu hành cho tốt, đến thành Cổ Đế đi xem một chút, nhìn một chút xem có cơ duyên khiến cho cảnh giới của mình tăng lên nữa hay không.
Thiên Biến Đế quân cười nói, chuẩn bị bỏ lại tất cả nơi này, năm đó ông ta trở về, chỉ là bởi vì có mâu thuẫn với Đông Thánh Tiên đế, ông ta phải chứng minh tự ngã. Giờ này, hết thảy đã xong, ông ta muốn chân chính theo đuổi võ đạo.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, vừa nhìn về phía đám người Thái Sơn Tiên vương, Thác Bạt Thánh Thiên, ánh mắt rơi xuống trên người Tử Tình Hiên, mỉm cười gật đầu truyền âm nói:
- Tinh Hiên, nếu ngươi nguyện ý , có thể đến Trường Thanh tiên quốc tu hành.
Mỗi người có chí hướng riêng, Tần Vấn Thiên sẽ không đi quyết định con đường mọi người sau này phải đi, chuyện này sau khi kết thúc, hắn sẽ dẫn theo Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai rời đi, thế nhưng còn lại mọi người, ai nấy đều có con đường của mình để đi, đều từng đã là bạn bè, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì ý chí phía trên của Thiên Phù giới mà giận chó đánh mèo trút giận lên trên người của rất nhiều bạn cũ ở Thiên Biến tiên môn.
- Đế quân, đây là truyền tấn thủy tinh, sau này có gì cần, có thể trực tiếp liên lạc ta.
Tần Vấn Thiên lại trao đổi tiên niệm cùng Thiên Biến Đế quân, để lại một viên truyền tấn thủy tinh cho đối phương, bất kể Thiên Biến Đế quân đưa ra lựa chọn gì, cũng không thể phủ định năm đó ông ta có ân huệ đối với hắn, nếu như Thiên Biến Đế quân gặp khó khăn, hắn nhất định sẽ giúp. Dĩ nhiên, đây cũng là đang cảnh cáo người của Thiên Phù giới, không được đối phó với Thiên Biến Đế quân, tin tưởng thái độ của hắn ở chỗ này, sẽ khiến cho không có người nào dám làm như thế.
- Ừ, ta mong đợi ngươi sẽ trở thành chủ nhân của Thanh Huyền.
Thiên Biến Đế quân cười nhìn Tần Vấn Thiên nói, từng đã là thiếu niên, một cú bay lên tận trời, cuối cùng rồi sẽ đi về hướng đỉnh của thế giới, trở thành nhân vật cấp bậc Cổ Chi Đại Đế, ghi tên sử sách.
- Ta hiểu rồi.
Tần Vấn Thiên nhoẻn miệng cười, nói:
- Đi nha.
Dứt lời, hắn dẫn theo đám người Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai rời đi, trực tiếp đi vào lối đi Thiên Phù giới, như vậy còn nhanh hơn một chút.
Cũng không lâu lắm, bọn họ liền trở về đến hoàng cung Trường Thanh tiên quốc, nhìn hoàng cung giờ này xây lại huy hoàng, trong lòng Quân Mộng Trần cũng sinh ra rất nhiều cảm khái, có cảm giác dường như đã cách một thế hệ.
- Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, ta đi nha.
Chỉ nghe Hoa Thái Hư nhìn về phía bọn Tần Vấn Thiên nói, Tần Vấn Thiên sững sờ, hỏi:
- Vậy là ly khai sao?
- Ừ, chuyện Thanh Huyền đã xong, ta đi tới trước Thái Cổ Tiên vực, tin tưởng trong tương lai, chúng ta còn có cơ hội gặp lại.
Hoa Thái Hư nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi dù sao thì cũng luôn như thế.
Tần Vấn Thiên nhoẻn miệng cười:
- Tốt, ngươi đi đi, gặp lại ở Thái Cổ Tiên vực.
- Ta sẽ chờ ngươi trên đỉnh Thái Cổ.
Hoa Thái Hư lộ ra một nụ cười khó có được, lập tức xoay người đi, tiêu sái vô cùng, ngữ khí bình thản ấy, ẩn chứa cường đại tự tin Lăng Vân Thiên địa, nếu là người khác nói ra câu nói này, hoặc có thể là Tần Vấn Thiên sẽ cho rằng đối phương cuồng vọng, nhưng mà lời nói ra từ trong miệng Hoa Thái Hư, hắn lại có cảm giác vốn nên là như vậy.
- Đỉnh Thái Cổ sao?
Tần Vấn Thiên nhìn thân ảnh của Hoa Thái Hư biến mất, lại cười nói:
- Mong đợi gặp lại tại Thái Cổ đỉnh.
- Người này càng ngày càng thần bí.
Quân Mộng Trần thì thầm một tiếng, trong lòng hắn tự nhiên cũng cảm kích Hoa Thái Hư, tên kia không thích biểu đạt, nhưng làm việc có tính nguyên tắc rất mạnh, không có ai biết trong lòng hắn suy nghĩ gì, không có ai biết hắn làm cái gì, nhưng sóng vai chiến đấu hữu nghị, hắn không hề do dự liền chủ động thỉnh mời Tần Vấn Thiên cùng đi nghĩ cách cứu viện. Sau khi cứu người về, lại trực tiếp ly khai, trên cơ bản không nói mấy câu.
- Đúng vậy a.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu.
- Tần sư huynh, giờ này, Thái Cổ Tiên vực như thế nào, ta ngược lại thật sự là muốn đi xem?
Quân Mộng Trần hưng phấn nói.
- Rất mạnh, ta giờ này ở tại Trường Sinh giới của Thái Cổ Tiên vực, Trường Sinh giới chủ ở dưới có chín đại cung chủ, ta chính là cung chủ một cung trong đó, chỉ lực lượng một cung của ta này, đã không yếu hơn bản thổ thế lực của Thanh Huyền Tiên vực rồi, vùng thế giới này do đó ngươi có thể tưởng tượng được là mạnh bao nhiêu. Giờ này phong cấm của Thanh Huyền lỏng lẻo, nhưng vẫn như cũ chỉ có nhân vật cấp bậc cung chủ mới có thể hạ giới, giới chủ là không thể tới, nếu không, không biết sẽ có hậu quả gì.
Tần Vấn Thiên chậm rãi nói, Quân Mộng Trần lộ ra vẻ mong đợi mãnh liệt.
- Xem ra Thanh Huyền Tiên vực không có ý gì rồi, ta chuẩn bị cùng sư huynh ngươi đi Thái Cổ Tiên vực, ngươi còn nhất thống Thanh Huyền ở tại chỗ này làm cái gì, không có ý nghĩa.
Quân Mộng Trần ở trước mặt Tần Vấn Thiên vẫn tùy tiện như cũ, muốn nói cái gì thì nói cái ấy.
- Thanh Huyền này dù sao cũng là nhà của chúng ta, có quá nhiều vướng víu, ta hy vọng trước khi đi, có thể nhất thống Thanh Huyền, uy hiếp người ở Thượng Giới thiên, trả lại cho Thanh Huyền một thời đại hòa bình.
Tần Vấn Thiên chậm rãi nói:
- Về phần ta sau khi rời khỏi, Thanh Huyền tương lai sẽ như thế nào, mặc dù ta có lòng muốn quản, sợ là cũng chi phối không được.
Chính như hắn năm đó nói như vậy, hắn muốn Thanh Huyền nhất thống, cũng không phải vì danh lợi, vì đến loại cảnh giới như hắn này, danh lợi của Thanh Huyền đã không có ý nghĩa rồi vậy.
..
Sự tình xảy ra ở Thiên Biến tiên môn rất nhanh truyền khắp thiên hạ, dù sao, chuyện liên quan đến nhân vật cấp bậc Cổ Chi Đại Đế, còn có Thiên đế đứng đầu Thanh Huyền giờ này tham dự, làm sao có thể không dẫn phát chấn động ghê gớm.
Tứ đại nhân vật cấp bậc Cổ Chi Đại Đế, trong vòng một ngày bị giết hết, Thiên đế và Luân Hồi Đại Đế đánh giết vào Thiên Phù giới, lại đánh giết về phía Thiên Biến tiên môn, diệt siêu phàm, cứu Quân Mộng Trần và Bạch Vô Nhai, trong lúc nhất thời, thiên hạ lại tiếp tục chấn động, ngoại trừ người đứng đầu Thanh Huyền giờ này là Thiên đế ra, danh tiếng của Hoa Thái Hư cũng truyền khắp thiên hạ.
Luân Hồi Đại Đế, bỗng nhiên nổi tiếng, thiên hạ không ai không hiểu, trở thành nhân vật cùng nổi danh với Thiên đế!
Bạn cần đăng nhập để bình luận