Thái Cổ Thần Vương

Ngôn ngữ khiêu khích

Tin tức Trường Thanh đại đế và Thanh Nhi công chúa hiệp đàm trong trong đế cung truyền ra ngoài, rất nhiều nhân vật vương hầu đều đang ngắm nhìn thái độ của Trường Thanh đại đế.
Từ khi công chúa bị đưa đến Tiên quốc, rất nhiều con cháu vương hầu biểu lộ ý định theo đuổi công chúa, nhưng Thanh Nhi công chúa không để ý tới. Thái độ của Trường Thanh đại đế dường như cũng không quan tâm đến những chuyện này, không ai biết thái độ cụ thể của đại đế đối với chuyện này như thế nào, bọn họ chỉ có thể suy đoán tâm tư của đại đế mà thôi.
Lần này Thanh Nhi công chúa đã dẫn người yêu vào hoàng cung, hơn nữa trực tiếp đi gặp mặt đại đế rồi, như vậy bất kể như thế nào đại đế cũng phải bày tỏ thái độ rồi.
Đại đế sẽ ủng hộ công chúa hay là không ủng hộ?
Nếu như đại đế đồng ý công chúa và Tần Vấn Thiên, hoàng cung bao la cho dù có ý kiến nhiều hơn nữa cũng không làm nên được chuyện gì. Tần Vấn Thiên nhảy một bước trở thành phò mã của Tiên quốc chính là sự thật như sắt thép, hiển nhiên điều này rất nhiều vương hầu không nguyện ý thấy.
Trong phủ công chúa Trường Bình, vị cô cô này có quan hệ mật thiết cùng Thanh Nhi công chúa đã thiết yến khoản đãi Tần Vấn Thiên. Dù sao Thanh Nhi đã đưa Tần Vấn Thiên đến nơi này, bất kể như thế nào nàng cũng phải chiêu đãi cho tốt.
Trong yến hội, trượng phu và con cái của công chúa Trường Bình cũng đều có mặt ở đây. Bọn họ đua nhau tò mò đánh giá về Tần Vấn Thiên, qua những lời hỏi thăm bọn họ cũng biết được một số tin tức, dần dần cũng hiểu biết về Tần Vấn Thiên hơn một chút.
Trượng phu của công chúa Trường Bình là một vị nhân vật Tiên vương - Xích Đồng Tiên vương - được đại đế sắc phong là Xích Đồng hầu, cũng tương tự như phò mã Tiên quốc có thân phận cực kỳ cao quý. Tuy thực lực của công chúa Trường Bình và Xích Đồng Tiên vương không quá mạnh, nhưng vẫn có quyền thế không nhỏ. Địa vị của họ rất cao trong hoàng cung, dù sao công chúa Trường Bình thân là muội muội của đại đế, năm đó đại đế tranh đoạt đế vị cũng đứng bên cạnh đại đế.
- Tần Vấn Thiên, giờ này ngươi rất nổi danh, tiên niệm ta quét qua toàn bộ hoàng cung khắp nơi đều là tên của ngươi, thời gian ngắn như vậy, ngay cả người làm nô tỳ cũng đang đàm luận về ngươi.
Xích Đồng Tiên vương hào sảng cười nói, Tần Vấn Thiên gượng cười lắc đầu:
- Con cũng biết lần này Thanh Nhi vào hoàng cung sẽ khiến cho phong ba không nhỏ, nhưng vẫn không ngờ đã đưa tới oanh động nhanh như vậy, con nghĩ rằng phải cần thời gian lên men.
- Ngươi nhìn xem hoàng cung này là những người nào, khắp nơi đều là nhân vật vương hầu. Tiên niệm của bọn họ có thể trực tiếp vượt qua không gian, hàng lâm đến phủ đệ của những người khác để tiến hành trao đổi. Một khi tin tức truyền ra trong nháy mắt đã càn quét các đại vương hầu phủ đệ.
Xích Đồng Tiên vương cười nói, Tần Vấn Thiên ngẫm lại cũng đúng, nơi này chính là hoàng cung của Trường Thanh Tiên quốc.
- Mọi người trong hoàng cung đang nói gì về con?
Tần Vấn Thiên cười hỏi.
- Nói chuyện về tu vi của ngươi, lai lịch, đoán thân thế của ngươi từ nơi đâu, tất cả đều không ngoài những chuyện này.
Xích Đồng Tiên vương nói.
- Tất nhiên có rất nhiều người khinh thường con rồi.
Tần Vấn Thiên nhợt nhạt nhoẻn miệng cười, biết có rất nhiều lời chất vấn, chỉ là Xích Đồng Tiên vương nghĩ đến thể diện của hắn cho nên không nói thẳng mà thôi.
- Có cảm thấy áp lực rất lớn hay không?
Xích Đồng Tiên vương nhìn Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên có chút tương tự như hắn. Xích Đồng Tiên vương cũng là phò mã, năm đó cưới công chúa Trường Bình cũng gặp không ít thị phi. Tuy hắn thiên tư rất mạnh có thể trở thành nhân vật Tiên vương, nhưng cũng không được xem là nhân vật đỉnh cấp, chỉ có thể coi là bình thường ở trong hoàng cung này.
Dĩ nhiên công chúa Trường Bình không có địa vị như Thanh Nhi công chúa hiện tại. Giờ này đại đế trông coi Tiên quốc, càng sủng ái Thanh Nhi công chúa hơn, hơn nữa Thanh Nhi còn có một vị sư tôn cường đại, địa vị vô song, vì thế nàng mới vừa dẫn Tần Vấn Thiên vào hoàng cung lập tức dẫn phát đến hoàng cung chấn động.
- Áp lực là có, nhưng có một số việc không ai có thể thay đổi. Thanh Nhi dẫn con đến thì con liền đến đây, thản nhiên đối mặt a.
Tần Vấn Thiên bình thản nói, công chúa Trường Bình và Xích Đồng Tiên vương mỉm cười nhìn hắn, thầm nói Tần Vấn Thiên tâm trí thành thục, hai vị tiểu tử Thanh Nhi và hắn đều có được dũng khí này thật là hiếm có.
Tuy nhiên đúng như lời Tần Vấn Thiên đã nói, có một số việc không ai có thể thay đổi được, thí dụ như thái độ của đại đế, cho dù bọn họ nhìn Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên là tốt, nhưng chỉ có thể đại biểu cho lập trường của bọn họ.
Lúc này một vị quản gia áo bào đen đi tới, hô một tiếng:
- Công chúa, hầu gia.
- Chuyện gì?
Công chúa Trường Bình hỏi.
- Có người tới bái phỏng.
Vi quản gia áo bào đen nói, tiên niệm của Xích Đồng Tiên vương và công chúa Trường Bình quét qua, sau đó trong ánh mắt ẩn chứa một nụ cười ý vị sâu sắc, nhìn Tần Vấn Thiên một cái.
- Không ít vương hầu phủ đệ phái nhân vật hậu bối đến thăm dò rồi. Tần Vấn Thiên, con phải chuẩn bị tâm lý đó, những người này đều không phải là hiền lành gì.
Công chúa Trường Bình nhắc nhở Tần Vấn Thiên, lập tức nhìn quản gia áo bào đen rồi bảo:
- Thỉnh bọn họ đến dự tiệc đi.
- Vâng, công chúa.
Quản sự gật gật đầu sau đó ly khai, không bao lâu thì thấy hơn mười vị thanh niên đi tới nơi này. Tất cả đều là những thanh niên tuấn tú tài ba, con cháu vương hầu, nhân vật hoàng cung quyền quý. Hơn nữa một số người đại Thiên Tượng tầng tám, Thiên Tượng tầng chín cảnh giới, cùng thế hệ với Tần Vấn Thiên, hiển nhiên là cố ý làm thành đội ngũ như vậy.
- Bái kiến công chúa, hầu gia.
Những người này khá lễ phép, khẽ khom người trước công chúa Trường Bình và Xích Đồng Tiên vương.
- Mấy tiểu tử các ngươi không cần phải khách khí như thế, mau đến ngồi xuống đi.
Công chúa Trường Bình cười nói, mọi người đua nhau vào yến hội, đua nhau ngồi xuống, không ít ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên ẩn chứa phong mang.
Tần Vấn Thiên cúi đầu thưởng thức rượu, tâm thần bất động, mặc cho những người này quan sát mình.
- Công chúa thỉnh yến thanh niên tuấn kiệt, lại cũng không mời chúng ta đi tới, làm cho bọn vãn bối rất đáng thương a.
Một thanh niên mỹ nữ mở miệng cười, giọng điệu đùa giỡn, nhưng câu nói đầu tiên đã đi thẳng vào chủ đề hướng tới Tần Vấn Thiên.
- Các ngươi ngày thường đều rất bận rộn, ta cũng không muốn bị trưởng bối của các ngươi trách mắng.
Công chúa Trường Bình nói.
- Công chúa miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, nếu công chúa muốn thỉnh mời, trưởng bối của chúng tôi vô cùng vui vẻ.
Âm thanh của mỹ nữ đó nghe êm dịu, sau đó nhìn Tần Vấn Thiên hỏi:
- Công chúa còn chưa dẫn chúng ta vào đó mà, vị khách quý trong phủ này được công chúa đón tiếp tiên yến, nhất định là nhân vật phi thường rồi.
Trong lời nói này còn hàm chứa một ý khác, hiển nhiên là biết rõ còn hỏi.
- Tần Vấn Thiên, các ngươi cũng đã biết tên của hắn rồi. Thanh Nhi nha đầu dẫn tới đây đương nhiên ta phải tận tình tiếp đãi.
Công chúa Trường Bình nói.
- Đúng vậy, Thanh Nhi công chúa trở lại Tiên quốc hoàng cung, là lần đầu tiên dẫn người ngoài tới đây, các đại vương hầu phủ đệ đều rất quan tâm, Tần huynh có thể được công chúa ưu ái tất có thân phận vang trời rồi, không biết đến từ phương nào, tiền bối là vị đại đế nào?
Nữ tử mỉm cười nhìn Tần Vấn Thiên, bình tĩnh hỏi.
Công chúa Trường Bình và Xích Đồng Tiên vương uống rượu, an tĩnh nhìn, cũng không cố ý giải vây cho Tần Vấn Thiên. Bọn họ đã nhắc nhở Tần Vấn Thiên cần phải có chuẩn bị tâm tư, những chuyện này nhất định hắn phải đối mặt.
Tần Vấn Thiên đặt chén rượu trong tay xuống, nhìn nữ tử xinh đẹp, trả lời:
- Tới từ thế giới lạp tử, cũng không có thân phận hiển hách gì.
- Ồ?
Nữ tử lộ ra biểu cảm thú vị, ra vẻ như vừa mới biết vậy.
- Tần huynh thật là hài hước.
Một vị thanh niên áo lam có hai hàng lông mày như kiếm, lúc này hắn ngẩng đầu thờ ơ cất tiếng:
- Nơi này chính là hoàng cung Trường Thanh tiên quốc, là chỗ cư ngụ của vương hầu, Tiên vương tầm thường còn không được bước chân vào được, nói gì đến Tần huynh đến từ thế giới lạp tử, dựa vào cái gì mà được ngồi ở chỗ này, được hưởng thụ hoàng cung tiên yến a.
- Không sai, nếu Tần huynh đã đến đây cần gì phải giấu giấu giếm giếm, chi bằng cứ thẳng thắn nói ra đi.
Một người bên cạnh phụ họa một tiếng, trong lúc nói ánh mắt ẩn quang mang lóng lánh, mặc dù không có bất kỳ lời lẽ không khách khí nào, nhưng vô luận nghe như thế nào thì lời nói này đều lộ ra sự bất kính, tựa hồ đang ám chỉ Tần Vấn Thiên không có tư cách xuất hiện ở hoàng cung, càng không tư cách hưởng thụ hoàng cung tiên yến ở chỗ này.
Trong lời nói đơn giản nhưng ngầm chứa sắc bén.
Các thanh niên nhìn Tần Vấn Thiên xem hắn đáp trả ra sao.
- Chư huynh có từng dự tiệc tại các nơi trọng yếu khác hay chưa?
Tần Vấn Thiên vẫn chưa trực tiếp trả lời mà mở miệng hỏi ngược lại.
- Đương nhiên rồi.
Có người đáp lại.
- Đây là chuyện thường, thỉnh thoảng cũng tới yến hội một số nhân vật trọng yếu.
Cô gái kia mỉm cười nói.
- Lúc chư huynh dự tiệc cũng cần tự giới thiệu, cũng dựa vào thân phận hiển hách mới vào được hay sao?
Tần Vấn Thiên lại hỏi.
Những người kia nở nụ cười, chỉ thấy một người nói:
- Đó là dĩ nhiên, có nhiều chỗ nếu ngươi chỉ là hậu bối nhỏ nhoi, không phải nói dựa vào thiên phú là có thể bước chân vào được đấy, không có thân phận hiển hách thì không có tư cách vào tiên yến.
Người này cố ý tăng thêm âm thanh trong từng câu nói, vẻ mặt mang nụ cười ý vị thâm trường.
- Hay nói cách khác, nếu dựa vào thân phận thì chư huynh không có tư cách vào những yến hội này rồi.
Tần Vấn Thiên lãnh đạm lên tiếng, chuyện như vậy, thay đổi phương thức biểu đạt khác dường như đã biểu đạt ra ý tứ hoàn toàn khác biệt rồi, biểu đạt bên trong lời nói của Tần Vấn Thiên hiển nhiên hàm chứa ý trào phúng.
- Thân phận địa vị thuộc về hào quang của bản thân.
Có người cười lạnh nói, trong ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên đã ngưng trọng thêm mấy phần.
- Đây là tự nhiên.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Nhưng nếu đặt hào quang không đúng chỗ, cho rằng hết thảy đều dựa vào thân phận địa vị, cuối cùng chỉ có thể làm trò cười trong mắt người khác. Ta không lừa gạt chư huynh, đích xác đến từ thế giới lạp tử. Ta không cho rằng đây là chuyện mất mặt gì, hơn nữa hiện tại ta đã ngồi dự tiệc rồi, công chúa và hầu gia đều rất hữu hảo, ít nhất sẽ không châm chọc ta.
- Nhưng dường như cũng không phải là bản lãnh tự thân Tần huynh, ta nghe nói Tần huynh theo Thanh Nhi công chúa bước chân vào hoàng cung.
Cô gái kia tiếp tục nói.
- Các ngươi vẫn lấy hào quang của tiền bối ban cho để mà kiêu ngạo, chẳng lẽ hào quang do công chúa ban cho chư vị cho là nhục sao?
Tần Vấn Thiên cười, lạnh nhạt nói:
- Hoặc là chư vị ghen tỵ với ta?
- Tần huynh thật biết nói đùa.
Âm thanh của cô gái cũng lạnh thêm vài phần.
- Lời nói sắc bén, khóe miệng lợi hại, khó trách có thể được công chúa yêu mến.
Có một thanh niên nói không chút khách khí. Thần sắc Tần Vấn Thiên đọng lại, đưa mắt nhìn người vừa lên tiếng.
- Tần huynh xin đừng trách, bọn họ là như thế có sao nói vậy.
Thanh niên áo lam thờ ơ lên tiếng:
- Chính như lời Tần huynh nói, hoa ngôn xảo ngữ có thể được công chúa vui vẻ dẫn tới hoàng cung, không phải là bản lĩnh của Tần huynh.
- Dạng bản lĩnh này chỉ làm người khinh thường.
Có người tiếp lời, lời nói đã không còn che giấu, không chút khách khí rồi. Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn bọn họ, những người này vẫn chuyện trò vui vẻ, dường như cũng có ý chọc giận Tần Vấn Thiên, nếu như Tần Vấn Thiên vì vậy mà động thủ càng sẽ làm trò hề.
- Hừ.
Tần Vấn Thiên nhếch miệng khẽ cười mỉm, chọc giận hắn? Nực cười. Hắn một mình nâng ly uống rượu, gương mặt cười vẫn lạnh lạnh như cũ.
- Ngươi cười cái gì?
Một người nghi ngờ hỏi.
- Ta cười con cháu vương hầu Tiên quốc hoàng cung không biết nông cạn như thế.
Tần Vấn Thiên đặt chén rượu xuống, giọng nói vang lên, tròng mắt của tất cả mọi người bắn tới Tần Vấn Thiên như những lưỡi kiếm sắc bén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận