Thái Cổ Thần Vương

Một lời thành pháp của thiên hạ

Sắc mặt Tần Vấn Thiên lạnh tựa băng, cuộc chiến năm đó giữa Đông Thánh tiên môn và Thiên Biến tiên môn, Đông Thánh tiên môn chiến bại, phái người vào thế giới Lạp Tử phục kích, muốn dùng phương pháp này để dẫn dụ hắn tới đối phó với hắn, hắn với thân phận Đế Thiên đã đến thế giới Lạp Tử, tiêu diệt Xích Sát tiên vương, phong ấn một vị Tiên Vương và cả một đám tiên nhân, kêu bọn họ ở lại nước Sở chỉ dạy cho người dân nước Sở tu hành.
Không ngờ, cho tới ngày nay, lại để lại hậu họa, có tiên nhân mượn tay những đệ tử mà mình bồi dưỡng ra, muốn đối phó với người thân của hắn, xem ra bị phong ấn mấy trăm năm, không cách nào tiếp tục chịu đựng, oán khí rất lớn.
Mạc Khuynh Thành đi tới bên cạnh Thi Dao, khẽ ôm nàng nói:
- Thi Dao, y không làm tổn hại gì tới con chứ?
- Không đâu cô cô, chỉ là bị sỉ nhục mấy câu, bị một chút thương tích thôi.
Đôi mắt Thi Dao đỏ hoe, lắc đầu.
- Không thể tha thứ.
Tần Vấn Thiên thốt ra một đạo âm thanh.
- Tỷ phu, làm huynh mất mặt rồi.
Mạc Phong cúi đầu nói.
Tần Vấn Thiên khoát khoát tay, chỉ thấy tiên niệm của hắn tràn ngập ra, trong chớp mắt bao trùm toàn bộ nước Sở, tất cả tiên nhân bị phong ấn đều bị hắn tìm thấy, xuất hiện trong đầu của hắn, hơn nữa bọn họ đang làm gì cũng đều hiện cả ra, trong đó, phía trước một cung điện, không ít người đang tụ tập, có một Tiên Vương bị phong ấn, còn có không ít tiên nhân cũng tập trung tại đó, ngoài bọn họ ra, còn có một vài hậu bối trẻ tuổi, đều là Thiên Tượng và cả Thiên Cương Cảnh giới, ở thế giới Lạp Tử, đây có thể coi là một lực lượng khá cường đại.
- Sư tôn, có lẽ Mạc gia đang chuẩn bị để đối phó với chúng ta, đợi lâu tới vậy rồi, lần này nhất định cho bọn họ có đi không có về, rửa nhục cho sư tôn.
Chỉ thấy một cường giả Thiên Tượng Cảnh giới cao giai nói, sư tôn của hắn chính là vị Tiên Vương bị phong ấn kia, có Tiên Vương chỉ dạy, cũng không trách mà có được cảnh giới này.
- Ừm
Vị Tiên Vương đó nhắm mắt, trên khuôn mặt là sắc ý lạnh lẽo.
- Ta vẫn có chút lo lắng, nghe nói năm ấy tên đó từng nắm trong tay lực lượng mạnh nhất thế giới Lạp Tử, Dược Hoàng Cốc mặc dù đã ẩn thế, nhưng cũng từng thuộc về y, liệu hắn có để lại sự phòng bị gì đó ở thế giới Lạp Tử không.
Một vị tiên nhân nói.
- Sợ cái gì, những người lợi hại e rằng đã được mang đi theo từ lâu rồi, hơn nữa, hắn từng đắc tội rất nhiều đại nhân vật ở Tiên Vực, tới nay đã mấy trăm năm chưa trở về, các ngươi lẽ nào còn chưa hiểu sao?
Có người nói.
- Ý của ngươi là, đã gục ngã rồi?
- Cường giả Tiên Vực gục ngã, đó là một chuyện vô cùng bình thường, nhất là với mấy kẻ có tài năng lộ rõ, mấy trăm năm không về nhà, mười phần có tới tám phần là chết rồi, chúng ta luôn nhẫn nại không hề động tới Mạc gia, vốn định từ từ hành hạ, bắt đầu từ hậu nhân của Mạc gia, nhưng lần này, nếu đã xé toang mặt nạ với nhau, thì thôi dứt khoát làm thẳng luôn.
Một vị tiên nhân lạnh băng nói, bọn họ bị phong ấn mấy trăm năm, đều rất oán giận.
- Không sai, sư tôn, xin hay ban tặng Mạc Thi Dao cho ta, nữ nhân đó dám cả gan từ chối yêu cầu của ta, ta nhất định phải vui chơi với cô ta.
Một nhân vật trẻ tuổi Thiên Tượng Cảnh giới cao giai nhìn cũng đôi chút tuấn tú, nhưng lúc này khuôn mặt lộ rõ vẻ âm hiểm.
- Được, nếu sư tôn của Mạc Thi Dao cũng không có ý kiến, thì sư phụ ta làm sao lại không đồng ý.
Tiên Vương đó mở mắt, nhìn một nhân vật Tiên Đài cười nói, người đó chính là sư tôn của Thi Dao, Mạc Thi Dao bái nhập vào môn hạ của y để tu hành, không chỉ Mạc Thi Dao, mà còn rất nhiều người nước Sở, đều bái nhập môn hạ của những Tiên Vương Tiên Nhân này, Mạc phủ cũng có không ít người.
- Đa tạ sư tôn thành toàn, đáng tiếc Tần Vấn Thiên không thấy cảnh này, nếu không thì, cho dù có chết, sợ là cũng sẽ hối hận vì những hành vi của mình năm đó.
Lăng Đằng cười nói, nghĩ tới khuôn mặt xinh đẹp của Mạc Thi Dao, trong lòng hắn hơi nóng bừng, một nữ nhân cho thể diện mà không biết đường giữ.
Thần sắc của vị Tiên Vương và các vị tiên nhân đó đều rất lạnh lùng, có người nói:
- Đâu chỉ để cho hắn hối hận thôi đâu, sau Mạc gia là Tần phủ, ta phải khiến cho Tần Vấn Thiên nếu chưa chết thì sống không bằng chết.
- Vậy sao?
Một đạo âm thanh đột nhiên truyền tới, lời nói vừa dứt, trong hư không, gió mây gào thét, nét mặt các cường giả tập trung, Lăng Đằng lạnh lùng quát lên:
- Người nào?
Từ trong hư không phát ra những tiếng gầm rít đáng sợ, tiếp đó những âm thanh ầm ầm đổ vỡ vang lên, cung điện bị xé tan thành bụi, sắc mặt cả đám người đó kinh hãi, chỉ thấy một sức mạnh không gian cực kỳ đáng sợ xé tan mọi thứ, lập tức, hư không hỗn loạn, không ngừng biến đổi, phía sau bọn họ, có một vòng xoáy không gian đáng sợ, sau đó, dường như không gian được nối thông, giữa trời đất, xuất hiện một con đường không gian, ở đầu bên kia của con đường không gian, bọn họ nhìn thấy một bóng dáng đứng đó.
Nơi đó, dường như là Mạc phủ.
Người đứng đầu, chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh băng dường như xuyên qua không gian, nhìn thẳng vào bọn họ, sau khi nhìn rõ người đó là ai, sắc mặt các vị tiên nhân trong tích tắc trở nên trắng bệch, từng người từng người bọn họ sợ tới mức toàn thân run rẩy, không cách nào ngăn được nỗi hoảng sợ đang cuộn lên trong lòng.
Tần Vấn Thiên, đã về rồi!
Hơn nữa, còn cường đại lớn mạnh hơn trước đây rất nhiều, trực tiếp đả thông không gian, mở ra cánh cửa không gian, khinh thường khoảng cánh, đây là cảnh giới gì?
Vị Tiên Vương đó lộ ra sự hoảng sợ, trong lòng như bị điện giật, cảnh giới như vậy, Tiên Đế không thể làm được, trong nháy mắt trong lòng hắn cảm thấy hối hận vô cùng tận, Tần Vấn Thiên đã tới cảnh giới này, hơn nữa còn trở lại nơi đây, có lẽ chuẩn bị tha cho bọn họ, nhưng mà, hiện tại…
Hắn nghĩ được tới điểm này, thì đương nhiên các tiên nhân cũng nghĩ đến, sắc mặt mỗi người trắng bệch như tờ giấy.
Mọi người trong Mạc phủ cũng có ai là không chấn động đâu, Tần Vấn Thiên chỉ phất tay một cái, đã trực tiếp đả thông không gian, coi thường khoảng cách, để bọn họ nhìn thấy tình hình ở bên đó, Lăng Đằng, chính là kẻ đã sỉ nhục Mạc Thi Dao.
- Thi Dao, là hắn sao?
Từng sợi từng sợi tơ được hóa thân từ sức mạnh không gian lao tới trói Lăng Đằng lại, trong phút chốc, trên người Lăng Đằng có hàng nghìn hàng vạn sợi dây cuốn chặt, cơ thể không cách nào nhúc nhích được.
- Đúng.
Mạc Thi Dao đỏ mắt gật đầu.
- Thi Dao, một kẻ kiến hôi thế này, cơ bản không hề xứng với con, không cần cảm thấy thương tiếc vì cái chết của hắn, chỉ cần con sẵn sàng, lúc nào cũng có thể tìm được người tốt hơn, con của tương lai, sẽ thành tiên.
Tần Vấn Thiên điềm đạm nói, tới nay hắn có sự tự tin như vậy, tiên nhân, đối với với thế giới Lạp Tử mà nói cũng có thể cao cao tại thượng, nhưng đối với kẻ đã siêu thoát Đế cảnh mà nói, chỉ cần hắn nguyện ý, bồi dưỡng đào tạo một tiên nhân, có lẽ cũng không quá khó.
Hắn nói tùy tiện một câu, nhưng lại khiến cho lòng người rúng động mãnh liệt, ánh mắt nhìn hắn của người Mạc phủ lộ ra vẻ sùng kích vô thượng, đây chính là con rể truyền kỳ của Mạc gia sao, một vị tiên nhân đối với hắn, dường như chẳng là gì đáng kể, chỉ cần Thi Dao muốn, hắn có thể để Thi Dao thành tiên.
- Cô phụ.
Nước mắt của Mạc Thi Dao lăn dài xuống, nàng nép vào trong lòng Mạc Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành vỗ vỗ vai nàng, nói:
- Nha đầu ngốc.
- Thi Dao, ta sai rồi, nàng tha cho ta, ta thích nàng mà.
Lăng Đằng cầu xin nói, lúc này hắn cũng vô cùng hối hận, hắn đã theo đuổi được Mạc Thi Dao, nhưng Mạc Thi Dao có một cô phụ như vậy, hắn lại vì sư tôn bị phong ấn của hắn đi đối phó với Mạc gia, hắn điên rồi sao? Nếu thật sự hắn cùng với Mạc Thi Dao , sau này sẽ có thành tựu như thế nào đây?
- Không biết nhục nhã.
Tần Vấn Thiên phẩy tay, trong nháy mắt, cơ thể Lăng Đằng biến mất không còn dấu vết, mọi người chỉ thấy từng đạo từng đạo ánh sáng, y đã hoàn toàn hóa thành hư vô.
- Lần này ta về đây, vốn muốn đại xá các ngươi, giải trừ phong ấn, nhưng mà, các ngươi lại tự tìm đến cái chết.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng lên tiếng, vừa rồi khi nghe thấy những lời của bọn họ, trong lòng hắn cảm thấy lạnh tanh, nếu hắn tới muộn một vài ngày, có thể sẽ có những hậu quả mà hắn không tưởng tượng được, nếu như vậy, hắn có hối hận cũng không kịp.
Sắc mặt mọi người thay đổi hoàn toàn, trắng bệch tựa tờ giấy, liền đó bọn họ chỉ thấy Tần Vấn Thiên giơ tay lên, một đại phong ấn hư không cực kỳ đáng sợ vắt ngang qua không gian hạ xuống, đánh về phía bọn họ.
Ngẩng đầu lên, nhìn đại phong ấn đó, sắc mặt của bọn họ đều hối hận tới tuyệt vọng.
Ầm.
Một tiếng nổ lớn vang lên, vùng đất đó dường như bị san thành bình địa, con đường không gian đóng lại, mọi thứ khôi phục lại trạng thái ban đầu, Tần Vấn Thiên vẫn đứng tại dó, nhưng ánh mắt nhìn hắn của mọi người trong Mạc phủ thì đã một lần nữa thay đổi.
Đây… đây là truyền kỳ sao, truyền kỳ thật sự.
- Năm đó những người này tới thế giới Lạp Tử gây họa gây loạn, ta đã phong ấn bọn họ để bọn họ ở lại dạy bảo người của nước Sở tu hành, nhưng ta đã vẫn đánh giá thấp oán niệm của con người, xem ra, phải cảnh cáo bọn họ một lần mới được.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, một tiên niệm khủng khiếp lan ra khắp nước Sở, trong khoảnh khắc, mở rộng ra bên ngoài nước Sở, sau đó là Đại Hạ, thậm chí cả thế giới Lạp Tử.
Tiên niệm này không hề ẩn giấu, giống như thiên uy, thời khắc này, vô số người cảm thấy kinh hãi trong lòng, ngẩng đầu nhìn về hư vô, sau đó, bọn họ chỉ thấy phong vân trên bầu trời biến đổi, một thân ảnh vô thượng xuất hiện trên trời cao, tích tắc đó, con người trong cả thế giới đều nhìn thấy một thân ảnh mặc trang phục trắng, giống như một vị thần linh thực sự, đứng sừng sững trên bầu trời.
Vùng đất Đại Hạ, vô số người ngẩng đầu lên, giờ phút mà họ nhìn thấy Tần Vấn Thiên, nhiều người kêu lên:
- Quân Vương.
Địa vực Hoàng Cấp Thánh Tông, vô số người ngẩng đầu lên, nhìn thấy bóng dáng đó, trong lòng điên cuồng run rẩy, đó là, Tần Vấn Thiên.
Rất nhiều người từng gặp Tần Vấn Thiên, còn có một số người quen của Tần Vấn Thiên cũng nhìn thấy hắn thì trong lòng trào dâng những làn sóng lớn mãnh liệt, hắn trở về rồi, hơn nữa, còn như thiên thần vậy, có thể trực tiếp đứng sừng sững trên vòm trời, để cho cả thế giới có thể nhìn thấy hắn.
- Ta, Tần Vấn Thiên.
Một đạo âm thanh phát ra từ miệng hắn:
- Năm đó, có tiên nhân ở Tiên Vực tới gây họa rắc rối cho thế giới Lạp Tử, ta đã phong ấn bọn họ ở đây, vốn dĩ lần này muốn giải trừ phong ấn cho bọn họ, nhưng sau khi trở về thì phát hiện, một đám tiên nhân không ngờ lại có âm mưu đê tiện, muốn đối phó với người nhà của ta, tội không thể tha, ta đã tiêu diệt tất cả, ta quyết định, những tiên nhân năm đó bị phong ấn, tiếp tục ở lại thế giới Lạp Tử chỉ dạy cho người của thế giới Lạp Tử tu hành, lần tới ta sẽ tới thế giới Lạp Tử để giải trừ phong ấn, các ngươi đừng hy vọng gì vào Đông Thánh Tiên Đế nữa, hắn đã bị ta tiêu diệt, ngoài việc đó ra, nếu có người đặt chân vào Tiên cảnh, dám gây họa gây loạn cho thế giới Lạp Tử, ta giết ngay.
Giọng nói cuồn cuộn, truyền khắp thiên hạ, vô số người run rẩy, có người thậm chí phủ phục trên mặt đất bái lạy.
Đây, chính là nhân vật trong truyền kỳ của thế giới Lạp Tử, đệ nhất thiên hạ Tần Vấn Thiên sao, hắn đã trở về rồi, đã trở nên cường đại lớn mạnh hơn rất nhiều so với trước đây, năm đó Đông Thánh Tiên Đế xuống thế giới Lạp Tử thu nhận đồ đệ, uy nghiêm tới mức nào, Tiên cung từ trên tời hạ xuống, thiên hạ phủ phục, một nhân vật như vậy, không ngờ đã bị Tần Vấn Thiên tiêu diệt.
Tần phủ, Tần Dương, người bị đánh gãy hai đùi, trong lòng vốn có oán niệm rất mãnh liệt đối với Tần Vấn Thiên, nhưng lúc này khi nhìn thấy thân ảnh trog hư không, cả người hắn sững sờ ngơ ngác, sau đó cảm thấy vô cùng xấu hổ, vị thúc phụ này của hắn, phong thái ở mức độ nào chứ, một lời thành pháp, thiên hạ không ai dám không tuân theo, còn hắn, không ngờ lại làm ra việc đại nghịch bất đạo như vậy, thúc phụ lại còn xin giúp hắn, nếu hắn không phải người của Tần phủ, với thân phận địa vị của Tần Vấn Thiên, e là hắn có chết cả trăm lần cũng không đủ.
Phụ mẫu của Tần Dương vốn dĩ cũng có chút ý kiến đối với Tần Vấn Thiên, nhưng lúc này, trong lòng bọn họ bỗng trống rỗng.
- Phụ thân, mẫu thân, sau này thúc phụ có ghét con không, sẽ không đưa con đi tu hành cùng.
Tần Dương cảm thấy vô cùng hối hận, nếu như hắn đi tu hành cùng thúc phụ, thì thành tựu trong tương lai sẽ cỡ nào chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận