Thái Cổ Thần Vương

Đấu Chiến Thánh tộc

Cung điện cổ xưa có rất nhiều cường giả tụ tập đến, trong bọn họ có rất nhiều thanh niên nam nữ ngóng nhìn Tần Vấn Thiên, mang theo ý tò mò.
Bọn họ đã nghe quá nhiều truyền thuyết của thị tộc, bọn họ cũng biết rõ thánh chủ là ý gì, nhưng nhìn thấy Tần Vấn Thiên có gương mặt trẻ tuổi như vậy cho nên cảm thấy rất thú vị.
- Triệu tập tộc nhân đi tới trước tổ địa.
Trung niên cao giọng nói, trong phút chốc âm thanh truyền khắp không gian. Cường giả các phe bắt đầu khởi động, không ít người trở về từ một nơi nào đó, đồng thời cũng có người chiêu đãi người của Nam Hoàng thị và Thiên Biến Tiên môn. Trung niên nói với Tần Vấn Thiên:
- Thánh chủ, xin thánh chủ đơn độc đi tới trước tổ địa của tộc ta để giải thích về thân phận của ngài.
Tần Vấn Thiên trầm ngâm một chút rồi lập tức gật đầu nói:
- Được.
- Chiêu đãi khách cho tốt!
Trung niên ra lệnh với người làm, có người lĩnh mệnh, trung niên dẫn Tần Vấn Thiên đi sang hướng bên kia.
- Tiền bối, nơi này là một phương thế giới sao?
Tần Vấn Thiên tò mò hỏi.
- Thánh chủ, tên ta là Tề Đông Lưu, thánh chủ cứ xưng hô tên là được rồi, đừng xưng là tiền bối a.
Tề Đông Lưu vội nói:
- Nơi này xác thực xem như một phương thế giới, nhưng đương nhiên không thể sánh vai cùng thế giới bên ngoài. Thánh chủ đời thứ nhất đã tìm một nơi để giúp cho tộc ta sinh sống yên phận, cho nên đã sáng lập ra nơi này, phong là Tam Giới Thiên.
- Tam Giới Thiên?
Tần Vấn Thiên nghi ngờ nói.
- Đúng, Tam Giới Thiên. Đây là đệ nhất Giới Thiên, trên có đệ nhị Giới Thiên và đệ tam Giới Thiên nữa.
Tề Đông Lưu giải thích khiến cho Tần Vấn Thiên sáng hai mắt lên, hắn không khỏi nhớ tới ba phiến thanh đồng đại môn ở bên ngoài. Chẳng lẽ ba phiến thanh đồng đại môn ấy đối ứng với cửa Tam Giới Thiên mà Tề Đông Lưu nói?
Tề Đông Lưu dẫn Tần Vấn Thiên xuyên qua rất nhiều miệng sơn động, đi tới một chỗ hoang vu, nơi hoang vu này giống như chiến trường cổ xưa vậy, có một tòa cổ chiến đài, chung quanh cổ chiến đài là cự thạch cổ phong. Thời khắc này có không ít thân ảnh đang đứng trên đỉnh, trên người bọn họ đều lộ ra khí tức cuồn cuộn, khí huyết cực kỳ thịnh vượng, tinh khí thần cường đại dồi dào, ánh mắt có thần, tựa như lượn lờ uy thế chiến đấu cường đại.
Tề Đông Lưu dẫn Tần Vấn Thiên đứng ở bên trong một ngọn núi chính giữa cổ chiến đài, nhìn mọi người chung quanh, Tề Đông Lưu mở miệng nói:
- Còn không bái kiến thánh chủ.
- Bái kiến thánh chủ.
Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức khom người bái kiến. Tần Vấn Thiên cũng phát hiện có một số ánh mắt của thanh niên không mang dáng vẻ thành kính, ánh mắt nhìn hắn lộ ra chiến ý.
- Thánh chủ sao? Một số người trẻ tuổi ở đệ nhất Giới Thiên thiếu lòng kính sợ đối với lịch sử của thị tộc, bất quá người của Đấu Chiến Thánh tộc ta đều là đại nam nhi giỏi, mặc dù bọn họ thiếu sự kính sợ đối với thánh chủ, nhưng tuyệt đối không dám làm chuyện bất kính đối với thánh chủ.
Tề Đông Lưu nói, Tần Vấn Thiên mắt sáng lên, thật là cái tên của thị tộc rất khí phách.
- Đấu Chiến Thánh tộc.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ. Tiên vực đại địa có rất nhiều thị tộc cổ xưa, thí dụ như Nam Hoàng thị, Doanh thị, Khương thị, đều là chủng tộc có truyền thừa vô số năm, ngoài ra Tiên vực còn có vô số cổ tộc tồn tại, thí dụ như thế lực Hoàng Kim tộc của Nam vực, nhưng dám xưng Đấu Chiến Thánh tộc thị tộc giống tộc này, chỉ sợ là hiếm thấy tại Tiên vực.
- Đúng, Đấu Chiến Thánh tộc.
Tề Đông Lưu gật đầu, giải thích cho Tần Vấn Thiên:
- Hẳn thánh chủ chưa biết tộc của ta, cũng như tộc của ta cũng không biết về thế giới bên ngoài, nhưng theo sách cổ thị tộc cùng với tổ huấn đời đời truyền nối, ta biết Đấu Chiến Thánh tộc chúng ta chính là cường tộc chân chính thời kỳ Thái Cổ, đứng sừng sững đỉnh phong ở thế giới vô tận, ngạo thị thiên hạ, Đấu Chiến vô song.
Nghe âm thanh của Tề Đông Lưu, ánh mắt của các thanh niên trên đỉnh núi đều động phong mang, trong cơ thể như có nhiệt huyết chiến đấu chảy xuôi, những lời đồn truyền miệng này vẫn in sâu trong đầu bọn họ từ khi còn bé, tổ huấn khiến cho bọn họ không quên được thân phận, không quên cường đại, một ngày kia có thể trở về đỉnh phong.
“Đấu Chiến Thánh tộc, Thái Cổ cường tộc, đỉnh cao của thế giới?”
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lập lòe, hắn nghĩ tới đoạn ký ức trong đầu mà phụ thân để lại trong trí nhớ của hắn, gia tộc phụ thân phản bội là một tộc thuộc loại mạnh như vậy sao?
- Dĩ nhiên, đây đã là lịch sử. Hiện tại nhắc tới, ngoại trừ thêm chút ít hào quang cho Đấu Chiến Thánh tộc của ta thì cũng không có tác dụng nào khác.
Tề Đông Lưu đột nhiên lại nói, dường như có chút mất mát:
- Từ sách cổ và tổ huấn chúng ta được biết, rất nhiều năm trước đây tộc của ta gặp kịch biến, gặp nguy cơ hủy diệt, từng cây Thánh Cốt là trọng yếu nhất trong cơ thể của Đấu Chiến Thánh tộc cường giả ta đã bị người khác lấy mất, tao ngộ tai hoạ ngập đầu, suýt nữa hủy diệt, tổ tiên tránh thoát một kiếp, vì thế mới có Đấu Chiến Thánh tộc ngày hôm nay.
Tần Vấn Thiên nghe Tề Đông Lưu nói, hắn tin tưởng dù cho chủng tộc có mạnh mẽ đến mấy, trong dòng chảy lịch sử cũng sẽ có thời kỳ huy hoàng và thời kỳ xuống dốc, cường tộc thế giới vô tận có nhiều đến bực nào đi nữa thì trăm triệu năm lịch sử diễn hóa, ai có thể bảo đảm một cường tộc có thể vĩnh hằng bất hủ?
Mảnh Tiên vực này đã từng bị nhiều vị Cổ Chi Đại Đế thống nhất qua, nhưng không sụp đổ, quần hùng cùng nổi lên, thời gian có thể biến đổi quá nhiều, bao nhiêu thế lực cổ tộc cường đại biến mất trong lịch sử, không có thân ảnh của bọn họ nữa. Đấu Chiến Thánh tộc này có thể bảo tồn cho đến nay, còn lưu giữ lại nhất mạch thật ra cũng coi là may mắn.
- Tộc của ta không bị diệt tộc, may mắn còn tồn tại chính là vì thánh chủ đời thứ nhất trợ giúp, vì tránh né kiếp nạn năm đó cho nên thánh chủ đời thứ nhất cho tộc ta tị nạn ở đây, đoạn tuyệt liên lạc cùng ngoại giới, chỉ có các thánh chủ thời đại bước chân vào nơi này để chọn lựa một ít tộc nhân ra ngoài, sinh tồn ổ bên ngoại, đồng thời nỗ lực vì mục tiêu cuối cùng của tộc ta, tìm Đấu Chiến Thánh cốt bị cướp đoạt của tổ tiên Đấu Chiến Thánh tộc năm đó.
- Vì sao không cùng đi ra ngoài?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Thánh chủ có chỗ không biết, tộc của ta tại vô số năm trước mặc dù sinh sản cực nhanh, nhưng người thực sự có thể thức tỉnh huyết mạch Đấu Chiến Thánh tộc, sinh ra Đấu Chiến Thánh cốt là cực kỳ hiếm thấy. Những người ở chỗ này thánh chủ cũng nhìn thấy, đây là khoảng cách vô số năm giữa thánh chủ đời trước và thánh chủ ngài bước chân vào nơi này, đản sinh sinh trưởng ra Đấu Chiến Thánh cốt tộc nhân, dĩ nhiên chỉ có đệ nhất Giới Thiên, còn có một số người đi đến Thượng Giới Thiên.
Tần Vấn Thiên nhìn mọi người, cau mày nói:
- Không khỏi quá ít a?
- Người có máu huyết Đấu Chiến Thánh tộc không có nhiều bằng đệ nhất Giới Thiên, bởi vì sau khi bước vào cảnh giới Tiên Vương, tộc nhân sẽ chọn đi Thượng Giới Thiên, mà người Đấu Chiến Thánh tộc chúng ta thiên phú cao, rất nhiều đều bước chân vào Tiên Vương cảnh giới, đi Thượng Giới Thiên đều là người còn trẻ, sau này thánh chủ đến đệ nhị Giới Thiên thì sẽ thấy càng nhiều tộc nhân hơn nữa.
Tề Đông Lưu nói, Tần Vấn Thiên từ lâu đã chú ý thấy người nơi này đều là Tiên Đài cảnh giới, thì ra đều đã đi Thượng Giới Thiên.
“Xem ra thật đúng như ta suy đoán, hai phiến thanh đồng đại môn khác phải ứng với Thượng Giới Thiên, vậy đại khái cũng vì phòng ngừa người bước chân vào nơi này không có thực lực quá mạnh mẽ, tùy ý mang nhiều người Đấu Chiến Thánh tộc mang ra ngoài rồi.”
Tần Vấn Thiên âm thầm nghĩ.
- Tề Đông Lưu, trước đó không phải ngươi nói Đấu Chiến Thánh cốt của tổ tiên các ngươi bị tước đoạt rồi sao, vì sao tộc nhân sẽ thức tỉnh sinh ra Đấu Chiến Thánh cốt?
Tần Vấn Thiên không hiểu liền hỏi.
- Căn cứ vào sách cổ Đấu Chiến Thánh tộc ta ghi lại, tổ tiên bị đoạt Đấu Chiến Thánh cốt chính là truyền thừa Thánh Cốt trọng yếu nhất của Đấu Chiến Thánh tộc, tích chứa các thiên đại đạo vô cùng huyền bí, có thể có tỷ lệ nhất định truyền thừa đến hậu nhân, do đó thường cách một đoạn thời gian là sẽ xuất hiện một Đấu Chiến Thánh vương trời sinh, nhưng mà trường kiếp nạn năm đó Thánh Cốt bị tước đoạt, không còn di truyền. Người trong tộc chúng ta đều đoán tộc của ta không chỉ không còn cách nào xuất hiện Đấu Chiến Thánh vương trời sanh nữa, thiên phú phổ biến cũng yếu đi quá nhiều so thời đại năm đó, lực lượng truyền thừa bị pha loãng rồi.
Tề Đông Lưu thở dài khiến cho nội tâm Tần Vấn Thiên khẽ run.
Nếu lời Tề Đông Lưu nói là lịch sử chân thật, giờ này người có Đấu Chiến Thánh cốt có thể đặt chân Tiên Vương cảnh là số lượng lớn, vậy năm đó người của bộ tộc bọn họ có thể khủng bố đến mức nào, đúng thật là cường tộc đỉnh phong, Thời đại huy hoàng đã qua như vậy quả thực khó có thể tưởng tượng.
- Năm đó thánh chủ đời thứ nhất mặc dù là kéo dài tộc của ta, không đành lòng nhìn tộc của ta biến mất trong lịch sử, cho nên mới mạo hiểm đến tính mạng đưa ra việc thiện này, cũng không có cầu gì, nhưng tộc của ta vì cảm tạ đại ân của thánh chủ đời thứ nhất, khiến cho thánh chủ đời thứ nhất tu hành Đấu Chiến Thánh pháp tộc của ta. Thánh chủ đời thứ nhất cũng là nhân vật siêu tuyệt, từ khi hắn theo Đấu Chiến Thánh pháp tộc của ta đã diễn hóa ra một loại thần thông năng lực siêu cường, thánh chủ ngài phải dựa vào loại thần thông này để bước chân vào đây.
Tề Đông Lưu tiếp tục nói:
- Hơn nữa, tổ tiên và thánh chủ có đạt thành ước định, trong tương lai tộc của ta sẽ phụ tá người có được truyền thừa của ông ta, coi như là thánh chủ. Mỗi một đời thánh chủ có thể điều tập một nửa lực lượng tộc của ta đi ra thế giới bên ngoài, về phần những người còn lại vì kéo dài sự tồn tại của Đấu Chiến Thánh tộc. Người trong tộc ta tôn thánh chủ là chủ, nhưng cũng hy vọng thánh chủ có thể trợ giúp bọn họ cùng trưởng thành, những người theo thánh chủ đi ra ngoài sẽ không trở về, bọn họ ngoại trừ phụ tá thánh chủ ra, còn có sứ mệnh gánh vác tìm về truyền thừa Thánh Cốt đã bị tước đoạt, trả lại vinh dực đỉnh phong cho tộc của ta.
Tần Vấn Thiên ánh mắt lập lòe, đột nhiên hỏi:
- Nếu như trong cùng một thời đại xuất hiện nhiều vị thánh chủ thì sao?
- Chuyện này không có khả năng lắm. Thánh chủ đời thứ nhất đã nói, người có thể có được truyền thừa thần thông chi thuật mở ra đại môn đến chỗ này, có nghĩa là có tiềm chất xưng bá với thế giới bên ngoài, người như vậy trong cùng một thời đại sẽ không xuất hiện nhiều vị, cho dù xuất hiện cũng không thể đồng thời có được loại truyền thừa. Xác suất này gần như không có, nhưng nếu xuất hiện thì tôn hai vị thánh chủ vậy.
Tề Đông Lưu cười nói. Đôi mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên phong mang, tiềm chất xưng bá Tiên vực sao?
Thánh chủ đời thứ nhất quả thật là tự tin.
Thì ra Thần Chi Thủ tuyệt học, cũng không phải do Nghệ đế sáng chế, mà là đời trước Nghệ đế đã có người có được, đây chính là thánh chủ đời thứ nhất sáng chế.
Tần Vấn Thiên chợt nhớ tới một người, lên tiếng hỏi:
- Các ngươi có biết Vũ Đế?
Lời đồn Vũ đế là người hầu của Nghệ đế.
Mà người của Đấu Chiến Thánh tộc, tôn Nghệ đế là thánh chủ đời trước.
- Vũ.
Tề Đông Lưu sáng mắt lên:
- Ta xem qua sách cổ gia phả, từ bên trong tộc nhân theo thánh chủ đời trước ra ngoài, có một người tên là Tề Vũ, không biết là có quan hệ gì hay không.
- Như vậy, hơn phân nửa là không sai rồi.
Tần Vấn Thiên cười cười nói, thì ra Vũ đế không chỉ bảo vệ tuyệt học của Nghệ đế mà còn bảo vệ cho tộc nhân của hắn, như vậy lão nhân bên cạnh Vũ đế, bọn họ cũng là người Đấu Chiến Thánh tộc sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận