Thái Cổ Thần Vương

Thư Của Vô Nhân Tướng

Đao Kiếm Tiên Vương mang Hứa Thanh Dao chạy mất, mỹ nhân như Hứa Thanh Dao vậy, có người nói chắc là đã gặp phải 'Độc thủ' của Đao Kiếm Tiên Vương rồi, một vị tuyệt sắc mỹ nữ, xem ra sẽ bị Đao Kiếm Tiên Vương vấy bẩn.
Mỹ nữ như Hứa Thanh Dao, nếu Đao Kiếm Tiên Vương kia dám bắt cóc nàng đi thì còn có chuyện gì không dám làm chứ, thật là thê thảm mà.
Có điều, tên Đao Kiếm Tiên Vương này cũng rất thảm, không biết bây giờ đã đắc tội bao nhiêu người, chẳng lẽ hắn là muốn đắc tội hết tất cả các Tiên Vương Thiên Kiêu trong tòa Cổ Đế thành hay sao?
Rất nhanh sau đó, có một lời đồn truyền khắp Cổ Đế thành, bảo Đao Kiếm Tiên Vương hãy đưa Thanh Dao tiên tử bình yên vô sự trở về, nếu như Thanh Dao tiên tử chịu chút đối xử khinh bạc nào, chắc chắn Đao Kiếm Tiên Vương sẽ bị bầm thây vạn đoạn, nếu như hắn đồng ý chịu tội nhận lỗi, đưa về Thanh Dao tiên tử về rồi quỳ xuống cầu xin tiên tử tha thứ, có thể tha cho hắn khỏi chết.
Đây là cơ hội cuối cùng của Đao Kiếm Tiên Vương.
Những lời này vô cùng ngang ngược, đối với kiểu người như Đao Kiếm Tiên Vương, những lời cảnh cáo bình thường không thể lọt vào tai hắn, chỉ có những lời lẽ ngang ngược nhất, có lẽ có thể khiến hắn bận tâm một phen.
Nhưng mà lúc này, Tần Vấn Thiên mang Hứa Thanh Dao tới một sơn mạch giữa Cổ Đế thành, Cổ Đế thành rộng rãi vô tận, nhất là không gian tầng thứ ba này, giống như một thế giới riêng.
Trên một vách đá của sơn mạch, Hứa Thanh Dao nhìn Tần Vấn Thiên bước từng bước một tới chỗ mình, sắc mặt tái nhợt, nàng không nghĩ tới Tần Vấn Thiên lại dám bắt cóc nàng tới này nơi hoang tàn vắng vẻ này, chẳng lẽ hắn muốn gây rối nàng thật sao? Nàng quả thực không dám tưởng tượng chuyện như vậy lại xảy ra trên người Hứa Thanh Dao nàng.
- Nếu ngươi thả ta ra, ta có thể đồng ý với ngươi bất kì điều kiện gì, ngươi chỉ cần mở miệng thôi, ngươi muốn đổi thứ gì?
Hứa Thanh Dao nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Ta chỉ muốn tiên tử tâm sự chuyện Phong Hoa Tuyết Nguyệt với ta bảy ngày bảy đêm thôi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nhìn Hứa Thanh Dao, chỉ thấy Hứa Thanh Dao lui về sau, nói:
- Nếu ngươi dám đối xử với tanhư thế, thiên hạ rộng lớn, nhất định không còn đất cho ngươi dung thân, chẳng lẽ ngươi thực sự chưa từng nghe qua tên của ta sao? Cha mẹ của Hứa Thanh Dao ta đều là Tiên Đế, nếu ngươi dám làm ra chuyện khiến người người oán trách bậc này, bọn họ nhất định dùng mọi thủ đoạn đối phó với ngươi.
- Tiên tử nói đùa, ta giết Tử Đạo Long, phụ thân của Tử Đế là Tiên Đế đỉnh phong, ta còn không úy kỵ, chẳng lẽ sẽ để ý cha mẹ của Thanh Dao tiên tử.
Tần Vấn Thiên cười mời ám, tiến về phía trước.
Hứa Thanh Dao lùi thêm nữa, sau khi nàng bị bắt, Tần Vấn Thiên đã giam cầm tu vi của nàng.
- Đao Kiếm Tiên Vương, ngươi cần gì phải ham vui nhất thời, người trong võ đạo chúng ta, võ đạo mới là điều cốt yếu, nữ sắc chỉ là phù vân mà thôi.
Giọng nói của Hứa Thanh Dao yếu đuối hẳn, dùng lời hay ý đẹp khuyên nhủ.
- Ham vui nhất thời? Nữ sắc?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sâu thăm thẳm, cười nói:
- Sống trên đời này, phải thoải mái sảng khoái, khoái ý ân cừu, không thể hoang phế võ đạo, không thể vứt bỏ hưởng lạc.
Hắn chạy tới bên người Hứa Thanh Dao, vươn tay nhẹ ôm vòng eo mảnh khảnh của Hứa Thanh Dao, mỉm cười nói:
- Thanh Dao tiên tử thấy bổn tọa nói có đúng không?
- Đúng, nhưng trong Cổ Đế thành này, người theo đuổi ta không ít, trong đó thậm chí có những nhân vật đỉnh phong, Đại Đế Sâm La tiên quốc là một nhân vật vô song , hắn đang trong thời kì đỉnh phong, có rất nhiều con nối dòng, nhưng mà đã lập truyền thừa rồi, đã tuyển ra con nối dòng kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước trong các vị hoàng tử, đó là thái tử Sâm La tiên quốc hiện nay, người này, đang trong Cổ Đế thành, tùy tùng bên người không biết bao nhiêu mà nói, cường giả như mây, tu vi của hắn đạt tới Tiên Vương đỉnh phong, được gọi là Tiên Vương Vô Địch, là một trong những người cảnh giới cực mạnh trong Cổ Đế thành này, Tử Đạo Long trước mặt hắn cũng giống như con kiến, hắn từng theo đuổi ta.
- Ngươi uy hiếp ta à?
Tần Vấn Thiên ôm Hứa Thanh Dao vào trong lòng, nhìn dung nhan mỹ lệ gần trong gang tấc kia, tà mị cười.
- Ngươi buông ra.
Hứa Thanh Dao đùa giỡn như vậy, lòng hoàn toàn rối loạn, mặt hoa mất sắc, tên Đao Kiếm Tiên Vương này quá háo sắc, căn bản không thèm cố kỵ điều gì, dù nói gì hắn cũng không để ý, đúng là một tên điên, sớm biết vậy thì không nên trêu chọc hắn.
- Vẻ đẹp của tiên tử, cảnh đẹp ý vui.
Tần Vấn Thiên nhìn mỹ nhân gần trong gang tấc, mỉm cười nói.
Dứt lời, hắn buông Hứa Thanh Dao ra, xoay người đi đến dốc núi bên cạnh khoanh chân ngồi xuống, cười nói:
- Sao tiên tử không tới đây tâm sự.
Hứa Thanh Dao cắn chặt răng, không dám làm trái, chỉ lo chọc giận đối phương thì Tần Vấn Thiên sẽ làm ra chuyện nàng không thể chịu đựng nổi, chỉ có thể ngoan ngoãn đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên.
- Tiên tử không cần khách khí, mời ngồi.
Tần Vấn Thiên lại nói, Hứa Thanh Dao lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên một cái, ngồi xuống bên cạnh hắn.
- Tiên tử có phát hiện ra rằng, cho dù ta đã đến đây, đế vận sau lưng vẫn còn đang mạnh lên?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Đế vận là số mệnh của Cổ Đế thành, ngươi danh chấn Cổ Đế thành, càng ngày càng được nhiều người biết tới, danh khí không ngừng tăng lên, số mệnh mạnh lên, hóa thành đế vận, dù cho ngươi không xuất hiện, nhưng danh tiếng của ngươi còn đang tại lan truyền.
Hứa Thanh Dao đáp lại.
- Thì ra là thế, đế vận này còn có thể dùng thế nào?
Tần Vấn Thiên cười hỏi, Hứa Thanh Dao thấy Tần Vấn Thiên không định tiếp tục đùa cợt mình, cũng vui lòng trả lời Tần Vấn Thiên, mở miệng:
- Từ xưa đã truyền lại, Tiên Vực thay đổi, tất cả thời đại đều sẽ thay đổi, xuất hiện một Đại Thời Đại mới, đế nhân vật vương tranh nhau xuất hiện, cường giả sánh vai cùng trời đất, đánh tất cả thiên kiêu trong thiên hạ, có thể chứng đạo Cổ Chi Đại Đế, quy tắc của Cổ Đế thành, cũng thay đổi theo thời thế.
- Trong lời đồn, lúc đế vận mạnh đến một mức nào đó, thì có thể nhìn thấy điều mà rất nhiều người không thể nhìn thấy, tiếp xúc được với sự huyền bí nào đó trong Cổ Đế thành.
- Tiên tử nói cha mẹ ngươi đều là Tiên Đế, danh tiếng rất lớn, nói vậy biết không ít bí mật trong Cổ Đế thành, có thể cho ta biết không?
Mắt Tần Vấn Thiên nhìn Hứa Thanh Dao, đôi mắt mỉm cười, khiến cho Hứa Thanh Dao cảm thấy căng thẳng, sợ người này bị mỹ mạo của mình hấp dẫn, làm ra những chuyện không khống chế nổi.
- Có lời đồn rằng, Cổ Đế thành có đạo thống truyền thừa đến từ Tiên Vực khác, liên quan rất lớn, bởi vậy, từ xưa đến nay nhân vật đế vương đều đi vào Cổ Đế thành, muốn tìm kiếm cơ hội đột phá.
Lời của Hứa Thanh Dao, khiến ánh mắt Tần Vấn Thiên sáng lên, quả nhiên giống với lời của Hắc Long, trong Cổ Đế thành này thậm chí có cả đạo thống truyền thừa đến từ Tiên Vực khác, liên quan rất lớn.
- Chắc tiên tử cũng biết, trong Cổ Đế thành này có một con Hắc Long, hình như quản lý quy tắc của Cổ Đế thành, trên người hắn có đạo thống Tiên Vực khác không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Theo như lời cha mẹ ta đoán thì cả Cổ Đế thành này là một thần binh thành trì, là một không gian độc lập, quy tắc do Chưởng Khống Giả đặt ra, có lẽ Hắc Long chỉ thay mặt người kia quản lý quy tắc mà thôi, mà trong không gian độc lập Cổ Đế thành này, lại có đạo thống truyền thừa khác tồn tại.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chớp lóe, cuối cùng trong Cổ Đế thành có bao nhiêu bí mật đang tồn tại.
Chỉ thấy đôi mắt hắn nhắm lại, tiếp tục yên tĩnh tu hành, ánh mắt Hứa Thanh Dao sáng lên, lập tức lặng lẽ lui về sau, thấy Tần Vấn Thiên không ngăn cản thì mới yên lòng.
Bảy ngày sau, Hứa Thanh Dao ngự không mà đi, nhìn về thành trì Đại Đế phía trước, trong đôi mắt nàng vẫn chất chứa có một chút cảm giác không chân thật.
Nàng không nghĩ tới, Đao Kiếm Tiên Vương kia lại thả nàng đi dễ dàng như vậy, chỉ giữ nàng bảy ngày bảy đêm, tuân thủ lời hứa, nhưng trong bảy ngày này cũng không trêu chọc gì nàng nữa, thậm chí không thèm nhìn mặt nàng một cái, giống như dung nhan của tiên tử nàng đây, ở trong mắt đối phương, không được xem là gì.
Như vậy xem ra, tất cả những điều Đao Kiếm Tiên Vương làm trước kia, giống như một trò đùa dai, như đang cố ý trêu đùa nàng, hoặc là đang trừng phạt sự khiêu khích của nàng.
- Người này, đến cùng là người thế nào?
Hứa Thanh Dao càng tò mò về Tần Vấn Thiên hơn, nàng vô cùng tự tin với dung nhan của mình, quả thật nàng đẹp như thiên tiên, kiều diễm vô song, không người khen ngợi nàng là trang tuyệt sắc chốn nhân gian, không ai dự đoán được nàng.
Nhưng Đao Kiếm Tiên Vương này, rõ ràng hắn không sợ mình, cũng không cần đắc tội mình, cứ tưởng hắn sẽ khinh bạc nàng, nhưng lúc nàng cho rằng sắp sửa gặp phải sự nhục nhã lớn nhất của nữ tử, tên kia không hề động vào nàng dù chỉ một chút, điều này khiến Hứa Thanh Dao thấy rất kỳ quái, vừa thấy may mắn, vừa thấy nghi ngờ mị lực của mình.
- Là Thanh Dao tiên tử.
Có người thấy Hứa Thanh Dao xuất hiện.
- Thanh Dao tiên tử quay về rồi, nàng bị nhốt bảy ngày, hình như đã tiều tụy mấy phần, Đao Kiếm Tiên Vương thả nàng...
Từng ánh mắt rơi trên người Hứa Thanh Dao, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Hứa Thanh Dao có một chút dị dạng.
Bảy ngày bảy đêm, tâm sự chuyện Phong Hoa Tuyết Nguyệt, Đao Kiếm Tiên Vương bắt như vậy tuyệt sắc mỹ nhân đi, thật sự chỉ là nói chuyện phiếm, tâm sự với nhau thôi à?
Hứa Thanh Dao nhìn thấy ánh sáng kì lạ trong mắt đám người, trong chớp mắt giữa trán hiện lên quét ý lạnh, nàng ẩn ẩn đoán ra suy nghĩ của mọi người, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Nàng tiếp tục đi về phía trước mà đi, càng ngày càng gặp nhiều người hơn, tuy trong con ngươi bọn họ vẫn có sự yêu quý, nhưng trừ điều đó ra, lại vẫn hơi lộ ra chút ** vọng, ánh mắt như vậy, trước kia bọn họ không dám có, chuyện này có nghĩa là, bọn họ đều cho rằng Đao Kiếm Tiên Vương, đã làm gì nàng...
- Thanh Dao tiên tử, ngươi không sao chứ?
Chỉ thấy lúc này, một nhân vật tao nhã đi tới, nhìn Hứa Thanh Dao hỏi.
Đây là con nối dòng của một vị Tiên Đế, thân phận phi phàm, tu vi cực cao.
- Không có việc gì, Đao Kiếm Tiên Vương không làm khó ta.
Hứa Thanh Dao nói, ánh mắt thanh niên kia hơi dao động, tuy chỉ hơi hiện ra rồi biến mất, nhưng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt Hứa Thanh Dao, nói:
- Ngươi không tin ta?
- Không có.
Thanh niên lắc đầu nói.
- Rõ ràng ngươi đang hoài nghi.
Giọng Hứa Thanh Dao lạnh lùng.
- Thanh Dao tiên tử, sao ngươi kích động như thế ?
Sự nghi ngờ trong lòng thanh niên càng nặng nề hơn, nhìn Hứa Thanh Dao, lúc này Hứa Thanh Dao sắc mặt vô cùng khó coi, nói:
- Cút, ta không cần phải giải thích gì với ngươi.
Dứt lời, nàng trực tiếp cất bước đi khỏi, thanh niên kia đúng tại chỗ, hai tay nắm chặt, sắc mặt xanh mét.
- Đao Kiếm Tiên Vương, ta phải giết ngươi.
Trong mắt hắn ta lộ ra sát khí đáng sợ, càng khẳng định sự hoài nghi của mình.
Hứa Thanh Dao quay về, những lời đồn khác nhau bay đầy trời đất, cho dù là vị Hoàng Thái Tử kia, cũng cảm thấy khá hoài nghi, hắn ta tức giận rồi, lên tiếng cảnh cáo, bảo Đao Kiếm Tiên Vương Lập tức cút tới trước mặt hắn ta, quỳ xuống dập đầu, tự phế tu vi, chỉ có như vậy, mới chịu tha cho cái mạng đê tiện của Đao Kiếm Tiên Vương.
Trừ hắn ra, cũng có rất nhiều Thiên Kiêu Tiên Vương đỉnh phong, tuyên bố muốn Đao Kiếm Tiên Vương phải chết, trong lúc nhất thời danh tiếng của Đao Kiếm Tiên Vương Danh càng lan tỏa, vì thế, Tần Vấn Thiên phát hiện một hiện tượng kì quái, hắn bị rất nhiều người hận thấu xương, nhưng đế vận sau lưng lại ngày càng mạnh.
Còn Hứa Thanh Dao, trong lòng nàng vẫn nguyền rủa Tần Vấn Thiên, tên hỗn đản chết tiệt này... Danh tiết của mình, chẳng hiểu gì cả đã bị hủy diệt rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận