Thái Cổ Thần Vương

Càng Lún Càng Sâu

Hai thiên kiêu Giới Chủ của Lạc Thần gia tộc biến mất, nghe đồn họ mất tích lúc tập nã Lạc Thần Lệ.
Lạc Thần Lệ thì không có bóng dáng, việc Tần tộc cầu hôn đành tạm ngừng. Nhưng tin tức này vẫn gây gợn sóng không nhỏ. Hai Giới Chủ cường đại khi không mất tích, rõ ràng đã mất mạng.
Lạc Thần Lệ dù bước chân vào thế giới luân hồi nhưng cảnh giới của nàng vốn rất yếu, ở trong Thái Cổ Tiên Vực nàng không giết được hai Giới Chủ Lạc Thần tộc, trừ phi trên người nàng xảy ra biến đổi gì.
Người đến từ Thái Cổ Tiên Vực rất chú ý người của thế lực khác, giờ họ đã hoàn toàn quen thuộc thế giới luân hồi, có chút động tĩnh đừng hòng giấu tai mắt của họ.
Lạc Thần Lệ biến mất, Thần Nữ Nghê Thường mất tích, người Thiên Đạo Thánh Viện không dám lộ mặt dường như biết người Thái Cổ Tiên Vực muốn bắt mình.
Mỗi người trải qua cuộc đời của mình trong thế giới luân hồi, kiếp này họ có bối cảnh giống trong Thái Cổ Tiên Vực nhưng quỹ tích đời sống khác hẳn.
Thời gian lặng lẽ trôi, chớp mắt trong thế giới luân hồi đã qua mấy chục năm, như một giấc mơ, tất cả người Thái Cổ Tiên Vực đi vào đâu dường như hoàn toàn thay thế nhân vật trong thế giới luân hồi. Trải qua vài chục năm đủ làm một người bị hoàn cảnh đồng hóa, thói quen tất cả trong thế giới luân hồi, dường như nơi này mới là chân thật, một kiếp thật sự.
Bên ngoài thì chưa qua bao lâu. Trong Thiên Đạo Thánh Viện, các cường giả vẫn chờ, những Thiên Thần không rời đi, họ đợi tin tức từ đất truyền thuyết. Nhưng tất cả bặt tin, thủy tinh truyền tin không liên lạc được. Khi họ đưa tin vào thủy tinh truyền tin không nhận được trả lời, nếu không phải biết bọn họ đi vào đất truyền thuyết thì mọi người cho rằng tất cả chết hết.
Đất luân hồi mạnh đến mức ngăn cách truyền tin.
Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên Tần tộc ánh mắt sắc bén hỏi nhóm Ti Mệnh Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện:
- Đất truyền thuyết là nơi như thế nào?
Ti Mệnh Thiên Thần vẫn giữ thái độ cũ, lạnh lùng nói:
- Ta nói rồi, chúng ta chưa từng đi vào đất truyền thuyết, ngươi hỏi mãi làm gì? Muốn vào cứ vào, ta không ngăn cản.
Ánh mắt Tần Đãng Thiên sắc bén nhìn Ti Mệnh Thiên Thần chằm chằm. Hôm đó gã vốn định vào nhưng lối vào đất truyền thuyết có uy diệt đạo, muốn tiêu diệt đạo gã tu hành. Tần Đãng Thiên kiêu ngạo không chịu được điều đó, tất cả thứ gã tu hành ai dám cướp đi? Cho dù biết đây là giả dối gã cũng không cho phép.
Các Thiên Thần chỉ đành chờ đợi, không biết đệ tử môn hạ của mình trải qua cái gì, không ai biết. Bản thân họ không cách nào tưởng tượng đệ tử môn hạ trải qua điều gì trong đất truyền thuyết.
Ví dụ Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên tuyệt đối không ngờ người Tần tộc có kẻ dám mơ ước Thần Nữ Nghê Thường và còn hành động.
Thiên Thần của Tử Vi Thần Đình sẽ không ngờ Nguyệt Trường Không ăn ba cường giả Tử Vi Thần Đình khác, đang phong cảnh vô hạn trong đất truyền thuyết.
Thiên Thần Lạc Thần thị cũng không ngờ thiêu kiêu Lạc Thần thị gặp chuyện gì ở bên trong.
Thế giới luân hồi, Nguyệt Thần Điện.
Hôm nay Nguyệt Trường Không mời ba thiên kiêu Tần tộc đến tụ hợp, bọn họ đã sớm kết thành đồng minh, có sự ăn ý nào đó. Bốn người biết thủ đoạn tu hành của đối phương là gì nên giúp đỡ nhau, cùng một giuộc.
Nguyệt Trường Không mỉm cười hỏi, nhìn ba người Tần tộc:
- Mấy năm qua thế giới luân hồi hơi bình tĩnh, các vị không có ý tưởng gì sao? Có tìm được Thần Nữ Nghê Thường chưa?
Ba người này dám đụng nữ nhân bên cạnh Thiên Tuyển Chi Tử, lá gan rất lớn. Chắc trong Tần tộc bọn họ cung kính trước mặt Thiên Tuyển Chi Tử nhưng sâu trong lòng chống đối gã, không muốn luôn sống dưới ánh sáng của gã.
Tần Đãng Thiên có mặt, người đời nhắc đến Tần tộc đầu tiên nghĩ đến Thiên Tuyển Chi Tử, mãi mãi không nhớ bọn họ.
Trong Tần tộc, lời Tần Đãng Thiên nói là quyền uy, không ai có thể chất vấn, không người nào dám. Ba người cũng vậy, Tần Đãng Thiên tùy ý quát mắng bọn họ. Tần Đãng Thiên đã là Thiên Thần, thật ra thì họ nghe theo Thiên Thần chẳng có gì ghê gớm, đó là chuyện bình thường. Nhưng Tần Đãng Thiên không phải bẩm sinh đã là Thiên Thần, lúc họ nổi tiếng trong Tần tộc thì gã còn chưa ra đời.
Khi Tần Đãng Thiên còn trẻ đã rất ngang ngược trong Tần tộc, không ai dám chọc, coi trời bằng vung, không để bọn họ vào mắt. Tần Đãng Thiên từng chỉ vào mũi họ nói sau này họ sẽ là kẻ thua dưới tay gã, sự thật thì gã làm được, bỏ xa họ.
Một cường giả Tần tộc sắc mặt âm trầm khó chịu nói:
- Không có.
Nhớ đến khuôn mặt đẹp tuyệt trần của Thần Nữ Nghê Thường là lòng họ rục rịch, rạo rực. Đó là nữ nhân mà Tần Đãng Thiên chưa chiếm hữu, nếu bọn họ có được nàng . . . nghĩ đến đây khoái cảm dâng lên trong lòng họ.
Về hậu quả thì bọn họ không muốn nghĩ tới, hoặc nên nói không phát hiện lòng họ đã sinh ma chướng. Như đại sư Cực Lạc Tịnh Thổ nói muốn khiến cho vong sẽ làm như thế trước.
Nguyệt Trường Không vừa nói vừa cười:
- Ha ha, trong thế giới luân hồi có nhiều nữ nhân xinh đẹp ưu tú cho các vị hưởng lạc, đáng tiếc năm xưa Lạc Thần Lệ chạy mất không thì . . .
Mấy cường giả Tần tộc mắt lóe tia sáng nóng rực.
Giới Chủ Tần tộc nói:
- Lần này chúng ta đến là muốn bàn với Trường Không huynh một chuyện.
Nguyệt Trường Không mắt lóe tia sáng nhìn đối phương:
- Mời Tần huynh nói.
Giới Chủ Tần tộc mắt bắn ra tia sắc bén:
- Người đến thế giới luân hồi còn có Cửu Thiên Huyền Nữ Cung.
Mắt Nguyệt Trường Không bừng sáng, gã cười phá lên.
Cửu Thiên Huyền Nữ Cung, thế lực đỉnh cấp Thiên Vực. Các đời cung chủ gọi là Cửu Thiên Huyền Nữ, có danh hiệu cửu thiên hồng trần đệ nhất tiên. Mấy người Tần tộc đặt mục tiêu vào Cửu Thiên Huyền Nữ Cung, lá gan to bằng trời.
Mà nhiều một kẻ địch không nhiều, bọn họ dám đụng Thần Nữ Nghê Thường thì có gì không dám với Cửu Thiên Huyền Nữ Cung?
Nguyệt Trường Không không ngốc:
- Tần huynh, các người hãy nghĩ cho kỹ. Nếu chúng ta liên hợp ra tay với người của thế lực đỉnh cấp Thái Cổ sẽ dẫn đến người khác chú ý, bọn họ đều theo dõi chúng ta.
Người từ Thái Cổ Tiên Vực đến kiêng kị nhau, đặc biệt là bây giờ không ai biết đối phương tu luyện thế nào trong thế giới luân hồi, không dám coi thường đối thủ.
Mấy năm nay Nguyệt Trường Không làm nhiều chuyện, có rất nhiều cường giả thành chất dinh dưỡng của gã. Nhưng Nguyệt Trường Không không dám nhận mình là số một trong tất cả người đến từ Thái Cổ Tiên Vực, trừ phi gã bước vào cảnh giới Thần trước, nếu không gã không nắm chắc. Có một số người che giấu sâu còn hơn họ.
Cường giả Tần tộc nói:
- Trường Không huynh nên biết tất cả người đến từ Thái Cổ đều là đối thủ của chúng ta, chúng ta không xuống tay sớm muộn gì sẽ có người xử chúng ta.
Thế giới luân hồi là đất truyền thuyết của Thiên Đạo Thánh Viện, nhưng đến nay chưa gỡ bỏ bí ẩn thế giới luân hồi, phải đánh bại hết đối thủ mới nhìn ra đáp án.
Lại một Giới Chủ Tần tộc lên tiếng:
- Chúng ta có thể tìm thêm minh hữu.
Mắt Nguyệt Trường Không lóe sáng, cách này hay. Liên hợp mấy lực lượng lại rồi đối phó người khác.
Nguyệt Trường Không hỏi:
- Tần huynh tính tìm ai? Càn Khôn giáo, Xa tộc, Ngũ Hành giáo hay Lôi tộc?
Nguyệt Trường Không nhắc đến những thế lực này đều là đỉnh cấp trong Thái Cổ. Càn Khôn giáo và Tần tộc ở cùng Thiên Vực, được gọi là chủ Càn Khôn.
Xa tộc, Ngũ Hành giáo, Lôi tộc là thế lực đỉnh cấp trong tám vực thiên địa huyền hoàng vũ trụ hồng hoang.
Xa tộc có danh hiệu là thế gia luyện khí số một Thái Cổ.
Ngũ Hành giáo chưởng thiên địa ngũ hành, cực độ diễn hóa, có được uy lực vô cùng.
Lôi tộc chưởng uy thiên địa thần phạt, có thủ đoạn công kích cường đại đến khó tin.
Giới Chủ Tần tộc nói:
- Việc này còn cần suy xét kỹ lại.
Nguyệt Trường Không gật đầu nói:
- Tốt, chuyện này không thể xúc động, phải lên kế hoạch.
Mấy người bàn bạc, ma chướng trong lòng ngày càng ghim sâu cắm rễ. Nguyệt Trường Không cũng đã phát hiện mình càng lún càng sâu, nhưng gã không quan tâm, gã muốn cường đại, bất chấp mọi giá, gã chấp nhận trả giá.
Lúc này Tần Vấn Thiên đi tới một dãy núi.
Mấy năm nay Tần Vấn Thiên bận rộn tu hành, ngoài ra tìm tung tích Lạc Thần Lệ. Khi biết Tần tộc cầu hôn, Lạc Thần Lệ mất tích thì Tần Vấn Thiên luôn lo lắng. Đặc biệt sau đó có tin đồn Lạc Thần Lệ rất có thể giết hai Giới Chủ Lạc Thần thị, trong lòng Tần Vấn Thiên càng lo nhiều hơn, vì thế trừ thời gian tu hành ra hắn điều tra nơi đi của Lạc Thần Lệ.
Tần Vấn Thiên đã mơ hồ được chút manh mối, hắn đến sơn mạch này có dấu chân của Lạc Thần Lệ.
Tần Vấn Thiên đứng trên sơn mạch nhìn biển máu đầy trời bên dưới, sâu trong sơn mạch bị máu nhuộm đỏ ghê người, tim hắn run rẩy theo.
Tần Vấn Thiên thì thào:
- Lệ nhi, muội rốt cuộc ở đâu? Trải qua điều gì? Vì sao đi lên con đường này.
Tần Vấn Thiên biết có lẽ Lạc Thần Lệ đã bước trên con đường giống Nguyệt Trường Không.
Giọng nói dụ dỗ lại vang lên trong đầu:
- Ngươi chưa rõ sao? Trong thế giới luân hồi các ngươi đều phải bước lên con đường này, các ngươi không có sự lựa chọn. Nếu chỉ dựa vào cảm ngộ của mình thì mãi mãi không đuổi kịp tốc độ tu hành của người khác. Bây giờ ngươi tu hành còn kịp, nếu muộn hơn thì thật sự sẽ vạn kiếp bất phục.
Mặt Tần Vấn Thiên lạnh băng tức giận quát:
- Biến!
Mỗi khi tâm tình của Tần Vấn Thiên dao động là tà linh sẽ hiện ra dụ dỗ hắn. Tần Vấn Thiên ngày càng thấy chán ghét, có lẽ đám tà linh này dụ dỗ Lệ nhi bước trên con đường không lối về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận