Thái Cổ Thần Vương

Giết Hữu Địch

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Nhiếp Vân Thường nhìn sư tỷ của mình, trong lòng nàng lạnh lẽo.
Người vào Cơ Đế môn đều là tỷ muội với nhau, làm bạn hồng trần xông tiên lộ.
Đây là lời răn dạy đối với người gia nhập Cơ Đế môn. Cơ Đế không hy vọng nhìn thấy cảnh các đệ tử nàng bồi dưỡng một ngày kia lại trở thành kẻ đối địch. Lúc đó, nàng chính là một vị sư tôn thất bại.
Mỗi một vị đại năng cường giả đều có phương thức giáo dục môn nhân của mình. Có người thích các đệ tử của mình tranh đấu, có người lại muốn các đệ tử tương thân tương ái giúp đỡ lẫn nhau.
Cơ Đế là loại người thứ hai. Tu hành lực lượng không gian vốn ít, nắm giữ thuộc tính thiên phú không gian cường đại lại là nữ nhân càng ít hơn. Nữ so với nam tu hành càng khó, hồng trần tịch mịch, tiên lô cô độc nên Cơ Đế luôn hy vọng các đệ tử của mình gần gữi nhau.
Nhưng mà ngày hôm nay, trong thánh viện, Nhiếp Vân Thường và Thanh Nhi đã trở thành kẻ thù của nhau.
- Sử tỷ, ngươi không biết rằng ta đã phải trải qua những gì nhưng lại chỉ trích mình ta.
Nhiếp Vân Thường cười to nói:
- Cũng bởi vì thân thế cùng thiên phú của nàng cao hơn ta sao?
- Trong lòng ngươi đã sinh ra ma chướng. Ta mặc dù không biết ngươi đã trải qua những gì nhưng nếu như ngươi đã nghe lời Hoàng Hữu Địch mà đánh lén Thanh Nhi thì ta đương nhiên có thể tưởng tượng đã xảy ra chuyện gì. Ta rất đau lòng cho ngươi nhưng đấy không phải lý do mà ngươi xuống tay với Thanh Nhi.
- Nếu sư tỷ đứng ở lập trường của ta thì sẽ như thế nào?
Nhiếp Vân Thường nói.
- Hoặc là ta chết, hoặc là giết chết bọn chúng, nhưng sẽ không bao giờ phản bội đồng môn.
Mạc Tử Yên không chút do dự nói. Đây chính là sự lựa chọn của nàng.
- Ta vì sao phải vì nàng mà chết?
Nhiếp Vân Thường không thể lý giải được suy nghĩ của sư tỷ.
- Mỗi người đều có chí hướng riêng. Đây là sự lựa chọn của Nhiếp Vân Thường ngươi. Mặc dù ta rất đau lòng vì sự thay đổi của ngươi nhưng không thể che giấu những gì ngươi đã làm. Nếu ra khỏi Thánh viện ta sẽ báo cáo sư tôn. Mọi chuyện do sư tôn quyết định.
Mạch Tử Yên mở miệng nói:
- Ngươi không cam lòng, ngươi giận chó đánh mèo lên người Thanh Nhi bởi vì ngươi cho rằng chiến đấu xảy ra đều do Thanh Nhi liên lụy, các sư tỷ cũng bị thương vì Thanh Nhi thì ra nói cho ngươi biết rằng, nếu người bị Cửu Hoàng Tiên Quốc đã sỉ nhục là ngươi thì ta, Thanh Nhi cùng các đồng môn sư tỷ sẽ vì ngươi chiến đấu. Chúng ta không chỉ hy sinh mạng sống vì Thanh Nhi mà đối với ngươi cũng có thể như vậy. Mặc dù ta so với ngươi tự nhận không bằng, nhưng vẫn có thể tự hào là người của Đế Cơ môn.
- Thế gian không có chuyện hoàn mỹ vô khuyết, sư tôn dạy ngươi tu hành, khiến ngươi được gia tộc trọng vọng, hưởng thụ vinh quang thì ngươi cũng phải vì đồng môn mà chiến đấu nhưng ngươi lại nhát gan như vậy thì bái nhập sư môn làm cái gì? Cho nên có một số việc, đã được định sẵn từ khi chúng ta bắt đầu nhập môn.
Mạc Tử Yên chậm rãi mở miệng nói. Trong lòng Nhiếp Vân Thường bắt đầu sợ hãi.
Dáng vẻ tươi cười điên cuồng trên mặt nàng biến mất, thay vào đó là nước mắt. Hôm nay, nếu nàng xảy ra chuyện thì các sư tỷ muội cũng vì bàng mà không tiếc hy sinh mạng sống.
Nàng, sai lầm rồi sao?
Mạc Tử Yên không nhìn nàng nữa mà quay sang phía Hoàng Vô Địch. Trong lòng nàng vô cùng giận dữ, hai con ngươi lạnh như băng, lộ ra sát ý vô tận.
- Đặc sắc.
Hoàng Hữu Địch cười nói:
- Rất cảm động. Nhưng thế thì sao, giống như các ngươi nói thì lúc các ngươi quyết định tham gia vào cuộc chiến thì mọi chuyện đã được quyết định. Hoàng huynh ta là nhân vật phong hoa tuyệt đại, được coi là thiên kiêu trong thiên kiêu của thánh viện. Hắn coi trọng sư muội của ngươi thì chính là vinh quang của sư muội ngươi. Tại sao các ngươi cho rằng đối với nàng là sỉ nhục. Đã như vậy, ta sẽ khiến cho người Cơ Đế môn hiểu rõ thế nào là sỉ nhục.
Hắn vừa dứt lời, người bên cạnh liền lao đến phía Mạc Tử Yên, trên người phóng ra Tiên Thai, uy áp kinh người.
Mấy người Mạc Tử Yên cũng đồng thời phóng ra khí tức cường đại. Cường giả Đấu Chiến Thánh tộc bộc phát tu vi đáng sợ, rống to một tiếng, hóa thân thành người khổng lồ. Phía sau xuất hiện thần vượn, kinh thiên động địa, toàn thân phóng ra uy áp vô tận.
Ánh mắt Thanh Nhi chậm rãi nhìn về phía Hoàng Sát Thiên, trong mắt dâng lên khí tức băng lãnh đáng sợ. Nàng không trách Nhiếp Vân Thường, cho dù bị Nhiếp Vân Thường phản bội thì trong lòng nàng cũng không hoàn toàn oán hận. Nhưng nàng căm giận Hoàng Hữu Địch, tất cả những người này đều đáng chết.
Không gian phong bạo khủng khiếp từ trong cơ thể nàng phóng ra. Trong phút chốc, toàn thân nàng đã được quy tắc bao phủ, đạt thành tựu quy tắc chi thể. Quy tắc không gian lưu chuyển vô cùng mãnh liệt, bao phủ một bên hư không.
- Ân!
Chân mày Hoàng Vô Địch hơi nhíu lại. Lúc trước hắn không có để ý tới biến hóa trên người Thanh Nhi. Hiện tại, thấy khí tức trên người Thanh Nhi phóng ra có vài phần tương tự với Hoàng Sát Thiên.
Nhưng sao có thể như vậy?
Thế nào là quy tắc chi thể? Thân thể hóa quy tắc, chỉ có cường giả Tiên Vương cảnh mới có được thành tựu như vậy. Nếu có năng lực này thì có nghĩa đã chạm đến cánh cửa Tiên Vương cảnh, nhưng Thanh Nhi nàng mới chỉ có thực lực cảnh giới Tiên Thai ngũ trọng thì làm sao có thể chạm tới cánh cửa Tiên Vương cảnh?
Mạc Tử Yên cảm nhận được biến hóa trên người Thanh Nhi, trong mắt nàng hiện lên vẻ kinh ngạc. Đây là trời sinh Tiên Vương mà sư tôn đã từng nói đến sao? Thanh Nhi sư muội nhất định sẽ trở thành cường giả Tiên Vương. Đối với nàng mà nói, căn bản không có gì ngăn nàng bước vào Tiên Vương cảnh. Thời khắc đến nàng sẽ trực tiếp vượt qua.
Hiện tại, cảnh giới của nàng còn chưa tới nhưng chẳng phải đã gần bước tới cánh cửa kia sao?
- Hoàng huynh ngươi đối phó với lão bà này còn nữ nhân của Tần Vấn Thiên hãy giao cho ta.
Hoàng Hữu Địch nói. Mạc Tử Yên không già, nàng khoảng chừng ba mươi tuổi nhưng mà hắn đang cố ý sỉ nhục nàng.
- Cận thận, trên người nàng hình như đã phát sinh một ít biến hóa.
Hoàng Vô Địch nhắc nhở.
- Yên tâm.
Hoàng Hữu Địch đã bại bởi Tần Vấn Thiên, lại bại bởi Quân Mộng Trần, hiện tại sao có thể bại dưới tay nữ nhân này.
Hoàng Vô Địch quay về phía một người, truyền âm căn dặn hắn chú ý bên Hoàng Hữu Địch, chuẩn bị tiếp ứng hắn bất kỳ lúc nào, sau đó hắn cất bước tiến về phía Mạc Tử Yên.
Bên phía Hoàng Hữu Địch có tám đại cường giả. Bên này ngoại trừ Mạc Tử Yên cùng với Thanh Nhi thì còn có hai cường giả Đấu Chiến Thánh tộc, tổng cộng có bốn người tất cả.
Hoàng Vô Địch và Hoàng Hữu Địch một mình chiến đấu với từng người. Có một người coi chừng Hoàng Hữu Địch, năm người còn lại bao gồm cả Bạch Mâu thì tập trung đối phó với hai vị cường giả Đấu Chiến Thánh tộc.
Trong phút chốc, chiến đấu bạo phát. Thanh Nhi đi từng bước một về phía Hoàng Hữu Địch. Trên người Hoàng Hữu Địch lại xuất hiện lục đại Nhân Hoàng. Tất cả Nhân Hoàng Tiên Quốc phóng ra ánh sáng chói mắt, chém về phía thân thể Thanh Nhi.
Nhưng tiên quang chém xuống người Thanh Nhi lại giống như chém vào hư vô, không để lại hút dấu vết nào. Trên người Thanh Nhi, lực lượng quy tắc bắt đầu lưu động quanh thân thể nàng, tạo thành một thế giới không gian riêng biệt.
- Giết.
Hoàng Hữu Địch lạnh lùng quát. Tiên quang càng lúc càng mạnh, hóa thành lợi kiếm chém xuống.
Ánh mắt Thanh Nhi lạnh lùng, nàng cất bước đi đến trước người Hoàng Hữu Địch, mặc kệ sự công kích của đối phương. Nàng đánh ra trảm tiên đồ, trong phút chốc hư không bị cắt nát, lực lượng đáng sợ lao thẳng đến Hoàng Hữu Địch.
- Cận thận. Một vị cường giả lao đến, giống như một thanh lợi kiếm, đâm thẳng về phía Thanh Nhi, uy lực kinh người, dường như muốn chém giết tất cả những gì có trong không gian này. Thanh Nhi vẫn không lui bước. Khuôn mặt nàng lạnh lùng, lộ ra đôi tay hướng về phía hư không nắm chặt. Giờ phút này, Hoàng Hữu Địch cảm thấy không có cách nào cử động được thân thể, một lực lượng không gian đáng sợ đang chém vào giữa thân thể hắn.
- Ầm.
Một kiếm cuồng bạo mang theo uy thế hủy diệt chém xuống. Trên người Thanh Nhi lưu chuyển vô ánh sáng quy tắc, mang tất cả bao vây trong đó. Tuy lợi kiếm rơi vào tay giặc nhưng đối phương cũng đã kéo Hoàng Hữu Địch nhanh chóng lui về phía sau, hóa thành một đạo thiểm điện, đánh nát vách ngăn không gian.
Nhưng dù như vậy thì Hoàng Hữu Địch cũng đã phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt. Hắn ngẩn người nhìn bóng người đối diện, trong lòng áy náy không thôi.
Lại thất bại, không những thế còn thất bại một cách thảm hại. Hắn được thiên hạ xưng là hữu địch nhưng lại liên tục thất bại ba lần, hơn nữa đều là người cảnh giới thấp hơn hắn đánh bại. Ngay cả lần này, hắn cũng không chịu nổi một đòn.
- Cẩn thận, tất cả bao vây tấn công nàng. Nàng có thể khống chế một tia lực lượng Tiên Vương.
Hoàng Vô Địch xác nhận suy đoán. Không ngờ con gái của Trường Thanh lại có thể lấy cảnh giới Tiên Thai ngũ trọng để khống chế lực lượng Tiên Vương cảnh. Đây quả là điều không thể tưởng tượng được. Nhưng Tiên Vực quá lớn, ông trời cũng cho mỗi người một thiên phú khác nhau. Có vài người trời sinh đã được ưu ái.
Có thể khống chế lực lượng Tiên Vương, mặc dù chỉ là một tia thì đều đặc biệt đáng sợ. Tuyệt đối không thể nhìn cảnh giới của nàng mà suy đoán.
Thanh Nhi bước về phía Hoàng Hữu Địch, trong con ngươi lạnh giá biện lên sát ý mãnh liệt. Mà giờ phút này có ba vị cường giả đứng chắn phía trước nàng, bao gồm cả Bạch Mâu.
Thanh Nhi làm như không nhìn thấy, tiếp tục tiến về phía trước. Có lực lượng không gian mở đường, nàng rút ngắn khoảng cách, hạ xuống trước mặt Hoàng Hữu Địch. Lực lượng không gian đáng sợ khiến cho thân thể Hoàng Hữu Địch không có cách nào cử động được. Mấy vị cường giả ở phía sau Thanh Nhi vô cùng kinh nàng, vũ tu có thể khống chế lực lượng không gian quả nhiên đáng sợ. Bọn họ cùng nhau đánh một đòn về phía Thanh Nhi. Cho dù đối phương có khống chế được một tia lực lượng Tiên Vương cũng muốn giết chết nàng.
- Cẩn thận.
Hoàng Vô Địch quá sợ hãi. Thanh Nhi đã không tiếc bất cứ giá nào muốn giết chết Hoàng Hữu Địch.
- Ầm.
Một lực lượng cuồng bạo hạ xuống. Công kích của Mạc Tử Yên khiến cho Hoàng Vô Địch không cách nào thoát ra được, hắn chỉ có thể hy vọng vào ba đại cường giả.
Thanh Nhi hướng ngón tay về phía đầu Hoàng Hữu Địch hạ xuống. Một đòn này nếu đánh trúng thì Hoàng Hữu Địch hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Giờ phút này, thân thể Hoàng Hữu Địch run rẩy điên cuồng. Sắc mặt hắn cực kỳ thảm hại, không còn chút kiêu ngạo, càn rỡ nào. Tay chân của hắn đều bị không gian lực phong bế, không cách nào cử động. Hắn chỉ có thể chờ chết.
Hắn nhìn phía sau Thanh Nhi. Ba đại cường giả đang công kích đánh tới, nhất định đem Thanh Nhi giết chết.
Nhưng giờ phút này, phía sau Thanh Nhi lóe lên ánh sáng không gian rực rỡ, xuất hiện một bóng người khác, đưa lưng chắn ở phía trước mặt Thanh Nhi. Người đó là Nhiếp Vân Thường.
Nàng mang lực lượng Tiên Thai vô hạn tập trung thành một hình vẽ không gian đáng sợ, chắn ngang ở trước người. Công kích của ba cường giả hạ xuống, hình vẽ do Thiên Thai của nàng tạo thành trong nháy mắt liền vỡ vụn.
Đúng lúc này, lực lượng sát phạt của Thanh Nhi hạ xuống rơi vào mi tâm của Hoàng Hữu Địch. Giờ phút này trong mắt hắn hiện lên sự kinh hoàng vô tận và tuyệt vọng đến cực điểm. Ngón tay nàng hạ xuống, đầu hắn bỗng chốc xuất hiện vô vàn vết nứt, ánh mắt hoàn toàn mất đi tiêu cự.
- Vân Thường.
Mạc Tử Yên thấy được một cảnh tượng thảm khốc như vậy, trong lòng chấn động không thôi. Cuối cùng trong mắt nàng lại xuất hiện lệ ngân.
Mặt đất chấn động không ngừng nhưng lòng của bọn họ lại càng chấn động hơn. Cho nên không cảm nhận được tiếng nổ lớn trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận