Thái Cổ Thần Vương

Cổ sơn thần kỳ

Bất cứ lúc nào vào khoáng mạch Thao Thiết cũng được, chỉ cần có tu vi đế cảnh phù hợp thì liền có thể vào khoáng mạch khai mỏ.
Càng thoáng hơn chính là, khoáng mạch Thao Thiết không cần định kỳ nộp lên tất cả khoáng mạch, bất cứ lúc nào cũng đều có thể đi ra, nộp khoáng mạch đã khai thác được lên trên, sau đó được nhận một phần trong đó.
Tám mỏ khoáng mạch quan trọng nhất tại Trường Sinh giới lại quy định thoáng hơn rất nhiều so với những mỏ khoáng mạch nhỏ khác, hơn nữa bên trong còn cất chứa kỳ ngộ, vì vậy nên đã thu hút cường giả khắp nơi cuồn cuộn không ngừng đổ về. Điều này chính là một loại sách lược, bằng không, cho dù cơ duyên rất nhiều nhưng lại ràng buộc thật chặt thì sẽ rất khó thu hút được cường giả không ngừng đến mạo hiểm. Thậm chí có một vài người đến đây chỉ là để rèn luyện, hay chỉ là để tìm hiểu kiến thức một hồi.
Tại khoáng mạch mênh mông, có một khối đất bằng phẳng cực lớn, đó chính là lối vào khoáng mạch. Lúc này, lục tục đã có người tới, Tần Vấn Thiên cũng ở trong số đó. Bên cạnh hắn có rất nhiều cường giả, đều là Tiên Đế, hoặc đi một mình hoặc đi theo nhóm ba hai người, thỉnh thoảng lại có tiếng bàn luận truyền ra.
- Sư huynh, dựa vào thiên phú và cảnh giới của ngươi, lần này mạo hiểm đến khoáng mạch Thao Thiết rèn luyện, có lẽ sẽ thật sự có cơ hội đột phá đế cảnh, siêu phàm mà nhập thánh.
Lúc này, bên cạnh có tiếng nói truyền đến, chính là nhóm sư huynh đệ cấp bậc Tiên Đế, người yếu nhất cũng có tu vi thuộc cảnh giới Tiên Đế trung giai, người mạnh nhất có khí chất đáng sợ, hiển nhiên đã đứng ở Tiên Đế đỉnh phong, tới tìm kiếm cơ duyên phá cảnh.
- Không hổ danh là một trong tám khoáng mạch lớn của Trường Sinh giới, đa phần những người tới nơi này đều là cường giả từ những thế lực siêu cấp.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Những thế lực siêu cấp, đối với toàn bộ Trường Sinh giới mà nói, chính là giống như Kiếm Hồn tông hay Hạ Lan thị vậy, bọn họ là những tồn tại thuộc cấp bậc cung chủ.
Trường Sinh giới quá lớn, mênh mông vô biên, chỉ một tòa Trường Sinh thành đã có biết bao thế lực đỉnh cấp siêu phàm, huống gì là Trường Sinh giới vô cùng vô tận, không biết còn cất giấu bao nhiêu quái vật khổng lồ. Tuy rằng những người đứng ở đỉnh phong như giới chủ thật sự rất hiếm gặp, thế nhưng những thế lực cấp bậc cung chủ thì có lẽ cũng không quá ít.
- Các vị nếu muốn vào khoáng mạch thì lúc đi ra, tất cả các vật dùng để cất trữ đồ trên sẽ đều phải cho chúng ta kiểm tra bằng tiên niệm. Nếu có vật bất tiện, mời các vị lại bỏ lại.
Thị vệ ở chỗ báo danh trước khoáng mạch Thao Thiết mở miệng nhắc nhở. Điểm ấy mọi người đương nhiên đều hiểu rõ, mỏ khoáng mạch nào cũng đều có quy định như vậy. Không điều tra vật cất trữ đồ trên người ngươi thì làm sao biết được ngươi có tư tàng khoáng mạch hay không, bởi nếu như có chí bảo hoặc vật gì bí mật thì ngươi cũng sẽ không đeo trên người.
Người tới đều lắc đầu, lập tức thị vệ chỉ ngón tay về phía trước nói:
- Cứ đi thẳng về phía trước, đó chính là lối vào khoáng mạch Thao Thiết. Hẳn các vị đã rõ quy định tại khoáng mạch Thao Thiết, lúc nào cũng có thể ra vào được, các vị cứ tự nhiên.
- Được.
Đoàn người gật đầu rồi tất cả cùng tiến về phía trước.
- Các vị xin dừng bước.
Lúc này, một bóng người chạy đến, khiến cho bước chân của mọi người dừng lại, quay đầu nhìn về phía người vừa nói. Đó là một vị nam tử anh tuấn có vẻ còn rất trẻ, khí chất trên người hắn không hề tầm thường, bên cạnh còn có một vị tiên tử xinh đẹp, tướng mạo có vài phần tương tự với hắn.
- Huynh muội hai người chúng ta chính là đệ tử của Thanh Vân sơn, chuyến này đi vào khoáng mạch Thao Thiết, hẳn mọi người cũng đều biết rõ nguy hiểm. Không chỉ có uy hiếp tới từ chính khoáng mạch Thao Thiết mà còn có uy hiếp đến từ những cường giả khắp nơi đổ về. Cho dù có tìm được khoáng mạch thì chúng ta cũng chưa chắc đã giành được với người khác, cho nên mỗi một nhóm người bước vào khoáng mạch đều sẽ liên minh. Nhóm chúng ta có chín người, không bằng cùng nhau liên minh, có được không?
Người thanh niên chậm rãi mở miệng nói. Lời hắn nói là chuyện có thực, rất nhiều nhóm người cùng vào khoáng mạch đều sẽ liên minh với nhau.
Đừng thấy bọn họ ai ai cũng có tu vi rất cao, thế nhưng những nguy hiểm đáng sợ bên trong không ai dự đoán được, chỉ có thể khẳng định một điều, tất nhiên sẽ có rất nhiều cường giả.
Thấy mọi người đều có chút động tâm, cũng nhìn về phía đối phương, người thanh niên kia thản nhiên cười:
- Nơi này chính là khoáng mạch Thao Thiết, một trong tám khoáng mạch lớn, có thêm một người bạn chung quy cũng là thêm mấy phần nắm chắc. Nhóm bốn người các vị đây chắc cũng là con cháu thế lực lớn.
Bốn người hắn vừa hỏi chính là đoàn người mà lúc trước Tần Vấn Thiên đã nghe thấy bọn họ nói chuyện.
- Các ngươi thực sự là đệ tử của Thanh Vân sơn?
Tiên Đế đỉnh cấp dẫn đầu mở miệng hỏi.
- Đệ tử Thanh Vân sơn Dịch Thanh, còn đây là xá muội Dịch Liên.
Người thanh niên mỉm cười gật đầu.
- Con cháu Dịch thị.
Ánh mắt của Tiên Đế đỉnh cấp dẫn đầu lóe lên, lập tức khẽ gật đầu:
- Đã như vậy thì cứ liên minh với nhau đi, chúng ta tới từ Hoang Địa.
- Hoang Địa tứ cung?
Đáy mắt Dịch Thanh lộ ra phong quang, đối phương nhàn nhạt gật đầu.
- Không nghĩ tới ở chỗ này lại có thể kết bạn với con cháu Dịch thị của Thanh Vân sơn và thiên kiêu của Hoang Địa tứ cung. Ta là Mộ Dung Tiêu Tiêu.
Một vị tiên tử độc hành vừa cười vừa nói, nụ cười long lanh ôn hòa, lúc cười rộ lên thoáng lộ chiếc răng khểnh, toát ra vài phần xinh đẹp đơn thuần. Tuy nhiên nàng đã tu hành đến cảnh giới như vậy, hơn nữa còn là tán tu, sao có thể chỉ nhìn dung mạo.
- Mộ Dung tiên tử.
Dịch Thanh mỉm cười gật đầu với Mộ Dung Tiêu Tiêu, người của Hoang Địa tứ cung ều đối gật đầu với nàng.
- Tán tu, Thiên Vấn.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, không dùng thân phận thật. Mọi người bình tĩnh liếc mắt thoáng nhìn Tần Vấn Thiên, thái độ đối với Tần Vấn Thiên liền không thân thiện như đối với Mộ Dung Tiêu Tiêu. Mỹ nữ bao giờ cũng có chút ưu thế.
- Thiên Hành Cung, Đan Lãnh Thu.
Người cuối cùng một thân mặc áo đen, giọng nói có mấy phần khí tức lạnh lùng, đến cả con cháu Dịch thị của Thanh Vân sơn cùng với thiên kiêu của Hoang Địa tứ cung cũng không có cách nào khiến cho hắn khách khí thêm.
- Đan Lãnh Thu, đại đệ tử của Thiên Hành Cung cung chủ, đồ tôn của Giới chủ?
Thần sắc Dịch Thanh đột nhiên hiện lên một tia phong quang, nhìn Đan Lãnh Thu hỏi.
Đan Lãnh Thu nhàn nhạt gật đầu, nhất thời ánh mắt tất cả mọi người xung quanh đều lộ ra dị quang. Tuy rằng bọn họ cũng là nhân vật thuộc thế lực cao cấp nhưng phân lượng lại kém hơn Đan Lãnh Thu, đại đệ tử của Thiên Hành Cung cung chủ.
Thiên Hành Cung cung chủ là ai? Chính là Trường Sinh giới chủ.
- Không nghĩ tới lại có thể gặp được Đan huynh ở chỗ này. Ta còn nhớ rõ tại yến tiệc thượng giới, Đan huynh đại biểu cho Thiên Hành Cung xuất chiến, đoạt lấy vị trí đầu tiên tại Đế Quân thống lĩnh chiến. Sau đó lại từ bỏ chức vị Đế Quân của Thiên Hành Cung, từ đó về sau không biết tung tích. Có thể gặp được hyunh đúng là may mắn ba đời.
Cường giả dẫn đầu Hoang Địa tứ cung có chút kiêu ngạo mà cũng đặc biệt khách khí chắp tay nói, hiển nhiên là biết danh tính của Đan Lãnh Thu.
- Đúng vậy, dựa vào thiên phú và thân phận của Đan huynh, sao lại đến khoáng mạch Thao Thiết thế này?
Dịch Thanh cũng hỏi.
- Vì sao đến, các ngươi không rõ?
Đan Lãnh Thu nhìn bọn họ, nhất thời ánh mắt mọi người đều lóe lên, xem ra là muốn phá cảnh. Đến chức vị Đế Quân mà Đan Lãnh Thu cũng từ, đương nhiên hắn sẽ đi khắp nơi rèn luyện, theo đuổi cảnh giới như sư tôn của hắn, cung chủ Thiên Hành Cung.
- Đan huynh vì theo đuổi cảnh giới ấy mà có thể buông bỏ cả chức vị Đế Quân, thật là khiến cho người ta ngưỡng mộ.
Mộ Dung Tiêu Tiêu ôn nhu nói, khuôn mặt mỉm cười.
- So với cảnh giới thì cái gọi là thân phận thống lĩnh Đế Quân cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Đan Lãnh Thu nhỏ giọng nói:
- Chúng ta đi thôi.
- Được.
Đoàn người đều đi về phía khoáng mạch, mơ hồ lấy Đan Lãnh Thu làm trung tâm, Mộ Dung Tiêu Tiêu càng vô tình đi tới bên cạnh Đan Lãnh Thu.
Tần Vấn Thiên đi theo ở phía sau, thần sắc bình tĩnh vô cùng, nội tâm phẳng lặng như mặt nước. Không nghĩ tới ở Khoáng mạch Thao Thiết lại tùy tiện gặp được đồ tôn của cung chủ Thiên Hành Cung, Trường Sinh giới chủ, khoáng mạch này quả thật là một nơi tàng long ngọa hổ.
Đoàn người cất bước tiến về phía trước, cuối cùng cũng đã đi vào trong đại trận truyền tống không gian. Nháy mắt, bọn họ đã vượt qua không gian vô tận, đi tới một mảnh khoáng mạch. Mảnh khoáng mạch này giống như một ngôi sao vô cùng khổng lồ, vô cùng vô tận vậy. Bọn họ đứng ở trên không trung mà vẫn cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, chỉ có thể nhìn thấy một bộ phận cực nhỏ của khoáng mạch này.
- Khoáng mạch Thao Thiết.
Mộ Dung Tiêu Tiêu thì thầm nói nhỏ một tiếng, lập tức cười nhẹ, quay sang nói với Đan Lãnh Thu:
- Đan huynh, thực lực của ta yếu nhược, khoáng mạch này nguy cơ trùng trùng, ta đi theo ngươi, ngươi phải bảo vệ ta đó.
Nữ tử một thân Tiên Đế cường đại lúc này lại giống như tiểu nữ nhân quyến rũ, có vẻ đặc biệt ôn nhu. Đan Lãnh Thu nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu, nói:
- Đi xuống thôi.
- Khoảng không trên khoáng mạch không có ai bảo vệ sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
Huynh muội Dịch Thanh và Dịch Liên liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, sâu trong đôi mắt của Dịch Liên có một tia xem thường. Tuy rằng hắn là một vị Tiên Đế đỉnh cấp, nhưng tán tu chính là tán tu, ngay cả điều này cũng không biết nữa. Nàng lại nhìn về phía Đan Lãnh Thu, cảm thấy chênh lệch rất lớn, chỉ có điều nữ nhân mang tên Mộ Dung Tiêu Tiêu kia cũng thật là vô sỉ, không ngờ lại bám dính lấy hắn.
- Thiên Vấn huynh, ngươi không biết rồi, khoáng mạch Thao Thiết có năng lực Thao Thiết đáng sợ, cắn nuốt thiên địa, ở khoảng không trên khoáng mạch Thao Thiết đã hình thành một không gian phong bạo loạn lưu kinh người, có nhiều loại khí tức hủy diệt cực kỳ đáng sợ. Đừng nói là nhân vật cấp bậc Tiên Đế, cho dù có là thánh giả siêu phàm thì cũng đừng nghĩ tới chuyện đi ra ngoài, chỉ có thể rời đi từ lối ra mà thôi.
Dịch Thanh cười cười giới thiệu.
- Là ta kiến thức nông cạn rồi, đa tạ chỉ giáo.
Tần Vấn Thiên quay sang cảm ơn Dịch Thanh.
- Thật đúng là kiến thức nông cạn.
Dịch Liên thoáng cười nói, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu đáp lại, cũng không có để tâm.
Đoàn người một đường tiến về phía trước, phía dưới thỉnh thoảng sẽ xuất hiện đế quang, thế nhưng bọn họ chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn qua rồi lại tiếp tục đi về phía trước, không hề dừng lại. Đế thạch tầm thường căn bản không lọt vào mắt bọn họ.
- Đó là cái gì?
Đúng lúc này, ánh mắt Mộ Dung Tiêu Tiêu nhìn về phía xa, ở nơi đó dường như có một ngọn núi cổ màu kim hoàng đứng sừng sững, quang hoa rực rỡ vô tận từ vòm trời rơi xuống, như thể đang phủ thêm một tầng hào quang thần thánh cho ngọn núi cổ vậy.
- Không gian lực lượng quy tắc thật mạnh.
Tần Vấn Thiên nói nhỏ một tiếng.
- Đi xem xem.
Thân hình Đan Lãnh Thu lóe lên, giống như tia chớp màu đen mà bắn ra, lao thẳng đến phương hướng kia đi.
- Chờ ta.
Mộ Dung Tiêu Tiêu dịu dàng nói, đoàn người cũng tăng tốc mà đi về phía trước. Đôi mắt xinh đẹp của Dịch Liên không nhịn cứ liếc nhìn Mộ Dung Tiêu Tiêu, hình như có chút không vừa mắt đối phương.
Không bao lâu sau, bọn họ đã tới nơi đó. Đây là một ngọn núi rộng lớn vô biên, được phủ màu vàng vô cùng chói mắt, vắt ngang qua thiên địa. Phía xa còn có rất nhiều cường giả, bọn họ mỗi người một phía, hoặc nhắm mắt đứng thẳng, hoặc ngồi xếp bằng, hình như đều đang cảm ngộ.
- Đây vừa là lực lượng không gian lại vừa có vẻ như không phải lực lượng không gian thuần túy.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm về ngọn núi màu vàng hùng vĩ phía trước. Ngọn núi ấy dường như trong suốt cổ, ở bên trong còn rải rác xuất hiện một vài bóng người, mặt mũi mỗi người bọn họ đều tĩnh mịch, khô gầy như que củi, như thể đã bị nhốt ở bên trong vô số năm tháng vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận