Thái Cổ Thần Vương

Thiên kiêu như mây

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- - Lợi hại. Không hổ danh là Đệ nhất thiên kiêu Đông Châu.
- Nghe đồn Cô Tô Thiên Kỳ có thể chiến đấu vượt qua ba cảnh giới lớn, nhưng hiện tại bản thân người còn có thể ngồi ở tiệc rượu đều là nhân vật thiên kiêu kiệt xuất nhất, không biết Cô Tô Thiên Kỳ toàn lực bạo phát có thể vượt qua mấy cảnh giới, lấy biểu hiện cường thế của hắn vừa rồi, nếu như Cô Tô Thiên Kỳ phóng ra toàn bộ lực lượng, mặt đối mặt với rất nhiều thiên kiêu Thiên Tượng bát trọng nơi này, có lẽ cũng có thể chiến thắng.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ. Từ khi Cô Tô Thiên Kỳ tham gia bữa tiệc này, hắn lại xác định giữ một vị trí trong tam giáp, thậm chí, là xác định hạng nhất.
- Không tệ, trận chiến thứ hai, ai xuất chiến?
Đông Thánh Đình đã bước xuống khỏi Thanh Long, trở về trên chỗ ngồi, hắn thấy các thiên kiêu im lặng, lại nói.
Vì trận chiến đầu tiên của Cô Tô Thiên Kỳ quá chói mắt, rất nhiều người tự biết nếu như mình ra tay, cho dù chiến thắng đối thủ, ở trước mặt trận chiến của Cô Tô Thiên Kỳ đều sẽ thua kém rất nhiều, bởi vậy trận chiến thứ hai này, không ai muốn tùy tiện ra tay.
- Ta tới.
Một đạo âm phong thổi qua, cái bóng màu xám trực tiếp rơi vào trên Chiến Đài cổ, không có khí thế của Cô Tô Thiên Kỳ trước đó, nhưng người này cho người ta một loại cảm giác lạnh giá.
Bóng người bước lên đài chiến đấu thượng cổ thoáng lộ vẻ thâm trầm, da tay của hắn cực trắng, không có một tia sắc máu, thân thể khô gầy ẩn nấp ở trong áo choàng màu xám rộng thùng thình, đôi mắt hiện lên ánh sáng u ám khiến cho người ta cảm thấy đáng sợ, tu vi của người này giống như Cô Tô Thiên Kỳ, đều là Cảnh giới Thiên Tượng lục trọng, ánh sáng tất nhiên bị che giấu đi.
Trước ngực hắn có cổ lệnh khắc chữ, Minh Ngục Châu, thiên kiêu đứng thứ hai, Tà Ảnh.
- Âm khí thật là nặng.
Đám người nhìn Tà Ảnh, chỉ thấy sắc mặt đối phương trắng bệch, mắt cũng hiện lên ánh sáng trắng, về phía đám người trong tiệc rượu, giọng nói mang theo âm khí nồng đậm truyền ra:
- Có ai nguyện lên khiêu chiến?
- Tà Ảnh của Minh Ngục Châu, nếu như có thể đánh bại hắn, không thể nghi ngờ sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc cho các vị đại năng, chỉ là Tà Ảnh này cũng không phải là người dễ đối phó.
Trong lòng các nhân vật cảnh giới Thiên Tượng lục trọng thầm nghĩ, nhưng, một vòng này chỉ tuyển chọn ra hai mươi thiên kiêu, mỗi một cảnh giới sẽ có hai người, một cảnh giới này của bọn họ đã có Cô Tô Thiên Kỳ, nếu như bọn họ không thể biểu hiện kiệt xuất đứng thứ hai, lại rất nguy hiểm.
Không có cách nào chiến thắng Cô Tô Thiên Kỳ, như vậy lại nhất định phải chiến thắng Tà Ảnh, bằng không hi vọng thăng cấp quá mơ hồ.
Nghệ Trường Phong và Hạ Hàn Giang đều nghĩ như vậy, bọn họ đều đến từ Vân Châu đại địa, Nghệ Trường Phong là đệ tử thánh viện của Vạn Thánh thư viện, Hạ Hàn Giang đến từ Vân Lâu Thánh môn, ánh mắt Nhàn Vân Tiên Vương lơ đãng liếc mắt nhìn bọn họ, cường giả tông môn bọn họ đã đến hiện trường, ánh mắt rơi vào trên người bọn họ, hi vọng bọn họ có thể thăng cấp.
- Ta tới.
Thân hình của Hạ Hàn Giang đột nhiên lao ra, thân là đệ tử của Vân Lâu Thánh môn, trên người hắn có rất nhiều thủ đoạn thần thông đều cường đại tới mức kinh người.
Hạ Hàn Giang dẫn theo khí thế mạnh mẽ hạ xuống trên Chiến Đài cổ, đã thấy thân thể của Tà Ảnh lập tức chuyển động, thật sự giống như một cái bóng vậy, kéo dài trong không gian, một khí lạnh thấu xương kéo tới, Hạ Hàn Giang tức giận quát một tiếng, tinh tượng phóng ra, nhưng đồng thời trên bầu trời này cũng đột nhiên tối xuống, đó là Thiên Tượng ngôi sao của Tà Ảnh, không gian tối tăm, từng cái bóng không ngừng chớp hiện, phát ra âm thanh vù vù, chỉ nghe tiếng lại không thấy bóng dáng của hắn đâu.
Hạ Hàn Giang điên cuồng công kích, tiếng ầm ầm chấn động vang lên không ngừng, mỗi một đòn công kích đều có uy thế ngập trời, hàn khí đáng sợ hóa thành trạng thái sương mù, muốn đông lạnh hư không, sương mù màu trắng bay lên trong bóng đêm.
- Ầm.
Một đạo Quỷ Trảo khủng khiếp trực tiếp chộp quá hư không, cuối cùng lại giống như đao kiếm sắc bén, trên Quỷ Trảo này lộ ra ánh sáng màu đỏ như máu, cứng rắn quỷ dị, thần sắc Hạ Hàn Giang thoáng đổi, vung bàn tay lên, một mặt lá chắn lạnh lẽo cổ xưa xuất hiện, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, tấm lá chắn cổ trực tiếp xuất hiện trảo ấn cực lớn sau đó lập tức vỡ nát, nhưng lợi trảo cũng biến mất theo.
- Xuy...
Bên kia lại có lợi trảo lao đến, Hạ Hàn Giang đột nhiên xoay người lại công kích, kế tiếp, đám người chỉ thấy được trong mảnh không gian tối tăm này không ngừng có bóng người màu xám xuất hiện, càng lúc càng nhiều, càng về sau, khắp không gian giống như đều có quỷ ảnh, quỷ trảo vô tận kéo xuống, Hạ Hàn Giang điên cuồng giận dữ gầm thét lên, lực chiến phát tám phương, nhưng mọi người hiểu rõ, trận chiến này Hạ Hàn Giang chắc chắn sẽ thất bại, công kích của hắn bị khắc chế chặt chẽ.
Quả nhiên, tuy rằng sau đó Hạ Hàn Giang lại một lần nữa bạo phát ra uy thế kinh người còn mạnh hơn, nhưng cũng không có thay đổi được kết cục, Tà Ảnh cũng đang không ngừng trở nên mạnh mẽ, tiếp sau có hàng vạn hàng nghìn bóng người đồng thời vung quỷ trảo lên kéo xuống, suýt nữa muốn lấy tính mạng của Hạ Hàn Giang, chỉ có điều cũng may hắn phản ứng đúng lúc hô lên chịu thua, lúc này mới chỉ bị thương rời khỏi Chiến Đài cổ.
Sau khi Tà Ảnh đánh bại Hạ Hàn Giang, thân hình chớp hiện trở lại trên Tiên yến, trong hư không dường như vẫn lưu lại khí tức âm lạnh kia, Nhàn Vân Tiên Vương nhìn thấy được Hạ Hàn Giang chán chường trở về, trong lòng thầm than một tiếng, Tà Ảnh chính là hai kiêu đứng thứ hai của Minh Ngục Châu, Hạ Hàn Giang bị đánh bại cũng là bình thường.
Tà Ảnh này có quỷ khí dày đặc, am hiểu công kích âm u lạnh lẽo, nhược điểm của hắn là lực đánh chính diện, nhưng nhược điểm cũng chỉ là tương đối mà thôi. Nếu như so với Cổ Chiến Thiên, hắn đương nhiên yếu hơn, nhưng vẫn không thua kém gì với Hạ Hàn Giang, kết cục của chuyện chiến đấu này đã được quyết định.
Tiếp theo, lần lượt có cường giả bước lên đài chiến đấu thượng cổ tranh phong, từng cuộc chiến đấu kinh diễm không ngừng bạo phát phóng ra, rất nhiều thiên kiêu có chiến lực kinh người khiến các đại năng giả đều cảm thấy kinh diễm một hồi.
- Cổ Chiến Thiên đứng đầu Vân Châu thật lợi hại, ánh sáng màu tím vàng, giao long chấn động bầu trời, chiến thần quyền, thần ngăn giết thần, nắm giữ chiến uy tuyệt thế, không nghĩ tới Vân Châu đại địa cũng xuất hiện nhân vật kinh diễm như vậy.
- Hắc Phong, đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương cũng không tệ, Ma Uyên hủy diệt này thật đáng sợ, quả thực chém giết tất cả kẻ địch, đối thủ của hắn tuy là nhân vật thiên kiêu, nhưng rất nhanh sẽ bị đánh bại.
Từng cuộc chiến đấu không ngừng kéo dài, thời điểm Hắc Phong đại chiến có không ít người thán phục, nhìn về phía Diễm Uyên Tiên Vương cười nói:
- Diễm Uyên Tiên Vương giáo dục đệ tử cũng lợi hại như vậy.
- Người này vẫn cần phải rèn luyện.
Diễm Uyên Tiên Vương rất thỏa mãn về trận đánh của Hắc Phong, nhưng đồng thời mọi người cũng nghi ngờ, trước đó mấy người đám người Tần Vấn Thiên nói Hắc Phong ở vòng thứ nhất suýt nữa bị Tần Vấn Thiên giết chết, không giống như là nói sạo, Tần Vấn Thiên có thực lực như vậy sao?
- Diệp Thiên Trần đứng đầu Càn Châu phiêu dật, Thương Ngạo Ly đứng đầu Ly Châu bá đạo, Cửu Phong đứng thứ hai của Đông Châu điên cuồng, mỗi một nhân vật thiên kiêu này đều không hổ danh là cường giả xếp hạng sát đầu, tất cả đều kinh diễm, lần này ngoại trừ Cô Tô Thiên Kỳ ra, các vị coi trọng người nào hơn?
Theo chiến đấu không ngừng bạo phát, càng lúc càng nhiều nhân vật thiên kiêu kinh diễm bước lên đài chiến đấu thượng cổ, bầu không khí của Tiên yến cũng dần dần sôi động lên.
- Hắc Phong đệ tử của Diễm Uyên Tiên Vương thật sự không tệ.
Có người mở miệng nói, đặc biệt cho Diễm Uyên Tiên Vương mặt mũi.
- Thương Ngạo Ly rất xuất chúng, ta tương đối coi trọng hắn.
- Rất khó lựa chọn, Độc Cô Tây Sơn đứng đầu Xích Dương Châu này có toàn thân thần hoa nóng cháy, quả thực đáng sợ.
- Mạc Vấn của Thái Âm Châu, chiến thắng đối thủ vô cùng dễ dàng, nàng mặc dù còn chưa có phát ra tất cả thực lực, nhưng các ngươi chắc hẳn cũng có thể cảm nhận được loại khí chất trên người nàng chắc là một loại thể chất hiếm thấy.
Có nhân vật Tiên Vương mắt nhìn chằm chằm vào một vị nữ nhân vật thiên kiêu, nữ tử này chính nhân vật thiên kiêu xếp thứ hạng đứng đầu Thái Âm Châu.
- Đệ nhất thiên kiêu Tây Mạc Châu ra thi đấu.
Lúc này, đám người lại nhìn về phía trên Chiến Đài cổ, đệ nhất thiên kiêu của Tây Mạc Châu không giống với người bình thường, sau lưng hắn mọc ra hai cánh, toàn thân hình như có ma văn lập lòe, giống như là trên người khoác ma khôi, thân hắn cao hai thước, trên thân thể lộ ra cảm giác lực lượng vô tận, cặp mắt kia hiện lên ánh sáng đáng sợ, trấn áp lòng người.
- đệ nhất thiên kiêu Tây Mạc Châu, Vũ Vương, người này, hình như là cường giả của Vũ Ma tộc.
Có đại năng Tiên Vương nhìn thấy được Vũ Vương ra thi đấu, thần sắc đột nhiên bắn ra ánh sáng vô cùng sắc bén.
- Đúng vậy, Vũ Vương chính là vương trong thế hệ trẻ của Vũ Ma tộc, tộc trưởng Vũ Ma tộc ban tên cho hắn cái tên là Vũ Vương.
Trên Tiên yến, nhân vật Tiên Vương đứng đầu Tây Mạc Châu mở miệng nói, khiến cho không ít Tiên Vương đều cẩn thận nhìn chằm chằm vào Vũ Vương.
Vũ Ma tộc, một trong ba tộc cường đại của Tây Mạc Châu, thậm chí có danh hiệu là tộc mạnh nhất Tây Mạc.
Cường giả trong tộc này ở trong tinh không thí luyện, luyện ra cánh chim vô song, thân thể hoàn mỹ, trong tộc có bí pháp, tuyệt đối không truyền ra ngoài, Đông Thánh Tiên môn từng nhiều lần mời cường giả của Vũ Ma tộc vào tiên môn, đều bị Vũ Ma tộc từ chối, hiện tại Vũ Vương tới tham gia thí luyện của Đông Thánh Tiên môn, chẳng lẽ là Vũ Ma tộc bọn họ đã suy nghĩ thông suốt rồi sao?
- Càng lúc càng thú vị. Tây Mạc Châu không hổ danh là nơi nghèo nàn cường tộc mọc lên như rừng, thiên kiêu thứ hạng đứng đầu Tây Mạc Châu là cường giả của Vũ Ma tộc, thiên kiêu thứ hai là cường giả của Thiên Thần tộc, người tộc này hình thể vô cùng khổng lồ, có thể hóa thành người khổng lồ, bọn họ tự xưng là hậu duệ của thiên thần, nắm giữ thần lực trời sinh, thiên kiêu thứ ba là tăng nhân khổ hạnh, có lẽ có thể là mật tu.
Mọi người bàn luận ầm ĩ, lúc này Vũ Vương đã bắt đầu chiến đấu, đối thủ của hắn cũng một vị nhân vật thiên kiêu xếp hạng thứ năm, thực lực mạnh mẽ, nhưng thấy phía sau Vũ Vương có cánh chim màu tím vàng loá mắt chớp hiện, căn bản không nhìn thấy được bóng dáng của hắn, quá nhanh, nhanh đến mức độ không thể tưởng tượng nổi, cánh chim của hắn chém ra, giống như một đạo đao quang tuyệt thế, bổ ra thiên địa, đối thủ của hắn vội vàng chống đỡ một đòn này, đã thấy hai tay của Vũ Vương ấn xuống, phóng ra ma văn loá mắt, có tiếng nổ vang phát ra, đối thủ của hắn kêu thảm một tiếng, bàn tay ngăn cản bị nổ tung, thân thể bị đánh xuống Chiến Đài cổ.
Thân thể của Vũ Vương lơ lửng ở giữa khoảng không, cánh chim kích động, một đạo ánh sáng tím vàng lập lòe lao qua, bóng dáng của hắn trở lại trên ghế của Tiên yến, lại là một nhân vật yêu nghiệt phong hoa tuyệt đại đỉnh cấp.
- Đây là thực lực của thiên kiêu của Vũ Ma tộc sao, thật đáng sợ.
Mọi người thầm nghĩ.
- Vũ Vương này có lẽ cũng có thiên phú cùng Cô Tô Thiên Kỳ tranh hùng.
Những đại năng giả Tiên Vương kia đều sinh ra ý nghĩ thu đồ đệ, không hổ danh là thiên kiêu do mười ba châu của Đông Thánh tuyển chọn ra, quả nhiên có nhân vật vô cùng kinh diễm.
- Đúng, Vũ Vương có thể là một nhân vật trong tam giáp, nói như vậy, gần như chỉ còn lại một danh ngạch, không biết ai có thể có kinh diễm như thế.
- Không phải mới vừa rồi có mấy người dùng ngôn từ sắc bén, sao hiện tại còn chưa ra khỏi hàng chiến đấu.
Lúc này, ánh mắt của Diễm Uyên Tiên Vương nhìn lướt qua đám người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần hừ lạnh một tiếng lại muốn đứng dậy, đã thấy Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Mộng Trần, để cho ta tới.
- Được.
Quân Mộng Trần nhìn thấy được Tần Vấn Thiên muốn ra tay, lại ngồi xuống, Tần Vấn Thiên lập tức rời khỏi ghế, bước chậm ra, lần đầu tiên đi tới trên Chiến Đài cổ.
Ánh mắt của hắn đảo mắt mọi người, những cường giả cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng đều chứng kiến qua thực lực Tần Vấn Thiên, hiếm có người nào dám khiêu chiến với hắn.
- Cho đến tận bây giờ, đệ tử của các Tiên Vương cũng còn chưa từng ra thi đấu, cũng nên ra biểu diễn đại chiến một phen chứ.
Diễm Uyên Tiên Vương nhỏ giọng nói, khiến cho thần sắc không ít người nghiêm lại, xem ra Diễm Uyên Tiên Vương chính là nín nghiẹn, hiện tại, cuối cùng muốn nắm lấy người này trút giận.
- Luyện Ngục Tiên Vương, đệ tử của ngươi được xưng là thừa kế y bát của ngươi, sao không để cho chúng ta mở mang tầm mắt đi.
Diễm Uyên Tiên Vương nhìn về phía một vị nhân vật Tiên Vương hình thể khổng lồ bên cạnh, toàn thân hắn tràn ngập một sự uy nghiêm kinh người, người này cùng Diễm Uyên Tiên Vương đều là chiến tướng dưới trướng của Đông Thánh Tiên Đế, thực lực siêu phàm, hắn có một đệ tử chính là cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, thực lực rất mạnh.
- Được, nếu Diễm Uyên ngươi muốn xem thử, lại để cho tiểu tử ra tay.
Tiếng nói của Luyện Ngục Tiên Vương như chuông lớn, người thanh niên bên cạnh hắn đi ra, đôi mắt giống như luyện ngục, đáng sợ đến cực điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận