Thái Cổ Thần Vương

xuất phát

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Bắc Minh U Hoàng nghe thấy Tần Vấn Thiên xưng hô với mình như vậy liền sửng sốt một hồi, ngẩng đầu lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Tần Vấn Thiên hơi có chút quái lạ. Nàng thấy cặp mắt trong suốt của Tần Vấn Thiên thì lại hạ thấp đầu, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
- Ngươi còn chuyện gì gạt ta nữa không?
Tần Vấn Thiên quay sang hỏi Bắc Minh U Hoàng, trong giọng nói có mấy phần ý tứ oán trách.
- Còn có một việc nữa, không biết Dạ Thiên Vũ đã nói với ngươi hay chưa. Năm đó, lúc ở Trường Sinh Điện, Trường Sinh giới chủ phi thường không thân thiện với nàng, thường xuyên bảo Dạ Thiên Vũ khiêu vũ cho hắn thưởng thức, Dạ Thiên Vũ mặc dù khuất nhục trong lòng nhưng nàng đều vì ngươi mà nhịn xuống, vậy nên cuối cùng mới có thể trở về đoàn tụ cùng ngươi.
Bắc Minh U Hoàng nhẹ giọng nói, Tần Vấn Thiên càng nghe vẻ mặt càng lạnh lùng.
Hóa ra Trường Sinh giới chủ lại đê hèn như vậy, vì suy đoán hắn là đệ tử của Nghệ Đế cho nên không dám đối với hắn, thế là liền làm nhục Dạ Thiên Vũ và U Hoàng. Bảo Dạ Thiên Vũ khiêu vũ, bảo U Hoàng gả cho hắn, chuyện này quả thật là không thể chịu đựng nổi.
- Không lâu trước đây, Trường Sinh giới chủ đã gọi ta, bảo ta quay trở về chuẩn bị hôn lễ, sẽ công bố ngay tại thịnh yến ở Trường Sinh giới. Hơn nữa, hắn nói sẽ điều động Dạ Thiên Vũ tới Trường Sinh Điện, để cho nàng phụ trách chuyện này. Ta nghĩ cũng không phải phụ trách hôn lễ đơn giản như hắn nói, hắn là lo lắng chúng ta không chịu quay về nên đã lấy Dạ Thiên Vũ làm con tin uy hiếp ngươi, còn cố ý để ta nói cho ngươi hay.
Bắc Minh U Hoàng cảm thấy có chút hổ thẹn, nói:
- Nguyên nhân của chuyện này bắt nguồn từ ta, đã liên lụy đến Dạ Thiên Vũ rồi.
- Chuyện này sao có thể trách ngươi được.
Tần Vấn Thiên buông một tiếng thở dài. Tất cả những thứ này đều là do Trường Sinh giới chủ bày ra, hắn sẽ phải trả giá thật đắt.
- Xem ra, Trường Sinh giới chủ vốn đã không cho chúng ta có cơ hội lựa chọn, không muốn trở về cũng phải về.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Ân.
Bắc Minh U Hoàng đương nhiên biết, dựa vào tính cách của Tần Vấn Thiên, hắn tất sẽ chọn về Thái Cổ tiên vực. Từ trước đến giờ hắn đã như vậy, nay Trường Sinh giới chủ lại còn lấy Dạ Thiên Vũ làm con tin, cho dù có phải đối mặt với cục diện gì thì hắn cũng tất sẽ về Trường Sinh giới.
- Nếu như không ổn thì ta gả cho hắn là được rồi.
Bắc Minh U Hoàng thấp giọng nói, có điều ngữ khí lại có vẻ có chút trầm thấp.
- Ngươi nói linh tinh cái gì đó.
Tần Vấn Thiên quát lớn một tiếng, khiến cho Bắc Minh U Hoàng ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hắn. Chỉ thấy sắc mặt Tần Vấn Thiên chân thành mà nhìn nàng nói:
- Nếu đã biết hắn đê tiện với người như vậy thì ta sao lại có thể để cho ngươi gả cho một kẻ như vậy. Nếu ngươi thật sự yêu thích hắn, ta sẽ không ngăn cản, thế nhưng hắn…
Tần Vấn Thiên nói đến đây liền không tiếp tục nữa, trong ánh mắt xẹt qua một đạo sát ý:
- Những việc hắn đã làm, kết cục hết thảy đã định đọat.
Bắc Minh U Hoàng nhìn Tần Vấn Thiên, nàng biết Tần Vấn Thiên đã động sát niệm. Dù có là ai đi chăng nữa, gặp phải chuyện như vậy, biết tất cả mọi thứ như vậy, thì người đó cũng sẽ động sát niệm.
Tần Vấn Thiên là ai cơ chứ, hắn đương nhiên không thể dung thử cho tất cả những việc này phát sinh trên bản thân mình. Nàng biết rõ Ly Hỏa Cung chủ đời trước cũng là vì những ân oán này mà bị Tần Vấn Thiên tru diệt, có vẻ như bây giờ Trường Sinh giới chủ lại cũng đang đi lên con đường giống như Ly Hỏa Cung chủ đời trước.
Nhưng lần này, kẻ địch mà Tần Vấn Thiên phải đối mặt mạnh mẽ hơn nhiều, là chúa tể một giới, thống trị vô tận lãnh thổ quốc gia, bên dưới còn có Cửu Giới cung cùng rất nhiều thế lực cường giả tại Trường Sinh thành, có rất nhiều thủ hạ thuộc cảnh giới Siêu Phàm.
Nếu như Tần Vấn Thiên thật sự đối đầu với Trường Sinh giới chủ, lựa chọn khai chiến, có thể tưởng tượng được áp lực sẽ to lớn tới mức nào.
- Thế nhưng bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?
Bắc Minh U Hoàng cuối cùng cũng là nữ tử, nữ nhân trời sinh vốn đã nhu nhược hơn nam nhân, đây là thiên tính, cho dù có vài nữ tử cực kỳ cứng cỏi, nhưng đó là bởi họ đã dùng ý chí cường đại khắc chế thiên tinh. Bắc Minh U Hoàng thường ngày cũng là một nhân vật rất có chủ kiến, thế nhưng chẳng biết vì sao, hôm nay trong lòng nàng có vẻ hơi rối loạn.
- Còn có thể làm sao, bố trí kỹ càng tất cả, chuẩn bị trở về Thái Cổ.
Tần Vấn Thiên dứt khoát mà nói. Hắn không được lựa chọn, chỉ có thể trở về.
Cách thời gian tổ chức thịnh yến của Trường Sinh giới chỉ còn có vài năm ngắn ngủi, đường xá thì xa xôi, còn phải dàn xếp thật tốt chuyện bên này nữa. Bây giờ bọn họ sẽ phải bắt tay vào xử lý hết thảy ngay.
- Ừ.
Bắc Minh U Hoàng đáp một tiếng, có vẻ như Tần Vấn Thiên nói cái gì thì chính là cái đó.
Mặc dù có chút lo lắng nhưng trong nội tâm nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, quyết định mình sẽ không lấy Trường Sinh giới chủ, như thể giải phóng được gông xiềng trong lòng, rất dễ chịu.
- Phải chuẩn bị triệu tập mọi người cho tốt thôi. Bây giờ, bọn họ phần lớn đều đã bước chân vào cảnh giới Siêu Phàm, không biết bọn họ muốn tiếp tục ở lại đây tu hành hay là cùng đi theo ta về Thái Cổ tiên vực.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói:
- U Hoàng, ta đi trước, ngươi chờ tin tức của ta.
- Ân.
U Hoàng gật gật đầu, không nói thêm gì. Nếu đã quyết định như vậy thì phải chuẩn bị đối mặt với tất cả những chuyện này. Bây giờ, cho dù có thật sự đối đầu với Trường Sinh giới chủ thì có làm sao, như Tần Vấn Thiên nói vậy, qua mấy chục năm tu hành, bọn họ phần lớn đều đã nhập Siêu Phàm, hơn nữa, bên trong thần tàng còn có thần binh lợi khí mạnh mẽ, nếu như tất cả cùng về Thái Cổ thì dù có phải đối mặt với thế lực của Trường Sinh giới chủ hẳn cũng có sức đánh một trận đi.
Đương nhiên, kết cục cuối cùng vẫn là phải có người có thể đối phó được Trường Sinh giới chủ. Cái gan này e là lại chỉ có thể đặt vào trên người Tần Vấn Thiên.
Kế hoạch tu hành bị gián đoạn, sau khi Tần Vấn Thiên rời khỏi chỗ Bắc Minh U Hoàng thì việc đầu tiên hắn làm là truyền âm cho Dạ Thiên Vũ, hỏi:
- Nàng đang ở đâu?
- Sao nào, nhớ ta rồi?
Trong đầu truyền đến giọng cười duyên của Dạ Thiên Vũ.
- Nói cho ta biết nàng bây giờ đang ở đâu, nàng không nói, ta đi hỏi những người khác.
Tần Vấn Thiên thành thật nói, có vẻ hơi nghiêm túc. Cũng không phải là hắn muốn đối với Dạ Thiên Vũ như vậy, nhưng nữ nhân này lại có chút không thành thật. Nàng không nói thật với ngươi, lúc trước phải chịu nhiều oan ức như vậy mà nàng vẫn không nói nhiều lấy một lời, cứ dùng nụ cười đối diện với nhân sinh. Nàng chính là một nữ tử như vậy đó, kiều diễm như lửa, yêu mỵ vô song.
- Ngươi biết rồi sao. Ta đang ở Trường Sinh Điện, Giới Chủ bảo ta tới đây làm chút chuyện.
Dạ Thiên Vũ nhẹ giọng nói. Dường như Tần Vấn Thiên có thể tưởng tượng được vẻ mặt của nàng ngay lúc này, hẳn sẽ là một nét mặt “ta sai rồi” mà cũng rất mê hoặc, khiến cho người ta không đành lòng trách cứ nàng.
- Trường Sinh giới chủ có làm gì nàng hay không?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Bây giờ toàn bộ Trường Sinh giới đều biết ta là người của ngươi, hắn còn có thể làm gì ta hay sao. Yên tâm đi, ta không sao. Không phải ngươi gặp được cơ duyên ở hạ giới đó sao, không cần phải để ý đến ta đâu.
Dạ Thiên Vũ lại nói, muốn Tần Vấn Thiên an tâm. Tần Vấn Thiên làm sao có thể tin tưởng lời của nữ nhân này, hắn chỉ là trả lời một câu:
- Chờ ta.
Một câu nói hơn hẳn ngàn lời, khiến cho Dạ Thiên Vũ tại Trường Sinh giới bên kia Thái Cổ tiên vực nhoẻn miệng cười mê người. Hắn vẫn bá đạo mà lại không thiếu nhu tinh như thế, thật khiến người ta mê luyến mà.
Bên này, Tần Vấn Thiên cũng đã tìm được Thanh nhi cùng Khuynh Thành, hắn nói cho các nàng hay ngọn nguồn mọi chuyện. Hai vị nữ đương nhiên đã sớm biết đến sự tồn tại của Dạ Thiên Vũ, Tần Vấn Thiên đã sớm nói cho các nàng nghe hết tất cả trải nghiệm của mình ở Thái Cổ tiên vực. Các nàng đều là người thân thiết nhất trong cuộc đời của Tần Vấn Thiên, hắn không có bất kỳ bí mật gì giấu hai nàng, huống hồ chuyện về Dạ Thiên Vũ là nhất định phải nói.
Sau khi biết được Dạ Thiên Vũ đã vì Tần Vấn Thiên mà trả giá rất nhiều, các nàng đều muốn gặp vị nữ tử mê hoặc trong miệng Tần Vấn Thiên, muốn xem nàng đến tột cùng có bao nhiêu mê người.
Bây giờ, lại nghe được Bắc Minh U Hoàng cũng vì hắn mà hi sinh lớn như thế, Mạc Khuynh Thành không khỏi toát ra thần sắc cổ quái, cười cười nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ta đã sớm khuyên ngươi mở hậu cung, như vậy thì còn có thể cưới hỏi những nữ tử ưu tú kia, ta cùng Thanh nhi tỷ tỷ ngược lại cũng không phản đối.
Tần Vấn Thiên đen măt lại, ôm lấy Mạc Khuynh Thành vào lòng, ôn nhu nói:
- Nếu ta mở ra hậu cung rồi có người bắt nạt ngươi thì phải làm sao bây giờ?
- Không sợ, Thanh nhi tỷ tỷ vẫn đứng cùng phe với ta cơ mà. Hơn nữa chúng ta còn là chính cung nương nương đấy.
Mạc Khuynh Thành cười duyên, đôi mắt long lanh xinh đẹp nhìn Tần Vấn Thiên, mặc dù trong lòng có chút ghen tuông nhưng cũng không phải quá mãnh liệt. Nàng đã sớm hiểu rõ, ở bên người Tần Vấn Thiên, dựa vòa mị lực của hắn, thiếu gì nữ tử ưu tú yêu thích. Ngay tại mặt đất Thanh Huyền này, bên cạnh hắn có rất nhiều mỹ nữ, lẽ nào nàng cùng Thanh nhi lại không thấy được tâm tư các nàng sao.
Hơn nữa, các nàng cũng đều đã nói cho Tần Vấn Thiên hay, chỉ cần Tần Vấn Thiên yêu thích thì các nàng cũng sẽ không nói cái gì .
Còn về chuyện ghen tuông, cũng là bởi vì ở Thái Cổ tiên vực, người bầu bạn với Tần Vấn Thiên, trả giá vì Tần Vấn Thiên lại là Dạ Thiên Vũ cùng Bắc Minh U Hoàng chứ không phải là nàng, cho nên trong lòng nàng mới có chút mất mát.
- Khờ khạo.
Tần Vấn Thiên ôn nhu hôn lên vầng trán của Mạc Khuynh Thành, khiến cho sắc mặt Mạc Khuynh Thành trong nháy mắt đỏ lên, trừng mắt liếc hắn, lại lặng lẽ liếc mắt nhìn Thanh nhi bên cạnh nói:
- Thanh nhi tỷ tỷ còn ở đây.
- Ha ha, cũng không phải là chưa từng ôm ấp đề huề mà.
Tần Vấn Thiên cười lớn mà nói, cũng ôm cả Thanh nhi vào trong lòng. Đáng thương cho Mạc Khuynh Thành cùng Thanh nhi triệt để hết nói nổi gia hỏa vô liêm sỉ này, chỉ có thể yên lặng chịu đựng Tần Vấn Thiên bắt nạt.
- Vấn Thiên, cho dù ngươi làm gì thì ta cũng đều sẽ ủng hộ ngươi. Thế nhưng, lần này ngươi trở lại, không cho phép bỏ lại chúng ta.
Đôi mắt xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành nhìn Tần Vấn Thiên. Nói thật, những thứ khác hết thảy đều có thể tùy ý Tần Vấn Thiên, bao gồm cả chuyện hắn thích nữ tử, thế nhưng nàng nhất định phải bầu bạn bên cạnh hắn, đây là chuyện duy nhất không thể thỏa hiệp .
Tần Vấn Thiên cười khổ. Hắn thật sự có ý nghĩ như thế, dù sao thì lần này về Thái Cổ tiên vực cũng là để đối mặt với Trường Sinh giới chủ. Có điều nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của Mạc Khuynh Thành, lại thấy Thanh nhi bên cạnh cũng lạng lùng nhìn hắn, Tần Vấn Thiên biết lần này đã không thể thương lượng , chỉ có thể gật đầu nói:
- Được, ta sẽ đưa các ngươi theo.
Nghe xong cam kết của Tần Vấn Thiên, Mạc Khuynh Thành lập tức thoáng toát lên một nét cười duyên, dịu dàng dựa vào trong lồng ngực hắn.
Tần Vấn Thiên trong lòng cảm khái ngàn vạn, đến tột cùng bản thân có tài cán gì mà nhiều nữ tử ưu tú như vậy lại vì mình mà trả giá nhiều đến thế.
. . . . . . . . . . . .
Mấy ngày sau, tại nơi ngày trước các Thiên thần giảng đạo, trước thần tượng của Bất Diệt Thiên Chủ, tất cả mọi người đều đã đến, không thiếu một ai. Này đương nhiên là do Tần Vấn Thiên triệu tập.
Bấy giờ, sức hiệu triệu của Tần Vấn Thiên đối với bọn hắn đương nhiên là không thể nghi ngờ, kể cả là trưởng bối hay là thân nhân bằng hữu, bọn họ đều tuyệt đối trung tâm với Tần Vấn Thiên. Người của Đấu Chiến Thánh tộc, người của Vạn Ma Đảo, không cần nhiều lời, tất cả đều coi như là thuộc hạ của Tần Vấn Thiên.
- Các vị quyết định rồi chứ. Ta nhắc lại một lần nữa, nếu như có ai chọn ở lại chỗ này tu hành, ta vẫn sẽ tôn trọng lựa chọn của các ngươi.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Lúc trước hắn đã nói cho tất cả mọi người hay, bọn họ tới đây tức là đều đã tỏ thái độ nguyện ý đi theo hắn về Thái Cổ tiên vực.
Không có ai lên tiếng, mọi người đều đồng ý tới Thái Cổ. Tu hành đã nhiều năm, kì thực bọn họ cũng muốn tới Thái Cổ tiên vực trải nghiệm một phen. Bây giờ, bọn họ có một loại tín nhiệm mù quáng đối với Tần Vấn Thiên. Hắn là một thanh niên sáng tạo kỳ tích đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận