Thái Cổ Thần Vương

Mười vạn đại quân xuất chiến

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Trong giáo trường, Tần Vấn Thiên làm quen chiến trận theo mọi người.
Chiến trận có mấy loại, đội chiến trận của bọn họ là đội ngũ trăm người, còn có đại chiến trận vạn người, với từng đội ngũ phương trận làm cơ sở, tổ hợp thành trận vạn người uy lực cực kỳ siêu cường, nhưng trong giáo trường này thật sự cũng không có vạn người tụ tập diễn luyện, mà chỉ có tiên đội một trăm người của bọn Tần Vấn Thiên ở đây mà thôi.
Lực lĩnh hội của Tiên nhân cường giả đều rất cao, chỉ cần cho bọn họ lĩnh lược chiến trận được vận chuyển như thế nào là có thể phát huy ngay tức thời được.
Cường giả bên Thiên Biến Tiên môn tu hành chiến trận là Ngưu Đầu chiến trận, chính là chiến trận cường đại mà Ngưu tướng quân truyền xuống, cực kỳ uy lực.
- Thiên Vấn, Quân Mộng Trần, các ngươi cảm giác như thế nào?
Sau buổi diễn luyện mọi người dừng lại, Diệp Thanh hỏi Tần Vấn Thiên.
- Đội trưởng, không thành vấn đề.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, chiến trận hợp đánh không cần cá nhân quá mạnh vào trận đạo, nếu không làm sao có thể làm cho tất cả mọi người thành trận.
Đám người Quân Mộng Trần cũng đua nhau gật đầu, Diệp Thanh nói tiếp:
- Phiến chiến trường này vô cùng nguy hiểm, các ngươi không được ra ngoài thành, lúc nào cũng có thể bị đối phương săn giết, không có chiến sự các ngươi phải tự mình tu hành, hoặc là so tài đề thăng sức chiến đấu cùng những người khác, hiểu chưa?
- Vâng, thưa đội trưởng.
Quân Mộng Trần lớn tiếng đáp lại, khiến cho Diệp Thanh nhìn hắn một cái. Quân Mộng Trần lập tức toét miệng cười.
- Bọn tiểu tử này, chiến trường không phải là nơi nói giỡn, các ngươi nghiêm túc chút đi, lúc nào cũng có thể mất mạng.
Một vị Tiên Đài cường giả trung niên ở bên cạnh khuyên nhủ đôi lời:
- Ta tên là Tiêu Dạ Hàn, là đội phó của các ngươi, các ngươi tới từ nơi đâu?
- Chúng tôi đến từ Vân Châu thành, Thiên Biến Tiên môn.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói.
- Hả?!
Mọi người sáng mắt lên, đua nhau nhìn sang Tần Vấn Thiên. Tiêu Dạ Hàn cũng nói:
- Các ngươi là dòng chính của Thiên Biến Tiên môn, vì sao phái đến đội ngũ chúng ta vậy?
- Tiêu đội trưởng, đây là ý gì?
Tần Vấn Thiên tò mò hỏi.
- Ngươi không biết gì sao?
Tiêu đội trưởng nhìn Tần Vấn Thiên, bật cười khanh khách:
- Xem ra mấy người các ngươi đều là đệ tử không trọng yếu a, chuyện này mà cũng không biết. Trong quân đội, dòng chính của Thiên Biến Tiên môn tương đối ít, phần lớn đều là chiêu mộ tới để tác chiến.
- Các ngươi không phải người của Thiên Biến Tiên môn?
Quân Mộng Trần cũng sững sờ, hắn còn tưởng rằng đều là người Thiên Biến Tiên môn.
- Một chiến trường này có mười vạn đại quân Tiên Đài, đây chỉ là một chiến trường trong số đó, Thiên Biến Tiên môn cũng không thể so sánh với Đông Thánh Tiên môn. Đông Thánh Tiên môn có cơ sở tích lũy nhiều năm, gây dựng nhiều quân đoàn, tới nơi này đúng là quân đoàn Mộng yểm của Mộng Yểm vương, dù vậy Đông Thánh Tiên môn cũng sẽ chiêu mộ người vào để chiến đấu, chứ không phải dùng toàn bộ dòng chính Mộng Yểm quân, chiến tranh lâu dài, tiêu hao không nổi.
- Không thể nào, Tiêu đội trưởng ngươi vẫn nguyện ý đến tham chiến?
Quân Mộng Trần nói.
- Tiểu tử ngươi là khờ thật hoặc là giả ngốc?
Tiêu Dạ Hàn trừng mắt Quân Mộng Trần nói:
- Hoặc ngươi là danh môn đệ tử? Ta là một vị tán tu, muốn thu được tài nguyên tu luyện cần dựa vào chính bản thân mình, hoặc là gia nhập vào thế lực lớn. Hơn nữa ngươi không phải dòng chính như ta nói gia nhập thế lực lớn vẫn phải lấy công lao đổi lấy tài nguyên, trừ phi ngươi là nhận vật thiên tài tuyệt đỉnh, tất cả đều phải đến chiến trường, lấy chiến công đổi tài nguyên tu luyện. Hiện tại ta cảnh giới Tiên Đài tầng thứ bảy, muốn bước vào đến Tiên Đài tầng thứ tám, lại muốn hoàn thiện Tiên Đài, ngươi biết cần tài nguyên kinh khủng như thế nào không? Chuyện này đối với ta mà nói là con số thiên văn, không có kỳ ngộ, đoạt chiến công chiến trường là có được nhanh nhất.
- Dĩ nhiên, rất nhiều nhân vật lợi hại ngoại trừ đoạt chiến công đồng thời còn thuận tiện dùi mài bản thân mình, thậm chí có một số người xuất thân thế gia cũng vào chiến trường thí luyện, đề thăng bản thân mình trong chốn sinh tử, cường giả chân chính đều khát vọng không ngừng ma luyện sức chiến đấu tự thân, khiến cho mình trở nên mạnh hơn.
Tiêu Dạ Hàn trịnh trọng nói:
- Mà ta vẫn muốn trở thành một nhân vật Tiên vương, mở ra một thế lực lớn, trở thành tông chủ một phương. Tuy nhiên mục tiêu này có chút khó khăn a.
Tần Vấn Thiên nhìn Tiêu Dạ Hàn, tuy hắn là có dáng dấp trung niên nhưng tuổi tác cũng không nhỏ, chỉ sợ ít nhất cũng đến mấy ngàn tuổi, trong con ngươi mang theo dấu vết của năm tháng.
Đích xác, người hắn gặp đại đa số đều là nhân vật thiên tài tại Tiên vực, bởi vì bản thân hắn cũng là thiên tài, vì thế không thấy được những người thiên phú tầm thường phấn đấu, mỗi người đều trải qua cuộc sống của mình. Người nào trên bước đường cường giả mà không phải trải qua phong sương, tràn đầy gian khổ. Người thỏa mãn với thực tại cùng lắm là có thể đi tới một thế giới lạp tử nhỏ yếu xưng vương xưng bá, nhưng nếu ngươi muốn không ngừng trở nên mạnh mẽ thì phải phấn đấu tại Tiên vực, đi và chiến đấu cùng cường giả ở khắp nơi.
- Đây chẳng phải là nội gián xâm nhập rất dễ dàng sao?
Tử Tình Hiên thấp giọng nói.
- Như vậy thì đã sao?
Một người bên cạnh nói ra:
- Vào lúc khai chiến có cường giả Tiên vương đốc chiến, nhân vật Tiên vương cấp bậc này không thể nào mời tới chiến đấu, đều là người của Thiên Biến Tiên môn hoặc Đông Thánh Tiên môn, ngươi dám giết người nhà sao? Nhân vật Tiên vương trong nháy mắt xuất thủ tiêu diệt ngươi, về phần muốn phản loạn trong quân đoàn? Ngại bản thân mình cái mạng dài quá chăng?
- Đích xác.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu:
- Mấy người chúng ta lần đầu tiên tham gia tiên chiến, tiên chiến tiến hành như thế nào, có cường giả Tiên vương ở đó, chẳng phải là Tiên Đài cường giả không chịu nổi một kích sao?
- Tiên chiến của Tiên vực đều có quy tắc của nó, nào có hỗn loạn như vậy, đây giống như hai đại thế lực Đông Thánh Tiên môn và Thiên Biến Tiên môn vậy. Đông Thánh Tiên đế và Thiên Biến Đế quân khẳng định thực lực tương đương, nếu không Đông Thánh Tiên đế sẽ không cắt nhường sáu châu, nhưng bọn họ sẽ không nhúng tay vào chiến sự hai phe, nếu không chính là cùng chết; Tiên chiến cũng giống như vậy, thực lực của Mộng Yểm vương và Ngưu tướng quân khẳng định không xê xích bao nhiêu, đều không diệt được đối phương, nếu không thì cũng không cần tiến hành trận chiến đấu này rồi, trực tiếp giết chết thống soái của đối phương là được.
Tiêu Dạ Hàn giải thích:
- Sở dĩ, tiên chiến trong Tiên vực đều có quy củ rất nghiêm khắc, giao phong giữa Tiên vương chính là giao phong giữa Tiên vương, Tiên đế không nên nhúng tay; Giao phong giữa quân đoàn Tiên Đài là giao phong giữa các Tiên Đài, Tiên vương không nên nhúng tay. Bằng không Tiên Đài của song phương đều phải chết, nếu như quân đoàn Tiên Đài đối phương bị tiêu diệt thì Tiên vương khai chiến, không thắng được lập tức rút lui, chủ động lui ra khỏi chiến trường. Đây là quy tắc của chiến trường. Dĩ nhiên, nếu như Tiên vương chiến có thể nghiền ép đối phương, người Tiên Đài cũng không cần chiến đấu.
- Kẻ chiến bại không phục, người làm trái quy củ giết Tiên Đài thì sao?
Quân Mộng Trần hỏi.
- Như vậy đơn giản chính là giết, có một bên làm như thế, Tiên vương bên kia sẽ không tiến vào địa bàn đối phương săn giết bọn Tiên Đài sao? Làm như thế song phương đều giết mắt đỏ, tiến hành tru diệt điên cuồng, cuối cùng không ai thu thập được cục diện.
Tiêu Dạ Hàn nói:
- Cường giả có thể tu hành đến cảnh giới đế vương đều là những người rất kiêu ngạo, bọn họ thầm chấp nhận quy tắc và sẽ không làm trái, hơn nữa song phương đều có chỗ kiêng kỵ. Dĩ nhiên, nếu như trong quân đối phương có người vô cùng trọng yếu thì là chuyện khác rồi.
- Đã minh bạch, đa tạ đội trưởng chỉ giáo.
Tần Vấn Thiên chắp tay, xem ra hắn vẫn nên ngụy trang trên chiến trường vào thời điểm này, không nên bị người đốc chiến Tiên vương của đối phương nhận ra mình, nói không chừng liền động thủ tiêu diệt mình, hiện tại có thể nói hắn là người mà Đông Thánh Tiên môn tất phải giết nhất.
- Chiến trường chính là chiến trường, quy củ sâm nghiêm, ngay cả quy củ của địch quân cũng phải biết rõ.
Quân Mộng Trần lắc lắc đầu nói.
- Đây là Tiên vực, người tham chiến đều là tiên, dĩ nhiên là có quy củ, không ai sẽ tiến hành đại đồ sát. Năm đó Thiên Biến Đế quân hỏi Đông Thánh Tiên đế yêu cầu sáu châu, Đông Thánh Tiên đế sau khi đánh hòa cùng Thiên Biến Đế quân xong phải trực tiếp giao ra sáu châu ấy. Hơn nữa Thiên Biến Đế quân cũng đáp ứng, chỉ cần Đông Thánh Tiên môn có thể đánh gục thế lực Thiên Biến Đế quân trong vòng trăm năm, Thiên Biến Đế quân nhất định sẽ trả lại sáu châu và ly khai, đây là quy tắc giữa Tiên đế.
Diệp Thanh đi tới nói:
- Dĩ nhiên, ngươi phải hiểu rằng nói quy tắc thì điều kiện tiên quyết là thực lực song phương phải tương đương nhau, như vậy mới có thể ngăn được đối phương, nếu không một ngày nào đó Đông Thánh Tiên đế có thể tru diệt Thiên Biến Đế quân, vậy còn cần quy củ nữa hay không?
Tuyệt đối khiến cho Thiên Biến Tiên môn biến mất, san thành bình địa.
- Ha ha, đội trưởng nói rất đúng, nói quy tắc thật ra thì vẫn có thể ngăn được đối phương, khiến đối phương không dám làm loạn, nếu nhân vật đỉnh cấp bị diệt, vậy người nào lợi hại thì người đó chính là quy tắc.
- Vẫn là nấm đấm nói chuyện.
Quân Mộng Trần nói, đoàn người đang trò chuyện, đột nhiên một tiếng kèn vang lên, trong phút chốc vang vọng khu vực ngàn dặm. Thần sắc của Diệp Thanh khẽ biến, ngưng thần lắng nghe, chỉ thấy ba tiếng vang lên, sắc mặt của nàng trở nên ngưng trọng đặc biệt, nhìn bọn Tần Vấn Thiên rồi nói:
- Các ngươi thật đúng là may mắn, vừa tới ngày thứ nhất kèn chiến đấu liền vang lên ba tiếng.
- Là ý gì?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Mười vạn quân đoàn, toàn bộ xuất chiến.
Diệp Thanh mở miệng nói, khiến ánh mắt của Tần Vấn Thiên sáng lên:
- Chiến trường khó phân biệt địch ta, mặc áo giáp màu của ta vào. Xuất chiến.
- Vâng.
Đám người Tần Vấn Thiên mặc áo giáp mà Diệp Thanh cấp cho bọn họ, sau đó thân thể hơn trăm người bay lên không. Hắn thấy chi chít trên bầu trời đều là vô thượng cường giả đồng thời xuất hiện trong hư không. Cảnh tượng này giống như ngày tận thế vậy, kinh khủng đến cực hạn. Một cổ uy áp chí cường càn quét thiên địa khiến cho lòng người chấn động.
- Áp lực thật là đáng sợ.
Quân Mộng Trần cả kinh nói.
- Mười vạn tiên quân, một tiếng hét lớn đủ để làm vỡ nát núi sông.
Tần Vấn Thiên chấn động trong tâm, nếu như mười vạn đại quân phát ra tiếng quát rống giận ở một nơi, ngay cả nhân vật Tiên vương cũng phải bị chấn động a.
- Oành.
Trên bầu trời có một đạo quang mang kinh khủng hàng lâm, chỗ ấy xuất hiện một thân thể vạn trượng vô cùng khôi ngô, mặc dù trước mười vạn đại quân nhưng vẫn rất chói sáng, khiến cho tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn. Người này chính là thống soái Ngưu tướng quân.
Ánh mắt của hắn quét qua, nhìn về phương trận phía dưới, mở miệng nói:
- Bày trận cho tốt, xuất phát.
Âm thanh cuồn cuộn len lỏi khắp thiên địa, lập tức các cường giả đều đâu vào đấy đại quy mô lao ra ngoài thành. Xa xa có người thấy một màn như vậy đều bị chấn động trong lòng, cảm giác linh hồn bị chấn động, tình cảnh này rất có lực xung kích a.
Mười vạn đại quân lao tới ngoài thành, cát vàng đầy trời, bọn họ một đường lao về phía trước, phương trận cực kỳ chỉnh tề, hơn nữa đều tách rời ra một khoảng cách. Dù sao cũng là quân đoàn tiên nhân, một khi khai chiến đều cần có không gian.
Xa xa phía trước có khí tức gió lốc đáng sợ cuồn cuộn đến, người vẫn còn ở phương xa nhưng khí thế đã hàng lâm. Mọi người biết rằng đại quân của Đông Thánh Tiên môn đến rồi, tất nhiên song phương đều có thám báo, có thể sớm trước biết trước nhất cử nhất động của đối phương để không bị lâm vào cục diện bị động một cách dễ dàng. Hơn nữa thám báo có thể trà trộn tại trong thành của đối phương, giả dạng làm người bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận