Thái Cổ Thần Vương

Khắc bảng

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Mạc Khuynh Thành cùng Bạch Tình, cũng chỉ là cười nhạt.
Đám người Sở Mãng, Phàm Nhạc song quyền nắm chặt, vì hắn mà kiêu ngạo.
Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di, còn có người Bạch Lộc Thư Viện, cảm khái hàng vạn hàng nghìn.
Bọn họ đều mong đợi Tần Vấn Thiên có biểu hiện phi phàm, nhưng khi Tần Vấn Thiên chân chính bước lên đỉnh phong của Thiên Mệnh bảng, bọn họ lại cảm giác có vài phần không chân thật, không thể tin được.
Cơ thể Mạc Thương hơi run rẩy, tựa hồ, là bởi vì kích động mà rung rung, bắp thịt trên mặt co giật, nụ cười kia, lại căn bản là không có cách che giấu.
- Lão sư, sư đệ hắn đứng ở đỉnh phong của Nguyên Phủ cảnh, người này, mới hai mươi tuổi, cũng đã có thành tựu mà rất nhiều người một đời cũng không thể đạt đến.
Nhược Hoan nụ cười rực rỡ, thật, rất kích động.
Thiên Mệnh bảng, tầng thứ Nguyên Phủ, vinh quang cao nhất của Đại Hạ Hoàng Triều, nghìn vạn thiên tài tranh phong ở đây, Tần Vấn Thiên đoạt thứ nhất.
- Ân.
Mạc Thương nhìn thân ảnh quần áo phiêu động kia, tự hào nói:
- Ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, đệ tử của ta, có khả năng đạt được thành tựu mà ta không dám tưởng tượng.
- Sư tôn, còn sớm a, người này mới hai mươi tuổi, sau này, còn không biết sẽ như thế nào, ngươi cũng đừng quá kích động.
Nhược Hoan cười nhạt, nhưng tay nàng hơi lay động, không nghi ngờ bán đứng lời nói của nàng, nàng cũng vô cùng kích động.
Nàng tới Đại Hạ Hoàng Triều, đối với những thế lực cấp độ bá chủ kia nghe nhiều nên thuộc.
Đan Vương Điện, Hoa gia, Âu Dương gia, Đại Nhật Trần gia… đều là cao cao tại thượng, nhân vật thiên kiêu trong bọn họ, đều là thuộc về truyền thuyết, xa không thể chạm, nhưng thì tính sao, bây giờ, tất cả đều bị sư đệ của nàng đánh bại.
Như người Sở Quốc, biết Tần Vấn Thiên từng danh chấn Sở Quốc Thiên Ung Thành, ở Đại Hạ Hoàng Triều sáng tạo kỳ tích như thế này, không biết trong lòng sẽ có ý nghĩ thế nào.
- Khắc bảng.
Thiên Cơ lão nhân chậm rãi mở miệng, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn, chỉ thấy Thiên Mệnh bảng trôi nổi trên không gian, Thiên Cơ lão nhân bắt đầu khắc bảng.
Bởi vì Trảm Trần vẫn lạc, người ở phía sau đều đẩy về trước.
Chỉ có ba ghế đầu không biến hóa, Thiên Mệnh bảng thứ ba, Tư Khung.
Thiên Mệnh bảng thứ hai, Trần Vương.
Thiên Mệnh bảng thứ nhất, Tần Vấn Thiên!
Khi ba chữ Tần Vấn Thiên khắc vào Thiên Mệnh bảng, mọi người đều hít sâu một hơi, nhìn danh sách phiêu động kia, bọn họ biết, từ hôm nay, ở Đại Hạ Hoàng Triều, Tần Vấn Thiên sẽ trở thành một tiêu chí, như Hoa Thái Hư, tiêu chí một đời người.
Hắn danh chấn Đại Hạ, hắn sắp trở thành thần tượng của vô số thanh niên thiếu niên, vì đó mà không ngừng phấn đấu.
Từ nay về sau, sẽ có vô số người đàm luận hắn, sùng bái hắn, giảng thuật sự tích của hắn, đào ra hết thảy về hắn.
Hắn ở trên Thiên Mệnh bảng, càn quét hết thảy thiên kiêu, hắn và Vọng Châu Thành đệ nhất mỹ nữ Mạc Khuynh Thành đứng chung một chỗ, tay dắt tay, như thần tiên quyến lữ, chuyện xưa của bọn họ, sắp trở thành một đoạn giai thoại.
Thậm chí, gặp phải rất nhiều đồn đãi, như Tần Vấn Thiên vì Mạc Khuynh Thành, vừa mới đến Thiên Mệnh bảng, không tiếc hết thảy, mang theo tín niệm cứng cỏi không gì sánh được, cướp đoạt thứ nhất.
- Tần Vấn Thiên.
Thời khắc này, Thiên Cơ lão nhân mở miệng, ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, nhìn đối phương, chỉ thấy Thiên Cơ lão nhân chậm rãi nói :
- Thiên Mệnh bảng lần này, ngươi cướp đoạt thứ nhất, chuyện này sẽ là kinh nghiệm quý giá trên con đường Võ Đạo của ngươi, hi vọng sau này ngươi có khả năng một mực thủ vững bản tâm, truy cầu cảnh giới càng cao hơn.
- Đa tạ tiền bối.
Tần Vấn Thiên nhìn Thiên Cơ lão nhân khẽ khom người, đây chính là một lần kinh nghiệm vô cùng trân quý của hắn, đối với mỗi một người tham gia Thiên Mệnh bảng lại còn sống, đều là như vậy.
- Giới này, Đại Hạ Hoàng Triều tranh đoạt Thiên Mệnh bảng kết thúc, trong Cổ Hoàng triều, phong thái của các ngươi sẽ vĩnh viễn lạc ấn ở nơi này.
Thiên Cơ lão nhân nhìn các thân ảnh xa xa, cao giọng nói.
Tiếng nói của hắn, đánh dấu Thiên Mệnh bảng lần này kết thúc!
Thiên Mệnh bảng giới này, là một lần đặc sắc nhất mà rất nhiều người chứng kiến, sợ rằng sẽ vĩnh viễn in ở trong trí nhớ của bọn họ, không bao giờ quên!
Tần Vấn Thiên chậm rãi xoay người, nhìn những thân ảnh quen thuộc kia.
Hắn nhìn lão sư Mạc Thương cùng sư tỷ Nhược Hoan; nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, Phàm Nhạc, Sở Mãng; nhìn Mạc Khuynh Thành, Bạch Tình; trong mắt của hắn, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn làm được.
- Ha ha, thống khoái.
Một thanh âm thoải mái sáng sủa truyền ra, chỉ thấy thân ảnh của Âu Dương Cuồng Sinh phóng lên trời, sau đó vọt tới trên Chu Tước chiến đài :
- Thiên Mệnh bảng thứ nhất, lần này ta thật dính ánh sáng a.
Sở Mãng, Phàm Nhạc, Mạc Khuynh Thành… nhao nhao đi lên Chu Tước chiến đài.
Bây giờ Thiên Mệnh bảng đã kết thúc, những quy tắc kia tự nhiên không tồn tại nữa.
Bạch Lộc Cảnh cùng Bạch Lộc Di cũng đến trên Chu Tước chiến đài, bọn họ đứng ở bên cạnh, nhìn mọi người ăn mừng, nhìn Tần Vấn Thiên nắm tay Mạc Khuynh Thành, nhìn nhau mỉm cười, Bạch Lộc Di cũng cười, khuôn mặt thanh thuần, cười rộ lên dễ nhìn lạ thường, nàng thật lòng chúc phúc Tần Vấn Thiên.
- Lão Đại, trận chiến đấu này, thật là đủ hả giận, nhìn bọn hắn biệt khuất, thật sự sảng khoái.
Phàm Nhạc vui vẻ nói, Tần Vấn Thiên nhìn từng khuôn mặt thân quen, trong lòng cảm động.
Hắn biết, mặc dù hắn thu được Thiên Mệnh bảng thứ nhất, vinh quang gia thân, nhưng hắn ở trong Thiên Mệnh bảng đắc tội quá nhiều người, thậm chí là một chút đại thế lực khủng bố, những người này còn nguyện ý đi tới chúc mừng, cùng hắn đứng trên chiến đài, không phải tới chia vinh quang, mà là tới nói cho hắn biết, bọn họ cùng hắn đứng chung một chỗ.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thật rất cảm động, trong lòng lửa nóng, những người này, đều muốn huynh đệ sinh tử, bằng hữu của hắn.
- Tiểu sư đệ, diễm phúc không cạn a.
Nhược Hoan cười khanh khách, nhìn mỹ nhân ở hai bên Tần Vấn Thiên.
Mạc Khuynh Thành, Bạch Tình, thậm chí Vân Mộng Di đều ở nơi này, thấy ánh mắt mập mờ của Nhược Hoan, Tần Vấn Thiên trừng nàng một cái, Nhược Hoan liền ưa thích nói đùa, tiểu tử trong ngực nàng hóa thành bạch quang, nháy mắt chui vào lòng Tần Vấn Thiên, ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Luyện Ngục Chu Tước ở trong hư không, tựa hồ như đang thị uy.
Luyện Ngục Chu Tước phát ra một tiếng kêu khẽ, thân thể lao xuống, cánh chim ôm Tần Vấn Thiên ở trong ngực, nhưng bởi vì thân thể khổng lồ, dĩ nhiên bọc lại hết thân thể Tần Vấn Thiên, làm cho người bên cạnh đều cười rộ lên.
Hai Yêu thú cũng biết tranh thủ tình cảm sao?
Người phía dưới nhìn những thân ảnh trẻ tuổi trên Chu Tước chiến đài, tràn ngập phấn chấn, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy ấm áp, rất cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận