Thái Cổ Thần Vương

Ma Tiên Cư

Tần Vấn Thiên thu hút chú ý của không ít cường giả, nhưng hắn chỉ yên lặng đứng ở đó, đợi Tề Đại và Diệp Tử Mặc ra ngoài, cả hai người cũng không phải nhân vật tầm thường, dĩ nhiên cũng có thể xông qua động ma, chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.
Tề Đại đi ra sớm hơn Diệp Tử Mặc, yên lặng đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên, sau khi Diệp Tử Mặc đi ra ngoài nhìn Tề Đại một cái, ngay sau đó nói với Tần Vấn Thiên nói:
- Sinh nhật Ma Đế còn cách mấy ngày nữa, mấy ngày này sợ rằng sẽ vô cùng náo nhiệt, nhưng Tần huynh giờ không còn lo lắng gì rồi, chỉ cần đến lúc đó đến dự tiệc là được, kế tiếp, Tần huynh có định làm gì không?
- Đi thăm thú ma đảo một chút.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Ta vừa vặn cũng đang rảnh rỗi, có thể đi cùng Tần huynh, ta ở trên ma đảo nhiều năm, cũng có chút quen thuộc, Tần huynh muốn đi đâu, ta cũng có thể dẫn đường.
Diệp Tử Mặc ấm áp nói.
Con mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, Diệp Tử Mặc này có vẻ quá khách khí, nhưng hắn có thể cảm nhận được Diệp Tử Mặc cũng không có ác ý, xem ra chẳng qua thấy mình thiên phú xuất chúng, muốn kết giao.
- Nếu như vậy, không làm phiền Diệp huynh chứ?
Tần Vấn Thiên nói.
- Tần huynh, không bao lâu nữa trong dự tiệc sinh nhật Ma Đế, ngươi sẽ ngồi ở vị trí đầu não, khi đó sẽ thu hút sự chú ý của bao người, không biết bao nhiêu cường đại Ma tông và Ma tộc muốn mời mọc Tần huynh gia nhập, khi đó, ta sợ với không tới, ha ha.
Diệp Tử Mặc thẳng thắn nói, cũng nhờ thế giành được hảo cảm của Tần Vấn Thiên.
Diệp Tử Mặc cũng là người có chút sảng khoái.
- Vị trí đầu não sao?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ, nhưng ngay sau đó hỏi:
- Đúng rồi Diệp huynh, ngươi có biết Thương Viêm gia tộc không?
- Thương Viêm gia.
Ánh mắt Diệp Tử Mặc chợt lóe, ngay sau đó gật đầu nói:
- Biết, coi như có chút thế lực, nhưng đặt ở Đọa Lạc ma đảo cũng không coi là gì, cũng tầm thường, làm sao, Tần huynh biết họ sao?
- Lúc trước có gặp, tham gia tụ hội một số thiêu kiêu của Thương Viêm gia, ta thấy bọn hắn tựa hồ cũng rất tự tin, cho rằng có thể giành được ưu ái của Ma Đế.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói.
- Ha ha, Tần huynh thật biết nói đùa, người nào cho rằng mình có thể yếu hơn người khác, nếu ngay cả tự tin cũng không có, còn đi tranh giành cái gì, ma đạo vũ tu, cho dù không đủ khả năng, khí thế cũng không thể yếu, nhưng trên thực tế, tụ hội của những người đó có thể có cùng ý nghĩa, có lẽ thổi phồng lẫn nhau mà thôi.
Diệp Thu Mặc cười nói:
- Nói thật, nếu bọn họ và Tần huynh cùng tham gia yến tiệc của Ma Đế, ấn ký của ngươi vừa ra cũng đủ kéo bọn họ cách xa vô số cấp bậc. Nếu Tần huynh muốn tham gia những tụ hội nhàm chán này, ta có thể tiến cử cho Tần huynh thiên kiêu cao cấp chân chính nhất, tuyệt đối cũng là nhân vật trên ma bảng.
- Nghe Diệp huynh nói như vậy, tựa hồ rẩt vô vị.
Tần Vấn Thiên cười nói, hai người bước chậm rời đi, người tham dự cuộc chiến tài quyết, nếu đến rồi, chắn hẳn cũng sẽ nghĩ cách tham gia sinh nhật Ma Đế, bọn họ cũng có thể đạt được tư cách ngồi vào vị trí, chẳng qua không biết đến lúc đó có thể gặp phải bao nhiêu người thôi.
- Đương nhiên, tham gia yến hội như vậy không bằng đến Ma Tiên giải trí, nơi đó là chỗ chơi hay nhất trên Đọa Lạc ma đảo.
Diệp Tử Mặc cười nói.
- Ma Tiên Cư?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, nhìn nụ cười của Diệp Tử Mặc, cũng không biết Ma Tiên Cư rút cuộc là chỗ nào.
- Nơi đó có cái gì?
Tần Vấn Thiên tò mò hỏi.
- Yến hội, nơi đó là chỗ thiên kiêu cao nhất trên ma đảo thường lui tới, hơn nữa, chỉ tiếp đãi nhân vật có thân phận phi phàm, cùng với cường giả trên bảng ma bảng, Ma Vương.
Diệp Tử Mặc cười nói, ánh mắt Tần Vấn Thiên chợt lóe, ngưỡng cửa cao như thế sao.
- Có thích đến đó không?
Diệp Tử Mặc cười nói.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, Diệp Tử Mặc liền dẫn hắn đi về phương hướng Ma Tiên Cư.
Kiến trúc của Ma Tiên Cư cũng không uy nghiêm như ma cung ma điện, có mấy phần xinh xắn linh động, mang theo khí thế xuất trần mờ mịt, người còn chưa vào, đã có nữ nhân ra ngoài tiếp đón.
- Diệp công tử.
Nữ nhân khẽ khom người, hiển nhiên biết Diệp Tử Mặc.
- Hai vị này đều là bạn tốt của ta, đều không phải phàm nhân, có thể cùng đi vào hay không?
Diệp Tử Mặc nói.
- Nếu là người Diệp công tử đề cử, dĩ nhiên là được, hai vị công tử mời đi theo ta.
Nữ tử dẫn đường cho ba người đi về phía trước, bên trong Ma Tiên Cư vô cùng yên lặng, có mùi thơm ngát mê người thoang thoảng.
Bên trong có hồ, giữa hồ có tiểu đảo, bên hồ có đình, không ít người đang yên lặng ngồi trong đình đài, lẳng lặng thưởng trà, hơn nữa, mỗi một tòa đình đài đều tồn tại độc lập, cần ngự không đi về phía trước, sau đình đài còn có kiến trúc tinh xảo, tiên niệm đều không thể thẩm thấu vào trong.
- Mời vị công tử nào trước.
Một vị nữ tử nói với Diệp Tử Mặc.
- Đưa Tần huynh đi chọn một vị trí tốt nhất.
Diệp Tử Mặc nháy mắt ra hiệu cho cô gái, cô gái nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Tần công tử mời theo ta.
Vừa nói, thân hình nàng chợt lóe, bay về phía một tòa đình đài trong đó, Tần Vấn Thiên đi theo nàng, hạ xuống đình đài trong hồ.
- Tần công tử mời ngồi.
Nữ nhân kia nói, Tần Vấn Thiên ngồi trên bàn tiệc trong đình đài, ngay sau đó cô gái liền cáo lui rời đi.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía Diệp Tử Mặc, chỉ thấy Diệp Tử Mặc cười thần bí, khiến Tần Vấn Thiên sinh ra cảm giác khác thường, nơi này tựa hồ. . .
Ánh mắt của hắn lại nhìn về hướng những thân ảnh ngồi trong các đình đài, hắn phát hiện, ngoài hai người trong số đó, tất cả những người còn lại đều có khí tức hùng hậu, là cường giả Ma Thai đỉnh phong. Mặc dù bọn họ yên tĩnh ngồi ở đó, nhưng từ trên người bọn họ, Tần Vấn Thiên cảm nhận được tồn tại của khí tức vô cùng mạnh mẽ. Có lẽ đúng như Diệp Tử Mặc nói, nơi đây chỉ tiếp đãi những người có thân phận phi phàm và cường giả trên ma bảng.
- Bằng hữu Diệp huynh mang đến là người phương nào?
Có một người lãnh đạm hỏi, hiển nhiên biết Diệp Tử Mặc.
- Tần huynh Tần Vấn Thiên, còn có Tề huynh, hai người đều đã thông quá bốn động ma, hơn nữa, còn mạnh hơn ta.
Diệp Tử Mặc cười nói, khiến cho ánh mắt mọi người chợt lóe, tất cả đều ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên và Tề Đại.
Diệp Tử Mặc nói, hai người này còn mạnh hơn hắn, Diệp Tử Mặc có thể xem là nhân vật có chút nổi danh trên ma bảng, nói như vậy, hai người này quả thật phi phàm.
- Nếu Diệp Tử Mặc sùng bái hai người như thế, chắn chắn là nhân vật không tầm thường, xem ra lần thọ yến này của Ma Đế lại có hai vị cường địch rồi.
Chỉ thấy một người mỉm cười nói, ngay sau đó hắn nhìn về phía Tần Vấn Thiên và Tề Đại nâng chén, cũng không nhiều lời, trực tiếp uống một hơi cạn sạch.
Tần Vấn Thiên mỉm cười bưng chén rượu lên, cũng uống một hơi cạn sạch.
Mặc dù sẽ là địch nhân, nhưng vẫn cùng uống, cùng trò.
Vào thời khắc này, ở giữa hồ lại có sương mù lượn lờ, nhất thời mọi người tập trung ánh mắt quan sát, khắp hồ nước, cũng bắt đầu tràn ngập tiên vụ, Tần Vấn Thiên tựa hồ không nhìn thấy những nơi khác nữa, chỉ thấy trên tiểu đảo giữa hồ xuất hiện chín vị bạch y nữ tử, quây lại một chỗ, chỉ có thể nhìn thấy lưng, nhưng chỉ nhìn vóc người đều hết sức xinh đẹp.
- Hừ?
Chân mày Tần Vấn Thiên cau lại, lúc này, hắn cảm giác toàn bộ lực chú ý cũng phảng phất bị dẫn dắt đến tiểu đảo giữa hồ, nơi đó phảng phất như gần trong gang tấc.
Tay áo phiêu động, thân hình của chín vị nữ tử đồng thời khẽ động, nhẹ nhàng nhảy múa, trong phút chốc xoay người, chín khuôn mặt tuyệt mỹ trong một giây đồng thời khắc sâu vào mi mắt Tần Vấn Thiên, khiến cho trái tim Tần Vấn Thiên bất giác run rẩy trong giây lát.
Chín vị mỹ nữ đều là giai nhân tuyệt sắc, mỗi người có một phong thái đặc trưng, hơn nữa những ánh mắt rất có mị hoặc, phảng phất như bám chặt vào hắn, vô cùng mê người.
- Hô. . .
Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, ổn định tâm thần, ngay sau đó chín vị mỹ nữ nhảy múa, thân thể gợi cảm hoàn mỹ, nhẹ nhàng bay múa giống như những con rắn uốn éo, mỗi động tác đều vô cùng hấp dẫn, từng đôi mắt, tựa hồ thay phiên nồng nàn ngắm nhìn Tần Vấn Thiên, làm cho người ta muốn phun máu.
Hơn nữa càng làm Tần Vấn Thiên rung động hơn là, trong mắt, trong đầu hắn phảng phất chỉ còn lại chín bóng người nhảy múa tuyệt mỹ này, hoàn toàn không còn để ý đến những người khác, máu trong cơ thể cũng sôi trào, có một luồng vọng động đáng sợ.
- Ma công.
Trong nháy mắt trong đầu Tần Vấn Thiên sinh ra một ý niệm, đến cấp độ Tiên Ma này, định lực cường đại cỡ nào, trừ phi là bản thân tự nguyện, tuyệt đối rất khó rơi vào thế bị động, duy chỉ có một khả năng, đối phương tu hành ma công rất có mị lực, mỗi động tác đều trêu chọc nhân tâm, làm cho người ta sinh ra vọng động.
Tần Vấn Thiên càng xem càng kinh hãi, vọng động trong lòng càng mãnh liệt, đây chính là chỗ giải trí thú vị mà Diệp Tử Mặc nói sao. . . Bị Diệp Tử Mặc lừa rồi.
Khi Tần Vấn Thiên đang ổn định tâm thần thưởng thức kỹ thuật nhảy xinh đẹp không bị hấp dẫn kia, cả người hắn đột nhiên run rẩy, một luồng máu chảy lưu động trong cơ thể, phía sau hắn, tựa hồ có thân thể vô cùng mềm mại dính vào, thời khắc này chắc chắn là trí mạng.
- Công tử, uống trà.
Thanh âm dịu dàng vang lên, thân thể mềm mại phía sau dời đi, đi tới bên cạnh hắn, châm trà, đôi bàn tay hoàn mỹ đến từng chi tiết, đưa trà cho hắn, cặp mắt kia nhìn lên, trong một khắc Tần Vấn Thiên nhìn thấy, trái tim hắn một lần nữa mãnh liệt run rẩy.
Đây là một đôi mắt vô cùng xinh đẹp, tựa như hai hạt ngọc thanh thuần, lại tựa như xấu hổ, nhất là trong thời khắc như vậy nhìn thấy khuôn mặt như vậy, Tần Vấn Thiên tựa hồ không cách nào điều khiển được chính mình.
Cặp mắt kia phảng phất có một luồng ma lực, khiến cho ánh mắt của hắn không cách nào dời đi.
- Hồng nhan họa thủy.
Trái tim Tần Vấn Thiên run lên, một lần nữa ổn định tâm thần, ngay sau đó nhận lấy chén trà mỉm cười nói:
- Đa tạ cô nương.
- Hinh Vũ vốn phải hầu hạ công tử , công tử không cần nói cám ơn.
Thanh âm dịu dàng, đôi mắt đẹp vô song lay động lòng người, chỉ thấy nàng nhẹ nhàng ôm cánh tay Tần Vấn Thiên, nhẹ nhàng dựa vào người hắn, đầu gối lên vai hắn, Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận được mùi thơm ngát và sự mềm mại trên người nàng.
- Ngươi cũng tu hành ma công sao.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, mặc dù ma công của nữ nhân không biểu lộ rõ ràng, nhưng Tần Vấn Thiên vẫn cảm thấy, sức hấp dẫn thật là đáng sợ.
- Ừ, Xá Nữ ma công.
Cô gái dịu dàng nói, cũng không giấu diếm.
- Đây là lần đầu tiên công tử đến Ma Tiên Cư sao?
Cô gái ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nhìn Tần Vấn Thiên tinh khiết không vẩn đục.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, nhìn đội vũ kỹ nhảy múa trên tiểu đảo giữa hồ, trong lòng cảm thán Ma Tiên Cư lợi hại.
- Công tử có thể chịu được như vậy, người lần đầu tiên đến Ma Tiên Cư này đều khó chịu đến không muốn sống.
Cô gái cười dịu dàng, rung động lòng người.
- Như thế nào, nếu là. . .
Tần Vấn Thiên nhìn về phía cô gái xinh đẹp, nhưng không nói tiếp, ý tứ của hắn cô gái dĩ nhiên hiểu, dưới tình cảnh này, chẳng phải là chuyện tốt nhân gian.
- Công tử đừng hiểu lầm.
Cô gái nhẹ nhàng mỉm cười, sau đó liền ngừng lại, trong nháy mắt Tần Vấn Thiên hiểu rõ, chỉ là hấp dẫn, chứ không cho đụng vào. Cái này, đúng là làm cho người ta khó chịu đến không muốn sống.
- Kia làm như vậy để làm gì?
Tần Vấn Thiên có chút ngạc nhiên nói.
- Nữ nhân tu hành Xá Nữ ma công, chỉ một lần hư thân, tu hành nhiều năm trong nháy mắt sẽ hóa thành hư ảo, thành nam tử, vì vậy, các thiên tài cao nhất đều thích tới đây.
Nụ cười của Hinh Vũ vẫn dịu dàng, nhưng trong lòng Tần Vấn Thiên lại rung động.
Ma công kia không ngờ lại bá đạo như vậy, hơn nữa, là thành tựu đối phương, phá hủy chính mình, chuyện này không khỏi. . .
- Cho nên, trừ phi chân chính gặp phải người mình rung động, tỷ muội Ma Tiên Cư mới có thể. . . Công tử hiểu rồi chứ.
- Ta không hiểu.
Tần Vấn Thiên lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận