Thái Cổ Thần Vương

Gió bão kéo dài

Âu Dương Cuồng Sinh đã nhìn thấu lão tổ Âu Dương từ lâu. Ban đầu, lúc lão tổ Âu Dương vi phạm minh ước, hắn đã mâu thuẫn với lão tổ Âu Dương. Từ đó về sau, lão tổ Âu Dương đã không còn nhìn tới hắn. Âu Dương thế gia đã hoàn toàn gạt hắn qua một bên. Từ phụ mẫu, gia gia cùng với huyết mạch gần gũi nhất cho đến quyền lực của hắn đều bị cắt gọt cướp đoạt, trở thành sự tồn tại có cũng được không có cũng được của Âu Dương thế gia. Cho dù là huynh đệ thúc bá của gia gia cũng bắt đầu lạnh nhạt với bọn họ.
Bao gồm việc bọn họ gả Khương Đình cho Âu Dương Tử Thần, giam lỏng Âu Dương Cuồng Sinh hắn. Những người này ai đã từng đứng ra nói một câu vì hắn. Cho dù lúc Tần Vấn Thiên đến, bọn họ vẫn làm theo ý mình. Cho đến lúc phát hiện hai vị Thiên Tượng ngã xuống, thế lực của Âu Dương thế gia đã mất, những người này mới thật sự luống cuống.
- Các ngươi hối hận là thật hay giả?
Âu Dương Cuồng Sinh châm biếm.
- Cuồng Sinh, bên trong cơ thể ngươi đang chảy dòng máu của Âu Dương thế gia ta, lẽ nào ngươi thật sự nhìn Âu Dương thế gia chúng ta từ đây xuống dốc, thậm chí diệt vong?
Người đó dùng âm thanh cầu xin nói. Thế cục thay đổi khiến hắn đau lòng. Cho dù là hắn hận Tần Vấn Thiên, nhưng lúc này cũng chỉ có thể khẩn cầu Âu Dương Cuồng Sinh. Tần Vấn Thiên mới bao lớn? Cùng thế hệ với Âu Dương Cuồng Sinh, hắn đã có thể giết Thiên Tượng. Trông cậy người của Âu Dương thế gia tìm Tần Vấn Thiên báo thù? Đây là người ngốc nói mơ.
- Lúc các ngươi nhốt ta, cho dù chỉ là một người, có ai đã từng nghĩ qua, Âu Dương Cuồng Sinh ta cũng đang chảy dòng máu của Âu Dương thế gia hay không?
Âu Dương Cuồng Sinh lộ ra nụ cười châm biếm, lời của đối phương quá dối trá.
- Không cần cầu xin Âu Dương Cuồng Sinh, lão thất phu này phải chết.
Âm thanh của Tần Vấn Thiên truyền ra, khiến trong lòng những người này run lên. Ngầng đầu nhìn lên hư không, tứ đại cường giả bao vây, Tần Vấn Thiên lược trận, mặc dù thực lực của lão tổ Âu Dương không tệ, nhưng vẫn tràn ngập nguy cơ. Đã bị điện chủ Huyền Âm điện đánh một kích nặng nề, khóe miệng chảy ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
- Tần Vấn Thiên, ta bằng lòng thỏa hiệp, để cho Âu Dương Cuồng Sinh cùng Khương Đình thành hôn. Âu Dương thế gia kết liên minh với ngươi. Vị trí gia chủ của Âu Dương thế gia cũng sẽ do Âu Dương Cuồng Sinh kế thừa.
Lão tổ Âu Dương gấp gấp nói, vẻ mặt già nua đỏ bừng. Hắn vừa dứt lời, Thanh Mị tiên tử và Hình lão lại công kích tới.
- Muộn rồi, hiện giờ Âu Dương thế gia có tư cách gì mà bàn luận chuyện kết liên minh với ta?
Tần Vấn Thiên hờ hừng nói.
- Giết!
Hắn vừa dứt lời, bàn tay đánh ra, đại chưởng ấn hư vô khủng khiếp đột nhiên xuất hiện, giống như có thể hái xuống nhật nguyệt tinh tú, ầm ầm đập xuống.
Lão tổ Âu Dương giơ tay lên đánh ầm ầm, chưởng ấn bị phá nát. Nhưng, tốc độ công kích của cường giả Thiên Tượng nhanh tới mức nào, bốn cường giả khác cũng liên tục công kích tới, công kích hủy diệt liên tục đè xuống người lão tổ Âu Dương.
- Cuồng Sinh.
Tất cả cường giả của Âu Dương thế gia đều nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, nhưng lại nhìn thấy vẻ mặt hoàn toàn không có chút dao động nào của Âu Dương Cuồng Sinh. Tất cả mọi người đều đang nhìn cuộc chiến đấu trên không trung, cho đến lúc lão tổ Âu Dương bị hủy diệt.
Lúc thi thể lão tổ Âu Dương rơi xuống toàn bộ hư không đều vô cùng yên tĩnh.
Hôm nay, ba vị Thiên Tượng thế lực cấp bá chủ của Âu Dương thế gia ở Đại Hạ đồng thời ngã xuống. Giống như Đại Nhật Trần gia năm đó, giống nhau đến mức nào.
Chỉ là Đại Nhật Trần gia năm đó khiến cho Tần Vấn Thiên sử dụng tất cả các thủ đoạn có thể sử dụng được, mượn tất cả lực lượng có thể mượn được, chính hắn cũng bị thương rất nặng. Nhưng hiện giờ Tần Vấn Thiên diệt tam đại Thiên Tượng của Âu Dương thế gia, theo mọi người nhìn thấy không ngờ lại nhẹ nhàng như vậy, từ đầu đến cuối hoàn toàn không có chút lo lắng nào.
Kết thúc rồi, ba vị cường giả Thiên Tượng ngã xuống, Âu Dương thế gia hoàn toàn kết thúc rồi.
Buổi liên hôn này trở thành truyện cười.
Lúc Tần Vấn Thiên dẫn đầu bốn vị Thiên Tượng hạ xuống trên đài cao của buổi lễ liên hôn, ánh mắt yêu dị lướt qua đám người Âu Dương thế gia, những chỗ hắn lướt qua, không ai dám nhìn thẳng ánh mắt sắc bén của hắn.
- Cút xuống đi.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lướt qua đám người, lại nhìn tới Âu Dương Tử Thần. Cơ thể Âu Dương Tử Thần run rẩy. Hôm nay, vốn nên là ngày đại hôn của hắn, là ngày huy hoàng của hắn. Nhưng mà, hôm nay từ đầu đến cuối hắn cũng chỉ có thể giống như một người gỗ, trở thành quần chúng. Cho đến lúc này, đôi mắt cương quyết kia bắn về phía hắn, bảo tân lang hắn cũng cút đi. Loại sỉ nhục này khiến cho khí tức trên người hắn không chịu sự khống chế bạo phát ra.
- A
Một tiếng gào trầm thấp từ trong miệng hắn phát ra, sát ý phóng ra. Hắn xông về Khương Đình bên cạnh, hắn muốn hủy diệt, hủy diệt nữ nhân của Âu Dương Cuồng Sinh.
- Âu Dương Tử Thần.
Một tiếng quát lớn truyền ra, sau đó sau lưng một chưởng ấn trực tiếp đánh lên người Âu Dương Tử Thần. Âu Dương Tử Thần phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể vô lực ngã xuống. Hắn nhìn thấy người công kích hắn, là một vị trưởng bối của Âu Dương thế gia, trong ánh mắt của Âu Dương Tử Thần lóe lên nụ cười châm biếm, chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Thật đáng buồn, Tần Vấn Thiên dẫn người tru sát ba vị cường giả Thiên Tượng của Âu Dương thế gia nhưng người của Âu Dương thế gia không có ai dám phản kháng, ngược lại còn giết chết hắn. Rất đau xót lại rất hiện thực, thắng làm vua thua làm giặc, thực lực là tối cao.
Ba vị cường giả Thiên Tượng đã chết, người của Âu Dương thế gia không hy vọng cả gia tộc chôn cùng.
Tần Vấn Thiên nhìn người giết chết Âu Dương Tử Thần kia không nói gì, chỉ nghe đối phương mở miệng nói:
- Âu Dương thế gia nguyện phong Âu Dương Cuồng Sinh làm gia chủ.
- Âu Dương thế gia có lỗi với Âu Dương Cuồng Sinh trước, đây cũng là ý kiến của tất cả chúng ta.
Những người khác nhao nhao gật đầu, bọn họ có thể làm gì? Báo thù, sau đó tất cả đều chết?
Tần Vấn Thiên không tỏ thái độ, ánh mắt của hắn nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, nói với hắn:
- Âu Dương, khi ta đến đã nói qua, hôm nay ta đến để chúc mừng ngươi và Khương Đình. Ngoài ra thông báo cho ngươi đến uống rượu mừng của ta. Còn về chuyện của Âu Dương thế gia, tùy tâm ý của ngươi.
- Ngươi và Mạc Khuynh Thành cũng sắp đại hôn?
Âu Dương Cuồng Sinh sửng sốt.
- Đúng.
Tần Vân Thiên cười gật đầu, nghe đến tên Mạc Khuynh Thành, trong lòng những người này lại run lên. Thiên chi kiêu nữ của Đan Vương điện năm đó, Tần Vấn Thiên kiếm chém Đan Vương điện chính là vì nàng. Không ngờ nàng cũng còn sống, hiện tại, hắn và Mạc Khuynh Thành sắp đại hôn. Đan Vương điện, sắp gặp xui xẻo rồi.
- Thật sự chỉ có ngươi.
Âu Dương Cuồng Sinh đập Tần Vấn Thiên một quyền. Khương Đình cũng đi đến, nắm tay Âu Dương Cuồng Sinh, cười nói với Tần Vấn Thiên:
- Vấn Thiên, cảm ơn ngươi.
- Này, Khương Đình, nàng cũng đừng cảm ơn ta. Ta còn muốn mời nàng làm cô dâu phụ cho Khuynh Thành đấy.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Được, vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh, ta đến góp vui.
Khương Đình cười nói, trong lòng nàng thật sự cảm kích Tần Vấn Thiên. Là có một câu nói của Tần Vấn Thiên mới không cuốn Khương gia vào trong cơn bão của ngày hôm nay.
Lúc này hai vị cường giả của Khương gia nhìn thấy quan hệ của Tần Vấn Thiên và Khương Đình không tệ, cũng vui mừng. Tận mắt nhìn thấy tam đại cường giả cảnh giới Thiên Tượng mất mạng. Xúc động đối với hai người bọn họ cũng rất lớn, đó chính là sự tồn tại cùng cấp bậc với bọn họ. Hơn nữa, lão tổ Âu Dương còn mạnh hơn bọn họ mấy phần. Lúc này bọn họ sớm đã không dám xem Tần Vấn Thiên như vãn bối tầm thường mà đối đãi. Tiểu tử này, đối với hắn mà nói, Đại Há quả nhỏ.
Âu Dương Cuồng Sinh dời người qua, hắn nhìn đám người của Âu Dương thế gia, trong mắt lóe lên ý kiên định, hiển nhiên trong lòng đã có quyết đoán.
- Vị trí gia chủ của Âu Dương thế gia, ta không làm.
Một câu nói của Âu Dương Cuồng Sinh khiến cho trong lòng của đám người Âu Dương thế gia thắt lại, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên khó coi. Chẳng qua chỉ nghe Âu Dương Cuồng Sinh tiếp tục nói:
- Chỉ là các ngươi nói đúng, trong cơ thể ta dù sao cũng chảy dòng máu của Âu Dương thế gia. Những chuyện gia tộc đã làm đối với ta, ta không muốn truy cứu. Hôm nay, ba người bọn họ chết rồi, ta cũng hy vọng đừng nên có người nào ghi hận, tất cả ân oán đến đây chấm dứt. Người còn sống, bất kể trước đây các ngươi đã làm gì, Âu Dương Cuồng Sinh ta cũng đều sẽ bỏ qua. Còn về vị trí gia chủ, để lại cho gia gia ta.
Mặc dù trong lòng của Âu Dương Cuồng Sinh cũng tức giận, nhưng bất kể là gia gia, nãi nãi hay là phụ mẫu, bọn họ và Âu Dương thế gia đều có mối liên hệ không thể nào chặt đứt được. Hắn tức giận đối với không ít người của Âu Dương thế gia, nhưng trong đó cũng có rất nhiều người đối với hắn không tệ. Những điều này cũng đã quyết định hắn không thể nào để cho Âu Dương thế gia bị hủy diệt.
Nhưng hắn cũng sẽ ngây thơ như vậy, quyền lực nhất định phải có. Hơn nữa phải tự mình nắm giữ. Trước kia hắn đã lĩnh hội được hiện thực lạnh lẽo. Từ nay về sau, Âu Dương thế gia sẽ tiếp tục tồn tại, nhưng mượn uy thế của Tần Vấn Thiên, quyền lực của Âu Dương thế gia, toàn bộ quyền khống chế sẽ ở trong tay người gần gũi nhất của hắn. Đối với điểm này, trong lòng hắn vô cùng kiên định, hắn không truy cứu những người đối xử lạnh nhạt với hắn, nhưng mà, tẩy sạch quyền lợi trong tay bọn họ là điều tất nhiên.
- Được, ngươi có thể nghĩ được như vậy, trong lòng chúng ta cũng cảm thấy an ủi.
Các cường giả của Âu Dương thế gia thở phào nhẹ nhõm. Trải qua lần chìm nổi của đời người này, trong lòng bọn họ đã xảy ra thay đổi. Hiện tại, hy vọng nhờ vào mối quan hệ tốt của Âu Dương Cuồng Sinh với Tần Vấn Thiên, có thể dẫn dắt Âu Dương thế gia lại xuất hiện huy hoàng. Còn về ân oán hôm nay, chỉ có thể chôn vùi mãi mãi, đây là lựa chọn tốt nhất.
- Dọn dẹp một chút, Cuồng Sinh, tiếp tục hôn lễ của ngươi và Khương Đình đi. Hai vị tiền bối của Khương gia thấy thế nào?
- Đương nhiên.
Hai vị cường giả Thiên Tượng của Khương gia gật đầu nói:
- Có thể nhìn thấy Khương Đình hạnh phúc, chúng ta cũng vui vẻ.
- Dối trá.
Mọi người thầm mắng trong lòng. Nhưng không ai dám nói ra. Lúc này Tần Vấn Thiên nhìn đám người hôm nay đến xem lễ, cười nói:
- Nhân ngày đại hỉ của huynh đệ Âu Dương Cuồng Sinh ta, ta cũng tuyên bố một tin tức, Tần Vấn Thiên ta chấp chưởng nhất mạch của Thương Vương năm đó, đảm nhiệm cung chủ Thương Vương cung, vậy thì Thương Vương cung của Thương Châu Thành không cần tiếp tục tồn tại. Hoặc là quy thuận, hoặc là biến mất. Bây giờ người của Thương Vương cung có thể trở về thông báo cho tông môn nhanh chóng quyết định.
Trong lòng mọi người chợt run rẩy, sau khi Âu Dương thế gia từ thế lực cấp bá chủ ngã xuống, Thương Vương cung của Thương Châu thành lại sắp bị xóa tên rồi, thay vào đó là nhất mạch Đế Thương năm đó sẽ tái hiện lại huy hoàng.
Thanh Mị tiên tử nghe được lời nói của Tần Vấn Thiên, khóe miệng lóe lên nụ cười. Mà cơ thể Hình lão càng run rẩy hơn. Một ngày này, cuối cùng đã đợi được rồi sao? Tần Vấn Thiên chấp chưởng Thương Vương cung, không chỉ bắt đầu lại sự huy hoàng của Đế Thương năm đó, thậm chí sẽ làm tốt hơn.
Chấn chỉnh lại Thương Vương cung chỉ là bước đầu tiên. Bọn họ đều biết, mục tiêu của Tần Vấn Thiên, là toàn hộ hoàng triều Đại Hạ.
Điều này, người của Huyền Nữ điện cũng biết, nhưng không ai dám nói. Lúc này bọn họ chỉ than thở ở trong lòng, cơ hội đã bỏ lỡ rồi sẽ không còn quay lại nữa.
- Vẫn còn một chuyện, nếu hôm nay có người của Đan Vương điện ở đây, thì trở về nói cho Đan Vương điện biết, ta đã từng nói, có một ngày chắc chắn Đan Vương điện sẽ bị san thành bình địa. Đan Vương điện có thể chờ xem.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, tất cả mọi người một lần nữa lại ồ lên, Đan Vương điện cũng sẽ bị hủy diệt sao?
Lần này người thanh niên quay trở về Đại Hạ, sẽ khuấy động lên gió bão như thế nào ở hoàng triều Đại Hạ đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận